Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 637:--- --- Y Cẩm Hoàn Hương

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thiện Thiện càng nghĩ càng tức, tức đến nỗi nước mắt rơi lã chã: “Ô ô ô ô…” Ta nhớ nhà quá, nhớ cha nương. Vừa nghĩ, liền quỵ xuống đất.

 

Hắn mạnh mẽ tự vả một cái mặt . Khuôn mặt tức thì in hằn năm dấu ngón tay.

 

Hắn chỉ Lục Triều Triều lóc kể lể: “Ta, đ.á.n.h c.h.ế.t của ngươi!”

 

“Để ngươi, thể nghiệm, nỗi đau mất chí .” Hắn cứ thế tự vả mặt chan chát.

 

Cái tư thế vả liên tục hai bên mặt khiến ngây , kinh ngạc đến nỗi tại chỗ phản ứng kịp.

 

Vú nuôi "A" một tiếng xông lên: “Cậu gì thế ?!” Cái tát tát thật mạnh, chỉ vài cái khiến má sưng tấy xanh tím.

 

Chỉ thấy nghiến răng nghiến lợi chỉ Lục Triều Triều: “Đánh c.h.ế.t của nàng, để nàng bảo hộ !”

 

“Nàng ức h.i.ế.p , nàng ức h.i.ế.p … ô ô ô…” Mạng của , còn khổ hơn cả khổ qua! Chẳng lẽ lớn lên trong mật đắng Thiên Đạo ?

 

Vú nuôi…

 

Thôi , đứa nhỏ ngoài một chuyến chọc tức đến ngốc .

 

Đầu óc Lục Triều Triều ong ong, thấy tủi , khỏi thở dài: “Được , , ?”

 

“Ngươi thể tha thứ cho đáng thương của ? Có thể đừng đ.á.n.h nữa ?”

 

“Ta đau lòng, đau lòng…”

 

Thiện Thiện mắt đẫm lệ ngẩng đầu lên: “Thật ư?”

 

Lục Triều Triều mặt biểu cảm gật đầu, Thất Tuyệt trưởng thành cái dạng não tàn , nàng thật sự thể ngờ tới. Chẳng lẽ, bản nàng thật sự áp bức quá mức, dọa đứa nhỏ đến hồ đồ ?

 

Lục Triều Triều bắt đầu tự kiểm điểm bản . nghĩ đến, lực lượng nắm giữ quá cường đại, nếu mạnh mẽ áp chế, sớm muộn gì cũng gây đại họa.

 

Thôi , ngốc thì ngốc một chút . Đói bụng ăn cơm, trời mưa chạy về nhà là .

 

26. [Tạ Ngọc Chu hừ lạnh một tiếng khoanh tay, Truy Phong chọc chọc khuỷu tay : “Đại tế tư đến độ ngươi …” Đại tế tư hiển nhiên từ bỏ ý định, mỗi ngày đơn phương đến luận đạo với .

 

“Mạch Phong, cùng ngươi về chuyển mộ cho ngươi . Ta cửa , hẹn gặp ngoài thành nhé.” Tạ Ngọc Chu sợ hãi lắm, lập tức ba chân bốn cẳng chạy.

 

Thiện Thiện thút thít: “Ta cũng .”

 

Đợi mấy khỏi cửa, Lục Triều Triều mới : “Ta ở nhà an ủi Thịnh Hòa, Tinh Hồi thần hồn, hơn nữa ngày mai là lễ thôi nôi của Thiện Thiện, dù cũng cho một bữa tiệc bốc thăm.”

 

“Nô tỳ chuẩn tiệc thôi nôi.” Nha lập tức đáp lời.

 

Đợi rời , Lục Triều Triều mới lấy thần tượng của Nhàn Đình và Tông Bạch . Sau đó nàng hỏi Truy Phong, thần tượng là do chính nàng nặn, thần cũng là do chính nàng phong. đó nàng thử nặn tượng đất, thể đưa hồn phách của Thịnh Hòa và Tinh Hồi . Một khi đặt , tượng đất liền vỡ vụn.

 

Dường như, còn thiếu thứ gì đó. Lục Triều Triều trăm mối thể giải, đành tạm gác chuyện . Nàng cảm thấy, bản bí mật. Có lẽ, Tiểu Thiên Đạo .

 

Dùng xong bữa trưa, Mạch Phong liền dẫn Truy Phong, Tạ Ngọc Chu và Thiện Thiện ngoài. Nhà ở một thôn làng nhỏ gần Liên Hoa Thành, buổi chiều thể đến nơi.

 

Một đoàn hùng hậu tiến đến gần ngôi làng nhỏ.

 

Võ sĩ Liên Hoa Thành mở đường, trưởng thôn sớm dẫn cả làng quỳ xuống nghênh đón.

 

“Nghe quý nhân đến làng chúng ?”

 

“Cũng là vị quý nhân phương nào, thể khiến võ sĩ Liên Hoa Thành đích hộ tống.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-637-y-cam-hoan-huong.html.]

“Câm miệng, mau quỳ xuống , mạo phạm quý nhân, ngươi mấy cái đầu để chém!” Trưởng thôn đầu quát lớn một câu, mấy mới rụt đầu im bặt.

 

Từ xa, thể thấy tiếng vó ngựa lạch cạch của quân đội. Mọi càng thêm khom lưng.

 

Mạch Phong xe ngựa, vén rèm cửa sổ xung quanh. Ngôi làng cách Liên Hoa Thành hơn trăm dặm, trong làng trồng nhiều hoa sen, trời sáng hái, đến khi trời sáng thể mang đến thành bán.

