Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 199:--- Giới hạn của Triều Triều ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:01:26
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Cảnh Hoài trong tuyết lâu. Lâu đến mức nha nhỏ ở góc đường cũng run rẩy vì lạnh, Lục Cảnh Hoài mới lặng lẽ rời . Khi về phủ, nha nhỏ về phủ một bước. Khương Vân Cẩm sắc mặt tái mét, lung lay sắp đổ, gần như vững. Nàng từng tưởng tượng Lục Cảnh Hoài lòng, nhưng bao giờ nghĩ rằng sự thật khiến ghê tởm đến .

 

"Hèn chi, hèn chi... Sau đại hôn, vẫn luôn cùng viên phòng."

 

"Lục Cảnh Hoài!" Khương Vân Cẩm nước mắt tuôn rơi từng giọt lớn.

 

"Chàng dám lừa dối đến !" Nàng đúng là mắt mù mới trúng Lục Cảnh Hoài!!

 

Nghĩ đến Lục Diễn Thư, lòng nàng càng thêm khó chịu.

 

"Phu nhân, mau đừng nữa. Cậu chủ rể về phủ, coi chừng phát hiện điểm khác lạ. Hôm nay là mồng một, còn chúc tết nữa." Nha sửa sang dung nhan cho nàng, che vẻ mặt tái nhợt.

 

"Vả , nô tỳ cũng chỉ là thôi. Vẫn bắt tận tay. Còn thật giả ..." Nha khẽ khàng khuyên nhủ.

 

Khương Vân Cẩm c.ắ.n chặt môi , c.ắ.n đến bật máu.

 

"Đừng ầm ĩ, âm thầm phái theo dõi ." Khương Vân Cẩm hít sâu một , dám để lộ chút nào khác thường. Mối nhân duyên mà nàng tốn hết tâm cơ mới cầu , t.h.ả.m hại đến ! Nàng mặt cảm xúc bước đến chính sảnh.

 

Lục Viễn Trạch và Lục Cảnh Hoài về nhà, đang ở đại sảnh chờ nàng.

 

"Phụ , mẫu , chúc mừng năm mới an khang." Khương Vân Cẩm cúi đầu hành lễ, hề liếc Lục Cảnh Hoài một cái.

 

Bùi thị : "Tốt lắm lắm, nguyện cho hai con sớm sinh quý tử, thêm thêm niềm vui cho nhà ."

 

Sắc mặt Khương Vân Cẩm cứng .

 

"Cảnh Hoài sách vất vả, Cẩm nương thường ngày hãy chăm sóc Cảnh Hoài nhiều hơn." Bùi thị tủm tỉm, chỉ thấy sắc mặt Khương Vân Cẩm khó coi, trong mắt lộ vẻ vui.

 

"Ngươi bày cái bộ mặt khó coi gì? Ngươi cửa chủ gia đình, phủ cũng hề bạc đãi ngươi nửa phần. Mồng một Tết, bộ dạng , phúc khí đều sẽ mất hết." Bùi thị ngữ khí oán giận.

 

Khương Vân Cẩm là tự nguyện cầu xin gả cho Cảnh Hoài, bà khá tự hào, thường xuyên vẻ bề của chồng mặt Khương Vân Cẩm. Đây cũng là khoảnh khắc duy nhất bà thể thể hiện phận của .

 

"Thôi ." Lục Viễn Trạch cắt ngang lời Bùi thị. Mồng một Tết, chỉ an an tĩnh tĩnh ăn một bữa cơm.

 

Bùi thị nén giận, cả nhà mỗi một tâm tư. Mắt Bùi thị đỏ hoe, Lục Viễn Trạch nhất định đang hối hận vì đuổi Hứa thị ! Lần thấy, Lục Viễn Trạch đuổi theo xe ngựa của Hứa thị!!

 

Lúc , Lục Triều Triều lên kiệu cung. Nàng là Chiêu Dương Công chúa, mồng một Tết, cung chúc tết.

 

"Ta cung..."

 

" các nương nương sẽ cho tiền lì xì, còn giữ ăn cơm nữa..."

 

Mèo Dịch Truyện

"Hôm qua Hoàng đế cha còn gửi thực đơn đến..."

 

"Không thể một ăn ba bữa ?" Ăn xong bữa sáng, ăn bữa trưa, ăn bữa tối, ăn một xong hết, còn chẳng cần đợi.

 

Lục Triều Triều dắt chó, lầm bầm suốt đường. Lục Triều Triều dắt Trui Phong, Trui Phong cung chạy lung tung khắp nơi, nó cực kỳ quen thuộc với cung điện. Sau khi cung, Lục Triều Triều liền thẳng đến tẩm cung của Thái hậu.

 

"Trui Phong, Trui Phong, đừng mà..." Lục Triều Triều thấy Trui Phong chạy lung tung, vội vàng đuổi theo bắt Trui Phong. Trong cung đuổi chó, chui chui , Lục Triều Triều mệt đến vã mồ hôi. Nơi đây chút hoang tàn đổ nát, Lục Triều Triều từng thấy cảnh tượng như trong cung.

 

"Đây là ?" Nàng hỏi.

 

Ngọc Thư nhỏ giọng : "Công chúa, đây là nơi giam cầm phi tần." Cũng là nơi ngoài gọi là lãnh cung.

 

Lục Triều Triều mơ hồ thấy tiếng từ bên trong vọng .

 

"Mẫu phi, mẫu phi, tha cho Ninh nhi , Ninh nhi ."

 

"Ninh nhi hại mẫu phi , Ninh nhi chỉ là dọa sợ thôi. Cầu mẫu phi tha cho Ninh nhi."

