Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 61: Quý nữ bức bách! Bảo nàng ta quỳ xuống lau giày xin lỗi ư?
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:08:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tĩnh Ương vội vàng ngoảnh đầu . Người phát tiếng kêu là tam của nàng, Hứa Tĩnh Tư. Hứa Tĩnh Ương bước nhanh tới, chỉ thấy Hứa Tĩnh Tư đang ngã đất, La đại tiểu thư và Lương nhị tiểu thư cùng đỡ dậy. Trước mặt nàng là Đặng Nhược Yên, với vẻ mặt khắc nghiệt, trách mắng: “Bảo ngươi xin thì xin , hiểu tiếng ?”
Cố Gia nhíu mày, bên cạnh : “Đặng tứ tiểu thư, nàng cố ý, nàng xin cô.”
“Ngươi quan hệ gì với nàng ? Cần ngươi nàng ?” Đặng Nhược Yên một tiếng hỏi ngược , lập tức khiến Cố Gia cứng họng, trả lời thế nào.
Hứa Tĩnh Tư tủi thôi: “Ta rõ ràng hề chạm cô.”
Hứa Tĩnh Ương thấp giọng hỏi cô nương cùng bàn: “Vừa xảy chuyện gì?”
Hỏi mới , Hứa Tĩnh Tư ném xong chín , thấy rõ sắp tuyên bố là thắng cuộc, ngờ lúc cuối cùng, Đặng Nhược Yên đột nhiên tới chuyện với khác. Mũi tên ngắn ném đó va chân Đặng Nhược Yên, nàng lập tức kêu đau. Không đợi Hứa Tĩnh Tư lời xin , Đặng Nhược Yên trực tiếp vươn tay đẩy tới, mới cảnh tượng .
Hứa Tĩnh Tư lúc phủi phủi váy áo, thể đắc tội Đặng gia, cho nên dù tủi , nàng vẫn : “Thật ngại quá Đặng tiểu thư, chú ý tới cô.”
Cố Gia ở bên cạnh : “Không , chúng tỷ thí một trận, tính. Mọi hãy xa một chút, đừng để va trúng mà hiểu lầm.”
Tuy nhiên Đặng Nhược Yên buông tha.
“Chỉ xin là xong ? Mu bàn chân của chừng sáng mai sẽ sưng lên.”
Mèo Dịch Truyện
“Vậy Đặng tiểu thư thế nào? Ta mời y nữ đến kiểm tra cho cô ?” Hứa Tĩnh Tư nàng .
Đặng Nhược Yên duỗi chân , để lộ đôi hài thêu cành sen nền xanh: “Ngươi hãy quỳ xuống, lau sạch bụi bẩn giày cho , sẽ tha thứ cho ngươi.”
Mọi đều biến sắc.
Cố Gia: “Đặng tiểu thư, việc quá sỉ nhục khác ? Nàng cố ý, cũng bằng lòng xin .”
Đặng Nhược Yên tặc lưỡi hai tiếng: “Cố công tử, ngươi quan hệ gì với nàng mà cứ luôn che chở nàng thế?”
Danh tiếng của nữ tử là quan trọng nhất, đến cả Cố Gia cũng c.ắ.n răng, giải thích thế nào.
Hứa Tĩnh Tư hốc mắt đỏ bừng vì tức giận: “Ta tuyệt đối thể quỳ xuống. Ngươi xin thì , nhưng sỉ nhục .”
“Ngươi khác thương còn lý ?” Đặng Nhược Yên tức giận chất vấn.
Ngũ cô nương Hứa Tĩnh Diệu bên cạnh nàng , khuyên nhủ Hứa Tĩnh Tư: “Tam tỷ tỷ, xin thành tâm, thể qua loa như ? Nếu để Chuẩn Thái tử phi Nhược Yên tỷ tỷ b.ắ.n trúng, chắc chắn sẽ nổi giận.”
Lôi Chuẩn Thái tử phi , sắc mặt Hứa Tĩnh Tư liền đổi. Không ai đắc tội Đặng gia.
Hứa Tĩnh Ương bước tới, bảo vệ Hứa Tĩnh Tư lưng. “Đặng tiểu thư, khó khác . Cho dù là Chuẩn Thái tử phi, cũng từng dạy cô đằng chân lân đằng đầu đúng ?”
Lời của nàng, khiến sắc mặt Đặng Nhược Yên biến đổi.
“Hứa đại tiểu thư, hôm nay gây chuyện với ngươi. Muội ngươi dùng mũi tên ném hồ thương, thì nên bồi tội theo cách của .”
“Hứa gia chúng quỳ trời quỳ đất quỳ cha quỳ Hoàng thượng, tuyệt đối thể quỳ ngươi!” Hứa Tĩnh Ương ngữ khí lạnh lùng.
Khí chất nàng lẫm liệt, dù trang dung ôn hòa, nhưng cũng khó che giấu sự uy nghiêm gương mặt khí thanh lãnh . Đặng Nhược Yên sững sờ, âm thầm nghiến răng.
“Muốn tha thứ cho nàng , thôi. Còn một cách khác, thấy cái vòng đồng ? Nếu nàng thể dùng đũa xuyên qua đó, sẽ tha thứ cho nàng .”
Mọi ngẩng đầu, về phía vòng đồng mà nàng chỉ. Trên xà nhà, lẽ đây dùng để treo rèm, còn nhỏ hơn cả chiếc nhẫn đeo ngón út thông thường một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-61-quy-nu-buc-bach-bao-nang-ta-quy-xuong-lau-giay-xin-loi-u.html.]
Sắc mặt Hứa Tĩnh Tư trắng bệch.
“Đặng tiểu thư đây là cố ý gây khó dễ ?”
