Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 383:--- Sát Nhân Tru Tâm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:33:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi Tô gia đồng loạt sững sờ. Duy chỉ Nam Mộ Bạch, thần sắc chút mơ hồ? Trong lòng còn dâng lên một cỗ sợ hãi. Cảnh , quen thuộc đến lạ thường! Quen thuộc đến mức ghê , thậm chí… còn thể nhớ mùi vị thơm ngon béo ngậy !
“Tiện nhân! Tiện nhân!! Chúng nó thế mà ăn Lão Tổ! Rốt cuộc là ai?!!!” Lão thái gia tức đến râu tóc dựng ngược, gần như thẳng cả tóc. Hắn đột nhiên vỗ mạnh bàn, dọa Nam Mộ Bạch mềm nhũn cả đầu gối, biểu cảm vốn ung dung thong thả cũng cứng đờ.
Bên tai Tô lão thái gia, khỏi vang lên câu của Lục Triều Triều. Lão quy đại bổ, ăn chứ? Thế mà để nàng một lời thành sấm!! Nói trúng !
Tô lão thái gia da đầu tê dại, cả run rẩy, Lão Tổ ăn mất !! “Rốt cuộc là ai!! Cả Nam Quốc , ai mà phận của Lão Tổ, thế mà dám xẻ thịt Lão Tổ mà ăn! Đây là tổ tông của Tô gia !!” Tô lão thái gia ‘phịch’ một tiếng quỳ xuống đất, trong mắt sát ý tràn ngập, cả tràn đầy khí tức hung hãn.
Tất cả tử Tô gia nghiến răng thề: “Nhất định tự tay g.i.ế.c kẻ thù, nhất định xé xác kẻ xẻ thịt Lão Tổ vạn mảnh!” “, bất tử bất hưu!” “Bất tử bất hưu!!” “Báo thù cho Lão Tổ, rửa sạch sỉ nhục của Tô gia!” Mọi quỳ đất, thấy cảnh tượng sôi sùng sục trong nồi , gần như đ.á.n.h nát niềm tin của các tử Tô gia.
Trong gương, hình ảnh chợt lóe qua, dường như xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. “Khoan …” Tô lão gia tử thần sắc chợt khựng , bảo hình ảnh trong gương tua ngược và dừng .
Từng giọt mồ hôi lạnh lớn chảy xuống trán Nam Mộ Bạch. Trong đầu điên cuồng c.h.ử.i rủa, hai chân run rẩy ngừng. Lục Triều Triều, Lục Triều Triều!! Ngươi cái tiện nhân !! Ngươi hại !! Nhớ bát canh sơn hào hải vị thơm nức mũi, khiến suýt rụng cả lông mày mà vẫn còn dư vị khó quên , Nam Mộ Bạch cả sự sợ hãi bao trùm.
“Thái gia, thấy chút quen mặt…” Một tộc nhân chỉ đàn ông đang cúi đầu ăn uống ngấu nghiến trong góc gương. Người đàn ông đang cầm bát ‘ục ục’ uống canh. Khoảnh khắc ngẩng đầu lên, Tô gia đồng loạt sững sờ, vẻ hận ý mặt từ từ ngưng đọng .
“Mộ Bạch!” Tô lão thái gia tóc bạc trắng kinh ngạc kêu lên với vẻ thể tin .
‘Phịch’.
Nam Mộ Bạch mồ hôi đầm đìa, cho dù là đích tử của Trường công chúa, cũng dám đắc tội với Tô gia cự vật khổng lồ . Không khí căng thẳng, tất cả kinh hãi . Tô gia là nhà đẻ của Hoàng hậu, cùng huyết mạch với Nam Mộ Bạch, càng là chỗ dựa vững chắc nhất luôn ủng hộ Nam Mộ Bạch!
“Đều là của Mộ Bạch, đều là của Mộ Bạch!” “Mộ Bạch đó là Lão Tổ tông a, Mộ Bạch lừa !! Mộ Bạch tội đáng muôn c.h.ế.t, Mộ Bạch khó lòng chối cãi!” Nam Mộ Bạch quỳ đất lóc t.h.ả.m thiết, trong mắt tràn đầy hận ý và hối hận. Lục Triều Triều g.i.ế.c tru tâm, thế mà ly gián với Tô gia!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-383-sat-nhan-tru-tam.html.]
“Hoàng Tôn Điện hạ, Tô gia vẫn luôn ủng hộ Hoàng hậu nương nương, dốc sức thúc đẩy ngài cùng Trường công chúa kế vị, ngài thể tàn hại Lão Tổ! Thế mà… thế mà xẻ thịt Lão Tổ mà ăn?!!!” “Ngươi xứng đáng với sự ủng hộ của Tô gia dành cho ngươi ?” “Hoàng hậu nương nương là huyết mạch Tô gia, ngài cũng là huyết mạch Tô gia, tất cả đều thề mặt Lão Tổ. Không ăn linh quy, ngài…” Các tộc nhân Tô gia hai mắt đỏ ngầu, với ánh mắt gần như điên loạn. Không ngờ, kẻ thù của bọn họ ở ngay bên cạnh.
“Ta g.i.ế.c ngươi, báo thù rửa hận cho Lão Tổ!” “Ngươi với Tô gia, ngươi là tội nhân của Tô gia!” Tiểu thúc Tô gia lập tức vung kiếm, c.h.é.m đầu . Tất cả Tô gia đều trừng mắt giận dữ . Tất cả đều tức điên lên.
