Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 313:--- Bị kích thích ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 10:41:54
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nương, đợt dịch bệnh , nhi tử hẳn sẽ về kinh phục mệnh.” “Nương cứ cùng con về kinh thành .” Chu phó tướng mua chút thức ăn trong thành trở về viện. “Nay Đông Lăng đang động loạn, nghĩ cũng an vài năm.” Chu phó tướng .
Lão thái thái đang vá lót giày trong sân, mí mắt cũng chẳng thèm nâng lên. “Về gì? Về còn chê… Ba mươi mấy tuổi đầu chịu thành , con chọc tức c.h.ế.t !” “Kẻ một chân bước quan tài như , còn mong chờ gì nữa… Ta là tội nhân của Chu gia, với liệt tổ liệt tông Chu gia, huyết mạch Chu gia sắp đứt đoạn trong tay , ai dà, nương e là sống mấy năm nữa . Cái , ngày một tồi tệ hơn.” Lão thái thái ốm yếu, tinh thần cực kỳ kém.
“Nương, hãy nhi tử tìm một mối hôn sự .” Lão thái thái đang rên rỉ như sắp c.h.ế.t... bỗng bật dậy, ánh mắt sáng rực như lửa: “Hôn sự?!”
Chu phó tướng hậm hực : “Tìm một thêu thùa khéo léo, giúp vài đôi tất! Thôi bỏ , thêu một cái túi thơm!”
Lão thái thái vứt cái đế giày xuống, mặt mày rạng rỡ mừng như điên, còn dáng vẻ ốm yếu sắp c.h.ế.t lúc nãy nữa. “Được ! Tìm, tìm mau tìm mau!” Lão thái thái 'phịch' một tiếng quỳ xuống, Bồ Tát phù hộ! “Sao con đột nhiên nghĩ thông suốt ?” Lão thái thái hồn, nghi ngờ .
Chu phó tướng nghẹn lời. Không vì Dung Triệt cái tên rùa đen, cái thằng nhóc con đó thì là ai. “Xin nhờ nương hãy con tìm giúp. Đây là bổng lộc của nhi tử, cùng với tiền tích cóp bao năm qua… Phần còn sẽ giao cho vợ tương lai của con.” Chu phó tướng điểm sơ qua, giữ hai tiền bạc để mua rượu uống.
“Tiền tích cóp của con nương sẽ động tới. Con trì hoãn thành bao nhiêu năm nay, nương sớm tích đủ cả . Đợi nàng dâu về cửa, sẽ đưa cho nàng dâu.” “Cái già của nương, còn sống thêm ba mươi năm nữa cũng , nhất định thể nuôi lớn cháu nội cho con!” Lão thái thái còn vẻ mua quan tài, giờ hớn hở, tinh thần phấn chấn lạ thường.
Chu phó tướng hình cao lớn uy mãnh, tính cách chân thật bản phận, quân công hiển hách. Hoang Thành vốn dĩ thường đến mai mối cho , chỉ là cực kỳ bài xích, nên mới kéo dài nhiều năm như .
“Con… bằng cân nhắc Dung Nhi?” Lão thái thái thở dài. “Dung Nhi thường xuyên đến bầu bạn với lão bà tử cho khuây khỏa, bệnh, cũng là Dung Nhi chăm sóc mới lành bệnh.”
Chu phó tướng khựng . “Nương, gì bậy bạ ! Con năm nay ba mươi bảy, Dung Nhi mới hai mươi ba!” Dung Nhi là con gái của chiến hữu . Lần Đông Lăng đột kích Hoang Thành ban đêm, cha Dung Nhi hy sinh vì giữ thành. Trước khi lâm chung, họ gửi gắm con gái cho . Năm đó nàng mới mười bảy tuổi, vì chịu tang, nên kéo dài đến tận bây giờ.
Lão thái thái liếc một cái: “Năm Dung Nhi đến nhà là mười bảy tuổi, chịu tang ba năm, cũng chỉ mới hai mươi. Giờ hai mươi ba tuổi vẫn thành , con đoán nàng đang đợi ai?”
Chu phó tướng im lặng . “Nương đừng loạn điểm uyên ương phổ! Làm hỏng danh tiếng của Dung Nhi, sẽ cản trở hôn sự của nàng !” Chu phó tướng xua tay.
“Ta loạn điểm ? Con giữ thành, thường xuyên nửa đêm mới về nhà. Mỗi về nhà, bất kể muộn đến mấy, trong nhà đều giữ đèn sáng ? Trên bàn còn để sẵn cơm canh nóng hổi? Ngay cả nước nóng để tắm, y phục cũng sớm đặt ở đầu giường?”
Lão thái thái trợn trắng mắt, khinh thường . Lão thái thái nhón chân, dí mạnh trán . “Lần , cái túi thơm uyên ương đưa cho con, con lấy. Chê cái thứ đó mùi hương nồng nặc, chiến trường an . Cái đó cũng là Dung Nhi cho con đó…”
“Ngày đó con lấy, Dung Nhi suốt cả đêm.” “Ta vốn nghĩ, nếu con , sẽ nhận Dung Nhi con nuôi. Dung Nhi chịu… ai.” Lão thái thái thở dài, thằng con đầu gỗ của bà xứng.
