Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 411: Nếu ngươi cầu xin, ta sẽ đâm đầu chết trong ngục!

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:24:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mộc Đao đang sốt ruột chờ Hứa Tĩnh Ương trong Quận Chúa phủ. Vừa thấy Hứa Tĩnh Ương, nàng liền : “Vừa về Võ viện thì phát hiện cửa khóa. Ta trèo trong xem, thấy bên trong bừa bộn, như thể đập phá .”

 

Hứa Tĩnh Ương nhíu mày: “Hai vị sư phụ ?”

 

“Đều rõ tung tích! Cả những tử thường ngày sống trong Võ viện cũng còn. Bách Lý phu nhân đến nhà Quách sư phụ để tìm , bảo đến báo với Quận chúa một tiếng!”

 

Hôm nay các nàng mới đến kinh thành, vốn dĩ nên về nhà ngay, nhưng Hứa Tĩnh Ương sắp xếp chỗ ở riêng cho Mộc Đao và Bách Lý phu nhân.

 

Tuy nhiên, Mộc Đao mang bánh ngọt từ Mai An Thành về, mang đến cho hai vị sư phụ nếm thử, để cảm tạ sự chiếu cố của họ đây.

 

Nào ngờ, đến Võ viện, nàng mới phát hiện cửa khóa từ lâu. Nàng cảm thấy điều bất thường nên mới đến báo cho Hứa Tĩnh Ương.

 

Sau khi tin, Hứa Tĩnh Ương lập tức lên đường.

 

Mèo Dịch Truyện

lúc nàng gặp Bách Lý phu nhân đang vội vàng chạy tới: “Nhà Quách sư phụ cũng khóa , dán niêm phong, nhưng hàng xóm gần đó , đêm thấy nhiều quan sai đột nhiên đến nhà, giải .”

 

Hứa Tĩnh Ương nhíu mày.

 

Trúc Ảnh bên cạnh kinh ngạc: “Vậy mà thấy chút phong thanh nào.”

 

Bắt trong đêm khuya thanh vắng là tác phong của triều đình.

 

Điều khiến Hứa Tĩnh Ương ngờ tới là Quách Vinh và Huyền Minh bắt ngục, là giam ở nhà lao bình thường, mà là Thiên lao của Đại Lý Tự!

 

Nếu liên quan đến trọng án, thì sẽ giam đây.

 

Hứa Tĩnh Ương xuất hiện ở Đại Lý Tự, đúng lúc gặp Cố Gia, vốn đang tại chức ở Đại Lý Tự, nay Đại Lý Tự Khanh Cố đại nhân chính là phụ của .

 

“Đại tỷ tỷ?” Cố Gia kinh ngạc, “Sao tỷ đến đây?”

 

Hứa Tĩnh Ương hề mỉm : “Cố công tử, trong Thiên lao hai tên là Quách Vinh và Huyền Minh ?”

 

Cố Gia ngẩn : “Chuyện trong Thiên lao rõ, thể giúp tỷ hỏi thử... Đại tỷ tỷ, tỷ cứ về đợi .”

 

Hứa Tĩnh Ương tiến lên một bước: “Không cần, ngươi cũng cần tra xét. Giúp xin lệnh thăm tù, tự Thiên lao xem.”

 

“Điều e là thể,” Cố Gia vẻ khó xử, nhíu mày, “Gần đây vài vụ án khó giải quyết, khi điều tra rõ ràng, cho phép thăm tù.”

 

Hứa Tĩnh Ương lạnh: “Ngươi căn bản Thiên lao giam giữ ai, ?”

 

Cố Gia nghẹn lời, đối diện với đôi phượng mâu trong trẻo của nàng, kìm mà cúi đầu.

 

“Đại tỷ tỷ, ... công vụ trong , mong tỷ lượng thứ. Sau chuyện , nhất định sẽ đến tận cửa tạ .”

 

“Tránh !” Hứa Tĩnh Ương quát lên một tiếng, cái dáng vẻ , như cố xông Thiên lao.

 

Cố Gia giật , nhíu mày khuyên nhủ: “Tuyệt đối đừng xúc động, Đại tỷ tỷ, mời tỷ mượn bước chuyện.”

