Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 334:--- Dung Triệt nôn nghén ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 10:42:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ca ca Tư Tề cùng chúng đến Nam Quốc ." Lục Triều Triều dậy, kéo Lý Tư Tề xuống ghế. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve đôi mắt của Lý Tư Tề, rõ ràng trong veo sáng rõ đến thế, nhưng chẳng thấy gì. "Triều Triều nhất định sẽ chữa khỏi mắt cho ca ca Tư Tề." Giọng Lục Triều Triều nghèn nghẹn. Lý Tư Tề nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, ấm áp thật bao, Triều Triều vẫn còn sống. "Không . Có thể thấy Triều Triều, ."
Lục Triều Triều ở Hộ Quốc Công phủ một lát, định ngày khởi hành. "Ba ngày , chúng cùng khởi hành..." Trời dần tối, nàng lâu, một lát liền rời Hộ Quốc Công phủ. Nàng cửa Hộ Quốc Công phủ. 【Ca ca Tư Tề là ai ? Y phận của chính ?】 Lục Triều Triều chỉ cảm thấy n.g.ự.c nặng trĩu. Để bản sống , bọn họ rốt cuộc nỗ lực bao nhiêu?
Tiểu gia hỏa thần sắc ủ rũ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm, trông vẻ vui. Vừa bước thiện sảnh, cha bàn. "Triều Triều, mau đến dùng bữa. Hôm nay món gà con yêu thích nhất..." Vân nương vẫy tay với nàng.
Dung Triệt định mở lời, bỗng nhiên... Chỉ cảm thấy nơi tim n.g.ự.c truyền đến một cỗ buồn nôn dị thường, y bỗng nhiên nôn khan thành tiếng. "Oẹ..." Dung Triệt một tiếng nôn khan, khiến kinh ngạc sang. "Sao thế? Chẳng lẽ tối qua nhiễm phong hàn?" Vân nương ngẩn , vội vàng vuốt lưng cho y, rót cho y một chén nước. Dung Triệt lắc đầu xua tay. "Chắc , hề triệu chứng phong hàn." "Mấy ngày nay trong lòng luôn chút thoải mái, thấy đồ dầu mỡ liền cảm thấy khó chịu. Đại khái là ngán . Bảo nhà bếp mang ít cháo loãng, thức ăn thanh đạm để súc miệng ." Lục Triều Triều vẻ mặt nghi ngờ: "Chẳng cũng giống , thích ăn chân giò hầm và gà nhất ?"
Lời dứt. Dung Triệt hoảng loạn dậy, trực tiếp xổm ngoài cửa, ngừng nôn khan. Vân nương chút lo lắng: "Để đại phu đến xem thử!" Trong nhà phủ y, đại phu đến nhanh. Đại phu khi bắt mạch, bảo Dung Triệt há miệng lè lưỡi, lông mày nhíu chặt. Vân nương tim đều thắt : "Chẳng lẽ vấn đề gì ?" Giọng Vân nương gấp gáp, Dung Triệt thường xuyên ở quân doanh thể chất cực , từng xuất hiện vấn đề như thế .
"Không . Dung tướng quân hề vấn đề gì." "Chính vì như , lão phu mới nghi hoặc." "Dung tướng quân thể chất cực , đến phong hàn cũng từng mắc , quả là kỳ lạ." "Lão phu kê mấy thang t.h.u.ố.c bổ dày , Dung tướng quân uống xong lẽ sẽ hơn mấy phần." Lão đại phu vung bút đơn thuốc, bảo tiểu đồng bốc thuốc. Đợi đại phu rời , Dung Triệt nôn đến mặt mũi tái mét. "Trong lòng khó chịu..." Dung tướng quân cao lớn nắm lấy tay Vân nương, uất ức nàng. Vân nương phì thành tiếng. Giống như một con ch.ó lớn đáng thương. "Ngửi thấy mùi dầu mỡ cũng khó chịu..." Dung Triệt từng yếu ớt đến , trong miệng ngừng tiết nước chua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-334-dung-triet-non-nghen.html.]
Vân nương Đăng Chi: "Thu dọn bữa ăn xuống , bày ít cháo loãng, thức ăn thanh đạm." "Có món dưa chua chua ngọt ngon miệng nào ?" Dung Triệt nuốt nước bọt ừng ực. "Tốt nhất là dùng nước chua ngâm một ngày, đó dùng gia vị trộn đều. Dùng để ăn với cháo nhất định ngon miệng..." Dung Triệt mắt chằm chằm nàng đầy mong đợi. "Thật đúng lúc, trong các ma ma phụ gửi đến, giỏi dưa chua. Đăng Chi, bảo ma ma chuẩn một ít..." Ngày Dung Triệt thành , Trấn Quốc Công phủ gửi kèm mấy đầu bếp trong phủ đến.
Dung Triệt chỉ cảm thấy trong miệng nhạt nhẽo, ăn kèm củ cải muối chua mà nuốt hết một bát cháo. "Hôm nay đừng ngoài, ở nhà nghỉ ngơi một chút." "Ba ngày khởi hành đến Nam Quốc, cơ thể khỏe, đường sẽ chịu tội." Vân nương thở dài, đột nhiên đổ bệnh thế ? "Nếu ban đêm giảm nhẹ, thì thỉnh thái y đến xem thử." Vân nương thấy y ngả lưng giường, khẽ dặn dò. "Vâng." Đăng Chi gật đầu. "Đi thông báo cho sứ thần Nam Quốc, ba ngày khởi hành."
