Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 683:--- Đào Mộ Giữa Đêm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Động tác mau lẹ chút.” “Mau lên, đợi chốc nữa Trúc Mặc trở về sẽ phiền phức lắm.” Ba đứa trẻ thở hổn hển nấm mồ mới đắp, đẩy khối đất sang bên.

 

Đêm khuya, quạ đen trong rừng vỗ cánh bay , từng tiếng kêu bi thương vang vọng. Chẳng mấy chốc, một cỗ quan tài gỗ lim hiện mắt .

 

Thiện Thiện kích động : “Đào dì đào dì…”

 

Lục Triều Triều sức lực phi phàm, một tay nhấc bổng nắp quan tài lên. A Ngô yên trong đó, sắc mặt tĩnh lặng, bụng vẫn nhô cao.

 

Lục Triều Triều dám chần chừ thêm nữa, sắp đến giờ Tý, sợ lỡ mất thời khắc quan trọng. Nàng trèo quan tài, nhanh chóng điểm nhẹ khắp A Ngô, đó truyền linh khí ba huyệt vị.

 

Đột nhiên, A Ngô hít mạnh một .

 

“Sống sống , dì sống !!” Thiện Thiện bên nấm mồ, cầm lấy quả cúng c.ắ.n một miếng, thấy A Ngô hít mạnh dậy, y lập tức vui mừng vỗ tay.

 

Sắc mặt xanh xao của A Ngô, từ khi hít đầu tiên, lập tức trở nên hồng hào, đầy đặn. Trong chớp mắt, nàng sức sống và sự hoạt bát.

 

A Ngô ôm bụng phát tiếng rên rỉ khẽ khàng, khoảnh khắc nàng tỉnh , thai nhi trầm mặc từ lâu trong bụng khẽ động đậy. Tựa như đang đáp nàng.

 

Tạ Ngọc Chu khó khăn đỡ nàng từ trong quan tài , bụng nàng đột nhiên xuất hiện hư ảnh rồng phượng.

 

A Ngô đau đớn ôm bụng: “Đứa trẻ chỉ huyết mạch Long tộc phản tổ, mà còn huyết mạch Phượng tộc phản tổ. Bởi hai hình thái rồng phượng.”

 

“Rồng phượng đều là điềm lành, hai hình thái hội tụ cùng một , quả thật từng thấy bao giờ!” Tạ Ngọc Chu đầy mặt kinh ngạc.

 

Vừa lúc bụng A Ngô khẽ động, Lục Triều Triều liền đặt tay lên đó. Chỉ thấy từ bụng nàng xuất hiện hai đạo hư ảnh rồng phượng, lớn bằng ngón tay, bơi lượn giữa cổ tay Lục Triều Triều.

 

“!!” Mọi đều đầy mặt kinh ngạc.

 

Tạ Ngọc Chu cũng vội vàng vươn tay , nhưng rồng phượng chán ghét né tránh, ngược còn thiết cọ cọ lòng bàn tay Lục Triều Triều.

 

“Ha ha ha ha…” Thiện Thiện khỏi bật trào phúng.

 

“Xem đây!” Thiện Thiện tủm tỉm vươn tay.

 

Nào ngờ rồng phượng khựng , đồng loạt ngẩng đầu lao thẳng về phía mặt y. Thiện Thiện còn tưởng chúng hôn y, vui vẻ ngẩng khuôn mặt nhỏ lên. Nào ngờ rồng phượng một vuốt vả thẳng y.

 

Trên Thiện Thiện lực lượng, một vuốt hư ảo phản phệ trở , đ.á.n.h tan rồng phượng, khiến chúng thút thít về bụng .

 

Tạ Ngọc Chu khép miệng: “Tốt , đ.á.n.h lắm.”

 

Thiện Thiện tức đến nghiến răng, nghiến lợi trừng mắt bụng A Ngô.

 

Lục Triều Triều , rồng phượng là điềm lành của trời đất, từ xưa công hiệu xua đuổi tà ma. Thiện Thiện chính là tà vật lớn nhất thiên hạ, buồn quá!

 

A Ngô cố gắng chống đỡ dậy, trịnh trọng hành một đại lễ với ba .

 

“Nàng mau dậy , bụng còn lớn thế . Hà tất khách khí với bọn , việc vốn dĩ là do Trúc Mặc…” Tạ Ngọc Chu thở dài một tiếng.

 

Nếu A Ngô thật sự là phàm nhân, e rằng sớm vô phương cứu chữa. Nói cho cùng, Trúc Mặc cuối cùng vẫn yêu nàng sâu đậm đến thế thôi.

