Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 6: Thỉnh gia pháp, phụ thân muốn đánh nàng thật mạnh ư?

Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:07:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trúc Ảnh xông viện, nào ngờ mấy bà v.ú chặn ở cửa, hung hăng đẩy nàng một cái. Trúc Ảnh đẩy ngã lảo đảo. "Ai dám động viện của tiểu thư?" Các bà v.ú mặt mày dữ tợn.

 

Trúc Ảnh chút chật vật, đầu Hứa Tĩnh Ương. Nào ngờ thấy Hứa Tĩnh Ương hề động đậy, thần sắc kiên định lạnh lùng. Trúc Ảnh hạ quyết tâm, vội vàng bò dậy, vơ lấy những tảng đá trong bồn hoa bên cạnh, ném thẳng đám bà v.ú .

 

"Trong phủ chỉ một Đại tiểu thư của chúng là tiểu thư!" Trúc Ảnh dốc hết sức lực, dọa cho đám bà v.ú chạy tứ tán. Thấy nàng xông đ.á.n.h đập, đáy mắt Hứa Tĩnh Ương thoáng qua một tia tán thành.

 

Nơi là nhà của nàng, nàng trở về là một long đàm hổ huyệt, nơi ăn thịt nhả xương. Nếu Trúc Ảnh việc gì cũng dựa dẫm nàng, tự lên , nhất định thích hợp sống ở đây, cũng thể trở thành chiến hữu của nàng.

 

Trong căn phòng ở chính viện.

 

Hứa phu nhân và Hứa Nhu Tranh ôm lấy , thành một đôi lệ nhân. "Mẫu , nếu con giả vờ ngất , hôm nay e rằng còn mạng để gặp và phụ ."

 

Mèo Dịch Truyện

"Hài tử ngoan, con chịu uất ức ngút trời, đừng gì cả, cứ yên nghỉ ngơi cho khỏe."

 

"Thế nhưng... tỷ tỷ dung túng con, con thể gây phiền phức cho và phụ , hãy đưa con nơi khác ."

 

"Không !" Hứa phu nhân kích động hẳn lên, "Nếu thì là nàng , đây chính là nhà của con, đừng những lời như nữa, lòng nương đau c.h.ế.t mất thôi!" Hứa Nhu Tranh ngả lòng Hứa phu nhân, một trận rấm rứt.

 

Uy Quốc Công bên cạnh cau mày, mặt mày âm trầm lạnh lẽo. "Không ngờ, Tĩnh Ương vô phép tắc đến thế, nàng ở biên quan dám giả c.h.ế.t trở về nhà, còn chẳng thèm báo cho chúng một tiếng, khiến chúng trở tay kịp!"

 

Tiếng của Hứa Nhu Tranh dần ngừng , yếu ớt : "Phải đó, tỷ tỷ còn trẻ như , nếu như ở biên quan, thêm mười năm lập công, cũng là đủ ." Nghe đến đây, Uy Quốc Công hằn học đập bàn, tiếc nuối thôi, ba phần lửa giận trong lòng cũng bùng lên tới bảy phần.

 

Thêm mười năm vinh quang nữa, y hy vọng bước chân hàng Tam Công. Uy Quốc Công chỉ là danh xưng vinh dự, nếu thể trở thành Thái phó hoặc Thái sư, mới thật sự danh lưu thiên cổ! cố tình, bây giờ Hứa Tĩnh Ương trở về, còn chẳng thèm bàn bạc với y một tiếng, thật đúng là nghịch nữ bất hiếu!

 

Hứa phu nhân lấy khăn lau giọt lệ nơi khóe mắt. "Nàng trở về, còn đoạn tuyệt đường lui, thể đưa trở biên quan nữa, chi bằng đưa nàng đến Ký Châu, nhà đẻ của ."

