Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 24:--- Gặp Ngoại Thất ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 02:58:03
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đại ca , cần thỉnh đại phu, cũng đừng cho mẫu ." Hắn liếc tam . "Từ mai trở , mỗi ngày khi tan học, hãy đến viện của . Ta sẽ kèm cặp học." Kể từ khi bại liệt, cho dọn hết sách vở trong phòng đốt.

 

Sau khi Nguyên Bảo tiễn hai .

 

Lục Diễn Thư xe lăn, ngón tay vén lớp gạc cổ tay.

 

Cổ tay, từ lúc nào, lành lặn như mới.

 

Vết thương m.á.u me đầm đìa khép miệng.

 

Hắn mất tám năm mới miễn cưỡng cử động ngón tay, mà giờ đây vô cùng linh hoạt.

 

Cánh tay thể nhấc lên một tấc.

 

Tám năm ! Bàn tay , nữa cảm nhận sức mạnh!

 

Lục Diễn Thư từng khi đuối nước, khi vị hôn thê trốn giả sơn khiến bại liệt, khi từ hôn, cũng khi nhà từ bỏ.

 

, .

 

Khi Nguyên Bảo trở về, khẽ : "Ngươi hãy lấy kim châm đ.â.m hai chân ."

 

Môi Nguyên Bảo mấp máy, thuở mới bại liệt, công tử mỗi ngày đều bảo xoa bóp hai chân, thậm chí dùng kim châm đ.â.m . công tử vẫn hề cảm giác.

 

Đã mấy năm còn tìm kiếm tri giác nữa.

 

Nguyên Bảo rút kim châm từ trong hộp, nhẹ nhàng đẩy chân công tử.

 

Theo từng mũi kim châm đ.â.m , trán Lục Diễn Thư toát từng đợt mồ hôi lạnh.

 

"Công tử?" Ngày xưa, dù cả cây kim châm đ.â.m , vẫn vô tri vô giác.

 

giờ đây...

 

Hai chân căng cứng, cảm nhận một cơn đau nhè nhẹ lan khắp .

 

"Công tử, dường như khác . Trước đây khi châm , hai chân mềm nhũn, nhưng giờ thì..." Nguyên Bảo thấy công tử mồ hôi đầm đìa, giật hoảng hốt.

 

Nguyên Bảo bật "oa" một tiếng: "Công tử, tri giác ? Người cảm thấy đau ?"

 

"Để thỉnh đại phu, để bẩm báo Hầu gia phu nhân!" Nguyên Bảo chịu khổ tám năm trời. Chủ tử từ một thiên chi kiêu tử nay sa cơ lỡ vận, , một tiểu tư cận, cũng nếm đủ nhân tình thế thái.

 

"Không!" Lục Diễn Thư ánh mắt sâu thẳm.

 

"Đừng cho bất cứ ai! Thậm chí đừng tiết lộ dù chỉ một chút tin tức!"

 

"Đừng thỉnh đại phu!" Người thể cứu , đại phu.

 

Nguyên Bảo hiểu, nhưng vẫn gật đầu.

 

Giờ phút , Lục Triều Triều.

 

Lục Nguyên Tiêu lén lút trèo qua cửa sổ, đặt về chỗ cũ.

 

"Hai ngày nữa, đến 'trộm' ." Lúc Hứa thị về nhà, Lục Nguyên Tiêu còn ở dùng bữa tối cùng.

 

Sáng sớm hôm .

 

Hứa thị liền rộn ràng dẫn Lục Triều Triều ngoài sắm sửa trang sức.

 

Nào là khóa trường mệnh, vòng tay vàng, dây chuyền vàng, cùng các loại trang sức cài đầu mà cô bé sẽ dùng , nàng định sắm cho thật nhiều.

 

Nàng nghĩ thông suốt ! Nàng tiêu tiền.

 

Thì Lục Viễn Trạch sẽ đem cho ả tình nhân bên ngoài tiêu!

 

"Phu nhân, nghĩ thông là . Nô tỳ còn lo lắng lấy tư khố bù đắp cho bọn họ đó." Đăng Chi thầm thở phào nhẹ nhõm, mỗi khi Hầu phủ thiếu tiền, chỉ cần Hầu gia nhíu mày, phu nhân liền vội vã dâng lên. Thậm chí còn cầu xin Hầu gia nhận, thật sự là nhún nhường đến cực điểm.

 

Sắc mặt Hứa thị khó coi: "Hôn sự của Diễn Thư, ban cho nghiệt chủng. Còn dùng tiền của , nuôi dưỡng một nhà ngoại thất, thật là si tâm vọng tưởng!"

 

Mèo Dịch Truyện

Xe ngựa dừng bên ngoài Kim Phẩm Lâu.

 

Thật trùng hợp, một chiếc xe ngựa khác cũng dừng ở đó.

 

Hứa thị xuống xe, liền thấy từ chiếc xe ngựa đối diện bước xuống một phu nhân trẻ tuổi dung mạo kiều diễm.

 

Vị phu nhân trẻ tuổi đội khăn che mặt, mặc một váy dài bằng lụa mỏng, dáng vẻ yếu liễu phù phong.

 

Phía , ma ma bế một hài nhi, chừng năm sáu tháng tuổi.

 

Chiếc khăn quấn hài nhi , là chữ Phạn, là vật của chùa chiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-24-gap-ngoai-that.html.]

 

Vị phu nhân trẻ tuổi ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi Hứa thị, Hứa thị khẽ nhíu mày, nàng cảm nhận sự ác ý trong mắt đối phương.

 

nàng, rõ ràng từng gặp mặt .

