Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 425: Trả lại tất cả những gì đã trộm của nàng! Triệu Hi mất mặt

Cập nhật lúc: 2025-10-03 00:26:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối tháng giêng, Triệu Hi đón sinh thần. Nàng nay là nữ thị vệ bên cạnh Trưởng công chúa, trọng dụng. Lại thêm việc đột nhiên tiêu xài hào phóng, tựa như thiếu bạc, bởi nàng cũng kết giao ít danh gia vọng tộc. Lần Triệu Hi tổ chức sinh thần, mời tất cả đến một trang viên mang tên Tứ Quý Cảnh.

 

Trang viên bố trí tinh xảo tuyệt vời, chia thành bốn cảnh: Xuân Đình, Hạ Uyển, Thu Các, Đông Viên. Mỗi cảnh độc lập nhưng nối liền bởi những hành lang uốn lượn, bước chân chuyển cảnh, bốn mùa cùng hiện hữu.

 

Xuân Đình trồng đầy hải đường rủ và đào sớm, noãn các chôn ống dẫn than củi, dù giữa mùa đông giá rét, nơi đây vẫn hoa cành phủ tuyết, cánh hoa bay lả tả. Hạ Uyển dẫn nước sống ao, trồng khắp sen xanh trúc biếc, đầu mái hiên treo chuông đồng, gió thoảng qua tiếng ngân trong trẻo như suối reo, nóng tan biến. Còn Thu Các lấy phong đỏ và quế vàng chủ đạo, mỗi khi mặt trời lặn, cả tòa đình viện chìm trong vầng sáng như mạ vàng, Đông Viên thì trải đá mịn như ngọc bạch, trồng đầy hàn mai và tùng bách quý giá, khi tuyết rơi, sắc đỏ xanh giao thoa, toát lên cốt cách thanh tao kiêu hãnh.

 

Điểm khéo léo nhất là, bốn cảnh trong trang viên đều dùng cửa sổ bằng lưu ly hai lớp, ở trong noãn các thưởng cảnh, gió tuyết thể xâm nhập, nhưng vẫn thể thấy Đông Viên tuyết rơi, Hạ Uyển mưa, phong cảnh bốn mùa thu hết tầm mắt. Sự dụng tâm chế tác như , phú hộ tầm thường thể . Ngay cả những tiểu thư danh gia vọng tộc kiến thức uyên bác, đầu đặt chân đến đây cũng khỏi khẽ nín thở. Các nàng ngừng thấp giọng bàn tán:

 

“Trang viên Tứ Quý Cảnh , đây của Hoàng thượng ?”

 

“Ngươi lẽ nào ? Năm đó Thần Sách Đại Tướng Quân diệt Tây Việt, Hoàng thượng đại hỷ, bèn ban trang viên cho Uy Quốc Công phủ.”

 

“Ể? Là của Uy Quốc Công phủ, đến tay Triệu Hi?”

 

Một vị tiểu thư chuyện nở nụ đầy ẩn ý: “Không , cô mẫu Triệu thị của Triệu Hi, sắp trở thành tục huyền của Uy Quốc Công phủ.”

 

Một trận xôn xao khẽ vang lên.

 

“Triệu Hi lợi hại ? Trước là nữ thị vệ của Trưởng công chúa, sắp một vị cô mẫu Quốc Công phu nhân.”

 

“Nói như , trang viên là do cô mẫu Triệu gia tặng nàng .”

 

Lời bàn tán của dứt, thấy Triệu Hi lạnh lùng đáp từ bên cạnh: “Bọn họ cứ nhất quyết tặng, vốn , nhưng nghĩ đến chư vị từng thấy cảnh sắc như , bèn dứt khoát mang chiêu đãi , một vui bằng nhiều cùng vui, đồ , chỉ chia sẻ cho bạn bè mà thôi.”

 

Các tiểu thư đầu , thấy Triệu Hi mặc một bộ khôi giáp mỏng, khí thế ngời ngời bước đến. Nàng trông ăn mặc giản dị, thực chất đều là đồ cực kỳ đắt tiền! Ngọc quan búi tóc dùng bạch ngọc dương chi hảo hạng, bên bộ khôi giáp mỏng là một tầng áo giáp mềm sợi vàng, chỉ riêng chiếc áo giáp mềm giá trị gần ngàn lạng.

 

Bạch Nhụy Vũ, con gái của Triệu thị bên cạnh nàng , thấy ánh mắt của , đắc ý : “Chư vị thấy bộ áo giáp mềm hợp ? Nương và Quốc Công gia tặng biểu tỷ đó, thật là vô cùng hợp với nàng.”

 

Người khác khỏi khen ngợi, nhưng trong lòng tránh khỏi một trận thở dài tiếc nuối. Nghe , khi đích nữ của Uy Quốc Công là Hứa Tĩnh Ương năm đó nữ cải nam trang tòng quân, ngay cả một đôi giày dày dặn cũng . Nay cô mẫu Triệu gia còn cửa, Uy Quốc Công hào phóng như , tặng áo giáp mềm, sắm cho nàng bộ trang phục võ tướng. Chỉ riêng ngọc bội tím sáng eo Triệu Hi đắt đến kinh ngạc. Xem , cô mẫu Triệu thị Uy Quốc Công yêu thích, nếu Uy Quốc Công cũng sẽ đối xử với Triệu Hi đến thế. Ngay cả Bạch Nhụy Vũ cũng dát vàng đeo ngọc, dung nhan như tiên nữ.

 

Tuy nhiên, Triệu Hi Bạch Nhụy Vũ , lập tức lạnh mặt. Nàng màn ngoài ở đó, nghiêm khắc huấn trách Bạch Nhụy Vũ: “Ta sớm nên phô trương lãng phí, vốn thích như , chỉ là hôm nay là sinh thần của , chậm trễ chư vị, biểu , thể học theo tác phong xa hoa trụy lạc của khác, nếu đầu tiên đồng ý.”

