Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 639:--- Ngươi Không Có Giới Hạn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạch Phong ? Nửa năm gặp, Lý Phú Quý chút hoảng hốt. tuyệt nhiên bộ dạng công tử quyền quý, y phục lộng lẫy, lưng đoàn hùng hậu như hiện tại.
Lý Phú Quý dám tin đó là Mạch Phong, nhưng trong nhà nhanh chóng truyền tiếng bước chân.
“Ngươi còn dám về, ngươi dám về!!” “Thụy Thụy của mất , ngươi về đây để xem gặp chuyện !! Con trai mất , các ngươi đều đến để chế giễu ?” Đổng thị đôi mắt đỏ ngầu, điên loạn xông , rõ ràng vẻ mất kiểm soát.
“Giờ thì ngươi vui vẻ chứ? Lý gia là của ngươi ! Con trai c.h.ế.t , c.h.ế.t đuối , cứ thế mà c.h.ế.t đuối mắt …” Đổng thị bệt xuống đất than t.h.ả.m thiết.
Nàng một gả con, từ hôn. Thụy Thụy là đứa con trai khó khăn lắm mới , là con mà nàng cầu khắp thần phật mới !
Mạch Phong sắc mặt tái nhợt, nắm chặt vạt áo: “Ta .” “Ta vui vẻ.” Thậm chí trong lòng còn nặng trĩu, nỗi bi thương tột cùng gần như nhấn chìm . Giống hệt như khi Quả Quả gặp chuyện ngày .
“Ngươi còn giả vờ gì nữa, còn lạ gì ngươi! Ngươi chỉ chờ đuổi hai con khỏi nhà thôi!” “Con , Thụy Thụy của …” Đổng thị đất gào lăn lộn, nhưng con trai nàng thể về.
Mạch Phong để ý đến nàng, cũng màng đến ánh mắt đầy nghi hoặc của phụ . Võ sĩ sớm hộ vệ . Hắn cầm mấy nén hương, bước trong nhà. Giữa chính đường đang vang lên tiếng nhạc tang, giờ phút im bặt. Hắn thắp nén hương trầm, giơ cao quá đầu vái ba vái.
“Thụy Thụy, đại ca về thăm đây.” Giọng nghẹn ngào, hai tay run rẩy. Hắn dám tiểu nhân nhi trong quan tài. Hắn tự tay chôn cất Quả Quả, giờ tiễn biệt Thụy Thụy.
“Tất cả là tại ngươi, cái đồ chổi , tất cả là tại ngươi! Sau khi ngươi , Thụy Thụy ngày nào cũng nhớ tìm ca ca, nấu canh cá cho ca ca…” “Nó là để bắt cá cho ngươi!” “Tất cả là tại ngươi!” Đổng thị xông .
“Ngươi trả con trai cho , trả con trai cho !” “Ngươi mang Quả Quả rời nhà, kẻ c.h.ế.t là ngươi!” Vừa , Đổng thị liền xông lên túm lấy Mạch Phong mà đánh, nhưng kịp đến gần võ sĩ rút đao ngăn bên ngoài.
Mạch Phong phất tay, bọn họ mới lui xuống. Khi Mạch Phong rời nhà, thường xuyên lén lút bắt cá nấu canh cho hai uống. Thụy Thụy, nó nhớ . Đệ của , cứ nghĩ rằng bắt cá, nấu thành canh thì ca ca sẽ về.
Đổng thị xông lên đ.á.n.h đ.ấ.m Mạch Phong, Mạch Phong hề phản kháng chút nào. Thiện Thiện sắc mặt đen sì, nắm chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy sự tức giận. Truy Phong nắm lấy nắm tay nhỏ của bé: “Đây là chuyện nhà của , ngươi thể động thủ. Nếu ... ngươi hiểu rõ Triều Triều mà.”
Thiện Thiện lạnh mặt hừ một tiếng. “Tuy nhiên, chuyện , lẽ thể giúp một tay.” Truy Phong đặt Thiện Thiện xuống đất.
“Ngươi nên cảm ơn Mạch Phong!” Truy Phong Đổng thị, thần sắc đầy vẻ giễu cợt.
Đổng thị đang định mở miệng, liền thấy Truy Phong : “Chắc hẳn ngươi từng bái lạy thần phật, rằng ngươi mệnh vô tử đúng ?” “Cũng từng khám qua nhiều đại phu, rằng ngươi khó mang thai. Thậm chí, ngươi uống t.h.u.ố.c bắc nhiều năm, cũng hề m.a.n.g t.h.a.i .”
Mèo Dịch Truyện
Thần sắc Đổng thị khẽ động. “Ngươi quả thực mệnh vô tử.” “ Mạch Phong, mệnh hai . Mẫu mất, một đứa khác, chia cho ngươi.”
“Mạch Phong, còn nhớ từng vì hai con thỏ mà liệm thi ?” “Đệ chôn chúng gốc cây, lập bia mộ, cúng tế cho chúng. Để t.h.i t.h.ể chúng khỏi dã thú xâm hại, khi hạ táng, và mẫu từng một câu chúc phúc, rằng kiếp sẽ .” “Chính cho chúng cơ hội hóa thành .”
