Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 244:--- Nhổ Cây Dương Liễu Ngược ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:02:36
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ ngày đó. Khương Vân Cẩm vĩnh viễn thể đối mặt với Lục Nghiễn Thư, thể đối mặt với Hứa thị.
Khi , Hứa thị nữ nhi. Nàng xem Khương Vân Cẩm, đính ước từ nhỏ, như nửa đứa con gái. Có gì đều hăng hái đưa tặng, yêu thương đến tận xương tủy.
Từ khi Lục Nghiễn Thư gặp chuyện, nụ gương mặt Hứa thị biến mất. Gặp nàng, chỉ còn sự khách khí và xa cách.
Khương Vân Cẩm giường, dòng lệ trong vắt chảy dài. “Ta chỉ là quá sợ hãi, sợ vì mà c.h.ế.t, thể gánh vác trách nhiệm…” Nàng cũng thể rõ tâm lý lúc đó của là gì, chỉ … thể để khác phát hiện là nguyên nhân khiến Lục Nghiễn Thư c.h.ế.t đuối.
Khương Vân Cẩm siết chặt ngọc bội vỡ nát trong tay.
Hứa thị xem trọng nàng, cũng sẵn lòng chống lưng cho nàng. Những năm đó, nàng thật sự phong quang.
Còn Phi thị thì ? Trước khi thành hôn, tỏ vẻ thiết như con với nàng. Đến ngày đại hôn, liền tơ tưởng đến hồi môn của nàng.
Sự hối hận của Khương Vân Cẩm, tạm thời đến. Lúc , Hứa thị cũng khá cảm khái.
“Ta thật ngờ, nàng vẫn còn đuổi theo tìm con. Ta cứ nghĩ, cả đời nàng sẽ xuất hiện mặt con nữa.” Hứa thị thở dài.
“Nàng là vị hôn thê của con, con cứu nàng, thêm lời nào.”
“ nàng vì sự ích kỷ, khi cứu chịu cầu cứu, khiến con đuối nước quá lâu. Trong lòng cũng từng oán trách…” Làm thể oán trách chứ?
“ đó nghĩ , nàng cũng chỉ là một cô bé, hiểu chuyện nhút nhát. Đại khái là sợ hãi quá độ…”
“ thể ngờ… nàng biến thành như .” Khóe mắt Hứa thị đỏ. “Rõ ràng là ơn cứu mạng, hóa thành oán hận?”
“Bởi vì nàng trả nổi ân tình đó…” Lục Triều Triều bện tóc cho Truy Phong đáp.
【Hơn nữa, nàng nhát gan cái gì chứ? Đó là ích kỷ…】
【Những xa lạ, khi gặp đuối nước, đều sẽ lớn tiếng cầu cứu.】
【Mà đại ca, vì cứu nàng mà đuối nước, nàng sợ trách mắng, liền trốn để trốn tránh trách nhiệm. Nàng chính là ích kỷ!】
Lục Triều Triều chút khách khí mà thầm c.h.ử.i rủa trong lòng.
Hứa thị lau nước mắt: “Nghiễn Thư lỡ dở hôn sự, nay tuổi tác cũng dần lớn, cũng xem xét nhiều hơn mới .”
“Chúng và Khương cô nương, duyên.” Hứa thị khẽ.
“Nương, đó là nàng phúc khí.”
“ đúng đúng, Triều Triều nhà chúng . Là nàng phúc khí…” Hứa thị bật cơn .
Những năm đó, thật sự là ác mộng của nàng. Nàng đêm đêm gặp ác mộng, mơ thấy Nghiễn Thư đuối nước. Nàng vô bật từ trong mộng, loạng choạng chạy đến phòng trưởng tử, sờ thấy thở của mới yên tâm.
Nàng sợ trưởng tử chịu nổi áp lực mà tự vẫn. Những năm nay, nàng chịu đựng áp lực lớn. May mắn , Triều Triều.
9_“Đợi khi Triều Dương Tiết kết thúc, đại ca sẽ thành tích …” Lục Triều Triều tràn đầy mong đợi.
Lục Nghiễn Thư khẽ nở một nụ mỉm chi.
“Thôi , các con mau nghỉ ngơi . Nương còn chuẩn đồ cho Triều Dương Tiết ngày mai nữa.” Hứa thị híp mắt.
Triều Dương Tiết là một lễ cúng thần chính thống. Trong nhà từ sáng sớm bắt đầu g.i.ế.c heo, mổ dê chuẩn điểm tâm, nha nô bộc gấp nguyên bảo, dùng để tế thần ngày mai.
Hứa thị tự tay cho điểm tâm khuôn, ấn hoa văn, sắp xếp gọn gàng.
“Nương, cho con ăn một miếng…” Lục Triều Triều xòe bàn tay nhỏ xíu.
Hứa thị lắc đầu: “Cái đó , cúng thần xong mới ăn. Bằng , là bất kính với thần linh.”
“Triều Dương Tiết là sinh thần của một vị thần linh nào đó, truyền thuyết là sư phụ của chư thần trời, đương nhiên, đó chỉ là lời đồn. Chuyện của thần tiên, phàm nhân chúng ?”
“Con mau nghỉ ngơi , thức khuya sẽ cao lên .”