 

Hứa Tĩnh Ương trực tiếp đẩy , sải bước về phía Thiên lao.

 

Những lính gác ở cửa Thiên lao thấy nàng khí thế hung hăng đến, lập tức ngẩn .

 

Cố Gia đuổi theo, kịp thời lên tiếng khi lính gác chặn Hứa Tĩnh Ương: “Cứ để nàng , chỉ một nén nhang thôi...” Hắn hạ giọng: “Đại tỷ tỷ, xin tỷ hãy nhanh chóng, thể trì hoãn lâu hơn .”

 

Hứa Tĩnh Ương để ý đến , bước Thiên lao.

 

Bên trong nhà lao âm u ẩm ướt, ánh lửa đuốc tường chập chờn kéo dài bóng ma kinh hãi.

 

Hứa Tĩnh Ương lượt qua các phòng giam, cuối cùng khi thấy hai bóng quen thuộc, bước chân nàng chợt dừng .

 

Hai vị sư phụ của nàng, Quách Vinh và Huyền Minh, đang mặc tù phục màu trắng, tóc rối, vết m.á.u nhạt.

 

Huyền Minh vẫn nhắm mắt đả tọa, luôn bình tĩnh như thể đang ở ngoài lục giới.

 

Quách Vinh lưng về phía Hứa Tĩnh Ương, mặt đối diện bức tường im động đậy.

 

Hứa Tĩnh Ương nắm chặt song sắt, khẽ gọi: “Đại sư phụ, Nhị sư phụ, con về .”

 

Bóng lưng Quách Vinh khẽ khựng , Huyền Minh mở mắt . Đôi mắt trí tuệ và bình tĩnh của ông, khi Hứa Tĩnh Ương, thoáng qua một tia thở dài.

 

“Nha đầu Ương, con về , chuyện con đừng nhúng tay .”

 

Chuyện gì cụ thể, đường đến đây, Hứa Tĩnh Ương điều tra rõ. Triều đình hiểu vì đột nhiên tra chuyện Quách Vinh tham ô năm xưa, rằng ông thời Tiên đế tại vị, là thống lĩnh Ngự Lâm Quân, nhận hối lộ ba ngàn lượng bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-411-neu-nguoi-cau-xin-ta-se-dam-dau-chet-trong-nguc.html.]

 

Tội thêm , lo gì cớ, Quách Vinh trăm miệng khó cãi, liền bắt .

 

Hoàng đế trừng phạt nghiêm khắc tội tham ô, bèn tống giam hai họ. Chỉ chờ khi chứng cứ xác đáng, sẽ c.h.é.m đầu thị chúng.

 

Thực chất, Hứa Tĩnh Ương rõ. Đây là cục diện do Hoàng đế bày để ép nàng tay cứu . Ngài thừa nhận công lao của nàng, nhưng nàng dùng công lao đó để cứu những cận.

 

Nếu thực sự giáng tội cho Quách Vinh và Huyền Minh, thì sẽ bắt Thiên lao khi còn điều tra rõ chứng cứ!

 

Hứa Tĩnh Ương trực tiếp : “Con sẽ cứu các sư phụ ngoài.”

 

Huyền Minh chậm rãi lắc đầu: “Nha đầu Ương, con kỹ đây, từng xem mệnh cách của con, phá lập, c.h.ế.t sinh. Con hãy trở về , chỉ cần con gì, ai thể cản bước con, đừng để chúng trở thành trở ngại của con.”

 

Hứa Tĩnh Ương đỏ hoe mắt: “Con bây giờ sẽ tìm Hoàng thượng!”

 

Nàng định , Quách Vinh đột nhiên quát lớn: “Con dám! Con mà , thà bây giờ c.h.ế.t đ.â.m đầu tường lao !”

 

“Sư phụ!” Hứa Tĩnh Ương , nắm chặt song sắt, bóng lưng Quách Vinh.

 

Quách Vinh chịu đầu nàng, chỉ kiên quyết : “Tĩnh Ương, con đừng sư phụ thất vọng, mau, đừng đầu .”

 

Môi Hứa Tĩnh Ương khẽ động, nhưng gì, đôi phượng mâu đen sẫm, lay động một làn sương mờ nhạt.

