Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 433: Hoàng thượng yêu cầu Hứa Tĩnh Ương?
Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:26:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tháng , thế mà một toán mã phỉ giả trang thành thương nhân, thuận lợi vượt qua hai cửa ải kiên cố, cuối cùng tiến Thiết Cốc Quan – trọng trấn biên cương Đại Yến. Tọa độ quân sự mệnh danh "một trấn giữ vạn khó qua" , viên tướng trấn thủ dám trong lúc trực đêm, dẫn theo binh say sưa rượu chè trong hầm rượu. Bọn mã phỉ thừa lúc địa phương đang tổ chức lễ hội Đả Hỏa, ngang nhiên cướp bóc, hãm hại dân chúng trong quan ải, mãi đến rạng sáng ngày hôm , chúng ung dung rời , như chốn . Đến khi những binh lính biên quan kịp phản ứng, trong thành nhiều nhà dân đốt phá, vô tài vật cướp đoạt, còn tám cô gái bắt .
Hàn Bao dứt lời, Lôi Xuyên đ.ấ.m mạnh một quyền xuống bàn.
"Cái lũ súc sinh , binh lính biên quan cũng là một đám phế vật!"
Nếu là lúc Thần Sách Quân trấn giữ, nào cái thứ mã phỉ tồn tại? Chúng lộ diện b.ắ.n c.h.ế.t . Hứa Tĩnh Ương từng lập quy củ trong quân, một khi bắt mã phỉ, sẽ xem như phản tặc mà xử tử ngay tại chỗ. Bởi lẽ, kẻ chuyên cướp bóc, hãm hại dân chúng, là !
Hứa Tĩnh Ương nhíu mày, trầm ngâm suy tư.
Hàn Bao ở bên cạnh : "Tướng quân, chuyện nhất định sẽ truyền về kinh thành, bọn sẽ bẩm báo, để tránh trách phạt."
Hứa Tĩnh Ương đầu ngón tay gõ nhẹ xuống bàn.
"Hãy lệnh cho ám tiếu của chúng , cứu về. Mã phỉ giết, nhưng khiến chúng vĩnh viễn dám đến gây họa nữa."
"Lấy phận gì?" Lôi Xuyên , "Hoàng đế ức h.i.ế.p tướng quân chúng , chúng còn dọn dẹp hậu quả quyết định sai lầm của ngài , thật tức c.h.ế.t !"
Hàn Bao khẽ ho một tiếng: "Lôi Xuyên, nhỏ chút."
Lôi Xuyên khoanh tay, mặt đầy vẻ khinh thường. Hoàng đế thì là cái gì? Y chỉ phục mỗi Đại tướng quân mà thôi!
Hứa Tĩnh Ương mắt phượng rũ xuống, suy nghĩ một lát, : "Hãy để ám tiếu của chúng giả trang thành một nhóm mã phỉ, đưa mấy cô gái bắt đó về. Phải cho giống như 'đen ăn đen', vấn đề của bách tính giải quyết, nhưng vấn đề của Hoàng đế thì cứ để đó, để ngài tự lo liệu!"
Lôi Xuyên lập tức reo hò tán thưởng: "Tốt! Tướng quân, kế sách thật , sẽ sắp xếp ngay."
Hứa Tĩnh Ương cho phép hai họ lui xuống . Trước khi rời , nàng chân Hàn Bao, Hàn Bao nhận ánh mắt của nàng, lập tức : "Tướng quân yên tâm, chân mạt tướng thương."
Đó chỉ là cớ để từ chức quan với Hoàng thượng mà thôi.
Hứa Tĩnh Ương nhắc nhở y: "Cẩn thận kiểm tra vết thương của ngươi."
Hàn Bao gật đầu: "Tướng quân yên tâm, những điều mạt tướng đều chuẩn ."
Lúc Trúc Ảnh xách hai túi đồ đến, đưa cho Lôi Xuyên và Hàn Bao. Lôi Xuyên nhận lấy, cân thử hai : "Thứ gì mà nặng ?"
Mở một góc gói đồ , là từng bó từng bó ngân phiếu! Y tròn xoe mắt hổ, cùng Hàn Bao đồng loạt ngẩng đầu, kinh ngạc Hứa Tĩnh Ương.
"Tướng quân, đây là..."
"Các ngươi vốn là tướng sĩ công lao, nay vì mà từ bỏ tiền đồ rộng mở, Hàn Bao từ chức, Lôi Xuyên ngươi điều nuôi ngựa, thể để các ngươi sống cơ cực, những ngân phiếu các ngươi hãy nhận lấy."
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-433-hoang-thuong-yeu-cau-hua-tinh-uong.html.]
Lôi Xuyên lập tức nhét gói đồ trở tay Trúc Ảnh. Y khàn giọng : "Mạt tướng là một kẻ thô kệch, đây khi tướng quân, tiền bạc kiếm còn chẳng chỗ nào để tiêu, cần thứ đó gì! Không giống Hàn Bao gia đình già trẻ cần nuôi dưỡng, mạt tướng cam tâm tình nguyện theo tướng quân, Thần Sách Quân của , cũng còn là Thần Sách Quân nữa , rời cũng hợp ý mạt tướng!"
Hàn Bao cũng chịu nhận, tương tự trả cho Trúc Ảnh.
"Tướng quân còn nhớ chăng? Năm đó khi chúng còn là binh lính nhỏ, mạt tướng vì vận chuyển hỏa d.ư.ợ.c mà xảy sai sót, vị doanh úy tư oán với dùng trượng đ.á.n.h năm mươi roi, nếu tướng quân chịu tội , mạt tướng e rằng sớm đ.á.n.h c.h.ế.t ."
