Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 696:--- Trời sập của hai chị em ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày mười tám tháng Giêng, Đế hậu Đông Lăng cử hành đại hôn. Đông Lăng Vương Huyền Tễ Xuyên mở tiệc chiêu đãi quần thần các nước.
Bắc Chiêu Tuyên Bình Đế vì chính vụ bận rộn thoát , đành phái sứ thần Lục Nghiễn Thư sang Đông Lăng. Nam Quốc phái Lâu tướng quân và Lâu Cẩm Đường. Cẩm Đường nay trưởng thành thiếu nữ, Lục Triều Triều đích truyền dạy nên kiếm thuật vô song. Hiện nàng đang trấn giữ tại kết giới.
Thân hình thiếu nữ thướt tha, nhưng đôi mắt vô cùng sắc bén, tựa như một thanh kiếm.
"Bái kiến Bệ hạ." Sứ thần Nam Quốc trông thấy Nữ Đế mà ngày đêm mong nhớ, cung kính hành một đại lễ.
"Bệ hạ, triều thần ngày đêm đều mong nhớ Người về nước, Người hãy sớm trở về thăm xem dân chúng." Lâu Cẩm Đường mắt đỏ hoe. Đối với nàng mà , Lục Triều Triều chỉ là quân thần, mà còn là bậc thầy và bạn.
"Theo vi thần thấy, Người hiện tại cũng thể xử lý chính vụ, hà tất đợi lễ cập kê. Chi bằng, sớm về nước ? Quốc gia thể một ngày vô quân, đều trông mong Người đó..." Lâu tướng quân càng thêm lời lẽ chân thành khuyên nhủ.
Lục Nghiễn Thư giám quốc hai năm, giúp Nam Quốc thể vận hành tự do, tạm thời duy trì cho đến khi Lục Triều Triều cập kê.
Khiến Lục Triều Triều sợ hãi giật nhảy lùi : "Lui! Lui! Lui!" Làm cho hai đối diện ngây .
"Triều Triều vẫn thể đảm đương, Triều Triều còn học sách lược trị quốc ..." Tiểu cô nương lau mồ hôi. Năm xưa nàng tự tay sáng lập Kiếm Tông, còn chưởng môn, thà một Kiếm Tôn tiêu sái, liền thể thấy tính cách của nàng.
Trong phòng, hai nàng chủ ý lớn, đành chịu còn cách nào khác.
"Tiểu sư phụ, tử còn thể học vài chiêu kiếm thuật từ Người ?" Vốn dĩ Lâu Cẩm Đường trấn giữ kết giới, thể tùy ý rời . Lục Triều Triều ở đây, nàng mới cố ý cùng.
Lục Triều Triều gật đầu ứng thuận, Cẩm Đường thiên phú, là một hảo thủ học kiếm.
Đợi chỉ đạo xong Lâu Cẩm Đường, thấy Truy Phong ở cửa lớn tiếng kêu lên: "Sứ thần Bắc Chiêu thành , là đại thiếu gia!"
Lục Triều Triều thấy, bước chân nhanh nhẹn mặt đầy hớn hở xông ngoài.
Quả nhiên, từ xa liền trông thấy một thanh niên mặc y phục xanh lam đang tủm tỉm ngoài cửa.
"Đại ca ca..." Lục Triều Triều tươi rạng rỡ, phi nhanh về phía .
Lục Nghiễn Thư trong mắt tràn ý , ôm tiểu như viên đạn pháo nhỏ lòng.
"Cao , nhưng nhẹ hơn ." Chàng ôm Triều Triều cân nhắc hai cái, nhẹ cau mày.
Lục Triều Triều lập tức phồng má lên: "Không gầy, gầy, xem mặt to thế nào..." Tiểu cô nương mặt đại ca, bất giác lộ mấy phần nũng nịu.
Lục Nghiễn Thư khẽ thành tiếng.
"Ở ngoài vất vả ..." Chàng sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Triều Triều, khó giấu vẻ xót xa.
Triều Triều dựa vai đại ca, trong lòng cũng an .
Lục Nghiễn Thư mang theo vài phần hương thơm của cỏ cây, rõ ràng là phàm nhân tay trói gà chặt, luôn thể mang đến cho nàng sự an tâm.
Tựa như một loại lực lượng khiến an lòng.
Chàng ôm Lục Triều Triều trong phòng, Lục Triều Triều như một con gấu túi nhỏ treo trong lòng .
"Đại thiếu gia, để thuộc hạ ôm ? Tiểu công chúa nay sáu tuổi rưỡi, ngài ôm e là tốn sức." Thuộc hạ tiến lên .
Lục Nghiễn Thư lắc đầu: "Triều Triều mới lớn thế , ngại gì."
"Huống hồ, nàng từ nhỏ lớn lên trong lòng ." Lục Nghiễn Thư trong mắt tràn ngập ánh .
Ban đầu hai chân tàn tật, cả ẩn gặp ai. Đắm chìm trong tuyệt vọng...
Triều Triều như một tia sáng, chiếu rọi cuộc đời .
Ôm , giống như ôm cả thế giới.
