Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 471: Triệu Hi Khiêu Khích Hai Quân Đối Lập
Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:23:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gió lạnh cuốn theo bụi cỏ, lướt qua khu doanh trại kho chứa chất đầy bao tải và củi khô. Triệu Hi mặc bộ y phục vải thô của tạp dịch, đang sức bó một bó cỏ khô. Những cọng cỏ nhỏ li ti đ.â.m , nàng c.ắ.n răng, động tác mang theo một nỗi uất ức kìm nén.
Dựa ? Dựa ! Nàng vốn dĩ nên ở trong quân trướng mà điều binh khiển tướng, nay ở đây cùng đám củi khô !
Tâm trí cuộn trào, tay nàng bỗng dùng sức mạnh, một cọng cỏ sắc nhọn tức khắc cứa rách làn da mềm mại trong lòng bàn tay.
“Hít…” Nàng hít một khí lạnh, rụt tay .
Một vệt m.á.u đỏ tươi hiện rõ, giọt m.á.u nhanh chóng thấm , nhỏ xuống đám rơm cỏ vàng xám. Đau đớn và sỉ nhục tức thì dâng trào, khóe mắt nóng bừng, nước mắt kiểm soát mà lăn dài. Nàng vội vàng cúi đầu, dùng ống tay áo lau thật mạnh, nhưng thể ngăn nỗi chua xót và bất cam trong lòng. Nàng nhất định nhẫn nhịn, sẽ ngày nàng ngẩng cao đầu!
lúc , một trận tiếng bước chân truyền đến.
Mấy vị tướng sĩ Biên quan quân bước tới, phía là thư ký quan phụ trách ghi chép xuất nhập lương thảo.
“Lĩnh lương khô ba ngày, doanh Bính tự.” Vị tiểu đội trưởng dẫn đầu đưa lệnh bài.
Thư ký quan nhận lấy, mặt biểu cảm bắt đầu ghi chép, chỉ tay về phía đống bao lương phân chia ở bên cạnh: “Chỗ , tự vác .”
Triệu Hi nhịn đau nhói trong lòng bàn tay, lẳng lặng lùi sang một bên, ánh mắt chăm chú dõi theo bọn họ. nàng dần dần phát hiện, lượng lương thảo lĩnh vượt xa ngày thường.
Nàng nhịn khẽ hỏi thư ký quan : “Đại nhân, đột nhiên điều động nhiều lương thảo như , là sắp hành động lớn ?”
Thư ký quan như thể thấy, ngay cả mí mắt cũng hề nhấc lên, ghi chép xong liền gấp sổ rời , chỉ để một câu: “Động tác nhanh nhẹn một chút.”
Mấy vị tướng sĩ Biên quan quân đây từng trướng Triệu Hi, nên coi như khá quen thuộc với nàng. Nay Triệu Hi đuổi theo hỏi, bọn họ , Triệu Hi liếc mắt hiệu cho , dường như chút do dự.
Triệu Hi sự chần chừ của bọn họ.
Trước đây Tiêu Hạ Dạ tuyên bố trừng phạt nàng, những tướng sĩ tự nhiên dám lung tung.
Do đó, nàng mềm giọng, mang theo một tia sốt ruột khó phát hiện: “Ta chỉ lo lắng cho tiền tuyến, chiến trường tình thế ngàn vạn đổi, sợ các ngươi mất mạng!”
Một trong các tướng sĩ trẻ tuổi hơn thấy dáng vẻ nàng chật vật, tay còn mang vết thương, lòng mềm nhũn, thừa lúc đồng bạn đang vận chuyển bao lương thảo, nhanh chóng tiến gần một bước.
Hắn hạ giọng : “Triệu Thúc Úy, Vương gia và Hứa Đại Tướng Quân hạ lệnh xuất binh , lệnh cho tư trọng doanh của Biên quan quân chúng , tiên áp tải nỏ xa và lô lương thảo tới Tỏa Lôi Quan, chờ tiếp ứng đại quân. Chốc nữa còn một đội tướng sĩ tư trọng doanh của chúng tới nữa, Triệu Thúc Úy cứ cố gắng thể hiện thật , lẽ thể Vương gia khoan thứ…”
Lời xong, liền đồng bạn khẽ quát dừng : “Đi nhanh !”
Tên tướng sĩ giật , vội vàng vác bao lương thảo, vội vã theo đội ngũ rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-471-trieu-hi-khieu-khich-hai-quan-doi-lap.html.]
Kho chứa khôi phục vẻ vắng lặng, chỉ còn tiếng gió gào thét. Triệu Hi tại chỗ, lòng bàn tay vẫn còn đau nhói, nhưng trong đôi mắt vẫn còn vệt lệ , đột nhiên lóe lên một tia sáng chói lọi vô cùng.
Nàng từ từ nắm chặt bàn tay thương, mặc kệ nỗi đau nhói nhắc nhở , khóe môi thể kiềm chế mà cong lên một đường cong lạnh lẽo.
Cơ hội… mà đến .
Không lâu , một đội sĩ Biên quan quân thuộc tư trọng doanh đến lĩnh lương thảo. Triệu Hi lập tức đổi sang vẻ mặt niềm nở, chủ động tiến lên giúp kiểm đếm, vận chuyển, động tác vô cùng lanh lẹ.
