Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:08:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn là nha của nàng, ép thông phòng
Hứa Tĩnh Ương mang theo Trúc Ảnh, đích một chuyến đến đại phòng. Nàng sớm thông khí với đại bá mẫu, rằng sẽ giúp bà đoạt những thứ cha nàng cướp . Vì , việc chưởng quản bộ Hứa gia, chỉ là bước đầu tiên. Nàng cần khuyên nhủ đại bá mẫu điều gì, đại bá mẫu Lương thị vươn tay nhận lấy chùm chìa khóa quản gia.
“Tĩnh Ương,” đại bá mẫu mắt đỏ hoe, “con đấy, bao nhiêu năm nay, vẫn luôn tranh một , năm xưa đại bá con phụ con chịu oan ức, đ.á.n.h gãy một chân, chờ mẫu con xin , dù chỉ một câu, nhưng họ đều , mới tức đến mức chặn đường thông, qua nữa.”
Hứa Tĩnh Ương bà, giọng bình thản: “Đại bá mẫu, mà.”
Đại bá ở bên cạnh chút ngượng nghịu: “Thôi , Tĩnh Ương lòng giúp đỡ, nàng cũng nên nể mặt đứa trẻ.”
Đại bá mẫu gật đầu, lấy khăn tay lau nước mắt.
“Ta nhất định sẽ lo liệu chu cho gia đình chúng , Tĩnh Ương, đồ của con, về vẫn là của con, còn của con nữa, chúng tuyệt đối chiếm chút lợi lộc nào.”
“Được.” Hứa Tĩnh Ương vẫn đáp lời nhạt nhẽo. Nàng tính cách của đại bá và đại bá mẫu, cả hai đều quá đỗi chính trực.
Hứa Tĩnh Ương lâu ở đại phòng, liền chuẩn trở về, cũng bàn bạc với Lương thị, sẽ tìm một ngày lành để đập thông đường thông. Nàng dẫn Trúc Ảnh cáo từ, đại bá cà nhắc tiễn, nhưng Hứa Tĩnh Ương khéo léo từ chối. Tuy nhiên, khi nàng đến cửa, phía vẫn truyền đến tiếng gọi của thiếu niên——
“Đại tỷ tỷ, chờ một chút!”
Hứa Tĩnh Ương đầu, thấy tứ Hứa Minh Ngọc chạy nhanh đến, phía còn bước chân chậm chạp của Hứa Tĩnh Tư. Hai đứa chúng đều ở trong sảnh, cũng thấy lời Hứa Tĩnh Ương .
“Có chuyện gì , Ngọc ca nhi?”
“Đại tỷ tỷ, , ,” Hứa Minh Ngọc thở hổn hển, hít sâu một , trịnh trọng , “Đại ca qua đời , tỷ ở chỗ nhị thẩm chịu chút ủy khuất, ai thể giúp tỷ, … sẽ chiếm công lao của đại ca, đối với bên ngoài cũng sẽ khoe khoang là của Thần Sách đại tướng quân.”
“Ta nhất định sẽ tự lập công huân, A tỷ, tỷ chờ lớn thêm một chút, sẽ giành lấy vinh quang trở về bảo vệ tỷ!”
Phượng mâu của Hứa Tĩnh Ương khẽ giật . Tiếng chuông ngân vang, thanh linh mái hiên khẽ rung, trong gió xuân đầu mùa, Hứa Minh Ngọc trong ánh nắng ấm áp dịu dàng mà hứa hẹn với nàng.
“Ta nhất định, nhất định sẽ nên trò trống, chỗ dựa cho tỷ!” Hứa Minh Ngọc dứt lời, trịnh trọng cúi chào nàng.
Hứa Tĩnh Ương nhận , đang cảm kích. Bởi vì thi đỗ võ cử bảng nhãn, nhưng vẫn luôn nhàn rỗi ở nhà, cảm ơn Hứa Tĩnh Ương cho một con đường.
