Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 641:--- --- Xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiệc thôi nôi của con trai chúng , nhất định cử hành thật long trọng, khiến Tam giới cùng chung vui.” “Lần hôn sự khiến nàng chịu uất ức, nhất định sẽ bồi thường thật cho nàng.”
Chúc Mặc giờ đây ít khi ngoài, cùng với việc A Ngô mang thai, càng thêm chìm đắm đó.
Giờ đây trông hệt như một kẻ si tình, cả ngày việc gì liền y phục, đồ chơi cho hài tử, thậm chí còn nghiên cứu thức ăn dặm cho trẻ sơ sinh ư?
“Tranh thủ vài ngày rảnh rỗi , về Long tộc một chuyến.”
“Ta nhất định tìm cách ly hôn với lão nữ nhân , nếu nàng chịu, thì để Long tộc hưu thê. Con trai ngoan của chúng , đường đường chính chính trở thành Thái tử Long tộc.” Chàng nhẹ nhàng vuốt ve bụng A Ngô.
A Ngô m.a.n.g t.h.a.i bốn tháng, giờ đây dần lộ bụng.
Đang đặt bàn tay to lớn lên bụng A Ngô, bỗng nhiên, lòng bàn tay khẽ động.
“Động động , con trai của động ?” Chúc Mặc suýt chút nữa nhảy dựng lên, cảm giác huyết mạch tương liên suýt nữa khiến rơi lệ tại chỗ.
A Ngô khẽ gật đầu, nhẹ nhàng vuốt ve bụng, lộ vài phần ý .
“Được thôi, đợi tin của .”
“ mà, phản bội Thần giới mặt Tam giới, còn đồng hành cùng Triều Triều, cẩn thận đấy.” A Ngô nét mặt ôn hòa, mặt nàng, Chúc Mặc thậm chí còn dám lời thật lòng.
“Nàng cứ yên tâm, Long tộc coi trọng huyết mạch nhất. Long Vương cha vì bảo Long tộc, tuy miệng vẫn la hét đuổi , nghịch tử , khỏi Long tộc, nhưng mà, trong Long tộc, là độc nhất một mầm mống huyết mạch đích truyền . Làm thể thật sự đuổi chứ… Huống hồ, nàng còn đang mang cốt nhục Long tộc của nữa…” Long tộc sinh con nối dõi khó khăn, mỗi một đứa đều quý giá như vàng.
“Hiện giờ, nhân tiện lấy lý do phản bội Thần giới, xứng kết với Phượng tộc, để ép buộc đoạn tuyệt quan hệ. Chính là thời cơ .”
A Ngô cúi đầu, khẽ khàng đáp lời.
“Nàng cứ ở nhà an tâm dưỡng thai, sẽ trở về nhanh thôi.” Chúc Mặc nghiêm túc .
A Ngô m.a.n.g t.h.a.i hơn bốn tháng, thể kéo dài thêm nữa.
Ngay lập tức dặn dò Truy Phong và A Man chăm sóc A Ngô, vội vã về phía Long tộc.
Nụ mặt A Ngô chợt tắt hẳn, nàng lạnh lùng theo bóng dáng khuất dần.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve bụng: “Làm phiền ngươi với công chúa một tiếng, về nhà đẻ một chuyến, sẽ về ngay.” Nói xong, nàng ngừng .
“Đừng cho Chúc Mặc .”
Nàng ưỡn bụng thong thả rời , chẳng mấy chốc, ngoài cửa còn bóng dáng nàng.
Lục Triều Triều chuyện xong thì trong mắt nàng dâng lên ánh sáng bát quái: “Ly hôn lắm, … Ta thích nhất xem cảnh ‘truy thê hỏa táng tràng’, ôi, lẽ là đuổi kịp … Kết cục như mới , ghét nhất những gì trong thoại bản…”
30. [“Trong thoại bản cái gì ?” Tạ Ngọc Chu ôm một cái kim bát, là do Đại tế tư tặng. Kim bát còn dâng trào kim quang, trông vô cùng chói mắt.
Trong kim bát đựng những miếng dưa ngọt cắt vuông vức nhỏ, dưa ngọt sa mạc, giòn và ngọt thanh.
31. [“Chàng lấy kim bát đựng dưa ngọt ư? Lát nữa Đại tế tư mất. Đây chính là thứ Phật tử dùng để ngộ đạo năm xưa…” Lục Triều Triều thấy đầu óc ong ong.
Tạ Ngọc Chu giơ tay phe phẩy quạt: “Đâu thể trách , năm nay là mùa thu mà còn oi bức thế . Ai mà chịu nổi chứ… Kim bát linh khí, thể lạnh dưa, dưa ướp lạnh, ngon tuyệt. Nàng ?” Chàng dùng que tre xiên một miếng đưa cho Lục Triều Triều, miệng thấy lạnh buốt, vô cùng ngọt thanh.
“Quả thật là ngon lạ thường.”
“Trong thoại bản như thế nào ?” Tạ Ngọc Chu hiếu kỳ hỏi.
“Chàng từng thoại bản ? Nam nhân ngược đãi thể lẫn tâm hồn nữ tử, khi nàng khắp đầy thương tích, nam nhân 'truy thê hỏa táng tràng', hòa hợp như thuở ban đầu.” Lục Triều Triều nét mặt đầy vẻ chán ghét.
“Kẻ nào loại kịch bản như , là bệnh nặng lắm ?”
