Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 507:--- Quan Sinh Tử ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 08:09:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng từ sông ướt đẫm bò lên, dùng vạt váy hứng một đống ốc. “Hôi thế , ăn !” Tạ Ngọc Chu ghét bỏ lùi thẳng về . “Ngươi hiểu, hôi cái vị hôi của nó. Hôi thơm hôi thơm, mùi vị cực ngon.” Nàng vặn vặn y phục ướt đẫm, nước sông đen kịt ngả xanh, vặn nước cũng mang theo mùi hôi thối.
“Cô nương ngàn vạn đừng nhảy sông nữa, sinh mệnh đáng quý, hãy nghĩ nhiều đến .” Tạ Ngọc Chu lắp bắp khuyên nhủ. Nàng phất tay áo tùy ý: “Người ? Ta , còn sinh , nương c.h.ế.t .” Tạ Ngọc Chu trừng mắt: “Ta là nhỏ, ngốc!” Cái gì mà sinh , nương c.h.ế.t ?!!! Thanh Hồ Yêu khạc một tiếng: “Tránh xa một chút, xui xẻo.” Nói xong, hai yêu quái ghét bỏ gần. Thậm chí còn phủi phủi vai.
Nữ tử áo cưới đỏ hừ lạnh một tiếng. “Ta là con của quan tài. Nương m.a.n.g t.h.a.i mười tháng, u uất thành bệnh, khi lâm bồn đột nhiên qua đời. Hàng xóm láng giềng góp tiền mua cho nương một cỗ quan tài mỏng, vốn dĩ hạ táng. Trong quan tài đột nhiên truyền tiếng trẻ sơ sinh …” “Sợ đến mức cả thôn hồn phi phách tán.” Nàng mím môi trộm, khóe miệng lộ một lúm đồng tiền. “Sau đó, thôn trưởng hứa hẹn trọng kim cho thủ thôn nhân, thủ thôn nhân bế từ trong quan tài.” “Cho nên a, cuộc đời sinh bất tường.”
Tạ Ngọc Chu đồng tình thương hại nàng: “Thủ thôn nhân là gì?” “Là những kẻ sinh ngu độn, lang thang trong thôn, hễ việc hỷ sự tang sự trong thôn đều giúp đỡ, cho một miếng ăn là . Đa ba tật năm thiếu nương tựa.” Tạ Ngọc Chu gật đầu, vẻ hiểu. “Ngươi tuy sinh mẫu , nhưng thể nghĩ cho phụ già nua của mà.” Tạ Ngọc Chu nghiêm túc khuyên nhủ. Thiếu nữ mặt lạnh : “Ta phụ .”
34. “Nương … khi còn trẻ dung mạo tuyệt mỹ, mười dặm tám làng đều đến cầu . Thậm chí ngay cả yêu tộc cũng tiếc bỏ đại giá cầu cưới nàng.” “ , nàng núi hái thuốc, đột nhiên mất tích.” “Khi trở về, liền vuốt bụng thành hôn với khác.” “Không lâu , liền tra mang thai. Nàng kết hôn mà mang thai, trong thôn dìm ao nàng, nhưng mẫu vẫn chịu tung tích của .” “Trong thôn thấy nàng đáng thương, liền tha cho mẫu một mạng. từ đó về , nương kích động, thần trí còn minh mẫn. Mỗi ngày cứ điên điên khùng khùng chờ ở đầu làng, cứ nhất quyết cha sẽ cưỡi tường vân đến đón nàng.” “Lần chờ đợi , cho đến c.h.ế.t cũng chờ .” “Hừ, cũng nàng tên súc sinh nào lừa , nếu , nhất định băm vằm thành vạn mảnh!” Trong mắt thiếu nữ tràn đầy phẫn hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-507-quan-sinh-tu.html.]
“Ngươi nào khác ?” Tạ Ngọc Chu xổm bên cạnh nàng, vận mệnh của , gần như thể sánh với thám hoa lang. Thiếu nữ gãi gãi mái tóc ướt đẫm: “Ta đại để là mệnh cô quả, cha .” “Ngay cả trong làng mai mối vài mối hôn sự cho , cũng yên .” “Mối hôn sự đầu tiên, đối phương khi nghị với , đường về nhà té gãy chân.” “Mối hôn sự thứ hai, đối phương hạ sính lễ, về nhà cha c.h.ế.t, chịu tang ba năm. Lão cha còn hạ táng, vội vàng lết đến hủy hôn.” “Lần thứ ba…” Thiếu nữ mắt đẫm lệ, tay nhặt ốc cũng chút run rẩy. “Hôn sự mới định hôm qua, đối phương kẻ thù diệt cả nhà. Ngay cả gà vịt nuôi vườn cũng đ.â.m c.h.ế.t.” “Ta nhất thời nghĩ quẩn, liền nhảy sông.” Thiếu nữ xong, ôm gối xổm bên bờ sông, thất vọng.
