Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 456:--- Nuôi Nhốt Tinh Linh Tộc ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:39:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nếu như , những chạm , mà còn phái tăng cường phòng thủ.”
“Nếu kết giới mở , kẻ dòm ngó Bắc Chiêu Chi Tâm thì ?”
“Bắc Chiêu Chi Tâm tuyệt đối thể trao , kết giới xử lý thế nào?”
“Chẳng lẽ tiên tổ thật sự bỏ mặc Nam Quốc ? Nam Quốc dốc lực nâng đỡ ngài, mà giờ đây ngài …”
trong lòng cũng suy đoán. Đệ tử của ngài còn ngạo mạn đến , e rằng tiên tổ cũng chẳng mấy bận tâm đến Nam Quốc.
Triều đường tranh cãi dứt, Lục Triều Triều xiêu vẹo, chợt…
Thân hình nàng khẽ rung lên, ánh mắt bỗng nhiên về hướng Linh Giới.
Từng luồng ánh sáng đủ màu sắc xuyên qua kết giới, lao về bốn phương tám hướng.
Lâu tướng quân là đầu tiên cảm thấy bất , y lập tức xông khỏi điện môn, sắc mặt đại biến: “Là yêu, yêu xuyên qua kết giới mà đến nhân gian!”
“Bệ hạ, Lâu gia vốn là thế gia thần thị, tuy linh khí yếu ớt, nhưng kinh nghiệm diệt yêu. Thần xin lĩnh mệnh, dẫn tộc nhân Lâu gia tức khắc xuất phát tru diệt tà ma!”
“Chuẩn tấu.” Lục Triều Triều lập tức đáp lời.
Đêm đến, Lục Triều Triều long sàng, lòng trăm mối tơ vò.
Tinh Linh đảo.
Tộc Tinh Linh một bí thuật, khá là thông thiên. Bởi lẽ thiên tính hòa lực cao, gần như thể xuyên thấu phần lớn kết giới. Cũng chính vì thế, mà chúng đến nhân gian.
Phu nhân Ninh tay nắm quyền trượng, khi trở về Tinh Linh đảo, đảo tối đen như mực.
“Trong ký ức truyền thừa của , tinh linh vẫn luôn sống ở một nơi non xanh nước biếc, tựa như thế ngoại đào nguyên. Nơi …” Phu nhân Ninh luôn cảm thấy, nó giống lắm với ký ức truyền thừa trong tâm trí nàng.
Trong ký ức, ánh nắng rực rỡ, tộc Tinh Linh sống giữa những khu rừng rậm rạp cổ thụ.
Thế nhưng Tinh Linh đảo tối đen như mực, bốn phía u ám, như thể một quái vật khổng lồ đáng sợ nào đó đang ẩn trong bóng tối. Rõ ràng nơi đây một bóng , nhưng nàng luôn cảm giác theo dõi, như thể ai đó đang giám sát từng cử động của nàng.
Bích Nguyệt và Linh Lung , vành mắt đỏ hoe, đôi môi run rẩy.
“Đây là nhà của chúng . Nhà của chúng , ở Quang Chi Sâm Lâm.” Giọng Bích Nguyệt run rẩy.
Phu nhân Ninh khẽ cau mày, nhưng nàng thể cảm nhận vô tinh linh đang tụ tập nơi đây, thậm chí, còn nhiều tinh linh sơ sinh.
Mèo Dịch Truyện
“Đây, là Tinh Linh đảo.” Giọng Linh Lung buồn bã.
“Hai mươi năm , Quang Chi Sâm Lâm công phá, tất cả tinh linh hoảng loạn bỏ chạy, đó định cư ở Tinh Linh đảo.”
“Cũng chỉ trốn ba năm, Tinh Linh đảo liền phát hiện.”
“Chúng giống như heo chó, nuôi nhốt như súc vật. Tộc nhân sống trong sợ hãi yên, mỗi ngày đều lo lắng sẽ buôn bán, trở thành hàng hóa để trao đổi.”