Ngay cả Nam Mộ Bạch lúc cũng dọa cho da đầu tê dại: “Tằng Tổ, Tằng Tổ, Mộ Bạch . Mộ Bạch là Lục Triều Triều lừa gạt a, là nàng ly gián tình giữa chúng !” “Là Lục Triều Triều, là Lục Triều Triều mang canh linh quy tới!” “Nàng đường về Nam Quốc, từ mà linh quy, liền tại chỗ hầm linh quy thành canh. Mai rùa thì mang về Nam Đô…”
Tô lão thái gia tức đến mặt mũi xanh mét, nghiến răng giơ tay, ánh mắt hung ác Nam Mộ Bạch. Hắn hít sâu một , đè nén sát ý trong lòng. “Ngươi , là Lục Triều Triều đưa cho ngươi canh linh quy?” Giọng khàn khàn tàn độc.
Mèo Dịch Truyện
Y phục Nam Mộ Bạch ướt đẫm, ngay cả Hoàng tổ phụ cũng dám gây thù với Tô gia, huống chi là ? “Phải, Lục Triều Triều cùng đoàn tại chỗ c.h.é.m g.i.ế.c linh quy, lấy máu. Mai rùa thì nàng dùng ghế …” “Đều là Mộ Bạch sơ ý, hại Lão Tổ. Mẫu nàng , Hứa Thời Vân khi thành hôn với Dung tướng quân, Bắc Chiêu nhận long phượng chúc mừng. Hơn nữa còn ban thưởng Cửu Chuyển Kim Liên… dường như cũng điều dị thường.”
Tô lão thái gia đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt rực lửa : “Lời là thật ?” “Sao ngươi sớm?!” Lão thái gia hận thể biến sắt thành thép. Nam Mộ Bạch trong lòng nỗi khổ thể . “Khi đó Mộ Bạch đích đo linh cho Hứa Thời Vân, nhưng hề đo điều dị thường nào. Mộ Bạch sơ ý…” “Đại khái là do trắc linh cầu hỏng, khi đó đo xong, bước khỏi cửa lớn thì linh cầu nổ tung tại chỗ.”
Tô lão thái gia từ từ nhắm đôi mắt nặng trĩu . “Trắc linh cầu nổ tung, chỉ một khả năng duy nhất.” Giọng trầm thấp, trong mắt mang theo một tia nghiêm nghị. “Độ hợp thần linh của nàng , vượt quá giới hạn của trắc linh cầu.” “Con gái của Ninh thị… lẽ…” Lão thái gia ngữ khí khô khốc, giọng khó khăn. “Có lẽ là Tiên Thiên Thân Linh Thể. Bẩm sinh dễ thần linh ưu ái…”
“Không thể giữ , Hứa Thời Vân thể giữ . Thậm chí, huyết mạch do nàng sinh , cũng thể giữ một ai!” “Có nàng ở đây, mẫu ngươi e rằng khó lòng kế vị! Ban đầu, lẽ truy sát đến c.h.ế.t mới thôi!” Trong mắt lão thái gia sát cơ tràn ngập. Hắn đỡ Nam Mộ Bạch dậy. Nam Mộ Bạch thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thoát một kiếp.
“Lục Triều Triều, e rằng cũng vài phần thần dị. Minh gia, Lâu gia, Tang gia mà nàng từng đến, đều triệu hoán thần linh…” Lão thái gia trong lòng hối hận, quá sơ ý! Tuổi của nàng , quá sức lừa dối! “Ý Tằng Tổ là, Lục Triều Triều thể triệu hoán thần minh ?” Nam Mộ Bạch giọng kinh hãi, dám tin. Lục Triều Triều bất quá mới ba tuổi rưỡi, tham ăn ham chơi, bắt ch.ó dắt chim, trong tay còn cầm bình sữa nhỏ, buổi tối còn đái dầm!
“Sức mạnh tiềm ẩn trong Hứa Thời Vân vẫn khai mở, nhưng Lục Triều Triều thì thể giữ nữa. Phải bóp c.h.ế.t nàng ngay từ trong trứng nước! Bằng , nàng sẽ là đối thủ mạnh mẽ của mẫu ngươi!” Nam Mộ Bạch mặt lạnh lẽo. Hắn đột nhiên nhớ đến Tương Liễu, hung thú Tương Liễu ăn thịt từ thời thượng cổ. Cho dù hoàng thất chịu thừa nhận, nhưng ai cũng thể phủ nhận, nó chính là hung thú, hơn nữa tính tình hung bạo tàn nhẫn! mặt nàng , nó ngoan ngoãn như một chú cừu nhỏ. Cho dù Lục Triều Triều ở mặt, nó mỗi ngày đ.á.n.h răng đều cực kỳ nghiêm túc, từng dám lơ là. Giờ đây suy nghĩ kỹ càng, những manh mối nhỏ nhặt trong quá khứ thực đều vài phần dấu hiệu.
“Các ngươi trong gương…” Có tộc nhân chỉ tấm gương đá ngừng biến đổi. Trong gương đá tinh hà luân chuyển, dường như thấy Lục Triều Triều… Nhìn thấy nàng đập nát mai rùa, miệng lẩm bẩm: “Quy linh cao đại bổ, con rùa già cũng coi như c.h.ế.t ý nghĩa!” Trơ mắt nàng, dùng bột mai rùa xay một nồi canh đen sì. Canh đen khi nguội , trở nên đặc và trong suốt, vỗ nhẹ một cái thậm chí còn vài phần đàn hồi. Tô lão thái gia, đột nhiên trong lòng đập điên cuồng. Lục Triều Triều là kẻ sẽ g.i.ế.c tru tâm. Nàng tru diệt niềm tin của Tô gia!!