“Kẻ nào dám ngược đãi tâm , còn ngược đãi , thậm chí còn đào tận gốc rễ mười tám đời tổ tông của mà nghiền nát. Lại còn cầu hòa… Phỉ nhổ… Ta khuynh hướng ngược đãi.”
Tạ Ngọc Chu nhíu mày, bàn tay đang ăn dưa khẽ dừng : “Vậy ghi nhớ kỹ.”
Lục Triều Triều…
“Chàng cái bộ dạng , Đại sư Thích Không hẳn ngất … Người cả ngày đều nhập mộng, nhận với , cầu xin thả về.” Lục Triều Triều cứ đến tối là nhức đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-641-xem-nao-nhiet-khong-so-chuyen-lon.html.]
Tạ Ngọc Chu phất phất tay: “Trước cưới vợ thỉnh kinh, phụ Như Lai chẳng phụ nàng.”
“Tay trái ôm kinh, tay ôm con, sự nghiệp tình yêu đều nắm trong tay.”
Vừa dứt lời, liền thấy một tiếng ‘ầm’ từ ngoài cửa truyền đến.
32. [Đại tế tư lảo đảo, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất, nét mặt tràn đầy kinh hãi và tuyệt vọng .
33. [Tạ Ngọc Chu để dấu vết gì mà giấu kim bát lưng, Đại tế tư trông thật yếu ớt, nếu thấy kim bát đựng dưa ngọt, e rằng sẽ tức c.h.ế.t ngay tại cửa mất.
Thiện Thiện lén lút đông tây, thấy bốn bề ai, liền quỳ xuống cửa sổ.
Hai tay chắp đầy thành kính, Bồ Tát phù hộ, đám thuộc hạ đừng gây chuyện, đừng gây chuyện.
Hôm nay là thôi nôi của , tuyệt đối đừng gây chuyện.
Lục Triều Triều sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất.
Thiện Thiện hôm nay cả ngày đều nơm nớp lo sợ.
Mà giờ phút , Chúc Mặc đang đập bàn trong Long tộc.
Thậm chí còn đối đầu với một đám trưởng lão Long tộc, Long Vương sắc mặt âm trầm, gắng sức đè nén cơn giận: “Lần ngươi tranh đoạt thiên hạ, đại sự! Kết quả, ngươi chuyện mưu nghịch tru di cửu tộc!!”
“Hại Long tộc đóng cửa ngoài, sâu sắc sợ Thần giới truy cứu trách nhiệm!”
“Giờ đây, ngươi còn chúng ngươi ly hôn với Phượng tộc, ngươi là Long tộc c.h.ế.t !”
“Làm thể sinh cái nghịch tử như ngươi chứ! Ngươi chọc tức c.h.ế.t !” Long Vương mặt đỏ tía tai, dường như tức đến mức sắp hôn mê.
Chúc Mặc nét mặt vài phần chột : “Phụ Vương, việc theo Lục Triều Triều, nỗi khổ tâm riêng!”
“Chuyện , sẽ bàn bạc kỹ lưỡng với các ngươi.”
“Ngày kết thông gia với Phượng tộc, chí bảo của Phượng tộc. Ta lừa hôn sự, lừa chí bảo, .”
“ để phu thê với Lục Ngô, dù c.h.ế.t cũng thể nào!”
“Giờ đây tiện mặt, Phụ Vương, hãy đến Phượng tộc mà ly hôn ! Ta giờ đây Thần giới truy sát, mang phạm tội, chẳng lẽ bọn họ còn thể buông tay ?”
Long Vương chỉ , ngón tay run rẩy: “Long Phượng hòa minh, liên hôn cường cường, đồ nhà ngươi!”
Rất nhiều trưởng lão cũng khuyên giải: “Ngươi ở bên ngoài mưu nghịch, Phượng tộc còn chẳng ly hôn với ngươi, Phượng tộc đối xử với ngươi ! Có thê tử như , phu quân còn cầu gì nữa!”
“Ngươi nếu như , chẳng là Long Phượng hai tộc tuyệt giao . Hơn nữa Long tộc chỉ sợ sẽ Tam giới chỉ trích!”
“Ly hôn tuyệt đối thể, kết thành chỉ sợ kết oán.”
“Ta sắp phụ .” Chúc Mặc thấy phản đối, chỉ nhàn nhạt một câu.
Các vị trưởng lão Long tộc nhất thời im lặng.
“Ta cưới vợ sinh con ở bên ngoài , nàng tuy là phàm nhân, nhưng vận khí cực kỳ . Hiện giờ trong bụng mang thai, hơn nữa…” Khóe môi Chúc Mặc cong lên một nụ đầy tự tin.
Đây cũng là mấu chốt khiến mạo hiểm trở về Long tộc, và tin chắc Long tộc sẽ đồng ý ly hôn .
Mèo Dịch Truyện
“Ta thể cảm nhận , nó khí tức Tổ Long. Kế thừa… truyền thừa Long tộc của !”
Long Vương bỗng chốc bật dậy, cơn thịnh nộ như sấm sét ban nãy, giờ phút hóa thành vô vàn kinh hỷ. Thậm chí trong mắt còn bùng lên niềm vui sướng mãnh liệt.
“Thật ư?”
“Những gì ngươi , là thật ?!!”
Truyền thừa Long tộc, huyết mạch Tổ Long, chính là sự theo đuổi cả đời của Long tộc.
“Kỳ lạ, chẳng , chỉ khi Long Phượng cùng huyết mạch mới khả năng sinh huyết mạch Tổ Long ?”