Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 464: Ngươi sao lại giết bá tánh lương thiện!

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:54:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong lòng A Ương lập tức dâng trào khí phách hào hùng. Nàng chỉ cho rằng tuyệt kỹ phi đao khổ luyện bấy lâu của cuối cùng phát huy tác dụng thời khắc nguy cấp. Hứa Tĩnh Ương nàng khẽ quát một tiếng, chủ động bước tới hai bước, phi đao trong tay áo nhanh chóng phóng .

 

Tên cường đồ ngay mặt A Ương nhe răng hung ác, định vung đao đỡ, thì bỗng nhiên đầu gối như vật gì đó đ.á.n.h trúng! Lập tức một trận tê dại, buộc quỳ một gối xuống, động tác khựng . Phi đao của A Ương đúng lúc , sắc bén lướt qua má , để một vết máu.

 

“Thấy ! Đây chính là cái kết của kẻ dám đắc tội với bản tướng quân!” A Ương tự tin tăng vọt, dũng khí nhân đôi, gần như quên nỗi sợ hãi, nàng thậm chí còn vung tay lao thẳng về phía đám lưu dân còn .

 

Bước chân nàng lộn xộn, chẳng hề chiêu pháp nào, dựa một cỗ sức mạnh khoa trương. Hứa Tĩnh Ương trong bóng tối khẽ cau mày. Với cách đ.á.n.h như của nàng, sớm muộn gì cũng chịu thiệt.

 

Hứa Tĩnh Ương còn chần chừ, hình ẩn trong góc tối, vài viên đá nhỏ kẹp giữa ngón tay, theo cổ tay liên tục rung lên, tiếng đá xé gió khẽ khàng đến mức gần như thấy, nhưng chính xác đ.á.n.h trúng đám lưu dân. Chúng ai là kêu t.h.ả.m thiết ngã lăn đất.

 

Thế là, trong mắt A Ương, chính là “võ công cao cường” của nàng chấn nhiếp đám cường phỉ, khiến chúng tay chân mềm nhũn. Nàng càng thêm đắc ý, nhắm trúng một gã đại hán vạm vỡ đang ôm cổ tay đau đớn mà kêu la, mà còn tay xông lên bắt giữ.

 

“Mau quỳ xuống cho !” Nàng hét lên lao tới. Tên đại hán tuy đau đớn, nhưng hung tính vẫn giảm. Chỉ thấy ngay khoảnh khắc A Ương đến gần, bàn tay còn của như gọng kìm sắt, siết chặt lấy cổ tay mảnh mai của A Ương.

 

A Ương đau đớn kêu lên một tiếng, giãy dụa thoát, phi đao trong tay áo còn kịp phóng , mắt nàng lóe lên một tia sáng lạnh! Tên đại hán mà từ trong ống ủng rút một thanh chủy thủ, đ.â.m thẳng tim nàng!

 

Đồng tử A Ương co rút đột ngột, sự dũng mãnh lúc nãy lập tức thở tử vong lạnh lẽo dập tắt, đầu óc nàng trống rỗng. Trong chớp nhoáng, Đạp Tinh vẫn luôn yên lặng bên cạnh đột nhiên cất lên một tiếng hí phẫn nộ! Nó hề báo mà nhấc vó lên, hung hăng đá sườn của tên đại hán!

 

Tiếng xương gãy ‘rắc’ vang lên rõ mồn một trong tai . Tên đại hán thậm chí còn kịp kêu thảm, cả như diều đứt dây bay ngược xa, đập mạnh bức tường đất loang lổ, bụi tường rơi lả tả. Hắn mềm nhũn trượt xuống đất, đầu ngoẹo sang một bên, m.á.u tươi trào từ miệng, rõ ràng là c.h.ế.t hẳn.

 

Tất cả chuyện xảy quá nhanh. Trong góc, đám lão nhân sợ đến hồn xiêu phách lạc, ôm chặt lấy , ngay cả tiếng kêu kinh hãi cũng nghẹn trong cổ họng. Họ co ro bên đống tro tàn còn vương ấm, trong đôi mắt già nua tràn ngập nỗi kinh hoàng sống sót kiếp nạn, tên cường phỉ c.h.ế.t ngay tại chỗ và con tuấn mã ngạo nghễ đó, thể run rẩy như lá rụng trong gió.