 

Chỉ thấy, nàng đột nhiên vén váy quỳ xuống.

 

Huyền Minh kinh hãi: “Nha đầu Ương!”

 

Quách Vinh lập tức đầu , thấy Hứa Tĩnh Ương quỳ xuống, ông loạng choạng chạy đến, xiềng xích chân loảng xoảng, cách song sắt, ông cũng quỳ xuống, sốt ruột quở trách.

 

“Đứng dậy! Mau dậy! Con là tướng quân, là chủ soái, con thể quỳ! Sao con thể thỏa hiệp!”

 

“Hai vị sư phụ dạy con võ nghệ, dạy con lẽ sống, con thể thấy c.h.ế.t mà cứu.” Đôi phượng mâu của Hứa Tĩnh Ương đỏ hoe.

 

Quách Vinh vươn tay khỏi song sắt nhà lao, kéo cánh tay nàng, kéo nàng dậy.

 

lúc , Hứa Tĩnh Ương thấy mười ngón tay Quách Vinh m.á.u thịt lẫn lộn, hóa móng tay đều rút .

 

Đồng tử nàng đột nhiên co rụt .

 

Công phu quyền cước của nàng là do Quách Vinh dạy, cho dù hiện giờ nàng vượt xa sư phụ nhiều, nhưng bản lĩnh của Quách Vinh cũng cực kỳ lợi hại. Ông cứ thế phế cả đôi tay, tay của ông…!

 

Thì lời Hoàng đế ý !

 

Ngài nàng lợi dụng mối quan hệ của , mặt bảo lãnh cho khác, hóa là dùng Bạch Thụy Kiệt, để ám chỉ Quách Vinh!

 

Thì ...

 

Trong khoảnh khắc , điều gì đó trong lòng Hứa Tĩnh Ương, hoàng quyền đập tan tành.

 

Tóc mai Quách Vinh bạc trắng, giọng khàn khàn mang theo sự sốt ruột, khuyên nhủ: “Con bé ngốc , mười năm khổ luyện, lẽ nào hủy hoại trong chốc lát! Mục tiêu con luôn theo đuổi sắp đạt trong tầm tay, Tĩnh Ương! Con đừng từ bỏ lúc , nếu thì đáng tiếc, thật đáng tiếc bao!”

 

Hứa Tĩnh Ương nắm chặt lấy bàn tay đẫm m.á.u của Quách Vinh.

 

“Sư phụ, các còn sống, đối với con mới là chuyện quan trọng nhất,” nàng cố nén nước mắt, “Năm đầu tiên con tòng quân, nhân danh cha con, gửi đến năm mươi lạng bạc và hai bộ đông y chống rét, con Hứa Hám Sơn và Phùng Yểu Điệu, con đó là các sư phụ.”

 

Gia đình sẽ quan tâm khi nàng tòng quân đúng lúc đông tàn tháng giá.

 

Chỉ hai vị sư phụ, thương yêu nàng như con đẻ, bí mật của nàng, nhưng vẫn giữ kín như bưng suốt bao năm qua. Kiếp khi nàng trở về kinh, họ cũng đến Uy Quốc Công phủ để tham lam công lao.

 

Họ mới chính là gia đình của nàng!

 

Quách Vinh và Huyền Minh khẽ sững sờ, cả hai đều cúi đầu, thở dài ngừng.

 

“Con nhất định sẽ cứu các sư phụ ngoài.” Hứa Tĩnh Ương .

 

Quách Vinh lúc kìm òa lên: “Con ơi, con chịu khổ mười năm, sư phụ lỡ dở con !”

 

Hứa Tĩnh Ương nắm chặt lấy bàn tay ông: “Sư phụ, trong lòng con, con sớm xem các như phụ của con.”

 

Chính hai vị ân sư , tay chỉ tay dạy nàng đạo lý đối nhân xử thế, dạy nàng lẽ sống. Khi nàng tuyệt vọng nhất, hết đến khác căn dặn “ngàn vạn đừng từ bỏ”, dạy nàng cách dùng võ công tự bảo vệ bản , từng chút một giúp nàng tái tạo lòng tự tôn tan vỡ.

 

Nước mắt Huyền Minh lăn dài, rơi tù phục.

 

 

Loading...