"Kể từ ngày đó, mạng của mạt tướng chính là của Tướng quân! Chút phong ba bây giờ, so với huyết lộ mà chúng từng c.h.é.m g.i.ế.c từ trong núi thây biển m.á.u năm xưa, là gì! Huống hồ Tướng quân còn để mạt tướng và Lôi Xuyên chức vụ treo ở Ám Kỵ Vệ, phân hồng nhận mỗi tháng, chúng đều thấy , tiền càng thể nhận."
Lôi Xuyên lập tức phụ họa: " đúng đúng, vẫn là Hàn Bao rõ ràng, cũng ý ."
Hứa Tĩnh Ương ánh mắt lấp lánh họ. Nàng trịnh trọng gật đầu: "Ta đảm bảo với các ngươi, một ngày nào đó sẽ dẫn các ngươi lập công, nhất định sẽ trả đầy đủ những gì nợ ngày hôm nay."
"Tướng quân, nợ chúng , cứu chúng mà." Hàn Bao .
Lôi Xuyên thần sắc thoáng qua vẻ phức tạp: "Tướng quân đối đãi chúng ân trọng như núi, ngày rời doanh, các Thần Sách Quân ai nấy đều đỏ hoe mắt, nay các doanh trại tan rã, đời còn thể tụ họp ."
Hứa Tĩnh Ương quả quyết: "Sẽ, một khi khai chiến, Hoàng đế sẽ nhận , nay quân đội triều đình, ngoại trừ Phá Lỗ Quân của Ninh Vương, những còn khó gánh vác trọng trách, khi đó, ngài sẽ tìm cách cầu xin Thần Sách Quân trở về."
Nếu nàng đoán sai, những toán mã phỉ xông Thiết Cốc Quan căn bản thổ phỉ bình thường, mà là quân Bắc Lương phái đến để thăm dò thực lực binh lính biên quan. Hiện giờ Bắc Lương , bọn đáng tin cậy, tiếp theo tự nhiên sẽ như hổ đói mà phản công. Hứa Tĩnh Ương ngoài lo lắng cho biên quan, còn lo lắng cho cảnh của Tiêu Bảo Huệ. Tuy nhiên Hứa Tĩnh Ương cài cắm bốn của Ám Kỵ Vệ mấy tên vệ của nàng . Chắc hẳn thể bảo vệ nàng vẹn .
Chẳng bao lâu , mật báo từ biên quan đưa đến tay Hoàng đế. Mặc dù những binh lính biên quan cố ý che giấu, nhưng ngăn của Tiêu Hạ Dạ truyền tin tức về. Hoàng thượng tự nhiên liền . Binh bộ Thượng thư quỳ ngự tiền, trầm giọng : "Bệ hạ, Thủ tướng Thiết Cốc Quan lơ là chức trách, mã phỉ hoành hành, từ khi Thần Sách Quân giải thể, lượng kẻ cướp đường ở biên giới tăng vọt, thương nhân Bắc Lương càng ngang nhiên thổi phồng giá cả, biên quan loạn thành một nồi cháo."
Hoàng đế nhíu mày: "Binh lính biên quan đều cái quái gì ?"
"Binh lính biên quan lười nhác thao luyện, gặp giặc liền tan rã," Binh bộ Thượng thư ngẩng đầu, "điều khó khăn hơn là, e rằng thám tử trộn trong đoàn buôn, nắm rõ hư thực quân ."
Hoàng đế đập bàn: "Một lũ phế vật! Những kẻ đều là ai tiến cử?"
Binh bộ Thượng thư ngừng lời : "Là Thái tử Điện hạ."
Vừa nhắc đến Thái tử, trong lòng Hoàng đế liền nảy sinh chút bất mãn nhàn nhạt. Gần đây ngài nhận mật thư, Cảnh Vương đường về kinh gặp thích khách ám sát, của Thái tử đón . Làm gì chuyện trùng hợp đến thế? Cảnh Vương bí mật về kinh, của Thái tử ? Hoàng đế thầm nghĩ, xem gần đây Ninh Vương và Bình Vương lượt ngài ghẻ lạnh, Trưởng công chúa và phe Thái tử độc đoán chuyên quyền .
Thấy Hoàng đế sắc mặt âm trầm lời nào, Binh bộ Thượng thư khuyên can: "Bệ hạ, giải quyết chuyện kỳ thực khó." Y hạ thấp giọng: "Chỉ cần một lời của Hứa Tĩnh Ương truyền đến biên quan, những kẻ tiểu nhân đó tự khắc sẽ thu liễm, uy vọng của nàng ở biên giới, ai sánh kịp."
Hoàng đế lạnh: "Ngươi Trẫm cầu xin nàng ? Ngươi còn dám đỡ cho nàng !"
"Hoàng thượng, là Cửu Ngũ Chí Tôn, cần gì cầu xin? Không cần khôi phục chức tướng quân của nàng, càng cần hứa hẹn gì," Binh bộ Thượng thư vội , "chỉ cần ban cho nàng bổng lộc hậu hĩnh, nàng nhất định sẽ vì Bệ hạ mà chia sẻ nỗi lo. Không tin, cứ thử xem sẽ rõ."
Hoàng đế trầm mặc một lát: "Tuyên Hứa Tĩnh Ương nhập cung." Nếu Hứa Tĩnh Ương điều, thì sẽ thể nào cơ hội cho nàng nữa!