Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 253:--- Tranh đoạt nhi tử ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:02:45
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thế cũng , thế cũng xong, các ngươi xem ?” “Tinh Hồi vì thu thập tàn hồn, mê thất tâm trí mà sa tà vật. Ha, đường đường là Chiến thần Thiên giới, mà trở thành tà vật!” Huyền Ngọc đ.ấ.m một quyền xuống đất, nhưng gượng ép sức lực, sợ kinh động thiếu nữ đang say ngủ. Tí tách tí tách, m.á.u chảy dọc theo nắm đ.ấ.m nhỏ xuống. Sùng Nhạc mím chặt môi, hít sâu một . “Ta cách.” “Trước tiên hãy triệu Hồi Nhàn Đình và Cam Đường trở về.” Sùng Nhạc ngẩng đầu trời, trong mắt thoáng hiện một tia điên cuồng. “Các ngươi gì? Không cho phép các ngươi càn! Các ngươi là thần linh Thiên giới, hưởng vạn ngàn hương hỏa, đạt vô biên thọ nguyên, phép càn!” Lục Triều Triều tức giận, nắm chặt nắm tay nhỏ nhảy dựng lên đ.á.n.h Sùng Nhạc. “Sùng Nhạc, đồ khốn kiếp nhà ngươi, chỉ ngươi là lắm mưu nhiều kế nhất.” “Không đưa chủ ý thối nát.”
Tiếng gà gáy xuyên qua tầng mây dày đặc, Lục Triều Triều chỉ cảm thấy thể nhanh chóng tiêu tán. “Không !” Lục Triều Triều toát mồ hôi đầm đìa bật dậy. “Sao , cô nương?” Ngọc Thư thắp đèn, vén rèm vội vàng bước . “Có than lửa quá nóng , toát mồ hôi lạnh khắp ?” Ngọc Thư sờ trán nàng, thấy nàng mồ hôi đầm đìa, vội vàng bảo Ngọc Cầm lấy quần áo sạch đến. Sau khi lau rửa, xiêm y mới, thấy sắc mặt nàng bình thường mới yên tâm. “Triều Triều gặp ác mộng.” Lục Triều Triều xếp bằng giường. Sau khi trọng sinh, lòng nàng vẫn luôn thấp thỏm bất an. Nàng vì thiên địa hiến tế, theo lẽ thường thể nhập luân hồi. Đệ tử của nàng, rốt cuộc gì? Mà khiến nàng trở nhân gian? Ngọc Thư đang định khuyên nàng thì bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào. Ngọc Thư cau mày: “Có chuyện gì ? Nửa đêm nửa hôm ồn ào gì? Cẩn thận kinh động chủ tử.” “Mau mau mau, mau phái đến khách phòng.” “Khách phòng đột nhiên sập , Lý công tử vẫn còn ở bên trong.” Tiểu tư tập hợp chạy ngoài sân. Lục Triều Triều lập tức nhảy xuống giường, Ngọc Thư cầm quần áo chạy theo phía : “Cẩn thận phong hàn, mặc áo bông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-253-tranh-doat-nhi-tu.html.]
Khi Lục Triều Triều chạy đến. Khắp Lục gia thắp đèn. Hứa thị khoác áo choàng, sắc mặt tái nhợt: “Mau đào, mau đào, thế đây?” Vừa sập đúng phòng của Lý Tự Khê, khiến Hứa thị sợ đến hai chân run lẩy bẩy. “Đã mời thái y ?” Giọng Hứa thị vẫn còn run rẩy. “Phu nhân, sai mời thái y . Người đừng lo, Lý công tử phúc lớn mạng lớn, tự trời phù hộ.” Đăng Chi đỡ Hứa thị xuống, Hứa thị đêm nay uống chút rượu trái cây, vốn đầu nặng chân nhẹ. Giờ phút sợ đến rượu ý tiêu tan hết. “Trời ơi, đúng là tai họa chuyển thế.” Lục Nguyên Tiêu thứ mắt, mắt tròn xoe mồm há hốc. Ngay cả Lục Nghiễn Thư cũng khỏi mí mắt giật liên hồi. Mọi đào nửa khắc , mới lôi Lý Tự Khê đang bất tỉnh ngoài. “Lý công tử? Lý công tử ngươi vẫn chứ?” Giọng Hứa thị mơ hồ. Lý Tự Khê ngái ngủ mở mắt: “Trời sáng nhanh ? Ta mới chợp mắt một chút. Các ở phòng ?” Một cơn gió lạnh thổi qua, Lý Tự Khê rùng một cái. “Giường ?” “C.h.ế.t tiệt, phòng !” Lý Tự Khê thẳng . Trước mắt là một mảnh hoang tàn, khiến kinh ngạc thôi. Hứa thị còn kịp gì, thành thạo cúi đầu nhận : “Xin Hứa phu nhân, là Tự Khê mang đến phiền phức cho . Tự Khê bây giờ sẽ …” Lý Tự Khê sớm quen, dù thì đến , xui xẻo đến đó. Hắn đuổi khỏi nhà vô . Ngay cả những thích chút liên quan đến , cũng dám cho nhà. Sau lưng đều gọi là Thiên Sát Cô Tinh. Lý Tự Khê sợ mang phiền phức đến cho khác, đường nhập kinh, từng ở trọ một nào. Sợ rằng sẽ hại vô tội. Hôm nay ở Lục gia, thực sự là duyên với Lục Nghiễn Thư. “Đi cái gì mà , nhà sợ. Bách vô cấm kỵ…” “Thanh Phong, dẫn Lý công tử đến phòng khách khác.” “Ngày mai sẽ sửa sang nhà cửa một lượt, nhà vốn cũ nát lắm .” Hứa thị để ý. “Không , ngươi cứ yên tâm ở , ngày mai còn uống rượu mừng công nữa mà.” “Cứ ở , mẫu để tâm mấy chuyện .” Lục Nghiễn Thư cũng giữ . Lý Tự Khê đầu trong Lục gia, mi mắt cụp xuống, che đôi mắt đỏ hoe, trầm giọng : “Được.” Người , cũng từng đối xử với như . Tất cả đều tránh như tránh tà. Lục Triều Triều nghiêng đầu, mơ màng . Biểu cảm tủi , tổng thể thấy vô cùng quen thuộc. dung mạo của , một chút quen thuộc nào.