 

Bạch Nhụy Vũ rụt cổ , trong lòng phục, nhưng miệng dịu : “Biểu tỷ, đừng tức giận mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-425-tra-lai-tat-ca-nhung-gi-da-trom-cua-nang-trieu-hi-mat-mat.html.]

Triệu Hi cảm nhận ánh mắt ngưỡng mộ từ bốn phía đổ về, khẽ ngẩng cằm. , chính là như thế, hãy ghen tị và ngước nàng ! Nàng sẽ ngày càng ưu tú, cho đến khi trở thành tấm gương của nữ tử!

 

Triệu Hi dẫn đến Mai Viên, khi thưởng cảnh, nàng : “Sang xuân năm tới sẽ chặt hết cây mai ở đây, thành sân luyện võ, chư vị nếu đến, chỉ cần với một tiếng, là thể đến cùng luyện võ, để cây mai ở đây, thật là cản trở.”

 

Người khác nhao nhao kinh ngạc: “Những cây hình như là hàn kim mai cấy ghép từ Thương Châu, Triệu cô nương tiếc ?” Loại mai đặc điểm là, mỗi nở hoa, cánh hoa đỏ rực, nhụy hoa vàng óng, hương thơm bay xa mười dặm dứt.

 

Triệu Hi bật : “Ta vốn thích ngắm hoa, cũng nỡ, nay vẫn là luyện võ quan trọng, những chuyện bộ tịch khác, , cũng học nổi.”

 

Bạch Nhụy Vũ thầm nghĩ, đồ của nàng , nàng tự nhiên đau lòng, một câu nhẹ bẫng, chặt bỏ những cây mai mười mấy năm tuổi , thật là đáng tiếc! Tuy nhiên nàng cũng dám mặt , nay nương nàng thầm cần sự ủng hộ của Trưởng công chúa, dựa Triệu Hi trung gian truyền lời. Chẳng , tối qua Triệu Hi , Trưởng công chúa chỉ Hứa Tĩnh Ương mất mặt, bởi Triệu thị dày vò Uy Quốc Công thế nào cũng quan trọng, chỉ cần thể ảnh hưởng đến Hứa Tĩnh Ương, là nhất!

 

lúc , Triệu Hi về phía tùng bách, thở dài : “Mỗi khi nghĩ đến tùng bách, nhớ đến ca ca Triệu Yến của , nếu còn sống, cũng là một nhân vật trụ cột như tùng bách, chỉ tiếc, trời ghen tài năng…” Nàng lộ vẻ mặt bi thương, khiến khách khứa xung quanh liên tục an ủi.

 

“Triệu cô nương mau đừng đau lòng nữa. Phong cốt của lệnh , và các vị tuy thấy, nhưng thấy phong thái dũng của cô nương đây, liền khí độ hiên ngang của con cháu Triệu gia.”

 

“Chính là đó, Triệu cô nương nay ở mặt Trưởng công chúa trọng dụng như thế, ngay cả danh tiếng Triệu gia cũng càng hơn xưa, linh hồn trời của lệnh ắt hẳn sẽ an ủi.”

 

Đáy mắt Triệu Hi thoáng qua một tia hưởng thụ. Nàng giơ chén rượu lên: “Đa tạ chư vị, nào, chúng uống một trận đời!”

 

lúc , thấy quản gia trang viên dẫn vài bóng tới. Người dẫn đầu, khoác một chiếc áo khoác choàng lớn màu xanh, dung nhan khí lạnh lùng, dù mặc y phục màu sắc nhạt nhòa, vẫn khó che giấu hàn ý sắc bén nàng. Mọi khỏi đặt chén rượu xuống, kinh ngạc và tò mò.

Mèo Dịch Truyện

 

“Chiêu Vũ Quận chúa đến?”

 

“Nàng chắc chắn là đến chúc mừng sinh thần Triệu cô nương, dù cô mẫu Triệu gia sắp là kế mẫu của nàng !”

 

Triệu Hi trong lòng vô cùng khó chịu, thấy Hứa Tĩnh Ương đến gần, nàng lập tức dậy quát mắng quản gia: “Ta ở đây chiêu đãi khách khứa, ngươi thông báo một tiếng, hiểu quy củ ?”

 

Bề ngoài là mắng quản gia, thực chất là chỉ cây dâu mắng cây hòe. Quản gia trang viên sửng sốt, một câu: “Đây chính là đại tiểu thư nhà chúng mà.” Hắn gia nô Hứa gia bao nhiêu năm nay, dù trang viên tặng cho Triệu Hi, nhưng thấy Hứa Tĩnh Ương, lẽ nào ngăn cản?

 

Triệu Hi đành lạnh lùng Hứa Tĩnh Ương: “Quận chúa, hôm nay là tiệc riêng, ngài mời mà đến, e rằng lắm?”

 

Gió lạnh thổi qua áo choàng lớn của Hứa Tĩnh Ương, nàng mặt mày lạnh lùng, đôi mắt phượng đảo qua những mặt. Khí thế giận mà tự uy nghiêm đột nhiên khiến mặt lưng lạnh toát, Bạch Nhụy Vũ kìm rụt cổ . Khí thế đáng sợ quá, biểu tỷ Triệu Hi nhà so với nàng, quả thực như chim ưng gặp phượng hoàng.

 

Hứa Tĩnh Ương : “Ta đến đòi nợ, quản ngươi bày cảnh tượng gì? Trộm bạc bạc ruộng đất của nhà , còn dám cao với !”

 

 

Loading...