Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 554:--- Công Tư Phân Minh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 08:11:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàn Xuyên Tiên Tôn khẽ nhíu mày, sang Lăng Tiêu Tiên Quân. "Lăng Tiêu Tiên Quân, theo , động phủ của ngươi lập bảng hiệu 'Lục Triều Triều và ch.ó ', nay mặt giúp nàng ?" Hàn Xuyên khá là khó tin. Y từng nghĩ Vạn Kiếm Tông sẽ phản đối, từng nghĩ một Thần Quân từng chịu ân huệ của Lục Triều Triều sẽ phản đối, nhưng tuyệt ngờ Lăng Tiêu Tiên Quân đầu tiên . Phải rằng, khi Lục Triều Triều còn sống, Lăng Tiêu Tiên Quân truy sát nàng ba trăm năm!! Lăng Tiêu Tiên Quân ôm lấy thê tử, khóe môi hé một nụ nhạt: "Ta và nàng tư oán thì cứ là tư oán, nhưng công đạo vẫn là công đạo." Ai mà thật sự g.i.ế.c nàng chứ! Chỉ là nhịn tức, cho nàng mặt một phen! Tốt nhất là khiến nàng quỳ xuống gọi ông nội, thế thì thật nở mày nở mặt! Lăng Tiêu Tiên Quân sẽ chẳng đời nào chuyện y từng cãi với thê tử, khiến thê tử bỏ nhà , giữa đêm khuya y ôm bầu rượu tìm Lục Triều Triều mà lóc t.h.ả.m thiết . Ân oán giữa hai họ, nào thể rõ.

 

"Công đức của Lục Triều Triều, lớn hơn cả trời."

 

"Hàn Xuyên Thượng Thần dễ dàng gán cho nàng tội danh tà vật, chẳng lẽ sợ gặp thiên khiển ?" Hàn Xuyên sắc mặt trầm xuống, đáy mắt bão táp hội tụ, cố nén cơn hỏa khí trong lòng: "Nàng nay thoát ly tam giới, sinh tử bạc tên nàng, Thần Giới Thần Minh Lục cũng ghi danh nàng."

 

"Không tà vật thì là gì?"

 

"Toàn đều do tử chắp vá, tà vật thì là gì?"

 

"Lăng Tiêu Tiên Quân chớ để nàng mê hoặc tâm trí!" Hàn Xuyên thấy trong đám đông tiếng xôn xao, vài vị Tiên Quân cầu tình cho mấy tử. Trán gân xanh nổi lên ngừng... Vì ! Chuyện gì thế ? Đây đều là những thần minh từng hiềm khích với Lục Triều Triều, vì cớ gì đều cầu tình cho nàng !! Hàn Xuyên vốn tưởng sẽ nhận sự đồng ý, nhưng ngờ gặp trở ngại. Rõ ràng những đến hôm nay đều là kẻ đối đầu của nàng. "Tiểu thần đồng ý." "Tiểu thần cũng đồng ý." "Xin thứ cho tiểu thần thể đồng ý." Hàn Xuyên tức đến lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng, bàn tay giấu trong tay áo khẽ siết chặt. Đi đến nước , y còn đường lui. Y và Lục Triều Triều, sớm là cục diện bất tử bất hưu.

 

Ở vòng ngoài cùng, Nguyệt Lão đang se một bó hồng thằng thành sợi thừng to bằng dây đay: "Ta tin, sợi tơ hồng của nha đầu buộc . Rốt cuộc là chuyện gì thế ?" Nguyệt Lão chẳng mảy may hứng thú với chuyện đại sự quốc gia, y chỉ là chuyên se tơ hồng. Se tơ hồng suốt vạn năm, kết quả gặp buộc . Quả thật là sỉ nhục danh tiếng Nguyệt Lão của y!

 

"Tiểu cô nương, ngươi giúp cầm một lát." Nguyệt Lão vận hồng y, khẽ chọc thiếu nữ cũng vận hồng y bên cạnh. Thiếu nữ ôm kiếm, chau mày giữa sân. Lục Triều Triều thậm chí liếc mắt, tiện tay nhận lấy một bó chỉ. Nguyệt Lão ba hai cái se một búi chỉ lớn thành một sợi hồng thằng to hơn cả b.í.m tóc. "Ta thể buộc sợi hồng thằng tay ngươi thử xem ? Sợi chỉ thô, sợ buộc . Tiểu cô nương cầu duyên của mới bốn năm tuổi, e rằng dễ buộc." Nguyệt Lão hỏi. Lục Triều Triều đầu, chỉ khẽ gật đầu. Nguyệt Lão vui mừng mặt, lập tức buộc sợi hồng thằng to bằng ngón cái cổ tay nàng. Theo lý mà , hồng thằng thắt nút xong, sẽ tự động hợp . Thế nhưng y thắt nút cho sợi tơ duyên, sợi tơ duyên to bằng ngón tay đồng loạt đứt phựt trong tay y. Nguyệt Lão mặt tươi bỗng chốc cứng ... Sợi tơ duyên to bằng ngón tay đó, buộc cho cả Đế Quân cũng đủ !! Giờ đây, như d.a.o cắt , đồng loạt đứt lìa. Nguyệt Lão điên cuồng ôm đầu: "Chuyện gì thế , chuyện gì thế ! Nguyệt Lão cái việc cả đời , Thiên Đạo, ngài sẽ đổi đấy chứ?"

