Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 391: Uy Quốc Công: Triệu thị là người tốt!

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:41:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mã phu buông tay, Triệu thị liền từ từ tỉnh . Nàng loạng choạng bò dậy, nhào tới bên xe ngựa, bàn tay mềm mại trắng nõn nắm lấy vạt áo của . "Quốc công gia, ngài cứu cứu ."

 

Uy Quốc Công kinh ngạc. Cô gái họ Triệu , thế nào cũng giống quỷ. Hắn quanh, bảo mã phu hết khiêng lên.

 

Trong xe ngựa, Triệu thị vẫn luôn níu chặt vạt áo của , ngừng lau nước mắt.

 

"Ngươi là tiểu phu nhân gặp ở hành cung ?"

 

"Chính là ..."

 

"Lần nhặt trâm cài của ngươi, vốn trả , nhưng gia đình ngươi ngươi qua đời , một dạo gặp ngươi sa sút đến nông nỗi , rốt cuộc là ?"

 

Triệu thị lóc thút thít kể rõ đầu đuôi câu chuyện.

 

"Sau khi phu quân bệnh mất, Trương viên ngoại cùng trấn liền cưỡng ép vợ, chịu, liền bịa đặt lời đồn bại hoại danh dự của . Trước cửa nhà góa phụ lắm điều tiếng thị phi, cho dù giữ trong sạch, nhưng chồng tin theo."

 

"Bà dìm lồng heo, may mà tìm cơ hội đưa hai đứa trẻ trốn tới kinh thành, nương tựa trưởng, ngờ cách đây lâu chồng phái tìm tới kinh thành."

 

"Để gây phiền phức cho trưởng, mới bảo họ ngoài là c.h.ế.t , vốn định để hai đứa trẻ ở nhà trưởng, tự ngoài kiếm sống, ngờ vận may , khắp nơi đều gặp trở ngại..."

 

Nói đến đây, nàng càng thêm đau lòng, dáng vẻ lê hoa đái vũ khiến Uy Quốc Công thấy cũng khỏi động lòng trắc ẩn.

 

"Ngươi thật là đáng thương, nay ngươi đang ở ? Ta đưa ngươi về."

 

"Thiếp nơi nương tựa, vốn dĩ đang tỳ nữ giặt giũ trong một nhà, nào ngờ chủ mẫu nhà đó dung , đuổi ngoài."

 

Mèo Dịch Truyện

Uy Quốc Công thấy nàng đáng thương vô cùng. Một nữ tử yếu đuối chịu bao khổ nạn, vẫn kiên cường ngoan cường như , thật dễ dàng chút nào!

 

"Vậy thì, hết ngươi mở một căn phòng ở khách điếm, ít nhất để ngươi chỗ dung , ngươi tìm việc cũng muộn."

 

"Thiếp khấu tạ Quốc công gia!" Đôi mắt Triệu thị ánh lên vẻ vui mừng, vội vàng quỳ xuống.

 

Uy Quốc Công vội vàng đưa tay đỡ nàng, nắm lấy cổ tay nàng, nhưng cảm thấy làn da trơn mượt như mỡ đông.

 

Khi Triệu thị khẽ nâng lên, vạt áo mở , để lộ cảnh tượng quyến rũ kín đáo, thoáng qua tức thì.

 

Nàng dường như hề , đôi mắt ướt át trong veo như nai tơ, đầy tình ý và ơn . Cứ như là trời của nàng .

 

Uy Quốc Công khẽ ho hai tiếng, giả vờ nghiêm chỉnh thẳng dậy.

 

Hắn chọn cho Triệu thị một khách điếm lớn nhất kinh thành.

 

Triệu thị phòng, Uy Quốc Công liền với nàng: "Ta bảo mở cho ngươi một căn phòng trong một tháng, ngươi cứ việc ở ."

 

"Quốc công gia... ngài đối với thật quá , báo đáp ngài thế nào đây?"

 

"Không cần tạ, dù chúng cũng coi như duyên, tiện tay giúp đỡ mà thôi."

 

Triệu thị lập tức đỏ mặt, giọng yểu điệu : "Ngài quả nhiên là đại hùng, thảo nào cứ thường xuyên mơ thấy ngài."