 

A Ương hai chân mềm nhũn ngã phịch xuống đất, cổ tay một vòng xanh tím. Nàng ngây Đạp Tinh, kinh ngạc nghi ngờ. “Con ngựa quá thông minh …”

 

Chỉ Hứa Tĩnh Ương trong bóng tối, chậm rãi thả viên đá nhỏ dính m.á.u cuối cùng khỏi ngón tay. Nàng dậy, bước khỏi vùng khuất, phượng mâu lạnh nhạt như tuyết tan ngoài miếu, đất đám lưu dân hoặc c.h.ế.t hoặc tàn tật ngổn ngang, còn nàng thì một y phục giản dị, vương bụi trần.

 

Hứa Tĩnh Ương : “Giết hết bọn chúng . Ngươi tự tay , để giúp ngươi?” A Ương thấy lời , đột nhiên ngẩng đầu lên, ngỡ ngàng nàng. “Ngươi đang … những chết, cho dù, cho dù họ là lưu dân, nhưng cũng là một mạng sống sờ sờ mà.”

 

Hứa Tĩnh Ương hít sâu một , đưa tay day day ấn đường. “Bọn lưu dân cướp bóc nhà cửa, khi quân địch tấn công, chúng chĩa mũi đao đồng bào của , thủ đoạn cướp bóc tinh ranh đến , bao nhiêu bá tánh t.h.ả.m tử trong tay chúng, loại cặn bã , bây giờ giết, giữ chỉ là tai họa.”

 

Nói , Hứa Tĩnh Ương cúi nhặt thanh trường đao đất. Đám lão nhân đang ôm bên cạnh đều phát tiếng kêu kinh hãi. Mấy tên lưu dân còn sống, ngã vật đất thể nhúc nhích, chỉ thể trơ mắt Hứa Tĩnh Ương tiến gần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-464-nguoi-sao-lai-giet-ba-tanh-luong-thien.html.]

Khi nàng rũ mi lạnh lùng, lưỡi đao chĩa thẳng mũi chúng, bọn lưu dân cuối cùng cũng sợ hãi đến phát , cầu xin tha mạng. “Nữ hiệp, nữ tướng quân, xin tha mạng! Chúng chỉ là bá tánh bình thường, việc cũng chỉ vì cầu sống!” “Người tha cho chúng một đường, cam đoan sẽ rửa tâm đổi mặt, bao giờ cướp bóc nữa.”

 

Nghe tiếng của chúng, khóe môi Hứa Tĩnh Ương tràn một tiếng khẩy lạnh lùng. “Giả nhân giả nghĩa.” Nói đoạn, nàng giơ đại đao lên, đột nhiên, A Ương từ bên cạnh túm lấy cánh tay nàng.

 

Hứa Tĩnh Ương nghiêng mắt sang, A Ương mặt mày trắng bệch lắc đầu: “Ta lấy phận đại tướng quân lệnh cho ngươi, phép g.i.ế.c bá tánh mặt , nếu , sẽ mang theo kẻ tàn nhẫn như ngươi tiếp tục lên đường!”

 

Hứa Tĩnh Ương bất động thanh sắc cau mày. Nàng khẽ vung tay, A Ương chỉ cảm thấy một lực đạo mạnh mẽ đột ngột đẩy nàng . A Ương lảo đảo lùi hai bước, Hứa Tĩnh Ương, kinh ngạc vô cùng. Khoảnh khắc tiếp theo, thanh đao trong tay Hứa Tĩnh Ương dứt khoát và sắc bén đ.â.m cơ thể của mấy tên lưu dân.

 

Mấy lão nhân bên cạnh phát tiếng kêu sợ hãi. “Ngươi… ngươi thật sự g.i.ế.c .” “Cho ngươi một lời khuyên, tướng quân thể nhân từ, từng chịu thiệt vì điều đó.” Hứa Tĩnh Ương xong, vứt thanh trường đao dính m.á.u xuống đất. Nàng dắt cương Đạp Tinh, rời khỏi Nương Nương Miếu. Gió tuyết bay đầy trời, đêm tối mịt mờ. Phía đông lờ mờ lộ sắc trắng như bụng cá.