Vào buổi chiều, trong phủ liền một mảng bận rộn, đua thu xếp hành lý. "Ninh lão thái thái bệnh nặng, mang thêm ít d.ư.ợ.c liệu . Đợi chút..." Vân nương gọi Triều Triều đến, tiểu gia hỏa cầm một cái đùi gà, ăn thở dài. "Triều Triều, Cửu Chuyển Kim Liên thể hái một đóa mang ?" Triều Triều ngẩn : "Đương nhiên thể. Đây là thứ mà nương ..." Nàng từ trong lòng n.g.ự.c lấy một cái bình ngọc đưa cho Hứa thị: "Kim Liên đặt trong bình ngọc, d.ư.ợ.c hiệu sẽ tiêu tán." Sau khi Vân nương hái một đóa, Lục Triều Triều từ trong gian nhặt mấy khối linh thạch, bày một trận pháp, liền bảo vệ Cửu Chuyển Kim Liên ở hậu viện. "Ninh phu nhân ân sâu với , đóa Kim Liên , liền coi như quà gặp mặt ." Lục Triều Triều nghiêng đầu. "Quà gặp mặt? Vậy... Triều Triều cần chuẩn chút đặc sản địa phương nhỉ?" Vân nương xoa đầu nàng, thần sắc vui mừng: "Triều Triều nhà lớn . Quà cáp cần quý giá, chỉ cần tấm lòng. Nếu con tặng, cứ chuẩn một ít." Dù cũng chỉ là chút vàng bạc, cũng tốn công sức. Lục Triều Triều chớp chớp mắt. Quà gặp mặt?
Mèo Dịch Truyện
Vân nương bận thu dọn hành lý, cũng để ý đến nàng. Lục Triều Triều liền xổm trong phòng tìm kiếm quà gặp mặt khắp nơi... "Ừm, Ninh tổ mẫu là nhà, chuẩn một món quà gặp mặt." "Đám hoàng thất Nam Quốc , cũng thật lòng đối đãi với Triều Triều ... Thôi kệ, cứ chuẩn , dù cũng chẳng đáng tiền." Lục Triều Triều trong miệng lẩm bẩm, từ trong gian lôi một đống hộp gấm. Linh hồ trong gian gợn sóng lấp lánh, Lục Triều Triều đập một cái đầu. "A, trong nước còn trải đầy sỏi đá mà..." Lục Triều Triều tâm niệm động, những viên sỏi trong suốt liền xuất hiện trong tay nàng. Trong đó ẩn chứa linh khí nhàn nhạt... "Hề hề, thành ! Thành !! Linh thạch, bộ đều là linh thạch!!" "Giàu giàu , ai bảo kiếm tu nghèo, là đầu tiên phục!" Linh mạch năm đó trộm... nhặt , dám lấy cho khác xem, nàng liền giấu trong gian. Dùng linh mạch nuôi dưỡng một hồ nước trong, trong hồ dùng sỏi đá chất thành... Nuôi dưỡng ngàn năm, suối trong hóa thành linh hồ. Những viên sỏi năm đó, thành linh thạch!! "Oa... chính là đứa bé giàu nhất thiên hạ!" Sự giàu đột ngột đến, tan biến sự phiền não trong lòng nàng.
Linh thạch cũng chia thành cực phẩm, thượng phẩm, hạ phẩm linh thạch. Lục Triều Triều nhiều năm tiếp xúc, là linh thạch tự tạo , thể phân biệt rõ ràng. "Ừm, để mấy khối đá ." Lục Triều Triều từ trong linh hồ vớt mấy khối linh thạch, mỗi hộp gấm đặt hai khối. Hề hề, đối với nàng mà , tốn một đồng nào. Toàn bộ đều là những khối đá năm đó vứt . Từng rổ từng rổ đá. Lục Triều Triều chất hộp gấm đầu giường, hớn hở với nương : "Nương, Triều Triều chuẩn xong quà gặp mặt ." "Tốt , dùng đến kho bạc nhỏ ?" Lục Triều Triều khẽ bĩu môi: "Đâu , hề hề, bộ đều là những viên đá nhỏ xinh . Là Triều Triều ở bờ sông, từng viên từng viên một mà chọn..." "Bọn họ sẽ thích ?" Lục Triều Triều mắt chằm chằm mẫu đầy mong đợi. Vân nương xoa đầu nàng: "Quà cáp cốt ở quý tiện, mà ở tấm lòng." Trẻ con tặng đá , phù hợp phận. Vân nương trong lòng còn suy tính, nếu hoàng thất Nam Quốc nhận, nên an ủi Triều Triều thế nào.
"Thân thể phụ khá hơn chút nào ?" Lục Triều Triều sấp bên đầu giường Dung Triệt. Chỉ trong một ngày, Dung Triệt nôn đến mặt mũi vàng như nghệ, tiều tụy thôi. Khiến Trấn Quốc Công phu phụ ở nhà bên cạnh cũng kinh động. Trấn Quốc Công lão thái thái y nhàn nhạt hỏi: "Đã thỉnh thái y xem qua ?" Vân nương gật đầu: "Vừa thái y đến, thể hề điều bất thường." Lão thái thái vẻ mặt nghi ngờ: "Thật là kỳ lạ, cái dáng vẻ của ngươi, giống y hệt triệu chứng ốm nghén của ?"