“Ngươi luôn tự xưng ném hồ lợi hại ? Thế nào, việc ?” Đặng Nhược Yên khoanh tay, ngữ khí khinh miệt.
Ném hồ là ném miệng hồ, đương nhiên thể so với cái vòng đồng .
Hứa Tĩnh Ương đột nhiên : “Ta nàng so tài. Nếu , Đặng tiểu thư thể bỏ qua ?”
Ánh mắt Đặng Nhược Yên đầy hoài nghi, đ.á.n.h giá Hứa Tĩnh Ương từ xuống . Nàng chỉ từng Thần Sách Đại tướng quân võ công cao cường, nhưng đối với Hứa đại tiểu thư chẳng gì. Đặng Nhược Yên Tam cô nương Hứa Tĩnh Diệu bên cạnh, nàng cũng hướng về phía nàng lộ vẻ mặt rõ.
“Được, một lời định. , nếu ngươi , hai các ngươi cùng quỳ xuống lau giày cho ! Cái gì mà Hứa gia quỳ trời quỳ đất, sai thì nhận!” Đặng Nhược Yên . Nàng nghĩ Hứa Tĩnh Ương dù ở biên quan vài năm, cũng thể sự chuẩn xác như .
Hứa Tĩnh Ương cầm đũa lên, đều đổ mồ hôi nàng.
“Đại tỷ tỷ,” Hứa Tĩnh Tư kéo nàng , thấp giọng , “Thôi ! Đừng để liên lụy tỷ cùng chịu mất mặt.”
La đại tiểu thư hạ thấp giọng: “Đừng vội, Thái tử điện hạ hôm nay đang cùng Chuẩn Thái tử phi du thuyền, bọn họ ở ngay gần đây, mới phái hạ nhân mời .”
“Hứa đại tiểu thư, ngươi đừng đối đầu với nàng . Nàng giờ thù dai, dễ đối phó. Lần cố ý khó Hứa tam cô nương, phần lớn cũng là vì tiết Thượng Nguyên đó, Hứa tam cô nương từng thắng nàng trong trò ném hồ, khiến nàng mất mặt .”
Hứa Tĩnh Ương ngữ khí nhàn nhạt: “Không .”
Chỉ hai chữ, nàng liền cúi , nhặt một chiếc đũa lên. Đặng Nhược Yên khoanh tay, mặt, dùng ánh mắt trào phúng nàng. Chiếc đũa sắp bằng đường kính vòng đồng , thể ném xuyên qua .
Đặng Nhược Yên thấp giọng nhạo Hứa Tĩnh Diệu: “Thật từng thấy loại tự nguyện đến chịu mắng .”
Hứa Tĩnh Diệu nổi. Nàng nhớ đến mấy ngày nay, những hành động của đại tỷ tỷ trong phủ, thật sự loại dễ chọc. Đừng để nàng thật sự ném xuyên qua.
Hứa Tĩnh Ương dùng đầu ngón tay kẹp chặt chiếc đũa, giơ lên so với vòng đồng. Nàng tìm đúng cơ hội, cổ tay đột nhiên dùng sức ném một cái. Chỉ thấy chiếc đũa trong khoảnh khắc rời tay, gãy thành hai khúc.
Một khúc bay về phía Đặng Nhược Yên, trực tiếp đ.á.n.h bay đôi hoa tai của nàng , lập tức rỉ hạt máu. Khúc còn bay lên , vững vàng bay qua vòng đồng, cuối cùng rơi xuống đất. Tốc độ nhanh đến kinh , vẫn giữ sự tĩnh lặng nín thở, thấy chiếc đũa xuyên qua vòng đồng, lập tức bùng nổ tiếng reo hò.
“Hay! Thân thủ , tuyệt !” Cố Gia là hô lớn nhất.
Đặng Nhược Yên ngẩn vòng đồng. Lúc , Hứa Tĩnh Diệu bên cạnh nàng đột nhiên kêu lên: “Nhược Yên tỷ tỷ, tai cô chảy m.á.u !”
Đặng Nhược Yên sờ dái tai, đầu ngón tay dính m.á.u khiến giật , nàng lập tức mặt mày trắng bệch, đó hung hăng trừng mắt Hứa Tĩnh Ương.
“Ngươi dám thương ? Ngươi là cố ý!”
“Đặng tiểu thư hiểu lầm , thể cố ý chuyện như , tất cả đều là cẩn thận mà thôi.” Gương mặt khí thanh mỹ của Hứa Tĩnh Ương, thần sắc vô cùng bình thản. Nàng khẽ mỉm , nhưng càng khiến Đặng Nhược Yên cảm thấy trào phúng.
“Hứa gia các ngươi lắm, vô lý đến thế. Người , giữ nàng , nàng thương thế nào, sẽ trả y như !”
Gia bộc Đặng gia ở cửa ùa tới, Hứa Tĩnh Tư và Cố Gia bọn họ chủ động chắn Hứa Tĩnh Ương. Thế nhưng những gia đinh còn kịp động thủ, thấy một tiếng quát lớn đầy uy nghiêm ——
“Dừng tay!”
Mọi về phía cầu thang. Thái tử mặt mày âm trầm, mang theo Chuẩn Thái tử phi họ Đặng với sắc mặt tái mét lên lầu. Sau lưng bọn họ, còn theo Ninh Vương Tiêu Hạ Dạ và hai vương tôn khác. Đặng Nhược Yên thấy bọn họ, ánh mắt lập tức chuyển thành vẻ vô tội tủi .
“A tỷ, Hứa gia đại tiểu thư cố ý thương!” Nàng ôm lấy hoa tai đang chảy máu, gần như ngất xỉu, “Đau, đau quá!”