Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 653:--- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngươi thỉnh, đến

 

“Biết thế , thuở ban đầu thi Hắc Bạch Vô Thường .” “Sớm đầu thai còn dễ chịu hơn.” Bạch Vô Thường than vãn với vẻ mặt đưa đám, ngày tốn chín trâu hai hổ mới thi đỗ chức quan béo bở của Minh giới, nào ngờ giờ mệt mỏi đến mức thét.

 

“Chẳng Tiểu tổ tông triệu gọi chúng đến đây, chuyện gì ạ?” Hắc Vô Thường hỏi.

 

Lục Triều Triều gật đầu.

 

“Dẫn hồn phách của bọn chúng đây.” Nàng lạnh lùng chỉ mấy t.h.i t.h.ể nam tử đất.

 

Hắc Bạch Vô Thường cũng hỏi nhiều, Phong Đô Đại Đế từng đặc biệt dặn dò, bọn họ chỉ cần theo là .

 

Chẳng mấy chốc, mấy đàn ông lảo đảo dậy.

 

Chúng cúi đầu , chút hoảng hốt.

 

Vừa thấy Hắc Bạch Vô Thường mặt liền sợ đến run rẩy, lập tức quỳ sụp xuống đất, miệng liên tục gọi “đại nhân”, trông vô cùng nịnh hót.

 

36. [“Đồng loại ăn thịt , hãy để Phán quan thẩm tra kỹ càng. Nhốt Thập Bát Tầng Địa Ngục, ‘chiêu đãi’ bọn chúng thật .” Lục Triều Triều lập tức phất tay, trực tiếp để Hắc Bạch Vô Thường dẫn .

 

Hắc Bạch Vô Thường liếc , ánh mắt đầy ghê tởm mấy kẻ .

 

Lập tức đáp: “Vâng, xin Tiểu tổ tông cứ yên tâm.”

 

“Hiện tại Minh giới cũng đang chỉnh sửa luật pháp liên quan đến việc , xin cứ yên lòng.” Rồi chúng dẫn mấy kẻ đang van xin rời khỏi nhân gian.

 

Mọi trầm mặc, bầu khí chút nặng nề.

 

Lòng ai nấy đều trĩu nặng, chuyện còn nghiêm trọng hơn họ tưởng.

 

“Lên đường thôi.”

 

Ngày đêm ngừng nghỉ, vội vã chạy , ba ngày , cuối cùng cũng đến Đông Lăng.

 

Từ khi đặt chân Đông Lăng, tình hình cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng.

 

Dù đoàn xe hộ vệ nghiêm ngặt, trông vẻ dễ chọc. dòng tị nạn vẫn nối gót đổ xuống, lớp ngã xuống lớp khác tiếp nối, hề dừng .

 

Khi Lục Triều Triều đến kinh đô Đông Lăng, nàng mới phát hiện hoàng thành canh gác vô cùng nghiêm ngặt.

 

“Kẻ nào? Từ đến, ?” Các tướng sĩ giữ thành quét ánh mắt sắc bén qua , thần sắc cảnh giác.

 

“Chủ tử của chúng là Bắc Chiêu công chúa, đặc biệt đến đây để diện kiến Đông Lăng Vương.”

 

Truy Phong tiến lên đưa tín vật.

 

Sắc mặt tướng sĩ giữ thành hòa hoãn vài phần, thần sắc tuy xa cách nhưng khách khí, chỉ với : “E rằng Bệ hạ sẽ gặp quý khách.”

 

“Bệ hạ nửa tháng lâm triều, gặp bất cứ ai.”

 

“Hiện giờ trong thành mấy yên , nếu công chúa chê, chi bằng tạm trú bên ngoài thành?” Tướng sĩ giữ thành vẻ mặt lo lắng.

 

“Đa tạ hảo ý, nhưng chuyến của công chúa việc đại sự, thể .”

 

“Vẫn mong tiểu ca mở cửa thành.”