 

"Không , Trưởng công chúa nàng song sinh của Hàn Nhi, nếu đưa nàng , chỉ sợ rước lấy thị phi." Uy Quốc Công lắc đầu.

 

"Vậy ?" Hứa phu nhân sốt ruột, "Tranh Nhi tuyệt đối thể , con bé ở bên cạnh chúng mười năm, còn chữa khỏi chân cho ." Uy Quốc Công chắp tay lưng, trong phòng. Hứa Nhu Tranh sắc mặt hai vợ chồng.

 

"Phụ , mẫu , hãy để tỷ tỷ ở , con sẽ tranh giành với nàng, việc gì cũng nhường nàng." Hứa phu nhân tức thì đỏ mắt, ôm lấy vai Hứa Nhu Tranh: "Sao lúc nào cũng là con chịu những uất ức như chứ."

 

"Chỉ cần phụ mẫu khó xử, Tranh Nhi chịu chút uất ức là gì? Một nhà hòa thuận êm ấm mới là điều ." Hai con ôm thút thít.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-6-thinh-gia-phap-phu-than-muon-danh-nang-that-manh-u.html.]

"Thôi ! Đừng nữa, nàng trở về cũng là chuyện gì to tát, chỉ cần nàng ngoan ngoãn, thành thật, thể gây sóng gió, nàng hãy sắp xếp , trông chừng nàng thật kỹ." Uy Quốc Công . Hứa phu nhân định gật đầu, quản gia quỳ ở cửa thông báo.

 

"Lão gia, phu nhân, , Đại tiểu thư cho đập phá viện của Nhu Tranh tiểu thư!" "Cái gì?" Uy Quốc Công sững sờ dậy. Hứa Nhu Tranh kéo tay áo y: "Phụ , đừng giận tỷ tỷ, viện đó con nhường cho nàng." Uy Quốc Công hất tay , giận kiềm chế : "Vừa về oai, nếu trấn áp nàng , nàng sẽ càng vô pháp vô thiên!"

 

Nói đoạn, y sai quản gia lấy gia pháp côn, sải bước ngoài. Hứa phu nhân thương xót đỡ lấy Hứa Nhu Tranh: "Thôi , chuyện con đừng khuyên can, nàng khiến con mất mặt mặt Trưởng công chúa, phụ con dạy dỗ nàng một trận cũng là ."

 

"Mẫu , con trách tỷ tỷ, chỉ sợ phụ đ.á.n.h nàng thương, truyền ngoài để Trưởng công chúa thì ."

 

"Vẫn là con nghĩ chu , xem ."

 

Hứa Tĩnh Ương sai Trúc Ảnh dọn dẹp căn phòng gần như trống . Chỉ còn bàn ghế đơn giản, và khung giường. Khi Uy Quốc Công giận dữ cầm gậy bước cửa, liền thấy Hứa Tĩnh Ương bình tĩnh ghế uống .

 

"Nghịch nữ, ngươi..." Y đang định nổi giận, nào ngờ Hứa Tĩnh Ương một bước, đột ngột đặt chén xuống bàn. Nàng khẽ hừ một tiếng: "Phụ , mẫu , hai thật hồ đồ!" Lời mang theo uy thế như sấm sét, khiến hai vợ chồng Uy Quốc Công ngây . Trúc Ảnh đóng cửa lưng họ, gác bên ngoài.

 

Hứa Tĩnh Ương nhanh chậm : "Trong nhà nhận nuôi mới, vì báo cho một tiếng?" "Đây là chuyện nhỏ, ngươi ở tiền tuyến, chúng thể loạn quân tâm của ngươi?" Uy Quốc Công . Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: "Vì chuyện, đường trở về với Trưởng công chúa rằng chi chúng chỉ một là nữ nhi, Trưởng công chúa thấy nàng , suýt chút nữa giải thích thế nào."

