Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 309:--- Vả Mặt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 10:41:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa gạch tên khỏi gia phả, bước chân khỏi cửa từ đường. Sinh Mệnh Chi Thần thờ phụng trong từ đường Minh gia, bỗng chốc bừng sáng rực rỡ chói mắt. Các lão nhân Minh gia run rẩy, đôi môi mấp máy, quỳ rạp xuống đất. “Là khí tức của Sinh Mệnh Chi Thần! Là thần linh mà chúng thờ phụng!!” “Người vẫn lạc, thần linh của chúng vẫn lạc!!” Thần lực xuất hiện giữa đất trời, thần tượng liền cảm ứng. Tộc nhân Minh gia trong từ đường, nước mắt lưng tròng, như thể vớ cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

 

Các tộc nhân bước khỏi từ đường, nhao nhao về phía Nhị trưởng lão. “Sinh Mệnh Chi Thần lâu ban thần lực, e rằng thần lực suy yếu, còn đủ để che chở Minh gia.” Lời dứt, liền thấy bầu trời bao la, bỗng xuất hiện một hư ảnh. Hư ảnh che kín trời đất, từng luồng sáng phác họa nên một cây đại thụ ngút trời. Vượt lên vạn vật, tỏa ánh sáng lấp lánh.

 

“Trời ơi, các ngươi mau lên trời, lên trời kìa!!” Giọng sợ hãi chấn động vang lên, "phù phù" một tiếng... Tộc nhân hai chân mềm nhũn, thẳng tắp quỳ rạp xuống đất. Ngẩng đầu lên, kinh ngạc trời, thể mềm nhũn quỳ gối mặt đất. Gia chủ lảo đảo chạy ngoài, phía là vô tộc nhân. Trực tiếp va Nhị trưởng lão Minh gia cùng những đang ngẩn ngơ ở cửa. “Là… là, là bản thể của Sinh Mệnh Chi Thần!” Dù gia chủ kiến thức quảng bác, cũng kinh hãi mà quỳ rạp xuống đất. Ai mà triệu hồi cả bản thể của Sinh Mệnh Chi Thần thế ! Minh gia triệu thần ngàn năm, từng thấy Sinh Mệnh Chi Thụ! Thế nhưng giờ đây... Thần thụ sừng sững uy nghi, cao vút mây xanh, một cái thấy giới hạn. Một cây thần thụ to lớn đến , từng thấy, từng thấy qua, tất cả Minh gia sớm run rẩy phủ phục mặt đất.

 

“Thần minh từ bỏ chúng , Hiền Đình Thượng Thần từ bỏ chúng …” “Xin Hiền Đình Thượng Thần, vì tín đồ mà ban xuống thần lực.” “Xin Hiền Đình Thượng Thần, vì tín đồ mà ban xuống thần lực.” Minh gia gia chủ quỳ đất hô lớn, nước mắt giàn giụa, khiến khỏi cảm khái vạn phần. Nhị trưởng lão Minh gia trầm mặt, hư ảnh thần thụ chín tầng trời, tựa hồ vô tận uy áp. Khiến lòng trùng xuống.

 

Giờ phút , Lục Triều Triều thấy hư ảnh thần thụ tầng mây, vẻ mặt nghi hoặc. “Lạ thật, thể thấy tiếng của Hiền Đình Thần Thị?” “Muốn thần lực ư?” Lục Triều Triều gãi gãi đầu. Thần thị dựa sức mạnh do thần minh ban cho mà tồn tại, nàng điều đó. nàng từng ban cho sức mạnh nào cả… Lục Triều Triều cũng từng nghĩ tới, nàng thể sử dụng sức mạnh của Hiền Đình! Thuận tay lấy , tùy ý liền thể sử dụng. Cứ như thể, bản nàng là một phần của Hiền Đình

 

“Thần lực… đây, ban cho ngươi một sợi.” Lục Triều Triều ngón tay khẽ búng, một tia sáng yếu ớt bay . Ban bao nhiêu, kinh nghiệm, nàng hiểu. Dù thì, cũng chỉ bằng móng tay. Khuôn mặt nhỏ của Lục Triều Triều ửng hồng, chút ngượng ngùng ngại. “Ta quá keo kiệt ? Sẽ Hiền Đình mất mặt chứ?”

 

Minh gia gia chủ quỳ đất cầu xin thần lực. Chúng nhân thành kính quỳ phía . Nhị trưởng lão thấy thần lực mãi giáng xuống, trong lòng thả lỏng: “Từ bỏ Minh Thành, Sinh Mệnh Chi Thần từ bỏ Minh gia . Nhóm phía ngươi, già thì già, trẻ thì trẻ, thể gì?” “Thiên tài Minh gia theo lập môn hộ khác , Minh Thành, ngươi thua .” Nhị trưởng lão lớn . Vừa dứt lời…

 

Một đạo quang mang nhu hòa từ thần thụ giáng xuống, bao phủ tất cả tộc nhân Minh gia. Thần lực hùng vĩ trút xuống, trực tiếp rót các tộc nhân Minh gia. Vô sức mạnh dâng trào ập đến, ai nấy đều ngờ, thần linh ban xuống lực lượng khủng bố đến ! Trong khoảnh khắc, ngoài từ đường tràn ngập thần lực nồng đậm. “Ta đang mơ chứ?” Gia chủ ngẩn ngơ hồi thần kịp. Cha khuất, chắc cũng từng thấy qua sức mạnh khủng khiếp đến nhường ? Ngay lập tức, ông liền khoanh chân xuống, hấp thu thần lực, thu nạp sức mạnh.