 

Truy Phong và Trúc Mặc hộ tống phía .

 

Ai cũng thể thấy, cửa hoàng thành gia cố, các tướng sĩ giữ thành rút kiếm khỏi vỏ, dường như căng thẳng.

 

sự căng thẳng của bọn họ, đến từ trong thành.

 

“Thất lễ với công chúa, xin công chúa thành nhanh hơn một chút.” Vệ binh giữ thành mặt đầy nghiêm trọng, đành lớn tiếng hô.

 

“Mở cửa thành!”

 

Tất cả tướng sĩ lập tức căng thẳng xung quanh, như thể đối mặt với kẻ thù lớn. Cửa thành kẽo kẹt một tiếng, mở một khe hở.

 

Mồ hôi lạnh bắt đầu túa trán các tướng sĩ, khi cửa mở một nửa, liền vội vàng gọi đoàn xe .

 

Trong thành tĩnh lặng.

 

Vô cùng yên tĩnh.

 

Kinh đô phồn hoa nhất một bóng , bốn bề tĩnh mịch đến rợn . Chỉ chân tường, lờ mờ thấy vài vệt m.á.u tươi đỏ thẫm.

 

Xe ngựa kẽo kẹt tiến về phía .

 

Rất nhanh, đến hoàng cung Đông Lăng. Hoàng cung phòng thủ nghiêm ngặt, gần như cấm quân bao vây chặt chẽ, mí mắt giật liên hồi.

 

Truy Phong cầm tín vật tiến lên giao thiệp.

 

Người giữ thành là Mặc tướng quân, năm xưa từng dẫn tướng sĩ Đông Lăng mạo phạm biên giới Bắc Chiêu cướ bóc của cải, gây ít phiền phức cho Bắc Chiêu.

 

Cũng là giao chiến nhiều nhất với Dung Triệt.

 

“Chiêu Dương công chúa đại danh lừng lẫy, sớm danh ngài, ngưỡng mộ lâu…” Mặc tướng quân thần sắc chút kỳ lạ.

 

giọng điệu, tuyệt đối thể coi là nhiệt tình.

 

Sao thể nhiệt tình chứ?

 

Dung Triệt luôn áp chế chính là cha của nàng. Khó khăn lắm Dung Triệt mới , đến một tiểu tử Lục Chính Việt, còn thiện chiến hơn cả Dung Triệt. Đó là ruột của Lục Triều Triều…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-653.html.]

 

“Mời công chúa về . Bệ hạ gặp bất kỳ ai.” Mặc tướng quân lạnh nhạt , khóe miệng nở một nụ châm chọc.

 

Lục Triều Triều vén rèm xe, nhảy xuống ngựa.

 

“Gặp , do ngươi quyết định.”

 

“Ngươi chỉ cần thông báo là .”

 

Sắc mặt Mặc tướng quân đột nhiên tối sầm.

 

“Ngươi gặp, cũng xem triều thần Đông Lăng đồng ý !”

 

“Đây Bắc Chiêu, cũng Nam Quốc! Bệ hạ chính vụ bận rộn, rảnh gặp ngươi .” Trong mắt Mặc tướng quân lộ một tia châm biếm, Đông Lăng Vương bây giờ nào tâm tư gặp ngươi.

 

Lục Triều Triều lấy một khối ngọc bội từ trong lòng.

 

Đây là món quà Huyền Tễ Xuyên tặng nàng khi nàng lên ngôi ở Nam Quốc. Lúc đó , xin Triều Triều nhất định đến Đông Lăng, nhất định sẽ tận tình tròn bổn phận chủ nhà.

 

Khi đó Lục Triều Triều nhiều ngọc bội, liền tùy tiện để gian mốc meo.

 

Mặc tướng quân thấy ngọc bội, sắc mặt đổi. “Sao ngươi vật ?” Đây là vật truyền đời của các hoàng đế Đông Lăng, xưa nay hiệu lực như đích nhà vua đến.