“Con suy nghĩ cho kỹ! Nếu con , sẽ tìm cho Dung Nhi một phu quân khác, gả nàng ngoài một cách vẻ vang. Gả cho tên thô lỗ như con, còn thấy tiếc cho nàng . Đến lúc đó sẽ tìm cho Dung Nhi một thư sinh, phong thái cao ngạo, để nàng phu nhân.” Lão thái thái xua tay, ngoài chuẩn đồ đạc về kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-313-bi-kich-thich.html.]
Chu phó tướng lòng rối bời, trở về phòng ngủ. Chẳng từ bao giờ, chăn đệm phảng phất hương thơm thoang thoảng, bên cửa sổ cắm một bó hoa dại, mang đến cho căn phòng một chút màu xanh tươi. Hắn nào thể hiểu.
30_Nữ tử đẩy cửa bước . Trên tay nàng cầm y phục sạch sẽ, ngẩng đầu lên thấy Chu phó tướng trong phòng. Trên mặt nàng tự chủ hiện lên một vệt hồng. Ánh mắt khẽ tránh né, hàng mày cụp xuống.
“Huân ca, về ?” Nữ tử ăn mặc gọn gàng, tiến lên đặt y phục trong tủ quần áo. Chu phó tướng thấy trong tay nàng còn cầm nội y của , lập tức mặt già đỏ bừng.
Hắn định bước tới giành lấy, nhưng thấy nữ tử : “Vẫn luôn là giặt mà.”
Lão thái thái Chu gia chữ, cần cù tiết kiệm, trong nhà chỉ vài lão bộc, cuộc sống trôi qua giản dị mà ấm áp. Chu phó tướng nàng , há miệng.
31_“Cha con gửi gắm con cho , là để con nô tỳ!” Chu phó tướng sốt ruột đỏ mặt. “Ta hứa nuôi dưỡng con, thì… thì sẽ nuôi con thật ! Lần giới thiệu cho con tài tuấn , con gặp mặt?”
“Ta con dò hỏi , nhà song đều còn, mở hai cửa hàng, ruộng đất mặt tiền. Hắn là một thư sinh, thi đậu tú tài, nhờ tìm mối quan hệ, lén xem qua bài văn của .”
“Cơ hội thi đậu cử nhân lớn. Sau , con sẽ là cử nhân nương tử!” Chu phó tướng hiểu về thư sinh, tốn ít công sức mới điều tra rõ ràng. “Hôn nhân mù quáng yên tâm, vẫn xem mặt. Cha con gửi gắm con cho , nhất định chăm sóc con thật !”
Hắn thậm chí còn chia tiền lương hàng tháng thành hai phần, một phần để dành của hồi môn cho nàng. Một phần để chi tiêu trong nhà.
“Ta gả cho …” Giọng nàng nhỏ đến mức hầu như thấy. “Chàng đối với , chẳng lẽ chỉ sự gửi gắm của cha ?” Nàng c.ắ.n chặt môi, khóe môi rỉ từng sợi máu. Trong mắt nàng ngấn lệ, bướng bỉnh chịu rơi.
Chu phó tướng đột ngột lùi một bước. “Con… , năm nay ngoài ba mươi tuổi, là một kẻ thô kệch chữ. Con , nên gả cho một tài tuấn!”
Mèo Dịch Truyện
“Ta chuẩn sẵn của hồi môn cho con, tìm cho con một thư sinh đáng tin cậy, mới thể sống một cuộc sống .” Chu phó tướng dám nàng. “Chàng hãy !” Nữ tử lấy hết dũng khí, ngưng trọng .
Chu phó tướng sững sờ. Nữ tử hít sâu một , kiễng chân lên, hai tay ôm lấy mặt . Hơi thở của nàng mang theo hương thơm dịu nhẹ, lòng bàn tay ấm áp, khiến mặt Chu phó tướng đỏ bừng.
“Chàng hãy mắt , thật sự cảm nhận sự ngưỡng mộ của ? Chàng đối với , thật sự chỉ lời dặn dò của cha ?” “Ngày đó, Hoang Thành suýt công phá. Cha tử trận, Đông Lăng tàn sát bách tính. Là cưỡi ngựa vung đao xông đến, che chở . Ngày đó, tâm duyệt .” Nàng Chu phó tướng, từng chữ từng chữ một .
Chu phó tướng khó khăn dời mắt , tim đập như sấm. Hắn cảm thấy trái tim gần như nhảy vọt khỏi lồng ngực.
“Con đối với , là ân tình. Con tuổi còn nhỏ, dễ lẫn lộn. Con đem lòng ơn coi là yêu thích...” “Ta hai mươi ba tuổi, mười ba tuổi! Tại coi là kẻ ngốc?” “Ta chỉ hỏi, tâm duyệt ?” Nàng chằm chằm Chu phó tướng. Chu phó tướng…