15_Ngày hôm . Lục Triều Triều thức dậy, liền gác cổng báo , Lục Viễn Trạch đến thăm. Tiểu gia hỏa sợ mẫu chịu thiệt, vội vàng ăn xong bữa sáng chạy đến. “Vân Nương, vẫn là nàng sinh linh khí. Bùi thị bằng nàng, Lục Cảnh Hoài là kẻ chép trộm văn chương, con bọn chúng lừa gạt!” Lục Viễn Trạch thở dài một tiếng thật sâu. Trên , mặc bộ xiêm y Hứa thị từng tự tay . Năm đó, thèm để ý. Giờ đây, chỉnh tề mặc , Hứa thị chỉ thấy buồn . “Vợ chồng mười tám năm, vì tiện nhân đó mà ly tâm.” “Vân Nương, nàng một nuôi con vất vả đúng ? Những năm , là sai . Là với nàng, là tiện nhân mê hoặc tâm trí. Thế mà bỏ rơi các nàng…” Lục Viễn Trạch xót xa Hứa thị. “Triều Triều mới hơn hai tuổi, thể rời xa cha… Chúng về hòa hảo, ? Nếu nàng để tâm Bùi thị, thể hưu thê!” “Bùi thị nơi nào cũng bằng nàng.” “Nàng là đỡ d.a.o cho , là thê tử chính thất đổi bằng tính mạng trở về a!” Lục Viễn Trạch lóc từng tiếng máu. Hứa thị một cái thật sâu. “Ối…” Vân Nương đột ngột khô nôn tiếng. “Vân Nương, nàng ?” Lục Viễn Trạch gần, Hứa thị đột ngột lùi một bước. “Phiền… phiền ngươi tránh xa một chút. Ngươi thấy ghê tởm.” “Ối…” Biểu cảm ghê tởm của Hứa thị, khiến Lục Viễn Trạch vốn tự cho là , biểu cảm ngay lập tức ngưng đọng. Nàng, nàng mà , đến phát nôn!! Lục Viễn Trạch, như sét đánh. “Ngươi thật khiến ghê tởm!” Hứa thị lùi ba bước, nhíu chặt mày. “Năm đó ngươi sai cướp mã xa của , chịu một đao. Để trâu ngựa mười tám năm, bây giờ còn lừa gạt ?” Trong mắt Hứa thị bùng lên sự hận thù mãnh liệt. Toàn là âm mưu. Nàng từ khi gặp Lục Viễn Trạch đầu tiên, lún sâu chiếc lồng do dệt nên! Lục Viễn Trạch lòng chấn động dữ dội, đồng tử co rút, thể! Nàng ? Bản rõ ràng xử lý tất cả đương sự, để sống, Hứa thị chân tướng? Lục Viễn Trạch cố gắng chống đỡ : “Vân Nương, nàng tin tức từ ? Chắc chắn là khác vu khống!” Hứa thị lạnh: “Ngươi g.i.ế.c phi tang, t.h.i t.h.ể đều ném xuống hộ thành hà, còn giả ?” Sắc mặt Lục Viễn Trạch đột ngột âm trầm. “Cút ! Nghiễn Thư tam nguyên cập , một chút liên quan nào đến ngươi!” Hứa thị còn rõ ý đồ của . Chẳng qua, là thấy Nghiễn Thư tam nguyên cập , nên hối hận ! Muốn giành con trai. “Ngươi thể về! Nghiễn Thư, là trưởng tôn Lục gia , nó nhận tổ quy tông!” Lục Viễn Trạch thấy sự việc bại lộ, lập tức giận dữ quát: “Nàng là một phụ đạo nhân gia, dẫn con cái hòa ly, vốn dĩ hợp lẽ !” “Từ xưa đến nay, gì chuyện phụ nữ dẫn trưởng tử hòa ly!”
Mèo Dịch Truyện