 

Hắn sâu Lục Triều Triều.

 

“Mời công chúa nhập cung.” Hắn khẽ.

 

Lục Triều Triều yên tại cửa, hề nhúc nhích.

 

“Ban nãy là ngươi cho , bây giờ… nữa.”

 

“Trừ phi, ngươi để hoàng đế đến đón .”

 

Mặc tướng quân suýt bật : “Ha ha ha ha… Chiêu Dương công chúa, ngươi lên ngôi vương ở Nam Quốc, chỉ đợi đến khi cập kê sẽ tiếp quản đế nghiệp Nam Quốc. đây, là Đông Lăng!”

 

“Là Đông Lăng!”

 

“Đây cảnh nội Nam Quốc, cũng Tuyên Bình Đế nhu nhược .”

 

“Đông Lăng Vương của thể đến đón ngươi?” Mặc tướng quân như thấy chuyện thú vị nhất đời, lớn đầy chế giễu.

 

Đông Lăng Vương, từ khi lên ngôi dùng thủ đoạn sắt m.á.u trấn áp triều thần, chỉ trong một đêm, tàn sát tất cả dị đảng.

 

Mèo Dịch Truyện

Khiến tranh chấp ở Đông Lăng lập tức dừng .

 

Ở Đông Lăng, tên của nhà vua thể khiến trẻ con ngừng . Người đàn ông nóng nảy thất thường đó, nay thần trí bất tỉnh, càng khiến sợ hãi hơn.

 

Cả triều văn võ khi thấy , đều như thấy sát thần.

 

“Chọc giận Vương của chúng , ngay cả Nam Quốc và Bắc Chiêu cũng bảo vệ ngươi .” Huyền Tễ Xuyên là một kẻ điên, một kẻ điên thật sự.

 

Mặc tướng quân lạnh lùng liếc nàng một cái, , cũng .

 

Dung Triệt, Lục Chính Việt, đ.á.n.h ngươi, tổn thương ngươi từ sâu bên trong, tính là chiến thắng chứ?

 

Nghe , Dung Triệt và Lục Chính Việt coi trọng , cưng chiều.

 

Mặc tướng quân khẽ một tiếng, cung.

 

Đông Lăng Vương hiện tại, so với , còn tàn bạo hơn.

 

Khi Mặc tướng quân đến bên ngoài Vô Cực Điện, vẻ vui mừng mặt thu , trở nên nghiêm trọng. Hắn thuận theo cúi đầu, còn vẻ ngông cuồng ban nãy.

 

Toàn triều văn võ run rẩy quỳ gối bên ngoài Vô Cực Điện.

 

Trong mắt các triều thần đầy vẻ cay đắng, nhưng dám để lộ chút nào.

 

Chỉ căng thẳng trong điện.

 

“Hôm nay Bệ hạ, thần trí hồi phục ?” Mặc tướng quân hỏi khẽ.

 

Sau nạn hạn hán xuất hiện châu chấu, tuy thiên tai liên miên, nhưng dù cũng thể kiểm soát tình hình.

 

Ai ngờ…

 

Bách tính trong thành đột nhiên mất thần trí chỉ một đêm. Có là do ăn châu chấu, gì cả, chỉ một đêm tỉnh dậy…

 

Đã biến thành quái vật.

 

Mắt đỏ ngầu, cứng đờ, thể chuyện, chỉ tấn công tùy tiện.

 

tấn công còn sẽ lây nhiễm, nhất thời trong thành lòng hoảng sợ.

 

Điều đáng sợ nhất là.

 

Đông Lăng Vương, cũng nhiễm bệnh tương tự.

 

Chỉ là, đại khái là do nội tâm kiên định, nên mất thần trí.

 

trở nên cực kỳ nóng nảy, đa nghi và tàn bạo.

 

Làm quan ở Đông Lăng, giờ là một nghề nguy hiểm cao.

 

 

Loading...