Hứa Minh Ngọc năm nay mười sáu tuổi, giọng mang theo sự khàn đặc đặc trưng của thiếu niên trong thời kỳ vỡ giọng, nhưng chân thành như một ngọn lửa, khiến Hứa Tĩnh Ương cảm nhận chút ấm áp.
“Được,” nàng cuối cùng khẽ , “Sao hôm nay nhậm chức? Ngự Lâm quân cho nghỉ ?”
Hứa Minh Ngọc ngượng ngùng gãi gãi gáy: “Mỗi tháng hai , nghĩ hôm nay đại tỷ tỷ đến, nên dùng một .”
Mèo Dịch Truyện
Hứa Tĩnh Ương : “Không việc gì quan trọng, cần xin nghỉ.”
Nàng định , Hứa Tĩnh Tư lề mề từ phía bước tới.
“Đại tỷ tỷ, tặng tỷ.” Hứa Tĩnh Tư đưa một tấm bùa bình an, “Chuyện của Liễu phu tử, mẫu cho điều tra , suýt nữa tìm kể chuyện để bịa đặt chuyện riêng tư giữa và , may mà tỷ nhắc nhở, cái đó… cảm ơn tỷ, bùa bình an là hôm đó cầu ở quốc tự, kịp đưa cho tỷ, hôm nay tặng tỷ.”
Hứa Tĩnh Ương nhướng đôi mày liễu: “Cảm ơn.”
Hứa Tĩnh Tư mím môi: “Còn nữa, đêm hội Hoa Triêu đèn hội, vài khuê tú thiết mời xem đèn, tỷ cùng ?”
Hứa Tĩnh Ương khẽ nhíu mày. Kiếp , đêm đèn hội Hoa Triêu xảy loạn phỉ, nhiều xem đều thương.
“Đèn hội đông quá, dễ xô đẩy mà thương, , cũng khuyên đừng .”
“Vậy , nhất định , Đăng Vương năm nay phi phàm! Mời là tiểu thư nhà La phu nhân , hộ vệ nhà nàng lợi hại, nhất định sẽ bảo vệ cho chúng , sẽ thương .”
Hứa Tĩnh Ương vốn định nhúng tay chuyện phức tạp , dù nàng cũng sớm cho Tiêu Hạ Dạ gì. dáng vẻ của Hứa Tĩnh Tư, dường như nhất định .
Suy nghĩ một chút, nàng gật đầu: “Được, cùng , nhưng chúng , nếu vui, lập tức trở về.”
Có nàng cùng, thể đảm bảo Hứa Tĩnh Tư thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-57.html.]
Hứa Tĩnh Tư gật đầu, đôi mắt sáng ngời đến híp : “Được!”
Hứa Minh Ngọc cũng theo đó : “Đại tỷ tỷ nên ngoài dạo chơi, khuây khỏa chút, hàng năm lễ hội hoa đăng đều náo nhiệt, vô cùng thú vị.”
Chuyện cứ thế định đoạt.
Lại một ngày nắng , con đường thông chặn của đại phòng đập thông, ba phủ nối liền với .
Uy Quốc Công gọi tất cả của đại phòng và tam phòng đến chính viện, chỉ Hứa phu nhân và Hứa Minh Tranh mặt.
“Phu nhân nàng bệnh , cần tĩnh dưỡng, bắt đầu từ hôm nay, đại tẩu giúp chúng tổng quản hậu trạch.” Uy Quốc Công ghế thái sư, tay vịn gậy đầu rồng lên tiếng.
Hứa Tĩnh Ương dẫn đầu bày tỏ: “Sau phiền đại bá mẫu nhiều .”
Lương thị tiếp lời: “Không cầu công lao, chỉ cầu khổ lao thể khiến chư vị đều hài lòng là .”
Uy Quốc Công tam phòng: “Lão tam, cũng bày tỏ thái độ .”
Tam lão gia liếc vợ bên cạnh, tam phu nhân cúi đầu, từ thả khỏi lao ngục, tính tình liền đổi lớn, trở nên trầm mặc ít .
“Nhị ca, , bày tỏ thái độ nữa , nay vẫn luôn lời mà.” Tam lão gia lành.
