Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 410:--- Thối nát rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:38:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trẻ con hỏi nhiều như gì…” “Mau .”
“Tông Bạch Thượng Thần hẳn là giam giữ trong Tiên Ngục. Chỉ là, Tiên Ngục, e rằng lấy chìa khóa.”
“Chìa khóa, do Hàn Xuyên Tiên Tôn bảo quản.”
Thần tướng lưu luyến rời tiên nhưỡng trong giỏ trúc của nàng.
Tiên nhưỡng của Lăng Tiêu Chân Quân, quả là độc nhất vô nhị trong Tam Giới.
“Thần tướng nếu thích, tiểu tiên xin biếu ngài một ít. Chân Quân vốn tặng ít, Thần tướng cũng nếm thử cho .” Lục Triều Triều tiện tay lấy hai bình tiên nhưỡng, đưa cho hai vị thần tướng.
Mèo Dịch Truyện
Chư thần Thần Giới đều Không gian Giới tử, cũng gì kỳ lạ.
“Vậy thì đa tạ tiểu tiên đồng. Hôm nay là thọ yến của Hàn Xuyên Tiên Tôn, mở vườn hái Bàn Đào, vặn thể mang vài trái về cho Lăng Tiêu Chân Quân.” Thần tướng cũng bằng lòng một việc cho Lục Triều Triều, lập tức .
Lục Triều Triều liền cảm tạ, đó ung dung bước cửa.
“Bọn họ hiếu kỳ phận của hai đứa trẻ chúng ?” Tạ Ngọc Chu tuy ngây ngô, nhưng lòng rộng rãi, hề sợ hãi.
Lục Triều Triều lườm một cái.
“Ở Thần Giới, cho dù là một con ch.ó mở miệng chuyện, cũng ai lấy lạ.”
“Một đám lão yêu tinh sống lâu năm, kẻ thích hóa thành dáng vẻ trẻ trung, kẻ già nua lụ khụ, kẻ mang hình hài trẻ nhỏ. Đều bình thường...”
Huống hồ, tiên đồng đa đều trông chừng mười tuổi.
Lục Triều Triều tuy nhỏ hơn một chút, nhưng cũng quá nổi bật.
Tạ Ngọc Chu mang vẻ mặt như mở mang tầm mắt.
Lục Triều Triều dám ngự kiếm, Triều Dương kiếm quá nổi tiếng, lộ tẩy sẽ vây bắt.
Đành cưỡi mây lành mang theo Tạ Ngọc Chu ngao du Thần Giới.
“Thần Giới chia Cửu Trọng Thiên.”
“Tu sĩ phàm trần lầm tưởng phi thăng là thể tiếp nhận vạn dân hương hỏa, kỳ thực, còn xa lắm.”
“Phi thăng cũng chỉ là tiên gia bình thường ở Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên.”
“Chỉ những tu vi cực cao, công đức thâm hậu, mới thể chân chính hưởng vạn ngàn hương hỏa.”
“Hơn nữa, Thần Giới còn thổ dân, cũng sinh sống trong Nhất, Nhị, Tam Trọng Thiên.”
“Tiên gia ở Tứ, Ngũ, Lục Trọng Thiên, liền thể sở hữu một vài quyền lực, vì lê dân giải đáp thắc mắc, hương hỏa.”
“Thất, Bát, Cửu Trọng Thiên, bộ thuộc về Thượng Thần. Toàn bộ Thần Giới, lấy Đế Quân chủ.”
“Cửu Trọng Thiên, cũng chỉ một Đế Quân mới thể tiến .”
“ Đế Quân nhiều năm lộ diện, năm xưa Tam Giới đại nạn, cũng hề xuất hiện.”
“Thần Giới liền do Hàn Xuyên Tiên Tôn mà thần tướng chưởng khống. Hắn nguyên là một con phù du, phù du sớm sinh chiều c.h.ế.t, căn bản cơ hội tu hành. , tu luyện đến vị trí chỉ Đế Quân. Giờ đây, là Thần Phán Quyết.”
Tạ Ngọc Chu kinh ngạc gật đầu, phù du, chính là sinh vật nhỏ bé nhất thế gian.
“Cũng là một bậc kỳ tài.”
Lục Triều Triều tuy thích Hàn Xuyên, nhưng cũng đồng tình với lời .
“Vậy bảy tử của ngươi ? Bọn họ ở mấy trọng thiên?” Tạ Ngọc Chu háo hức hỏi.
Lục Triều Triều ngẩng cằm lên, tuy rằng cả ngày mắng những đồ vật ngu ngốc nên , nhưng trong lòng lấy bọn họ kiêu hãnh: “Cũng giống như Hàn Xuyên Tiên Tôn, ở Bát Trọng Thiên. Chỉ Đế Quân.”
Mắt Tạ Ngọc Chu trợn tròn.
“Top mười chiến lực Thần Giới, bọn họ chiếm mất bảy.” Lục Triều Triều về phía Cửu Trọng Thiên, hít sâu một .
Chỉ cần bọn họ đoàn kết một lòng, cả Thần Giới, gần như ai thể địch nổi.
bây giờ…
Lục Triều Triều lòng trầm xuống, bọn họ vì mà phục sinh, gần như tán tận tu vi!
“Oa, Triều Triều, bức họa bên thật …”
“Ngươi xem…” Tạ Ngọc Chu đường Nhất Trọng Thiên, chỉ những bức họa treo khắp nơi, kinh ngạc kêu lên.
