Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 180:--- Chiếm đoạt hồi môn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:01:07
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Vân Cẩm bệt đất hồi lâu vẫn hồn. Gương mặt nàng đầy vẻ kinh ngạc, mơ hồ, còn thêm một tia khó xử. Càng khiến nàng khó xử hơn là Lục Cảnh Hoài đột nhiên liên tục nôn khan.
“Ọe…”
“Tránh xa !” Y nôn lớn tiếng kêu. Trán y nổi gân xanh cuồn cuộn, trông vô cùng đáng sợ.
Khương Vân Cẩm như chịu sỉ nhục tột cùng: “Chàng ý gì? Thiếp khiến buồn nôn ?”
Khương Vân Cẩm cảnh tượng kích thích đến run rẩy khắp . Lồng n.g.ự.c nàng đau nhói, tựa như tim nhảy khỏi cổ họng, thở cũng trở nên khó khăn. Gương mặt nàng như tát một cái, vô cùng tủi nhục!
Nàng chỉ chạm nhẹ Lục Cảnh Hoài, y nôn mửa ngừng.
“Chàng ghét bỏ ghê tởm, vì cầu hôn ? Lục Cảnh Hoài, ý gì!” Khương Vân Cẩm từng chịu nỗi nhục nhã như . Đêm tân hôn, nàng chỉ hôn Lục Cảnh Hoài một cái.
Lục Cảnh Hoài nôn mửa.
Nàng gần như sụp đổ.
Các nha hồi môn thấy tiếng động liền đẩy cửa bước , và chứng kiến cảnh tượng kỳ quái . Cô dâu suy sụp bệt đất, như thể chịu đựng một nỗi nhục nhã tột cùng. Chú rể thì trong góc, buồn nôn ngừng.
Lục Cảnh Hoài nổi da gà từng lớp một, y thể chấp nhận bất kỳ sự đụng chạm nào, cũng thể chấp nhận ai đó đến gần. Y cố gắng kiềm nén sự ghê tởm trong lòng: “Vân Cẩm, thật sự cố ý nhục nàng.”
“Vân Cẩm, … nhất định sẽ tạ tội với nàng. Ta…” Y thể thốt nên lời, y thậm chí còn dám để lộ chút manh mối nào.
Khương Vân Cẩm úp mặt lòng nha mà nức nở. Đối với một nữ nhân, việc nam nhân nôn mửa vì sự đụng chạm của , quả thực là dẫm đạp lên kiêu hãnh và tự tôn của nàng.
Nàng thấy Lục Cảnh Hoài lắp bắp lời nào, cả gần như sụp đổ.
“Chàng giày vò , cũng cần sỉ nhục đến mức !” Nàng c.ắ.n môi, đôi mắt long lanh ngấn nước, đầy vẻ tổn thương.
“Thiếp vì mà phản bội Lục Diễn Thư, vì mà ruồng bỏ , trở thành kẻ vong ân bội nghĩa. Chàng đối xử với như ?”
“Sớm như thế, hà tất chọn…” Nàng đột nhiên ngừng lời.
Nỗi áy náy mặt Lục Cảnh Hoài chợt cứng .
“Tốt, , ! Nói lời thật lòng đúng ?” Lục Cảnh Hoài liên tục lạnh, chỉ Khương Vân Cẩm mà giận đến năng lựa lời.
“Nàng hối hận ? Nàng hối hận vì gả cho ?”
“Ban đầu là nàng chê tên phế nhân , nàng tư cách gì mà trách cứ ?” Lục Cảnh Hoài tức giận xông khỏi cửa.
Khương Vân Cẩm nức nở bật . Các nha , đêm tân hôn mà vợ chồng lời qua tiếng cay nghiệt, đây là chuyện gì chứ!
“Sao thể chê ghê tởm…” Nha đỡ Khương Vân Cẩm dậy, Khương Vân Cẩm úp mặt xuống giường .
“Chàng là kẻ phụ bạc, lừa dối .”
Sương Nhi c.ắ.n môi, lòng đầy uất ức.
“Vẫn hết …” Sương Nhi đầy vẻ ấm ức.
“Nô tỳ thật sự thể kìm nén nữa.”
“Lục gia quả thật thể nào lên mặt , họ quá đáng khinh . Hồi môn của tiểu thư… suýt nữa giữ .”
Theo lệ thường, ngày thứ hai hôn lễ mới kiểm kê hồi môn và nhập kho.
“Từ đến nay, hồi môn của con dâu đều là tài sản riêng, nhà chồng nào dám tiếp quản. Đó đều là những gia đình thể diện, còn cần mặt mũi nữa ?”
“Chiều nay, nô tỳ kiểm kê hồi môn. Bùi phu nhân, mà sớm sai nhập hồi môn kho. May mà nô tỳ ngăn kịp, nếu chuyển .” Lời Sương Nhi dứt, đều ngây .
Một gia đình thể diện nào chiếm đoạt hồi môn của con dâu?
“Khi và thiếu gia đang tâm sự, nô tỳ tiện bẩm báo. Hồi môn Bùi phu nhân lấy một phần, là giúp giữ gìn…” Sương Nhi lí nhí .
“Hoang đường, hoang đường!” Nha lớn bên cạnh giận đến đỏ mặt.