Nguyên bản quyền hành hậu trạch của tam phòng, cũng nắm trong tay Hứa phu nhân.
Uy Quốc Công giơ tay lên: “Vậy cứ quyết định như , đại tẩu, thời gian hết xin vì phiền nàng.”
Lương thị nhạt nhẽo với một tiếng.
Từ khi Lương thị chưởng quản hậu trạch, ngày tháng của Hứa Tĩnh Ương dễ chịu hơn nhiều. Những loại vải vóc thời thượng đều ưu tiên cho nàng chọn , kiểu mẫu đầu tiên của trang sức ngọc trai, y phục mùa xuân cho nàng sáu bộ, để nàng đổi mà dùng. Ngay cả hầu trong viện của Hứa Tĩnh Ương cũng tăng hai phần công tiền. Đối với nhóm hầu mà Hứa phu nhân để khi còn chưởng quản hậu trạch, Lương thị cũng hà khắc, để họ tiếp tục việc theo quy củ, thì phạt, nhưng nhất định thưởng. Người hầu cũng đều lén lút khen Hứa Tĩnh Ương, rằng nàng trở về mới những ngày tháng .
Hôm nay, Trúc Ảnh dẫn Hạ Vân .
“Đại tiểu thư, Hạ Vân nàng việc cầu xin .”
Hạ Vân quỳ sụp xuống đất: “Đại tiểu thư, trong viện tài đủ đầy, chỗ cho nô tỳ chân, nô tỳ hầu hạ nhị thiếu gia.”
Hứa Tĩnh Ương đang ngâm tay nước nóng, loại t.h.u.ố.c cao Tiêu Hạ Dạ tặng nàng, vô cùng hữu dụng, chỉ cần bôi vài , lòng bàn tay mềm mại như da non. Hứa Tĩnh Ương liếc mắt Hạ Vân một cái: “Để ngươi thì , nhưng ngươi rõ ràng, chỗ cần ngươi, mà là ngươi khăng khăng theo nhị của .”
Sắc mặt Hạ Vân đỏ bừng: “Vâng, nô tỳ hầu hạ nhị thiếu gia, hơn nữa, nhị thiếu gia đồng ý , bảo nô tỳ đến hỏi ý đại tiểu thư.”
Trúc Ảnh đưa khăn, Hứa Tĩnh Ương lau những giọt nước tay.
“Đi , Trúc Ảnh, đưa cho nàng tiền lương tháng .”
“Đại tiểu thư, nô tỳ thể nhận, tháng mới bắt đầu, thể nhận tiền lương.”
“Cứ cầm lấy , sắm sửa thêm chút đồ,” Hứa Tĩnh Ương đầy ẩn ý, “hầu hạ Tranh ca nhi cho .”
Hạ Vân lúc mới nhận lấy, dập đầu một cái với Hứa Tĩnh Ương, Trúc Ảnh tiễn nàng rời .
Khi nàng , Trúc Ảnh trở về: “Nghe Nguyễn ma ma , nhị thiếu gia khai mặt cho Hạ Vân , nhận nàng thông phòng nha , nhị thiếu gia cũng quá tùy tiện , Hạ Vân vẫn là nha trong viện đại tiểu thư, mà ép lên giường.”
Nói xong, lẽ cảm thấy lời thô tục, nàng che miệng, cẩn thận liếc Hứa Tĩnh Ương một cái. Hứa Tĩnh Ương hề ý tức giận, nàng dùng thìa ngọc múc phần t.h.u.ố.c cao còn , thoa lên mu bàn tay.
“Cô nương đáng thương,” nàng , “nhị của tâm tư gì, hiểu rõ hơn bất cứ ai, nàng coi như bước vực sâu, một trở .”
Hàn Lộ từ ngoài , đưa một phong thư lên.
“Đại tiểu thư, do Vương gia đưa đến.”
Hứa Tĩnh Ương mở xem, Tiêu Hạ Dạ hẹn nàng đêm nay đến Ninh Vương phủ.