 

"Hai vị phu nhân xin mời lên lầu. Hôm nay về một lô hàng mới dành cho trẻ nhỏ." Chưởng quầy thấy hai liền nở nụ , rõ ràng cả hai đều là khách lớn của tiệm.

 

"Tỷ tỷ lớn tuổi hơn, xin mời tỷ tỷ ." Nàng giọng điệu mềm mại, nhưng hai chữ "lớn tuổi" nhấn nhá đặc biệt nặng nề.

 

Hứa thị vẫn khẽ gật đầu với nàng .

 

Lục Triều Triều đang sấp vai nha , trong đầu bỗng bùng lên tiếng thét chói tai như chuột chũi.

 

[A a a a! Là nghiệt chướng, là nghiệt chướng!]

 

[Là nữ chính và ngoại thất của nàng ! Là nhân tình của phụ !]

 

Bước chân Hứa thị cứng đờ, hình khựng .

 

Nàng chỉ cảm thấy một luồng hỏa khí xông thẳng lên trời, tức giận đến mức cả suýt chút nữa mất lý trí.

 

Nàng c.ắ.n chặt môi , mới kiềm chế cơn phẫn nộ.

 

Chẳng trách câu "tỷ tỷ lớn tuổi", nàng nhấn mạnh đến .

 

"Nói đến thì hai vị thật duyên, con gái đều lớn bằng đó." Chưởng quầy .

 

Ánh mắt Hứa thị rơi xuống hài nhi trong chiếc khăn quấn chữ Phạn.

 

7_Đây chính là mà Triều Triều , nữ chính kiếp trở thành con của ? Nữ nhi đó sinh chút gầy yếu, nhưng đôi mắt... Nàng hiểu cảm thấy thích.

 

Đôi mắt thể xuất hiện lớn, nhưng nên xuất hiện trẻ con. Có một cảm giác bất thường sâu sắc.

 

Trong tay nữ nhi , còn nắm một chuỗi hạt Phật.

 

Chuỗi hạt Phật 108 hạt, Hứa thị liếc mắt nhận , đó là đồ của lão thái thái.

 

Lão thái thái vô cùng trân trọng, thậm chí cho phép chạm bảo vật .

 

Hơi thở Hứa thị dần trở nên gấp gáp.

 

Đối phương thậm chí còn khiêu khích.

 

Chưởng quầy Kim Phẩm Lâu là sành sỏi, thấy chuỗi hạt Phật liền khỏi nghi hoặc : "Tương truyền Hộ Quốc Tự một chuỗi Xá Linh Châu, 108 hạt châu đều phủ đầy chữ Phạn, các đời phương trượng gia trì Phật pháp."

 

"Giữa trung tâm còn một viên xá lợi tử, càng quý giá vô cùng. Năm xưa Tiên Hoàng khi băng hà cầu cũng hề cầu ."

 

"Chuỗi , quả thật chút tương tự." Chưởng quầy càng càng thấy giống.

 

Vị phu nhân trẻ tuổi khẽ mím môi, giọng vô cùng du dương êm tai, chẳng hề kém cạnh thiếu nữ.

 

"Chưởng quầy quá khen ."

 

"Đây chính là Xá Linh Châu." Vị phu nhân trẻ tuổi chỉ lộ đôi mắt trong như nước, và vầng trán trắng mịn.

 

Bùi Kiều Kiều hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ và kinh ngạc của . Nàng sang Hứa thị, cái mớ bòng bong của Hầu phủ, lão thái thái thể . Nàng ở trong phủ lo liệu việc vặt, hầu hạ lão phu nhân bệnh tật, trông già nhiều. Nàng khẽ nhếch môi, vuốt nhẹ sợi tóc mai.

 

8_Đăng Chi khẽ nhíu mày, ánh mắt rơi chiếc trâm cài tóc tóc mai nàng .

 

"Phương trượng từng thai của , mang đại khí vận, đại phúc khí. Chuỗi hạt Phật , liền tặng cho tiểu nữ đồ chơi." Bùi Kiều Kiều khẽ .

 

Hoàn bận tâm, khiến ngạc nhiên thốt lên.

 

Đây chính là bảo bối mà ngay cả Tiên Hoàng năm xưa cũng cầu .

 

Khi Bùi Kiều Kiều mang thai, từng cùng lão phu nhân ngoài dâng hương, đường gặp một lão đạo sĩ. Lão đạo sĩ quỳ thẳng mặt lão thái thái, xin một bát nước uống. Nói rằng lão thái thái sẽ một cháu gái, cháu gái là chí bảo của trời, trời cao che chở, sẽ quý kể xiết. Xin một bát nước, cầu một chút phúc khí.

 

Lão thái thái lúc đó còn bán tín bán nghi.

 

Nào ngờ đến Hộ Quốc Tự, vị phương trượng mà ngay cả hoàng thất cũng khó gặp mặt, đích đón lão phu nhân.

 

Trực tiếp rằng, phủ của nàng sẽ đón một vị khách quý. Tiểu gia hỏa trời cao yêu mến, nếu đối đãi với nàng, phủ sẽ nhận cơ duyên lớn trời ban, quý kể xiết. Còn tặng chuỗi hạt Phật cho lão phu nhân, kết một thiện duyên.

 

Lão phu nhân kích động đến run rẩy.

 

Sau khi rời Hộ Quốc Tự, lão phu nhân nắm tay nàng , trịnh trọng hứa hẹn: "Kiều Kiều, phúc khí của con còn ở phía đó."

 

Quý kể xiết, tự nhiên là Cảnh Dao của nàng .

 

Còn về con gái do Hứa thị sinh , ai cũng từng bận tâm.

 

 

Loading...