Phu nhân Ninh dừng bước, bàn tay nắm chặt quyền trượng siết .
“Đa tộc nhân yêu chuộng hòa bình, tính tình ôn hòa, tu vi cũng cao, chỉ miễn cưỡng tự bảo vệ . Ta và Bích Nguyệt tu vi cao hơn, mới lén lút tìm .”
Thế nhưng tộc nhân, giam cầm nơi đây, như những con cừu đợi thịt. Phu nhân Ninh lòng nặng trĩu, như bóp chặt tim, hô hấp cũng khó khăn.
Bích Nguyệt dẫn nàng xuyên qua từng tầng kết giới.
“Tộc lão, mau … Ta đưa Vương về nhà .”
“Bích Tâm, mau , tỷ tỷ về nhà …”
Theo tiếng gọi nhỏ của Bích Nguyệt, từ những lùm cây xào xạc, vài cái đầu thận trọng ló .
Ánh mắt chúng đều cảnh giác và kiêng kị các nàng. Cho đến khi cảm nhận khí tức quen thuộc của Tinh Linh Vương, chúng mới dũng cảm bước .
“Vương? Bích Nguyệt, ngươi tìm thấy Vương chuyển thế ư? Vương độ kiếp thành công ?” Một tiểu tinh linh vỗ cánh, thận trọng hỏi.
Tộc Tinh Linh vốn thuần khiết ngây thơ, giờ đây trong mắt chúng ẩn chứa nỗi kinh hoàng khó giấu, Bích Nguyệt mà rơi lệ.
“Phải, mau đến bái kiến Vương.”
“Thật sự là Vương, là khí tức của Vương. Ta cảm nhận khí tức của Vương , giả !” Đứa trẻ đầu kêu lớn một tiếng, vô tộc nhân từ bốn phương tám hướng xông .
Kéo đến bái kiến Tinh Linh Vương trở về.
Bích Nguyệt tìm kiếm trong đám tộc nhân, nàng khỏi hỏi vị tinh linh tóc bạc đầu: “Tộc lão, Bích Tâm của ?”
Tộc lão , trong đôi mắt đục ngầu chợt rơi lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-456-nuoi-nhot-tinh-linh-toc.html.]
“Ngươi lâu , đám tu sĩ liền hóa thành hình dáng của ngươi lẻn đảo. Bích Tâm, chúng bắt !”
Bích Nguyệt mất hết sức lực, sắc mặt trắng bệch, Linh Lung xoay bỏ .
“Ta tìm , còn nhỏ, nàng sẽ sợ hãi đến nhường nào! Đám súc sinh đó, chúng bên ngoài phong quang tựa trăng sáng, đạo mạo trang nghiêm, nhưng bên trong đều là súc sinh!!” Linh Lung òa .
“Ngươi gì? Với chút tu vi của ngươi, thậm chí còn qua nổi ba chiêu!! Linh Lung! Tộc Tinh Linh thể mất thêm bất kỳ ai nữa!” Bích Nguyệt cố nén bi thương, nước mắt lưng tròng gầm lên giận dữ.
Linh Lung về phía tộc nhân, vẻ ngây thơ từng trong mắt, sớm tiêu tan.
Giờ đây, chỉ còn sự trống rỗng và vô cảm.
Đột nhiên, một âm thanh chói tai và sắc nhọn truyền đến.
Tộc nhân Tinh Linh lập tức kinh hoàng tột độ, tộc lão hô lớn: “Có địch nhân ngoại tộc xâm nhập, mau, khởi động kết giới!”
Vô tinh linh vỗ cánh, hợp lực khởi động kết giới.
Trên Tinh Linh đảo, lặng lẽ xuất hiện một chiến thuyền pháp bảo khổng lồ. Nó che khuất cả bầu trời, khiến trong lòng tộc Tinh Linh dâng lên một nỗi u ám.