“Quả Quả là một trong đó.” “Mẫu mất, Thụy Thụy liền đầu thai bụng kế mẫu.” “Đây cũng là lý do vì Thụy Thụy cận , luôn ỷ . Hai đó, vốn dĩ là vì mà đến, đặc biệt đến để báo ân.”
Hắn sang Đổng thị sắc mặt đại biến: “Trước khi ngươi mang thai, chẳng lẽ mơ thấy gì ?” Đổng thị cố sức bịt miệng, nước mắt từng giọt lớn rơi xuống từ khóe mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-639-nguoi-khong-co-gioi-han.html.]
“Thỏ… hai con thỏ trắng muốt, một con thương ở chân ? Trước khi m.a.n.g t.h.a.i Thụy Thụy, liền liên tục mấy đêm mơ thấy hai con thỏ trắng muốt. Sau , một con thỏ rời , con thỏ còn liền đến gần . Ngày hôm , liền phát hiện m.a.n.g t.h.a.i Thụy Thụy.”
Truy Phong : “Sau khi ngươi về dâu, khắc nghiệt với Mạch Phong và Quả Quả. Thụy Thụy tuổi nhỏ thường xuyên cãi cọ với ngươi, luôn cận ca ca, đúng ? Ngươi ngăn cũng .”
“Ngươi hết đến khác khắc nghiệt với Mạch Phong, dẫn đến việc Mạch Phong rời nhà.” “Thụy Thụy biểu hiện khác thường nào ?”
Đổng thị sắc mặt trắng bệch, cả run rẩy ngừng. “Ta sai . Tất cả là của , khi Mạch Phong , Thụy Thụy ba ngày hai bữa gặp ác mộng, trong mơ luôn miệng kêu báo ân báo ân… Lúc đó cứ nghĩ nó ma quỷ ám ảnh, thậm chí còn thỉnh một cái bùa hộ mệnh cho nó.” “Tất cả là của , chuyện đều là của .”
“Thụy Thụy cho cơ hội , nó cho cơ hội mà. Ta ngang qua nó, là cứu nó, là !” Đổng thị ôm đầu, điên cuồng đập quan tài.
Nàng những cứu, thậm chí còn lạnh lùng . Một nhân một quả đều định . Nếu nàng thiện niệm trong lòng, đối xử tử tế với con cái của vợ , nếu nàng vươn tay cứu giúp đứa trẻ nước… Mọi thứ, thứ đều sẽ khác .
“Rõ ràng, rõ ràng bơi giỏi mà…” Điều nàng thể tha thứ cho bản nhất, chính là nàng bơi cực giỏi, mà lạnh lùng , vận mệnh cho nàng cơ hội lựa chọn! Hai !
Mạch Phong nước mắt giàn giụa: “Là thật ?” Truy Phong khẽ gật đầu: “Phải.”
“Hai đó yêu mến , vượt xa cả cha , chắc hẳn cũng nhận chứ?” Mạch Phong gật đầu.
“Yên tâm , kiếp chúng vốn là vì báo ân mà đến. Đồng hành cùng một chặng đường, tâm ý chúng. Kiếp , chúng sẽ một cuộc đời viên mãn.” Truy Phong tuy là yêu, nhưng yêu cũng cần tu hành. Đổng thị đời sẽ sống trong hối hận.
Lý Phú Quý mấy mở miệng, đều nên lời, giờ phút thấy Mạch Phong định rời , xoa xoa hai tay, đôi mắt đục ngầu khẽ lay động.
“Đệ của ngươi ? Ngươi mang Quả Quả , ngươi về một ?” Mạch Phong lạnh nhạt : “Quả Quả c.h.ế.t.”
“Không thể nào!” Lý Phú Quý đột nhiên gầm lên một tiếng.
“Sao thể nào? Quả Quả còn nhỏ thế, theo ngoài lang bạt! Mẫu ruột c.h.ế.t, phụ bán nó , Quả Quả gì đường sống!” Cũng , chúng kết bạn mà đến. Tất nhiên cũng cùng rời .
“Chúng !” Mạch Phong nữa, lập tức định rời .
“Mạch Phong, con về nhà ? Cha… cha . Con về nhà , cha sẽ bao giờ tin lời tiện nhân đó nữa…”
Mạch Phong lạnh lùng : “Ngươi , ngươi chỉ là con nối dõi, còn lựa chọn nào khác thôi.” Sắc mặt Lý Phú Quý cứng đờ.
Hiện giờ, thậm chí cơ hội đến gần Mạch Phong.
“Nhân quả báo ứng, tồn tại mỗi .” “Cho nên, một lòng hướng thiện!” Truy Phong u u Thiện Thiện.
Thiện Thiện mặt chút cảm xúc: “Ngươi thì cứ , chỉ gì?!” Thật đáng ghét! Ta ghét những kẻ giữ chừng mực!