Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 649:--- Thần Bốn Mùa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Giao tiếp với thực vật... ư?" Lão giả khựng , cả đời nông, từng thực vật thể giao tiếp. Lão đầy vẻ nghi hoặc theo thiếu nữ, nàng dường như đang thì thầm một loại ngôn ngữ cổ xưa huyền ảo nào đó. Lão gia tử sinh và lớn lên ở thôn quê, cả đời gắn bó với đồng áng, từng thể giao tiếp với thực vật.

 

"Nếu thực sự thể giao tiếp, những lão nông chúng đến nỗi c.h.ế.t đói nhiều như ..." Lão gia tử tuy tin, nhưng cũng rời . Tuổi lão ngày càng cao, bước loạng choạng, nếu nhờ con trai hiếu thảo ở nhà, e rằng sớm bỏ mạng đường chạy nạn. Tiểu tôn nhi dắt tay lão : "Ông nội chậm thôi, coi chừng lún vũng bùn."

 

"Tiểu cô nương, thể cho lão hủ mượn một ít hạt giống xem thử ?" Lão nhân thực sự hiếu kỳ, khỏi mở miệng hỏi.

 

A Man liền lập tức vốc một nắm từ trong nước đưa cho lão . Vừa cầm hạt giống, lão nhân liền kinh ngạc lòng bàn tay, đôi tay run rẩy vì kích động.

 

"Cái ..."

 

"Hạt giống mới ngâm nửa canh giờ, nảy mầm non?" Chỉ thấy những mầm non mơn mởn phá vỡ lớp vỏ cứng, lộ chồi non.

 

"Thông thường hạt nảy mầm, trong điều kiện nguồn nước và nhiệt độ thích hợp, cũng mất hai ba ngày." Lão gia tử cả đời nông, hôm nay quả thực đảo lộn suy nghĩ của lão.

 

A Man cũng chút ngạc nhiên, bình thường tuy nàng thể giao tiếp với hạt giống, nhưng để nảy mầm cũng mất ít nhất nửa ngày. Nàng đầu hố nước, phát hiện hẳn là do chất lượng nước.

 

Lục Triều Triều đang bên bờ sông mỉm nàng.

 

"Ông nội, cho con xem với?" Tiểu tôn tử dỗ dành khiến ông nội đưa cho nó một hạt giống.

 

"Cô nương, lão hủ cả gan hỏi một câu, điều cô nương giao tiếp với hạt giống là gì ? Liệu thể dạy lão hủ vài câu ? Nếu bất tiện thì cũng cần khó cô nương." Lão nhân nắm hạt giống mà run rẩy, giống "heo béo" nhà ai mà từng trồng? bao giờ nảy mầm nhanh đến . Đây chỉ là giống heo béo, nếu là giống khác thì ?

 

A Man giấu giếm chút nào: "Lão nhân gia học, A Man sẽ dạy ngài vài câu, chỉ là vài câu khẩu quyết, tính là bí mật." Thứ , từ khi nàng xuất hiện sẵn trong đầu, nàng cũng nó từ mà đến. Nàng còn xem thiên tượng, trời nắng trời mưa, nàng dường như sinh .

 

Chờ A Man niệm xong khẩu quyết, lão giả ngơ ngác nàng. Khẩu quyết khó hiểu như , thực sự là ngôn ngữ mà phàm trần nên ư? Khẩu quyết lướt qua trong đầu lão, nhưng chỉ là lướt qua mà thôi. Trong đầu trống rỗng, lão thậm chí chỉ thể niệm vài chữ đầu tiên...

 

"Rất đơn giản mà?" A Man cũng chút mờ mịt, niệm ?

 

Lúc vặn đến bên bờ sông, Lục Triều Triều : "Truyền thuyết kể rằng Thần giới một vị thần, danh xưng là Tứ Quý Chi Thần, cai quản sự đổi bốn mùa và sự sinh trưởng của thực vật."

 

Lão gia tử vội vàng gật đầu: " đúng đúng, Tứ Quý Chi Thần còn gọi là Xuân Thần, nhà nhà nông hộ chúng đều bái bà ."

 

Chư thiên thần Phật vô , dù là thần minh lợi hại đến , trong mắt nông hộ cũng thể sánh bằng tầm quan trọng của Xuân Thần. Bà cai quản sự sinh trưởng của nông sản quanh năm, thậm chí mỗi năm còn lễ tế Xuân Thần riêng.

 

"Xuân Thần Xuân ngữ, thể thông linh với thực vật."

 

"Ngươi... lẽ chính là Xuân ngữ."

 

"Có phàm nhân tín phụng Xuân Thần, sẽ thần minh ban cho cơ duyên, lẽ ngươi chính là Xuân ngữ chăng?" Lục Triều Triều để lộ phận của A Man, liền tiện miệng bịa một cái cớ.

 

Lão giả kinh hỷ, đúng đúng đúng, dân gian cũng lưu truyền như . Nếu duyên với Tứ Quý Chi Thần, liền thể hiểu lời dạy của bà . Tiểu cô nương , nhất định là tín đồ sùng đạo nhất của Xuân Thần. Lão gia tử trong miệng lẩm bẩm mấy , nhưng vẫn học . Trái , tiểu tôn tử phía lão nghiêng đầu niệm hai câu, khiến lão gia tử kích động vỗ đùi liên tục.