Các tu sĩ thuyền vẻ mập, đang sốt sắng với đàn ông phía : “Ngài xem, đảo vô tinh linh, đều chúng khống chế.”
“Có thể tùy ý Chân Quân lựa chọn.”
“Thọ nguyên của tinh linh thể chuyển dời, hơn nữa trời đất ưu ái, còn thể trợ giúp Chân Quân tu hành.”
“Vả tộc tinh linh dung mạo tuyệt mỹ, vật tận kỳ dụng, tuyệt đối xứng với Chân Quân.”
Chân Quân trong bóng tối: “Chọn năm món hàng thượng hạng.”
“Đa tạ chiếu cố, tổng cộng sáu triệu linh thạch.” Tu sĩ mập mạp tủm tỉm nhận lấy túi trữ vật.
“Mau dẫn lũ trẻ trốn , mau lên, cho lũ trẻ trốn !!” Tộc lão thấy chiến thuyền , trong mắt tràn đầy nỗi sợ hãi, , e rằng đại nhân vật đến.
Không , bao nhiêu tộc nhân sẽ mang !
Các tinh linh non nớt, thậm chí còn học cách bay lượn, học cách lẩn tránh tai ương. Chúng từ khi sinh , sống trong bóng tối của nỗi sợ hãi và cái c.h.ế.t.
Chúng sợ hãi những thuyền, chỉ cần tùy tiện chỉ tay một cái, là sẽ tộc nhân mang .
Người đàn ông thuyền thấy kết giới sáng lên, khỏi khẽ : “Châu chấu đá xe… tự lượng sức !”
Hắn chỉ khẽ vung cánh tay, kết giới Tinh Linh đảo liền lung lay sắp đổ, đầy rẫy vô vết nứt.
“Vương!” Bích Nguyệt kinh hô.
Phu nhân Ninh kịp suy nghĩ nhiều, nàng giơ cao quyền trượng trong tay, từng luồng sức mạnh dung nhập kết giới, khiến nó trở nên kiên cố hơn.
“Tinh Linh Vương! Là Tinh Linh Vương trở về!!” Tu sĩ mập mạp gần như nhảy dựng lên, trong mắt lóe lên ánh tham lam.
“Chân Quân, vận khí của ngài quả thực vô song!”
“Tinh Linh Vương thọ nguyên ba ngàn tuổi, khí vận cực , chỉ ngài mới xứng đáng! Chỉ là… cái giá …”
Phu nhân Ninh , lửa giận bốc cao: “Lớn mật!”
16. “Lẽ trời sáng tỏ, thiện ác hữu báo, các ngươi phạm đại nghiệp, chẳng lẽ sợ Thiên Phạt ? Ta sẽ tấu cáo Thần Giới!”
Người đàn ông ở mũi thuyền, phu nhân Ninh rõ dung mạo của .
“Tấu cáo Thần Giới?” Người đàn ông khẽ một tiếng, thậm chí bật thành tiếng.
“Tinh Linh Vương, bắt luôn! Không tiếc bất cứ giá nào!”
Người đàn ông mập mạp nịnh nọt : “Ngài cứ yên tâm, tộc Tinh Linh trụ bao lâu .”
Hắn vung tay, vô tu sĩ xuất hiện, ồ ạt tấn công Tinh Linh đảo.
Toàn bộ hòn đảo lòng hoảng sợ, như một cái lồng giam nhốt tinh linh.
Nhờ quyền trượng chống đỡ, vài đợt tấn công xuống, kết giới vẫn hề lay chuyển. “Phế vật!” Vị Chân Quân dường như mất kiên nhẫn, lập tức vung một chưởng về phía kết giới!
Sức mạnh khổng lồ chấn động khiến phu nhân Ninh trực tiếp bay ngược xa.
Phu nhân Ninh cũng hộc máu: “Làm … thể?” Người thể một chưởng phá kết giới, bộ Linh Giới, quá ba .
Mà ba đó, đều là những tồn tại công chính vô tư, đức cao vọng trọng của các đại môn phái.