Lục Triều Triều hít hít mũi, trong khí đều thoang thoảng mùi ngọt ngào. Nàng lưu luyến rời .
Tiểu gia hỏa giường, nàng cong khóe môi, híp mắt.
‘Thì , còn tổ chức sinh thần cho … ’
Tiểu gia hỏa vui mừng khôn xiết.
Trong đêm.
Chu Thư Diệu rón rén xuống ngựa, lặng lẽ phủ.
“Mẫu ngủ ?” Nàng hạ giọng hỏi nha .
Tiểu nha ở cửa cúi đầu dám lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-244-nho-cay-duong-lieu-nguoc.html.]
“Ta còn thể ăn thịt ngươi ?”
“Con gái nhà , nghịch ngợm đến chứ?”
“Con thể thành thật một chút , năm đó con đ.á.n.h cho Khương Vân Cẩm và mẫu nàng một trận nổi danh, đến cả việc hôn phối cũng khó khăn, con bây giờ… còn Tố Vân Quán!!” Dung Trăn Trăn tức giận đến đỏ cả mắt.
Nàng là trưởng tức nhà họ Chu, trưởng tử thành hôn, cháu trai. Mà nữ nhi của nàng, đến nay vẫn thành hôn.
Chu đại nhân, là nhạc phụ của nàng. Lục Triều Triều đòi nợ, đầu tiên đòi chính là nhạc phụ của nàng.
Chu Thư Diệu xun xoe: “Mẫu , con nữa, con thề, đời con sẽ nữa.”
Thôi , Tố Vân Quán giờ còn đổi sang bán vịt nữa cơ mà. Nàng còn đến đó gì chứ?
Dung phu nhân thở dài: “Nguyệt xuất kiểu hề, kiều nhân liêu hề, thư du d.a.o hề, lao tâm tiễu hề. Thư Diệu, là mong con dịu dàng xinh . Sao phản tác dụng thế ?”
“Con xem những cô nương khác, mặt tựa phù dung xuất thủy, eo như liễu yếu lay gió… con xem…”
Chu Thư Diệu : “Cũng mà, thấy tràn đầy sức sống.”
“Hơn nữa…”
“Mẫu con đ.á.n.h giá thấp , dính dáng gì đến liễu yếu lay gió, nhưng cũng dính đến liễu mà ?”
Dung phu nhân vui nàng: “Dính dáng đến liễu gì?”
“Ta sẽ nhổ ngược cây liễu rủ, cũng coi như là liễu ?”
Dung phu nhân tức giận đến mức ngửa , chỉ nàng hồi lâu nên lời. Cười lạnh : “Con gái nhà khác thích chôn hoa, con thích gì?”
Chu Thư Diệu mím môi, cẩn thận mẫu nàng: “Mẫu , đ.á.n.h bay óc khác, cũng coi như là hoa ?”
“Ta cũng khá giỏi “phá hoại” đấy…”
“Ối chao…”
“Mẫu , thì , đ.á.n.h chứ!!” Chu Thư Diệu ôm cánh tay, gương mặt nhăn nhó.
Mẫu véo như chứ.
Dung phu nhân chỉ nàng, tức chịu nổi.
“Con và biểu ca của con, thật sự là trời sinh một cặp.” Đầu Dung phu nhân ong ong.
“Với ai? Hắn ba mươi mấy tuổi, mới mười bảy tuổi thôi, trời sinh một cặp cái gì chứ? Hơn nữa, hợp tiêu chuẩn của . Ta thích trai!!”
Mèo Dịch Truyện
“Mẫu , đừng x.úc p.hạ.m .”
“Huyết mạch nhà họ Dung vốn thông minh, còn gả ngược về đó, thì con sinh chẳng càng ngu ngốc hơn ?”
“Hắn tìm Vân nương để thăng hoa huyết mạch, thật sự là tìm đúng . Con cái nhà nàng đứa nào đứa nấy đều thông minh.”
Ánh mắt chê bai của Chu Thư Diệu hiện rõ mồn một.
“Đẹp trai thì ích gì? Phải tài hoa xuất chúng, nhân phẩm hơn !”
“Đẹp trai thể ăn cơm!” Dung phu nhân giận đến mức sắt thành thép.
Chu Thư Diệu tỏ vẻ đồng ý. “Mẫu , trai thể ăn cơm? Nhìn thôi là thể ăn thêm hai bát cơm !” Năm đó, Khương Vân Cẩm chê Lục Nghiễn Thư là kẻ tàn phế…
Thật nàng điên cuồng rung động. Bất kể tài học, bất kể tàn phế , cái gương mặt đó, nàng thể nuôi một trăm năm.
Thậm chí Tố Vân Quán cũng thể bỏ .
Hừ, bây giờ nàng dám nghĩ nữa.
Dung Triệt cầu hôn Hứa thị, thì nàng gả cho Lục Nghiễn Thư…
Mẹ kiếp, nàng gọi Dung Triệt là cha dượng ? Bỗng dưng thấp một bậc!!
Sét đ.á.n.h giữa trời quang!
Dung phu nhân mặt biểu cảm nàng. Rồi đầu định ngoài.
“Tối , còn ?”
“Ta tìm đại ca của con.”
“Hắn chặt cây, đào mồ mả tổ tiên, lấp ao hồ, phá hoại nhân duyên của con ?!!”
Xong , con gái nàng gả .