 

"Đủ , hai câu , tương lai sẽ ấm no lo đói kém. Sẽ chịu đói." A Man suy nghĩ một chút, hai câu đủ để tiếp xúc đơn giản với thực vật phàm trần.

 

Lão gia tử đối với A Man tạ ơn tạ ơn, bái lạy bái lạy. Trong lòng lão quyết định, khắp nơi tìm kiếm vài hạt giống, trồng dọc theo xung quanh hố nước. Để tiểu tôn nhi đích trồng... Trong lòng sông chỉ thể trồng giống heo béo, thứ thể sinh trưởng nhanh chóng và cứu mạng .

 

Lục Triều Triều cùng những khác nghỉ ngơi quá lâu, thấy bắt đầu chặt cây dựng lán trại đơn giản một cách trật tự, mới lên xe ngựa rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-649-than-bon-mua.html.]

Trúc Mặc ân cần đỡ A Ngô lên xe ngựa, còn tìm mấy cuốn sách nhàn rỗi để tiêu khiển.

 

"Quần áo của hài tử may đến cỡ ba tuổi , chờ khi sinh thể mặc."

 

"Tiểu gia hỏa, hành hạ nương con nha."

 

"Đến lúc đó, hai chúng cùng bảo vệ nương con, cho bất kỳ ai ức h.i.ế.p nương con." Trúc Mặc thậm chí mỗi ngày đều dành thời gian úp bên bụng nàng để thai giáo.

 

A Ngô vuốt bụng, khẽ : "Được thôi."

 

"Trúc Mặc, yêu điều gì?" A Ngô bên cửa sổ xe, thờ ơ ngoài. "Ta , từng yêu công chúa Nam Quốc đến c.h.ế.t sống , thậm chí thề cưới ai khác? Cuối cùng còn nàng lừa tù ngàn năm?"

 

"Còn tiểu hoa yêu lừa tiền của , cũng từng trăm phần trăm lời nàng ."

 

"Ta với các nàng , gì khác biệt ?"

 

Trúc Mặc cứng đờ mặt, Tạ Ngọc Chu bên cạnh khằng khặc: "Câu hỏi c.h.ế.t ! Câu hỏi c.h.ế.t ..." Ánh mắt gian xảo Trúc Mặc, khiến Trúc Mặc tức giận đuổi y xuống xe ngựa.

 

"Đi , chuyện riêng tư của vợ chồng ngươi gì."

 

Chờ Tạ Ngọc Chu xuống xe ngựa, Trúc Mặc mới cẩn thận : "A Ngô, nàng hỏi như ?"

 

"Các nàng thể so với nàng?"

 

"Công chúa Nam Quốc ngang ngược tùy hứng, kiêu căng ngông cuồng, thể so với nàng? Giữa và nàng cách trở ngàn năm thù hận, nếu nàng sớm luân hồi chuyển thế, nhất định sẽ buông tha nàng ."

 

"Tiểu hoa yêu thì càng khỏi , lừa gạt tiền bạc của , mối thù đội trời chung."

 

"Nàng với các nàng khác biệt. Nàng và là nhân duyên trời định, A Ngô, nàng chỗ nào cũng , quả thực khắc sâu lòng ." Trúc Mặc híp mắt, trong lòng trong mắt đều là A Ngô.

 

A Ngô vuốt bụng nhẹ: "Vậy thì ."

Mèo Dịch Truyện

 

"A Ngô, Long tinh dùng nhiều, sắc mặt nàng vẫn tái nhợt như ?"

 

Lần đầu gặp, A Ngô một hồng y rực lửa, nhưng mặt lộ vẻ tiều tụy. Trúc Mặc khắp nơi tìm vật bổ dưỡng, nhưng sắc mặt nàng vẫn khá hơn. Lại càng tái nhợt hơn khi mang thai.

 

A Ngô khẽ cau mày: "Yếu từ trong bụng , ngày thường cứ dưỡng cho ."

 

"Lần về Long tộc sẽ hỏi xem bảo bối nào bổ sung cho thai yếu ." Trúc Mặc cũng nghĩ nhiều, chỉ xót xa vợ chịu khổ. Chờ xe ngựa khởi hành, Trúc Mặc mới quyến luyến rời .

 

Sau khi rời , vẻ thâm tình mặt A Ngô dần tan biến. Nàng tỉnh táo, hề chìm đắm trong sự dịu dàng ân ái của Trúc Mặc. Mặc dù, nàng cũng từng lúc tạm thời lạc lối trong mối tình .

 

"Chàng đối với công chúa Nam Quốc hoa trăng , đối với hoa yêu hứa hẹn lời thề, đối với nguyện sinh tử , tình yêu của thật tùy tiện, cũng thật rẻ mạt."

 

"Yếu từ trong bụng ư?"

 

"Chàng lấy Linh châu cộng sinh của , yếu, chẳng lẽ do gây ?" Thật đáng . Mất Linh châu cộng sinh, thọ nguyên của nàng... cũng chỉ còn một nửa.

 

 

Loading...