 

A Ương đuổi theo nàng: “Ngươi đường, cẩn thận c.h.ế.t cóng trong Mạc Cốc!” Hứa Tĩnh Ương đầu : “Không cần tướng quân bận tâm.”

 

Hứa Tĩnh Ương thể giúp nàng nhất thời, nhưng thể giúp nàng cả chặng đường. Thế nhưng, bao lâu, phía truyền đến tiếng chuông lừa. Hứa Tĩnh Ương ngoái đầu , A Ương đang kéo theo đám lão nhân, vung roi thúc xe lừa đuổi kịp.

 

A Ương đến bên cạnh nàng, c.ắ.n môi : “Mặc dù việc ngươi quá tàn nhẫn, nhưng Thần Sách Quân chúng trọng chữ tín và nghĩa khí!” “Ta nhận bánh màn thầu của ngươi, sẽ đưa ngươi đến nơi an thì thể thất hứa, ngươi một cũng an , ngươi hãy theo !”

 

Nói đoạn, nàng căng thẳng nét mặt, thúc xe lừa Hứa Tĩnh Ương. Nhìn bóng lưng A Ương, gương mặt lạnh lùng của Hứa Tĩnh Ương khẽ lộ một tiếng thở dài thầm lặng. May mắn gió tuyết ngừng, cả đoàn tiến về phía đón ánh bình minh ló dạng. Đến buổi trưa, cuối cùng cũng đến Thạch Lương Thôn.

 

Ngôi làng nhỏ Thạch Lương ở phía tây cùng Mạc Cốc , vì chiến loạn ảnh hưởng khá muộn, nên thiệt hại quá nghiêm trọng. trong làng cơ bản cũng rời hết. A Ương tự lẩm bẩm: “Có nhờ đến đón cha rời , họ sống ở ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Nàng một vòng tìm kiếm trong làng, Hứa Tĩnh Ương cũng dạo một lượt. Xem Hồ Quyết Minh vẫn dẫn binh đến càn quét xâm lược. đúng lúc , giọng của A Ương từ căn nhà phía xa truyền tới. “Đến trễ !”

 

Hứa Tĩnh Ương dắt ngựa ở cổng sân đó, bên trong. Chỉ thấy bên trong cánh cửa hai lão nhân ngã, A Ương sờ thở của họ, đột nhiên liền bật . “Nếu đến sớm hơn một chút thì , thể vẫn còn ấm, tất cả là do chậm trễ.”

 

Đám lão nhân xe lừa im lặng , gió tuyết thổi qua giữa họ, toát lên một nỗi bi thương nhàn nhạt. Chỉ Hứa Tĩnh Ương bình tĩnh một câu: “Hãy chôn cất họ , ngươi tìm một cái cuốc, giúp ngươi.”

 

A Ương lau nước mắt, dứt khoát dậy theo. Chẳng mấy chốc, các nàng đào một cái hố sườn đồi phía cổng củi. A Ương tự tay bới đất tuyết lấp mộ, Hứa Tĩnh Ương dùng đao khắc xong bia mộ, cắm nấm mồ.

 

Chỉ thấy A Ương mắt đỏ hoe hai ngôi mộ tựa sát . “A thúc, A thẩm, nhận ủy thác của con trai hai đến đón hai đến nơi an , nhưng, đến trễ , những chiếc bánh màn thầu hai hãy ăn đường, đợi cơ hội, sẽ đốt vàng mã tạ tội với hai !”

 

Nói đoạn, A Ương đặt những chiếc bánh màn thầu của mộ. Làm xong tất cả, nàng Hứa Tĩnh Ương: “Vừa đa tạ ngươi, mấy lão nhân cũng đói suốt đường, định nổi lửa nấu chút canh rau, ngươi cũng ăn cùng .” Hứa Tĩnh Ương liếc sắc trời. “Các ngươi nhất đừng dừng ở đây.”

 

 

Loading...