“Hồi môn là tài sản riêng, họ thể vô liêm sỉ đến ! Nói ngoài, sẽ đời chỉ trích!” Nha lớn từng nghĩ, Lục gia gia phong như .
Khương Vân Cẩm cũng giật kinh hãi. Bùi thị vốn dĩ luôn tỏ vẻ thấu tình đạt lý, mà dám chiếm đoạt hồi môn của nàng ?
“Bùi phu nhân , còn nhỏ tuổi, từng trải sự đời, cách quản lý tài sản, thể nhập phủ để cùng quản lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-180-chiem-doat-hoi-mon.html.]
Mọi đều câm nín, đối với Lục gia càng thêm một phần khinh bỉ.
“Nghe đồn, Lục gia năm xưa vốn dĩ thanh bần. Là Hứa phu nhân (Hứa thị) vợ cả dùng hồi môn nuôi nhà chồng, thậm chí…” Sương Nhi nhỏ giọng .
“Thậm chí, ngay cả Bùi phu nhân và thiếu gia, nuôi dưỡng bên ngoài mười tám năm tốn kém, cũng đều là từ hồi môn của Hứa phu nhân.”
“Quà định tình của ban đầu, còn đòi , trả cho Hứa phu nhân.”
Mèo Dịch Truyện
“Hứa phu nhân (Hứa thị) hòa ly, Lục gia liền khánh kiệt nghiêm trọng. Nô tỳ hôm nay dò hỏi một vòng…” Sương Nhi lanh lợi, hào phóng nên dò la ít tin tức.
“Nói là, Lục gia ngay cả tiền lương tháng của gia nô cũng đang thiếu.”
Mọi quả thực thể tin tai , điều thật sự quá chấn động. Khương Vân Cẩm nước mắt vẫn còn đọng má, cũng sững sờ.
“Họ…”
“Sẽ lấy hồi môn của tiểu thư để nuôi cả phủ chứ?” Sương Nhi lẩm bẩm một câu, khiến rùng .
“Dù , họ cũng tiền lệ .”
Yên lặng, sự yên lặng kỳ lạ. Sự im lặng của tất cả thật chói tai.
Khương Vân Cẩm im lặng lâu, khẽ : “Còn bao nhiêu hồi môn? Bị lấy bao nhiêu?”
“Bị lấy một phần ba, phần còn cất kho riêng, nhập sổ sách.”
“Hãy đưa chìa khóa kho riêng cho .”
Khương Vân Cẩm , hồi môn của nàng chắc chắn đòi , chỉ thể cố gắng bảo phần còn . Nàng Lục gia sống khó khăn, dù Bùi thị gia thế gia sản, nhưng từng nghĩ… đến mức còn gạo để nấu cơm.
Đầu óc nàng ong ong, nhưng nàng còn đường lui. Từ khi nàng công khai từ hôn Lục Diễn Thư, lựa chọn Lục Cảnh Hoài, nàng còn đường lùi.
Đang chuyện, tiểu tư cận của Lục Cảnh Hoài với vẻ mặt nịnh nọt bước . Mọi đều sắc mặt . Tiểu tư cũng dám so đo.
“Thiếu phu nhân, đại công tử đặc biệt sai nô tài đến bẩm báo một tiếng.” Tiểu tư tươi .
“Mấy ngày nay trong phủ nhiều chuyện, đại công tử khó ngủ cả đêm. Vốn cảm lạnh, hôm nay đón dâu đổ mồ hôi, triệu chứng càng nặng thêm. Y chóng mặt buồn nôn.”
“Vừa đại phu đến, mới y cố gắng chống chọi với cơn sốt cao để đón dâu. Y phục tân hôn của y ướt sũng.”
“Y vốn cho , sợ lo lắng.”
“ ngờ, tổn thương phu nhân.”
Nỗi uất ức trong lòng Khương Vân Cẩm phần dịu .
“Chàng tự giải thích ?” Khương Vân Cẩm sờ ngực, cơn đau dữ dội ban nãy dường như vẫn tan hết.
“Đại công tử sốt cao, sợ lây bệnh cho , nên dám đến.”
“Bệnh nghiêm trọng ? Đại phu kê t.h.u.ố.c ?” Khương Vân Cẩm vội vàng hỏi.
Tiểu tư thấy nàng bớt giận mới lén thở phào nhẹ nhõm.
“Bệnh đến nỗi mê sảng , đại phu kê thuốc, nghĩ là tĩnh dưỡng vài ngày sẽ hồi phục bình thường.”
Tiểu tư ngoài mặt hì hì, trong lòng than khổ ngừng. Vì đại công tử kháng cự việc ngủ chung phòng với thiếu phu nhân chứ? Điều thể kéo dài bao lâu đây?
Giờ phút .
Biển hiệu Trung Dũng Hầu phủ, lặng lẽ gỡ xuống.
Thay đó là biển hiệu Lục Trạch.
Lục Viễn Trạch quỳ cổng lớn, nước mắt giàn giụa, đau lòng vuốt ve tấm biển hiệu. Y là tội nhân của Trung Dũng Hầu phủ, y là tội nhân của Hầu phủ mà.
Cuối cùng thì y sai điều gì?
Lục Triều Triều ăn xong tiệc hỷ, vỗ cái bụng tròn vo, dắt ch.ó ở góc phố.
“Hì hì, hãy để bão tố đến dữ dội hơn nữa …”
Ngươi chống đỡ cho đấy nhé.