Lục Triều Triều ngẩng mắt, khỏi ngẩn ngơ.
Thiếu nữ tay cầm trường kiếm, mái tóc đen tung bay, kiếm chỉ trời xanh, xuyên qua bức họa, đều thể cảm nhận kiếm khí ập đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-410-thoi-nat-roi.html.]
, chỉ bóng lưng.
“Đây là Chiêu Dương Thần Nữ. Chỉ tiếc là… bây giờ thể treo nữa …” Tiểu tu sĩ lắc đầu gỡ bức họa xuống.
Tạ Ngọc Chu lập tức phát huy tác dụng của kẻ nịnh bợ, tiến lên móc hai viên linh thạch nhét tay đối phương: “Tiểu ca tiểu ca, chúng từ Bồng Lai Tiên Đảo đến đây. Nhiều năm khỏi nhà, xin hỏi vị thần nữ , là chuyện gì ?”
Những tu sĩ phi thăng từ bên ngoài, cực kỳ cần cù và cầu tiến.
Liền khiến những tu sĩ thiên tư bình thường tại đây, áp bức đến thở nổi.
Tiểu ca chính là một trong đó, nắm linh thạch híp mắt: “Cái cũng gì thể . Là chuyện mà cả Thần Giới đều …”
“Ai…” Tiểu ca trân trọng nắm lấy bức họa.
“Năm xưa Tam Giới đại nạn, Thần Giới vỡ một lỗ lớn, vô Cương phong tràn , gần như thể hủy diệt tất cả.”
“Thần Giới cách nào, là Chiêu Dương Thần Nữ hiến tế mới cứu Tam Giới thoát khỏi nguy nan.”
“Ngày công lao của Thần Nữ lớn hơn trời, thể lập tượng. Tất cả đều thể gánh vác công huân của Thần Nữ.”
“Chúng đành vẽ một bóng lưng…” Tiểu ca chỉ những bức họa đầy đường, tất cả đều chỉ bóng lưng.
Tiểu ca đoạn, sắc mặt liền sụp đổ.
“Bảy tử của Thần Nữ, vì phục sinh Thần Nữ, hao phí ngàn năm, dùng hết sức lực, dệt hồn nàng đưa luân hồi chuyển thế.”
“Đây là tin tức mới bùng nổ mấy ngày nay.”
“Hàn Xuyên Tiên Tôn , trái tim Thần Nữ cần chống đỡ nhân gian. Nếu lấy trái tim, nhân gian sẽ hóa thành một mảnh luyện ngục...”
“Nàng giờ đây là vô tâm.”
“Vô tâm, tức là tà vật.”
“Tà vật thể nhận thế gian cúng bái, thể trở thành tín ngưỡng của chúng thần chứ? Hàn Xuyên Tiên Tôn, liền lệnh cho chúng gỡ bỏ bức họa, lén lút cúng bái nàng…”
Thậm chí, Thần Giới đang âm thầm hủy diệt tất cả những gì liên quan đến Lục Triều Triều, bao gồm cả công huân của nàng.
Tiểu ca sa sầm mặt: “Ta thật sự hiểu? Thần Nữ vì cứu thế mà vong, nàng thể phục sinh, chẳng là chuyện ? Dựa mà trở thành tà vật!”
“Thôi bỏ , Thần Giới cũng đến lượt đám tiểu dân như chúng chủ.”
Tiểu ca bĩu môi, bề , mới sẽ để tâm đến ý kiến của bọn họ.
“Bề chúng tiêu hủy vật liên quan đến Thần Nữ, mới , lén lút cất giấu. Tranh thủ thời gian đưa đến Yêu Giới.”
“Bịt miệng , lẽ nào còn bịt cả trái tim ?”
Lời dứt…
Hai bên đường phố, phàm là những bức họa bóng lưng Lục Triều Triều, đột nhiên lửa tự bốc cháy…
“Mau mau mau, chuyện gì , ai đang chơi lửa?”
Vô tràn đường phố, nhao nhao tung linh khí dập lửa.
linh khí rơi xuống ngọn lửa, phát ánh sáng lam tím nhàn nhạt, ngọn lửa ngược càng thêm bùng cháy dữ dội.
Mọi ngẩn .
“Là… là Cửu U Chân Hỏa của Hàn Xuyên Tiên Tôn.”
Lục Triều Triều một lời, chỉ xách giỏ, mặt chút biểu cảm mang theo Tạ Ngọc Chu xuyên qua Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên, Tam Trọng Thiên…
Đi qua mỗi trọng thiên, đều rải rác ánh lửa lấp lánh.
Ánh lửa, mang đến sự ấm áp, mà là giá lạnh.
Cái lạnh thấu xương.
Trong mắt nàng, phản chiếu vô ánh lửa.
Quá khứ của nàng, đang từng chút một biến mất, từng chút một thiêu rụi.
Lục Triều Triều ngẩng đầu về phía Cửu Trọng Thiên.
Cười khẽ thành tiếng.
Thần Giới, ha ha ha ha…
Thần Giới…
P/S: Xin đến muộn, hôm nay ở bệnh viện cả ngày. Tối mới về nhà… Mỗi ngày sẽ cố gắng cập nhật chín giờ, để chờ lâu! Yêu , moah moah… Phiền hãy cho thanh âm một đ.á.n.h giá năm , bỏ phiếu và nhấn nhắc nhở cập nhật nhé…