 

"Các ngươi mau thả bổn cung ngoài, bổn cung là con gái duy nhất của phụ hoàng, đồ nô tài ch.ó má, mau thả !" Tạ Dĩ Ninh đến xé lòng xé phổi. Nơi đây cỏ dại mọc um tùm, hoang tàn tiêu điều, bộ cung điện chỉ vài nha , trong đó, thậm chí một cắt lưỡi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-199-gioi-han-cua-trieu-trieu.html.]

 

"Tiện tỳ, cản !" Tạ Dĩ Ninh nhận nàng . Cung nhân đó vốn dĩ hầu hạ nàng, chỉ vì một nước quá nóng, nàng để ý, khiến lưỡi bỏng. Liền sai cắt đứt lưỡi của cung nhân . Không ngờ, gặp trong lãnh cung.

 

Tiêu phi tóc tai bù xù giường, má trái quấn băng gạc, mơ hồ còn m.á.u rỉ .

 

"Ngươi còn ? Ngươi hại thành , quỷ quỷ, ngươi còn ?"

 

"Ta thương ngươi che chở ngươi, ngươi báo đáp như ?"

 

"Tạ Dĩ Ninh, đồ nghiệt chướng nhà ngươi, lúc dìm c.h.ế.t ngươi ! Ngươi hại thất sủng, hại lãnh cung, ngươi đẩy miệng gấu!"

 

"Đồ súc vật lòng lang sói nhà ngươi, ruột của ngươi!"

 

"Ta chiều chuộng ngươi, nuông chiều ngươi, cuối cùng hại chính !" Mất dung nhan, nàng sẽ bao giờ cơ hội sủng ái nữa.

 

Trong phòng, truyền đến tiếng tát tai. Cùng với tiếng chói tai của Tạ Dĩ Ninh.

 

Lục Triều Triều hề chút đồng tình nào: "Tự gieo nhân, tự gặt quả. Kết cục khá ."

 

Trong nguyên tác, Tạ Dĩ Ninh và Lục Cảnh Dao quan hệ cực kỳ thiết. Tạ Dĩ Ninh kiêu căng phóng túng quá mức, Tiêu phi cưng chiều nàng đến nỗi kiêng nể pháp luật. Thường xuyên lấy việc hành hạ g.i.ế.c chóc thú vui. Lục Nguyên Tiêu, chính là nàng đích chế thành nhân trệ, thậm chí còn bày cho thưởng lãm, cực kỳ tàn nhẫn.

 

Lục Triều Triều bước Khôn Ninh cung. Trong góc cung điện đốt than bạc, trong phòng ấm áp, Lục Triều Triều cởi áo bông.

 

"Thái hậu tổ mẫu..." Tiểu gia hỏa lao vút về phía Thái hậu. Giống như một quả pháo nhỏ, xông lòng Thái hậu.

 

"Ôi chao, Tiểu Triều Triều lớn thêm , khỏe mạnh quá." Thái hậu ôm một cái, suýt nữa thì gãy lưng già.

 

"Vì tổ mẫu bảo con giữ gìn sức khỏe ạ."

 

"Triều Triều vẫn đang giữ gìn sức khỏe đó ạ."

 

Khiến Thái hậu tủm tỉm ngớt. "Đồ tiểu gia hỏa nhà ngươi, đúng là dẻo mồm dẻo miệng."

 

"Tổ mẫu vẫn cảm ơn ngươi, vì thanh trừng Tiêu gia, suýt nữa thì khiến Tiêu gia hỗn loạn danh dự. Cũng cảm ơn ngươi, giúp bất tài của ..." Thái hậu đầy mắt từ ái, nếu Triều Triều, bà sớm qua đời . Nếu Triều Triều, Tiêu gia chỉ sợ huyết mạch sẽ lẫn lộn, thậm chí đoạn tuyệt con cháu. Con gái duy nhất của bà, Trưởng công chúa cũng vì Triều Triều ban con, mới sinh long phượng thai.

 

"Ngươi đúng là bảo bối của Hoàng tổ mẫu, việc duy nhất Hoàng đế , chính là nhận ngươi nghĩa nữ." Thái hậu vẻ mặt hiền hòa.

 

"Mau mang hồng bao lên đây ." Thái hậu sớm chuẩn hồng bao, chỉ chờ Lục Triều Triều đến chúc tết.

 

Thái hậu ghế. Lục Triều Triều quỳ bồ đoàn dập đầu, mồng một Tết, con cháu đều dập đầu chúc tết bề . Tiểu gia hỏa tròn trịa, vụng về dập đầu.

 

"Hoàng tổ mẫu năm mới vui vẻ, sống lâu trăm tuổi."

 

Người già đều thích lời cát tường, Thái hậu : "Chúc Tiểu Triều Triều nhà năm mới vui vẻ, bình an hỉ lạc, khỏe mạnh thuận lợi."

 

Hồng bao đưa cho Triều Triều. Thái hậu lấy một cái: "Chúc Tiểu Triều Triều nhà năm nào cũng , năm nào cũng bình an."

 

Lục Triều Triều tít mắt nhận lấy.

 

"Nghe Tết Triều Triều sẽ nhập học ?"

 

"Vậy Hoàng tổ mẫu chúc Triều Triều học hành thành công..."

 

Thái hậu đưa hồng bao qua. Tiểu gia hỏa khựng tay , ngẩn một lát, lặng lẽ rụt về. Nàng chê bai vẫy tay với Thái hậu, hai bàn tay nhỏ xíu vẫy nhanh thoăn thoắt, cả mặt đều là vẻ từ chối.

 

"Hoàng tổ mẫu, con là một đứa trẻ nguyên tắc."

 

"Tiền nên cầm, con một phân cũng lấy thêm."

 

Thái hậu???

 

 

Loading...