 

"Lão già rốt cuộc sai điều gì?"

Mèo Dịch Truyện

 

"Vì buộc một cái đứt một cái..." Đã đứt ba cái !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-554-cong-tu-phan-minh.html.]

Phượng tộc và Long tộc cũng ở vòng ngoài cùng, giờ đây đang giương cung bạt kiếm đối đầu, khí thế đôi bên căng thẳng, thể bùng nổ bất cứ lúc nào. "Hay lắm, lắm, Long tộc các ngươi mà còn mặt mũi xuất hiện mặt Phượng tộc!!"

 

"Ngươi coi Phượng tộc chúng là gì?"

 

"Đám Long tộc vô liêm sỉ các ngươi, lừa gạt Phượng tộc chí bảo của chúng , còn lừa gạt công chúa Phượng tộc!! Mau trả chí bảo!" Phượng tộc cao giọng giận dữ quát, những tộc nhân theo đều mặt đầy địch ý. "Đâu ai vô liêm sỉ như các ngươi, lừa gạt sính lễ của , bỏ rơi ngay trong hôn lễ! Phượng tộc chịu nỗi sỉ nhục lớn , quyết bỏ qua!"

 

"Phượng tộc và Long tộc các ngươi thề đội trời chung!" Nữ tử dẫn đầu rưng rưng nước mắt. Phượng Ngô công chúa vốn kiêu ngạo nhất, nhưng ngờ, trở thành trò của tam giới. Ngày đại hôn hôm , công chúa vốn từng rơi lệ, đầu tiên đến gần như hôn mê. Nàng sai điều gì!

 

Long tộc , họ cố hết sức tránh né. Từ khi Chúc Mặc bỏ trốn khỏi hôn lễ, Long tộc liền ngày ngày đóng cửa Long Cung... ồ, là Lục Triều Triều đuổi khỏi Long Cung. Giờ đây sống trong Long Động... Họ liền ngày ngày trốn trong Long Động dám ngoài. Hôm nay tin Hàn Xuyên Tiên Tôn triệu tập, mới dám lén lút chuồn . vẫn trốn ở cuối đám đông, dám đối mặt với Phượng tộc. Ai ngờ, Phượng tộc phái canh giữ bốn phía, chỉ chờ họ lộ diện. Long Vương hề hề vuốt râu: "Đều là hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm."

 

"Chúc Mặc đứa nhỏ bản tính bướng bỉnh, mới cầm đồ bỏ chạy. Long tộc và đang cố gắng tìm y về, một khi tìm y về tộc, nhất định sẽ áp giải y đến Phượng tộc tạ tội."

 

"Từ Long Động quỳ đến lãnh địa Phượng tộc, để chư thần tam giới đều rõ. Nhất định sẽ khiến Phượng tộc hả hê!"

 

"Thằng nhóc thúi ngỗ nghịch vô tri, còn mong Phượng tộc lượng thứ." Lão Long Vương tự đuối lý, ngày thường mặt Phượng tộc kiêu ngạo vô cùng, nay thì nào dám. Chỉ cúi đầu nhận . Dù thì, chí bảo họ dùng !! Lấy gì mà trả đây?

 

"Ngỗ nghịch vô tri rõ ràng là lòng đổi ! Y tổ chức đại hôn ở Yêu Giới, y đưa thiệp mời cho các ngươi ?"

 

"Y thật là thú vị, y cưới vợ bé ở bên ngoài, còn gửi thiệp mời đến nhà vợ lớn." Phượng Vương mặt đầy giễu cợt, nếu con gái gửi thư, dặn Phượng tộc án binh bất động. E rằng Phượng tộc sớm đ.á.n.h nát đầu ch.ó Long Vương . Mặt Long Vương co giật, vô cùng hổ. Trong lòng chỉ thầm hận, cái thứ ch.ó c.h.ế.t thật quá mức kiêu ngạo. Ngươi ở ngoài cưới dã hoa, dám gửi thiệp mời cho gia hoa ? Trời ạ, thật sự là chán sống ! Long Vương nghĩ đến y mà vò đầu, vì dòng dõi trực hệ Long tộc chỉ còn cái thứ bất tài vô dụng . Nghĩ đến y mới lên Thần Giới, chỉ cầu ngàn vạn đừng để Phượng tộc phát hiện. Bằng , hôm nay chẳng những là ngày c.h.ế.t của Tư Pháp Chính Thần. Mà cũng là ngày c.h.ế.t của y. May mà, Phượng tộc truy cứu sâu. Chỉ hùng hổ dẫn về phía . Đợi Phượng tộc rời , Long Vương đưa tay lau mồ hôi lạnh. "Cái thứ bất tài vô dụng nhà ngươi, còn mau bỏ cái dã hoa ! Chính thê trong nhà ngươi còn động phòng, mà ở ngoài càn!" Long Vương xoay lôi Chúc Mặc đang trốn trong đám tộc nhân . "Phượng tộc hận thể thiên đao vạn quả ngươi, ngươi mà còn dám xuất hiện, ngươi là tìm c.h.ế.t !" Long Vương vươn tay liền túm lấy tai y. Chúc Mặc đau đến kêu oai oái: "Ây da, ây da, cha, buông tay, buông tay . Tai con sắp rụng ..." Long Vương thấy cái bộ dạng thối thây của y, tức giận chịu nổi, liền giơ chân đá y .

 

 

Loading...