Nàng bó chặt từng bó củi khô, khi đưa qua, cố ý hạ giọng với đội trưởng dẫn đội là Trương Mậu: “Trương đội trưởng, trời đông giá rét thế , chuẩn thêm củi cho các ngươi , đường nếu lạnh, đốt lửa sưởi ấm tuyệt đối thể thiếu, đừng bạc đãi của .”
Trương Mậu sững sờ, mặt lộ vẻ cảm kích: “Đa tạ Triệu Thúc Úy vẫn còn nhớ đến chúng .”
Triệu Hi thở dài một tiếng, cố ý hỏi một cách vô tình: “Chỉ là, tư trọng doanh Biên quan quân gì thì cũng là đội quân tinh nhuệ, Tỏa Lôi Quan trọng yếu như , Vương gia để tư trọng doanh Phá Lỗ quân Thần Sách quân cùng? Ngược chỉ để các ngươi đội gió tuyết ?”
Mèo Dịch Truyện
Sắc mặt Trương Mậu tức khắc trở nên khó coi. Hắn quanh, hạ giọng: “Phá Lỗ quân là quân của Vương gia, Thần Sách quân do Hứa Đại Tướng Quân một tay huấn luyện, tự nhiên là quý giá, chỉ Biên quan quân chúng , cha thương yêu, Lục tướng quân nay cũng chỉ lệnh điều động từ cấp , việc cực nhọc thế , chẳng chỉ chúng chịu đói chịu rét .”
“Ai,” Triệu Hi lắc đầu, tự chủ nắm chặt nắm đấm, một cách dứt khoát, “Nếu còn ở vị trí đó, nhất định sẽ vì các ngươi mà tranh luận lẽ ! Đồng là Yên quân, hà cớ gì phân biệt? Ta sớm , chỉ sợ các ngươi dốc sức, chịu khổ, đến phút cuối cùng công lao xung phong phá địch, vẫn thuộc về Thần Sách quân.”
Lời tức khắc chạm đúng tâm sự của Trương Mậu. Hắn nhớ Hứa Tĩnh Ương c.h.ặ.t đ.ầ.u Hồ Quyết Minh, vẻ mặt hoan nghênh của Thần Sách quân. Hắn khỏi oán trách: “Ai ! Trang ưu tiên bổ sung cho Thần Sách quân, đ.á.n.h trận khó chúng xông lên , hái quả thì bọn họ nhanh chân hơn! Phá Lỗ quân của Vương gia chúng thể sánh bằng, nhưng Thần Sách quân dựa ? Chúng là Yên sinh tử ? Công lao thủ cấp họ lấy phần lớn, chiến lợi phẩm cũng đều do họ chọn! Biên quan quân chúng cứ như là con ghẻ !”
Triệu Hi nhân cơ hội : “Nghe Hứa Đại Tướng Quân c.h.é.m đầu tướng lĩnh Bắc Lương Hồ Quyết Minh, đó là công lao hạng nhì, chia cho mỗi tướng sĩ, ít nhất cũng mười lạng bạc vụn quân công, các ngươi ?”
Nghe lời , Biên quan quân , trực hô: “Làm gì !”
Cái gì mà quân công, cái gì mà ban thưởng, căn bản chẳng hề nhắc đến tên bọn họ!
Không ngờ vị Thần Sách Đại Tướng Quân lòng hẹp hòi đến , chỉ chăm sóc Thần Sách quân của . Bọn họ đều cho rằng, Triệu Hi sẽ dối, tin tức nàng thể , chắc chắn là do cấp truyền .
Trương Mậu nghĩ đến mất mười lạng bạc, tức giận đến mức khạc nhổ: “Còn Đại Tướng Quân gì nữa, phân biệt đối xử, thật khiến lạnh lòng!”
Mấy tướng sĩ bên cạnh cũng vây , thi than thở, lời lẽ đầy bất bình. Triệu Hi thấy thời cơ chín muồi, liền hạ giọng : “Không còn cách nào, ai bảo giờ kẻ nắm quyền là bọn họ, nếu là các ngươi, thì nghĩ cách khiến Đại Tướng Quân tiên nhận sự lợi hại của Biên quan quân, thể cứ mãi để khác coi thường, Biên quan quân chúng , cũng là huyết tính!”
Trương Mậu và những khác , im lặng một lát, ánh mắt phức tạp, rõ ràng lay động tâm trí. Bọn họ thêm gì nữa, lẳng lặng vác lương thảo củi khô, nhanh chóng rời khỏi kho chứa. Triệu Hi theo bóng lưng của bọn họ, khóe môi cong lên một nụ đắc ý.
Nàng khẽ xoa lòng bàn tay vẫn còn đau nhói, ánh mắt hướng về phía Tỏa Lôi Quan.
Hy vọng Hứa Tĩnh Ương và bọn họ bại trận! Chỉ cần một thôi, Triệu Hi thể đường đường chính chính chứng minh với Tiêu Hạ Dạ: “Nhìn xem, dù Hứa Tĩnh Ương đến, cũng vô dụng!” Chứ chỉ mỗi nàng mới thất bại!