Mèo Dịch Truyện
Tạ Ngọc Chu lặng lẽ lùi một bước. Nghĩ nghĩ, lùi thêm ba bước. Vẫn cảm thấy , trực tiếp leo lên bậc thang, trốn lưng Lục Triều Triều. Hắn khô khốc giải thích: “Ngươi, vận mệnh của ngươi đúng là chút lận đận a. Giống y hệt một bằng hữu của ở phàm gian.” Lục Triều Triều liếc một cái: Ta nghi ngươi đang mỉa mai tử , vị thần may mắn . “ ngươi kiên cường một chút, nhân định thắng thiên!” Thiếu nữ ánh mắt rực rỡ : “, nhân định thắng thiên! Ta tin thể cả đời lận đận như ! Ta còn tìm tên phụ cặn bã , đòi công bằng cho nương nữa!” Tạ Ngọc Chu gật đầu, lùi . Động viên thì động viên, nhưng tuyệt đối lấy sinh mạng đùa giỡn.
“Ngươi ngươi cố gắng a, sống cho .” Nói xong, liền giật giật vạt áo Thanh Hồ Yêu. “Còn mau !” Tạ Ngọc Chu lén lút nháy mắt. Đợi vài xa, thiếu nữ mới ôm một đống ốc lớn tiếng kêu: “Đa tạ ân nhân, rảnh thì đến Huyền Vũ Phố ăn ốc.” Lục Triều Triều đang , bỗng đầu nàng thật sâu một cái. “Đi , đừng chậm trễ thời gian. Nữ nhân xui xẻo, về nhà thắp ba nén nhang xua xui xẻo. Con của quan tài thật may mắn chút nào!” Thanh Hồ Yêu lẩm bẩm suốt đường.
Cho đến cung điện Yêu Vương, hồ yêu mới ngậm miệng. Hắn và Đằng Xà dường như chút địa vị, yêu tộc canh gác hành lễ với , liền lập tức cho qua. “Yêu Vương điện hạ ?” “Yêu Vương gặp ai, xin Thanh Hồ hộ pháp ba ngày hãy cầu kiến.” Yêu tộc ngoài cửa cung kính đáp. Đằng Xà nhíu mày, đuôi vểnh cao: “Đồ hỗn xược!” “Yêu Vương thiên niên trở về, chúng đặc biệt tìm đến đại lễ dâng cho điện hạ. Nếu chậm trễ thời gian, ngươi sẽ kết cục đấy!” Tiểu yêu canh giữ cửa điện mặt khổ sở : “Đây là lệnh do Thiên Lang hộ pháp tự hạ, cầu xin hai vị đại nhân đừng khó tiểu yêu.” Nói xong, vẻ mặt cầu xin hai . “Thiên Lang yêu Thiên Lang yêu, chỉ Thiên Lang yêu! Lời của chúng , còn bằng Thiên Lang yêu ?” Đằng Xà đại nộ, Thanh Hồ Yêu kéo kéo cánh tay , Đằng Xà mới đè nén hỏa khí. “Thôi , chúng đến.” Thanh Hồ nháy mắt một cái, Đằng Xà mới dẫn Tạ Ngọc Chu và Lục Triều Triều rời .
“Ngươi kéo gì? Thiên Lang yêu chắc chắn đang chúng mặt Yêu Vương, ly gián tình cảm giữa chúng với điện hạ!” Đằng Xà giận tức. “Ngươi tranh giành cái gì với Thiên Lang yêu!” “Cái tiên thiên linh thể , chính là bảo bối đại bổ. Chúng nghĩ cách, trực tiếp đưa đến mặt Yêu Vương, tặng Yêu Vương một bất ngờ!” Thanh Hồ mắt mày lấp lánh, toe toét. Lục Triều Triều bốn cái đuôi lưng , khỏi hỏi. “Ngươi là Thanh Khâu Hồ tộc?” Thanh Hồ Yêu nhếch cằm lên, kiêu ngạo : “Ừm! Ta huyết thống Thanh Khâu, Thanh Khâu Vương của chúng , nhưng chín cái đuôi! Có thể sánh ngang với Long tộc Phượng tộc!” Lục Triều Triều vuốt cằm trầm tư. “Thanh Khâu địa vị cực cao, ngay cả ở Thần Giới, cũng tiếng .” Chẳng trách Thanh Hồ yêu kiêu ngạo như . “Vài ngày nữa, Thanh Khâu chúng cũng sẽ đến Yêu Giới để chúc mừng Yêu Vương! Cũng ngươi tiểu thứ , thể sống đến lúc đó !” Đằng Xà đột nhiên thẳng : “Ba ngày , chính là đại điển kế vị của Yêu Vương. Đến lúc đó nhiều đại năng sẽ đến chúc mừng, chúng liền giấu nàng trong hoa sen, trực tiếp dâng cho Yêu Vương thì ?” “Chúng chỉ cần qua mặt Thiên Lang yêu, là thể tặng Yêu Vương một bất ngờ lớn!” Thanh Hồ yêu khỏi gật đầu: “Thanh Khâu Liễm Tức Thuật của là độc nhất vô nhị, giấu một áp lực!” Lục Triều Triều khẽ hỏi: “Ngươi quen Thanh Nữ ?” Thanh Khâu, nàng quen! Thanh Nữ càng quen hơn!