 

Nghe đến đây, lửa giận mặt Uy Quốc Công tiêu tan quá nửa. "Vậy ngươi cũng nên đập phá viện của ngươi thành bộ dạng , về gây chuyện, trong mắt ngươi còn quy củ ?" Hứa phu nhân trách mắng. Ánh mắt Hứa Tĩnh Ương đen trắng rõ ràng quét qua.

 

"Ta đập phá ư? Chẳng lẽ đợi Trưởng công chúa chuyện phụ mẫu nuôi một nữ nhi, thế phận Đại tiểu thư của , vẫn luôn mập mờ ở trong phủ? Nếu theo dấu vết mà điều tra, kẻ chịu họa là ai?" Sắc mặt Uy Quốc Công cứng đờ. "Ngươi quá nghiêm trọng , đến mức đó !" Hứa phu nhân .

 

Hứa Tĩnh Ương lạnh: "Không đến mức đó , mẫu ? Vừa đám bà v.ú cứ luôn miệng đây là viện của tiểu thư, hai nuôi nàng bao lâu, mới thể khiến lũ nô bộc trong phủ chỉ nhận mỗi nàng ?" Giọng Hứa phu nhân ngừng , thể phản bác. Cuối cùng, chỉ thể gượng gạo giải thích: "Con bé y thuật, chữa khỏi chân cho phụ ngươi, bọn hạ nhân vì thế mới nhận con bé."

 

Lời chuyển, Hứa phu nhân trách móc: "Ngươi phận của Tranh Nhi, lẽ nên khó nàng mặt Trưởng công chúa." Sắc mặt Hứa Tĩnh Ương lạnh băng: "Là bảo nàng mặc áo choàng đỏ ?" Hứa phu nhân nghẹn lời.

 

"Rốt cuộc thì vì ngươi đột nhiên giả c.h.ế.t trở về kinh, vì bàn bạc với chúng !" Uy Quốc Công hỏi đến vấn đề mà y quan tâm nhất. "Không thời gian bàn bạc, đành trở về." "Vì ?" "Nếu , Hoàng thượng liền ban hôn với công chúa, hai ai thể cưới nàng?" Giọng điệu bình tĩnh lạnh lùng của Hứa Tĩnh Ương, giống như một tiếng sét đ.á.n.h ngang tai. Dọa cho Uy Quốc Công và Hứa phu nhân đồng loạt biến sắc.

 

Hứa Tĩnh Ương dối, nàng thật sự tin đồn, là Hàn Báo khi về kinh trình báo trở về kể cho nàng. Đại chiến yên, Thần Sách đại tướng quân uy vọng quá cao, trong dân gian cũng danh tiếng lớn. Một lương đống xuất sắc như , nếu y công cao chấn chủ, Hoàng thượng sẽ chỉ cho y hai lựa chọn.

 

Thứ nhất, hoặc là chết, thứ hai, hoặc là trở thành của . Hiển nhiên, Hoàng thượng hy sinh một nhân tài như Thần Sách đại tướng quân, liền nghĩ đến biện pháp gả công chúa. Thêm nữa Hứa Tĩnh Ương mười năm phong sương, đại chiến định, nàng còn theo đuổi công danh nữa, liền dứt khoát giả c.h.ế.t hồi kinh.

 

Nàng mười bốn tuổi rời nhà, đối với tình thiếu thốn nhất vô hạn khát khao. những gì trải qua ở kiếp , giáng cho nàng một đòn trời giáng, khiến nàng triệt để tỉnh ngộ. Uy Quốc Công chịu một cú sốc nhỏ, hai bờ môi mấy mấp máy, chẳng lời nào. "Ngươi đúng , chuyện quyết đoán." Mãi mới khó khăn lắm, y mới cất lời.

 

Hứa Tĩnh Ương cây gia pháp côn trong tay y, khẽ nhướn đôi mày dài. "Phụ , cầm gia pháp côn, chẳng lẽ là đến đ.á.n.h ?"

 

 

Loading...