Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 1021:--- Chính là nàng ta ---

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:51:27
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên xe ngựa, Chu Thư Diệu ngẩng đầu về phía Lục gia đang thắp đèn.

 

Bốn phía đều tối om, Lục gia đèn đuốc sáng trưng, tự nhiên khiến lòng an .

 

Nàng tuy gả đến lâu, nhưng tình cảm sâu đậm với Lục gia.

 

Nơi đây, là nơi Nghiên Thư từng sống.

 

Là con đường qua, những đóa hoa ngắm, những ký ức vụn vặt để . Giữ gìn ký ức, liền như gần nàng hơn.

 

“Tẩu tẩu, chuyện gì ?” Ngọc Châu hỏi.

 

Ngọc Châu là triều thần, tự vài phần khí thế của kẻ bề , nhưng mặt tẩu tẩu đều thu liễm , lời giữa các nàng càng thêm thiết.

 

Mấy nàng dâu Lục gia, quan hệ cực .

 

Đều là tính cách hòa nhã.

 

“Không gì, lão thái thái e rằng thể thấy đứa bé tròn tháng.” Nàng khẽ thở dài.

 

Đối với Hứa lão thái thái, bọn họ cũng vài lời đồn đại.

 

, lão thái thái từ mười mấy năm hết dương thọ, thậm chí trong phủ quan tài cũng chuẩn xong, lão thái thái tắt thở. Kết quả…

 

đàn ông , thể nhắc đến của Lục gia.

 

Hắn là cha ruột của Triều Triều và mấy Nghiên Thư, năm đó quỳ cửa Hứa gia thề thốt cứu vãn vợ cả, hùng hồn sẽ dùng thọ nguyên đổi lấy việc lão thái thái tỉnh . Ai ngờ câu bâng quơ đó, lão thái thái thật sự c.h.ế.t mà sống .

 

Lục Viễn Trạch khi về liền đổ bệnh nặng một trận.

 

Ngược , lão thái thái bò dậy uống hai bát cháo thịt, tinh thần ngày một hơn, cứ thế sống thêm mười mấy năm nữa.

 

Khi đến Hứa gia, khí Hứa gia vô cùng nặng nề.

 

Mọi lời nào, bước nhanh về phía hậu viện.

 

Hạ nhân Hứa gia mặt đầy vẻ nghiêm trang.

 

Con cháu Hứa gia quỳ giường lão thái thái nhỏ lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-1021-chinh-la-nang-ta.html.]

 

“Nương…” Hứa Thời Vân nhoài bên giường rơi lệ.

 

“Đừng… . Mười mấy năm nay, là nương trộm đó…” Lão thái thái tóc bạc phơ, giữa mày phảng phất một luồng hắc khí.

 

Hứa Thời Vân vốn là tộc tinh linh, tự nhiên thể , đó là tử khí.

 

Hứa Thời Vân quỳ bên giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y mẫu , đặt tay lên má , nước mắt ngừng rơi xuống.

 

“Năm đó, thọ nguyên mà Triều Triều ban cho… khiến sống thêm mười mấy năm, lão bà mãn nguyện .” Lão thái thái vô cùng bình thản, chỉ là ánh mắt rơi lão trượng bầu bạn cả đời, chút buồn bã.

 

Thuở Triều Triều rút của Lục Viễn Trạch hai mươi năm thọ nguyên, nàng trả cho thượng thiên mười năm, đền đáp thiên địa, tránh việc nàng vay thọ trách phạt.

 

Còn mười năm, ban cho chính .

 

Vốn dĩ nàng sớm thọ nguyên gần cạn từ hai năm , nhưng ngày thường nàng dùng linh vật mà con gái , ngày ngày tẩm bổ. Thế mà sống thêm mười mấy năm…

 

Con cháu vây quanh, đời nàng mãn nguyện.

 

Mèo Dịch Truyện

Lão thái thái ánh mắt lướt qua từng đứa con, khóe miệng nở nụ , tay nắm tay con gái từ từ trượt xuống.

 

Đôi mắt từ từ nhắm , nụ mờ nhạt khóe miệng dần dần đọng .

 

Lão thái thái là hiếm thọ cao, là hỉ tang. vẫn nhịn đau lòng mà lớn…

 

Hứa lão thái phó thấy tiếng, khóe mắt một giọt lệ đục ngầu lăn xuống.

 

Trong phòng tiếng vang trời, đại tẩu Hứa gia mắt đỏ hoe cúi chào Chu Thư Diệu: “Đêm nay chỉ sợ nhờ Thư Diệu giúp đỡ quán xuyến đôi chút, phiền .” Lão thái thái đột nhiên qua đời, tuy trong phủ đều chuẩn sẵn, nhưng nhất thời khó tránh khỏi bối rối.

 

Vả lão gia tử tuổi cao, lúc một lời, cũng dám rời .

 

Chu Thư Diệu dám nhận lễ, vội vàng tránh .

 

“Người quá khách sáo , hai nhà chúng như một, hà cớ gì khách khí như . Người cứ việc bận rộn , ở đây lo liệu.” Nói xong liền dẫn mấy ngoài cửa, hành sự vô cùng dứt khoát.

 

Ban đêm, Hứa gia khắp nơi đều thắp đèn, nhưng góc khuất vẫn vài phần u ám.

 

“Chính là nàng !”

 

 

Loading...