 

A Ngô thấy tên Trúc Mặc, ánh mắt trong trẻo hề đổi, vô cùng bình tĩnh. “Đã từng c.h.ế.t một , chuyện đều thấu . Ta từng phụ y, cũng từng nợ y, giờ đây xa lạ. Có hài tử, vạn sự đủ đầy.” Nàng khẽ vuốt ve bụng , trong mắt lộ vài phần ấm áp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-683-dao-mo-giua-dem.html.]

Trúc Mặc, xem như là một kiếp nạn của nàng .

 

Phượng hoàng niết bàn, mới thể trọng sinh. Nàng là Đế nữ Phượng tộc, tương lai sẽ là Phượng Vương cao quý. Nàng còn tiền đồ rộng mở!

 

Tạ Ngọc Chu và Lục Triều Triều , Phượng Ngô, nàng thật sự thấu .

 

“Chúc mừng Phượng nữ thấu tình kiếp, tương lai Phượng tộc quật khởi chỉ còn là vấn đề thời gian!” Lục Triều Triều những tia đế vương khí nàng, khỏi chúc mừng.

 

“Đợi đến khi sinh hạ hài nhi, nhất định sẽ thỉnh Triều Triều đến uống rượu mừng.”

 

“Mạng là do Triều Triều và Ngọc Chu, Thiện Thiện cứu, lý nên Phượng tộc xem như thượng khách.”

 

Mấy gật đầu đáp ứng.

 

“Từ nay về , thế gian còn A Ngô. Chỉ , Đế nữ Phượng tộc.” Nàng từng chút một trút bỏ dấu vết m.á.u khô , thể từng chút một hóa thành dáng vẻ Đế nữ vốn .

 

“Oa… thật mắt…”

 

“Trúc Mặc đúng là mù mắt .” Tạ Ngọc Chu ngẩn ngơ dáng vẻ Phượng Ngô, công chúa Phượng tộc xinh đến nhường , dám bỏ trốn hôn sự!!

 

Rõ ràng vẫn thể lờ mờ nhận dáng vẻ của A Ngô, nhưng Phượng Ngô mang đến cảm giác kinh diễm tuyệt mỹ. Vẻ thanh lãnh cao thể với tới khiến thể rời mắt.

 

Phượng Ngô lộ một nụ thẹn thùng, khiến ba đến ngây . Khoảnh khắc nàng hiện chân , lưng liền xuất hiện hai con phượng hoàng nhỏ, cung kính : “Cung nghênh Điện hạ về nhà.”

 

Phượng Ngô nữa gật đầu với ba , đó lặng lẽ rời khỏi nhân gian.

 

“Oa, đây chính là kịch bản trong thoại bản ? Công chúa Phượng tộc bỏ rơi, lừa dối, mang bụng giả c.h.ế.t trốn . Sau mang theo nhi tử thiên tài trở về vả mặt, khiến Long tộc cùng Trúc Mặc đau khổ lóc nhận sai. Rồi đó là tràng cảnh đuổi vợ hỏa táng trường!”

 

“Oa oa oa, thoại bản hiện thực !” Tạ Ngọc Chu đầy mặt kinh ngạc thốt lên. Y chứng kiến chân tướng sự việc.

 

Lục Triều Triều liếc mắt y: “Cái gì mà đuổi vợ hỏa táng trường, hòa ly , lấy thê tử?”

 

“Làm một Phượng Vương đường đường ? Cớ gì thê tử của Long tộc?”

 

“Hơn nữa, Phượng Ngô xem y như một tình kiếp, và thấu nó . Người nhắc đến y, chỉ thấy xui xẻo mà thôi.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Ừm, một chuyện ngươi đúng. Đứa trẻ , lợi hại. Long tộc lẽ sẽ hối hận…” Aiyo, huyết mạch Long chủ đến nhà đối địch, Long tộc chắc nổi trận lôi đình .

 

“Hắc hắc, bắt đầu mong chờ biểu cảm của Trúc Mặc khi chân tướng .” Lục Triều Triều đầy vẻ trêu tức, Trúc Mặc , quả báo của ngươi còn ở phía kìa.

 

Lục Triều Triều liếc Thiện Thiện đang ngây ngô vui. Nàng hắng giọng, khỏi nhân cơ hội giáo huấn Thiện Thiện: “Thiện Thiện, ngươi lĩnh ngộ đạo lý gì ?”

 

Kẻ bạc tình, ắt sẽ quả báo đó tiểu tử! Không phụ phụ lòng, chân thành đối đãi, đó mới là chân lý.

 

Thiện Thiện chớp chớp mắt, mơ hồ đoán ý nghĩ của tỷ tỷ. Rốt cuộc là lĩnh ngộ điều gì? Rốt cuộc là lĩnh ngộ điều gì đây? Y hai tay ôm quả c.ắ.n hai miếng, thăm dò :

 

“G.i.ế.c xong, đ.â.m thêm hai nhát?”

 

Lục Triều Triều…

 

Thôi , đang mong đợi điều gì chứ!

 

 

Loading...