Thiện Thiện cửa, liền thấy đại ca ca mặt đầy ý ôm Triều Triều.
Hắn chầm chậm dịch gần, liếc Lục Nghiễn Thư.
Không vì , luôn cảm thấy bản hợp với gia đình .
Gặp Lục Triều Triều, từ trong xương cốt chút sợ hãi, nỗi sợ hãi khắc sâu linh hồn.
Gặp đại ca, liền hai chân run rẩy, rõ ràng chỉ là một phàm nhân, nhưng mặt , luôn bất an.
"Gia đình nhất định khắc ." Thiện Thiện nhỏ giọng lầm bầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-696-troi-sap-cua-hai-chi-em.html.]
"Thiện Thiện ngẩn gì, ngay cả ca ca cũng nhận ?" Lục Nghiễn Thư sảnh, vẫy vẫy tay với .
Rõ ràng sợ c.h.ế.t khiếp, nhưng cầu s.i.n.h d.ụ.c khiến kéo khóe môi, bước những bước chân ngắn vui vẻ chạy qua.
"Oa, là đại ca đó... Thật vui quá..." Trên mặt cuồng hỉ, trong lòng mắng thầm.
Xông vòng tay đại ca, nụ giả dối.
Lục Nghiễn Thư... Thở dài một thật sâu, ôm Thiện Thiện lòng.
Đệ cũng , nương đầu tiên ôm về, đầu tiên thấy , Thiện Thiện oa oa .
Luôn cảm thấy đủ cận với .
Hiện tại , vẫn đủ cận, chỉ là... học cách ngụy trang.
"Đợi hôn yến, vặn cùng trở về."
"Dung quốc công tình hình lắm, còn thể chống đỡ bao lâu. Ông , nhớ Thiện Thiện đó..." Dù Dung Hướng Thiện, là cháu trai ruột duy nhất của Dung gia.
Trấn quốc công đối với tất cả hài tử do mẫu sinh đều đối xử như , .
Thiện Thiện cúi thấp đầu, buồn bã đáp lời.
"À , Triều Triều quen một cô nương tên Ngọc Châu ?"
Lục Triều Triều ngẩn .
"Nàng vốn tên Chiêu Đệ, ban cho tên Ngọc Châu. Ta mấy hôm khỏi kinh thành, gặp nàng thành. Đó là một đứa trẻ ơn, là đại ca của , liền đặc biệt đến bái kiến." Là một đứa trẻ kiêu ngạo tự ti, phẩm tính cực .
Mèo Dịch Truyện
"Nàng mới nữ học hơn một năm, tùy tiện khảo tra một chút, thiên tư của nàng, cực kỳ xuất chúng." Lục Nghiễn Thư khá là tán thưởng.
Lục Triều Triều gật đầu: "Nhận , mẫu nàng năm xưa lạc bắt cóc, sinh hạ mấy đứa con gái, phụ trọng nam khinh nữ sống sờ sờ hại c.h.ế.t."
"Mẫu nàng chữ nghĩa, dường như liên quan đến Tây Hà Diêu gia."
"Tây Hà Diêu gia? Nếu là Diêu gia, thì . Con cái Diêu gia chú trọng quy củ, bất luận nam nữ sinh đều sách học chữ." Lục Nghiễn Thư khẽ cau mày, Tây Hà Diêu gia luôn tự nhận là tử Thánh nhân, ngày thường càng thêm cô ngạo. Diêu gia cũng mấy tử thi đỗ kinh, nhưng đều là chức nhàn, sớm suy tàn.
tự xưng là thế gia thanh lưu, giọng điệu cực kỳ cao ngạo.
"Mấy ngày Diêu gia rời Tây Hà, cả nhà kinh, cầu kiến Thư tiên. Thư tiên cự tuyệt ngoài cửa..."
"Vừa Ngọc Châu cô nương kinh, lẽ, các nàng sẽ gặp ở kinh thành." Lục Nghiễn Thư .
Lục Triều Triều lắc đầu , Ngọc Châu nương bắt cóc, đối với Diêu gia thanh cao mà , lẽ, sẽ thà rằng nàng c.h.ế.t.
Mấy chị em trò chuyện một lát.
Lục Triều Triều vui vẻ còn nửa canh giờ, liền Lục Nghiễn Thư : "Đem bài vở của qua đây, đại ca khảo tra một chút học vấn của ."
Lục Triều Triều...
Trời trong nháy mắt liền sập xuống.
Lề mề lết thết đem sách vở đến, mặt nhỏ sụp xuống.
Thiện Thiện hả hê: "Ha ha ha ha... đ.á.n.h lòng bàn tay đ.á.n.h mông..." Vỗ tay xem trò .
Lục Nghiễn Thư nhàn nhạt liếc một cái.
"Thiện Thiện hai tuổi, thể khai tâm."
"Trở về , liền đưa Quốc Tử Giám học lớp mầm non."
"Tỷ tỷ tròn tuổi nhập học, sớm hơn ngươi."
Thiện Thiện , mặt nhỏ cứng đờ.
Trời của , cũng sập.
Cười nổi nữa a!!!