 

Quốc hoa của Phạn Quốc là hoa sen, những từ nơi khác đến thành đều thích mang một cành hoa dâng lên Phật. Hoa sen thể bán, hạt sen cũng thể bán, củ sen cũng là một khoản thu nhập.

 

Phật môn từ bi, để tăng thu nhập cho bách tính, đơn giản là mỗi ngày đều mua hoa sen từ bách tính, cúng dường trong Vạn Phật Điện. Lâu dần, hoa sen Phạn Quốc nở rộ khắp cả nước.

 

Nơi hoa sen nở rộ với diện tích lớn, sinh trưởng cực , khá là tráng lệ.

 

“Quả Quả khi c.h.ế.t, luôn về nhà.” Ánh mắt Mạch Phong thất vọng. Quả Quả còn đầy bốn tuổi, nhớ rõ dáng vẻ của . khi , miệng vẫn luôn lẩm bẩm gọi .

 

Bây giờ, hẳn đoàn tụ với ?

 

Xe ngựa dừng ở cổng làng, trưởng thôn khom lưng tiến lên: “Trưởng thôn Liên An, bái kiến quý nhân. Không quý nhân đến thôn việc gì? Lão hủ nguyện vì quý nhân mà phục vụ.” Võ sĩ hộ tống, cao tăng đồng hành, trong xe ngựa là vị quý nhân nào.

 

“Nhà Mạch Phong đường nào?” Truy Phong cưỡi ngựa hỏi.

 

Trưởng thôn ngây một lúc, nghĩ nửa ngày cũng nhớ .

 

Phía thôn dân kéo tay áo : “Mạch Phong, chỉ thằng nhỏ nhà Lý gọi Mạch Phong, Lý Mạch Phong. thằng bé đó, nửa năm dẫn em trai chạy mà.”

 

Trưởng thôn chợt tỉnh ngộ, lúc mới nhớ , liền : “Bẩm quý nhân, Mạch Phong dẫn em trai bỏ .”

 

“Nhà đang tang sự đó, cần gọi Lý Phú Quý đến ?” Lý Phú Quý quen quý nhân như , nhà họ Lý sắp đổi đời !

 

“Thôi , tìm gì, dù cũng đến tìm . Dẫn chúng đến mộ vợ mất của Lý Phú Quý .” Truy Phong phất tay, định xuất phát, liền thấy Mạch Phong vén rèm xe.

 

“Mạch Phong thiếu gia.” Truy Phong khẽ gật đầu, cho đủ thể diện. Hắn theo Lục Triều Triều, điều học nhiều nhất, chính là vẻ.

 

Theo lý mà , Mạch Phong đáng gọi một tiếng thiếu gia. Chỉ là, mặt cho Mạch Phong mà thôi.

 

“Ông nội trưởng thôn, nhà tang sự?” Khi Mạch Phong bước , trưởng thôn trợn tròn mắt suýt nữa nhận .

 

Sau khi ruột của Mạch Phong mất, luôn mặc quần áo ngắn cũn cỡn, giữa mùa đông cũng chỉ mặc một chiếc áo xuân mỏng manh. Vẫn là do khi còn sống… Hắn đen nhẻm gầy gò, trông thật đáng thương. Trưởng thôn từng đến giáo huấn Lý Phú Quý vài , nhưng Lý Phú Quý ngoài miệng đồng ý, lưng vẫn tiếp tục bạc đãi hai em Mạch Phong.

 

Trưởng thôn thật sự bất lực, thấy đứa trẻ đáng thương, còn tặng cho Mạch Phong một bộ quần áo. Lúc Mạch Phong mặc quần áo sang trọng, cả khí chất khác, cưỡi ngựa lớn , còn gọi Mạch Phong thiếu gia!!

 

Trưởng thôn gần như dám nhận.

 

“Mạch Phong?”

 

“Thật sự là Mạch Phong, thằng bé giỏi giang, ngươi phát tài ư?!” Có thôn dân đến vỗ vai , thấy ánh mắt của võ sĩ, liền lập tức lùi . Trong lòng kinh ngạc thôi.

 

“Thằng bé giỏi giang, ngay mà, ngươi tiền đồ, ngay từ đầu thấy khác thường. Ai da, hồi nhỏ còn bế ngươi nữa đó…” Không ít lén lút tìm cách bắt chuyện.

Mèo Dịch Truyện

 

“Ngươi hỏi chuyện Lý Phú Quý ?”

 

“Ai, nhà ngươi đang tang sự đó.” Vừa , các thôn dân đều đầy vẻ tiếc nuối. “Làm cho thằng của ngươi. À, Quả Quả, mà là Thụy Thụy, thằng con do kế ngươi sinh .”

 

Mạch Phong đột ngột siết chặt nắm đấm, thở gấp. Lén lút đỏ hoe mắt.

 

“Mẹ kế ngươi là làng Hạ Hà, ngươi cũng , nàng đầu lấy chồng vì sinh con trai nên hưu. Sau tái giá với cha ngươi, ai ngờ m.a.n.g t.h.a.i ngay lập tức. Cũng thật trùng hợp…”

 

“Nàng vốn xinh , nếu sinh con, cũng đến nỗi gả cho cha ngươi. Cha ngươi cưng chiều nàng hết mực đó…” Mấy năm về nhà chồng, Lý Phú Quý xong việc đồng áng bên ngoài, về nhà còn nấu cơm, bóp vai, đ.ấ.m chân cho nàng , hầu hạ vô cùng . So với vợ , nàng quả thực như trâu ngựa.

 

 

Loading...