 

Các tộc nhân phía Nhị trưởng lão, ai nấy đều sáng mắt lên. Bọn họ đầy mong đợi thần lực. Chờ đợi thần lực rót . Nào ngờ… thần lực như thể mắt, trực tiếp lướt qua , cách ly bọn họ bên ngoài. Minh gia!!!! Tộc nhân Minh gia lập môn hộ riêng ư?? “Bị gạch tên khỏi gia phả Minh gia, chính là cắt đứt liên hệ với Sinh Mệnh Chi Thần. Không cần tốn thêm tinh lực hấp thu linh khí nữa.” Minh Thành nhàn nhạt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-309-va-mat.html.]

 

Chưa từng cảm nhận sức mạnh hùng hậu đến . Hiền Đình Thượng Thần, hào phóng đến thế?!! Nhị trưởng lão cảm nhận linh khí nồng đậm quanh . Gần như nồng đậm đến hóa thành thực chất. Hắn trơ mắt đại ca , ngay mặt , thực lực cứ tăng vọt ngừng. Nhóm tộc nhân tư chất bình thường mà khinh thường, sự tẩy rửa của thần lực, tẩy tủy phạt kinh, tư chất đề thăng. “Xì…” Các tộc nhân phía Nhị trưởng lão, mà mắt đỏ hoe. Thậm chí ghen tị đến dậm chân.

 

“Tại sớm ban thần lực ! Đây chẳng lỡ việc khác ư! Sớm hiện , muộn hiện , mới gạch tên khỏi gia phả, hiện !” Giọng điệu gần như . “Mấy chục năm, hàng trăm năm qua, đều từng ban xuống lực lượng hùng vĩ đến !” Minh Hiền thở nặng nề, nhưng giờ đây, còn đường lùi nữa. Minh gia, sẽ trở đỉnh cao.

 

“Kẻ rảnh rỗi chờ c.h.ế.t mau rời khỏi Minh gia!” Ánh mắt gia chủ lóe lên tia hàn quang, uy áp bức khiến chúng nhân kinh sợ. Minh Hiền, đột phá! “Gia chủ… đều là do Nhị trưởng lão mê hoặc, mới nhầm đường. Cầu xin gia chủ ban cho một cơ hội nữa, nhất định sẽ trung thành với Minh gia, trung thành với Sinh Mệnh Chi Thần, cầu xin gia chủ hãy cho một cơ hội nữa…” Một tộc nhân hoảng loạn quỳ rạp xuống đất.

 

Minh Hiền phất tay áo, trực tiếp hất ngã vật xuống đất. “Minh gia tuyệt đối dung thứ kẻ phản bội!” “Cút !” “Từ nay về , các ngươi còn là con cháu Minh gia nữa! Các ngươi khinh thường Minh gia, khinh thường Sinh Mệnh Chi Thần, thì cút ngoài theo đuổi tiền đồ của các ngươi !” Minh Hiền đau lòng, nhưng nhanh chóng dứt khoát, tuyệt đối mềm lòng.

 

“Đi! Thứ vô dụng!” Nhị trưởng lão liếc tộc nhân đang quỳ. “Lại thần linh các ngươi triệu hồi, gì mà đắc ý!” Nhị trưởng lão mặt tái mét, liền dẫn rời . Chờ bọn họ rời , bên trong từ đường liền trở nên vô cùng trống trải.

 

Chúng nhân vây quanh gia chủ: “Gia chủ, rốt cuộc là chuyện gì xảy , vì chúng thể triệu hồi thần linh?” “Rốt cuộc là ai triệu hồi Hiền Đình Thượng Thần? Lại triệu bản thể! Đây là đãi ngộ mà Minh gia ngàn năm từng !” Gia chủ giơ tay lên, chúng nhân liền lập tức im bặt.

 

“Vừa nãy cẩn thận xem xét, Sinh Mệnh Chi Thụ khởi phát từ Bắc Chiêu. Người triệu hồi, nhất định đang ở Bắc Chiêu.” “Viết một bức thư, bảo Minh Lãng hãy để ý nhiều hơn.” “Người , là hy vọng của Minh gia .” “Bắc Chiêu, một nơi đầm lầy hoang vu, chẳng lẽ sắp quật khởi ? Nghe , Hoàng thất mãi triệu hồi Tông Bạch Thượng Thần. Lần , cũng là bên Bắc Chiêu triệu hồi …” “Bắc Chiêu, là Bắc Chiêu! Rốt cuộc Bắc Chiêu bí mật gì!”

 

Chúng nhân trầm mặc về hướng Bắc Chiêu. Dường như, đó là một con cự long đang ngủ say, bất cứ lúc nào cũng thể thức tỉnh, bay lượn chín tầng trời.

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...