 

Vừa xong, nàng vội vàng cúi đầu, như thể lỡ lời, ngượng ngùng vặn vẹo vạt áo.

 

Sự hư vinh trong lòng Uy Quốc Công dâng trào đến tột độ. Một mỹ phụ xinh quyến rũ đến thế, xem như vị cứu tinh mà sùng bái. Nàng yếu đuối như , thể khiến thương xót đây?

 

Uy Quốc Công : "Ta hôm khác đến thăm ngươi."

 

Hắn vốn định rời , nào ngờ, Triệu thị từ phía nắm lấy tay .

 

"Quốc công gia, ngài cứ , để hầu hạ ngài."

 

"Cái gì?" Uy Quốc Công tuy kinh ngạc, nhưng vẫn nàng kéo đến bên bàn, từ từ xuống.

 

Trong lòng ngứa ngáy, nàng hầu hạ thế nào đây?

 

Chỉ thấy Triệu thị ngoài, lâu mang một chậu nước nóng trở , nàng đóng cửa, ngay đó liền quỳ xuống mặt Uy Quốc Công.

 

Triệu thị xắn tay áo lên, để lộ đôi cánh tay mềm mại.

 

Làn da trắng nõn cho Uy Quốc Công hoa cả mắt.

 

Chỉ thấy Triệu thị đưa tay, cởi giày của Uy Quốc Công.

 

"Ấy!" Uy Quốc Công cất tiếng, ngăn .

 

Triệu thị ngẩng đôi mắt ướt át đầy tình ý lên: "Quốc công gia, xin hãy cho một cơ hội báo đáp ngài, ngài thường ngày vất vả, xoa bóp chân cho ngài."

 

Ngay đó, Triệu thị liền nhúng đôi chân nước.

 

Bàn tay mềm mại thuận thế nhẹ nhàng xoa bóp lên.

 

Nhiệt độ nước ấm nóng, giai nhân tinh tế, Uy Quốc Công dần dần ngả ghế, ngửa đầu thở dài một tiếng.

 

Thật thoải mái! Hắn bao lâu khác hầu hạ như thế ?

 

Hồi khi Phùng Yểu Điệu còn sống, chắc chắn chuyện , còn động một tí là trưng mặt .

 

Còn về Xuân Vân, nàng thì chịu hầu hạ như , nhưng tuyệt nhiên dáng vẻ phong tình vạn chủng như thế .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-391-uy-quoc-cong-trieu-thi-la-nguoi-tot.html.]

Vừa nghĩ đến Xuân Vân, Uy Quốc Công lập tức cảm thấy, nàng bằng một phần vạn sắc của Triệu thị mắt.

 

Tú mi khép hờ, đôi má đầy đặn, một đôi mắt thu ba chứa tình, môi đỏ mọng đầy đặn.

 

Uy Quốc Công mở mắt, từ xuống , bằng ánh mắt của kẻ nắm quyền. Làn da trong vạt áo Triệu thị càng thêm trắng tuyết.

 

Ngón tay nàng nhẹ nhàng xoa nắn chân Uy Quốc Công, lát , như nghịch ngợm xoa bóp mắt cá chân .

 

"Quốc công gia, ngài thích thế ?" "Thích." Giọng Uy Quốc Công khàn .

 

Triệu thị liền như cẩn thận : "Vậy ngài thường xuyên đến, mỗi đều xoa bóp cho ngài một chút, ?"

 

Ánh mắt Uy Quốc Công lay động: "Vậy là ủy khuất cho ngươi ."

 

"Không ủy khuất," Triệu thị lắc đầu, "Có thể hầu hạ hùng như ngài, c.h.ế.t cũng hối tiếc."

 

"Vì cứ luôn hùng, chẳng lẽ ngươi đây từng về ?"

 

Triệu thị mà tâng bốc: "Đương nhiên , còn từng qua uy danh lừng lẫy của Thần Sách Đại tướng quân, nghĩ bụng con gái lợi hại như , hổ phụ vô khuyển nữ, ngài càng nên là nhân vật thần dũng phi phàm."

 

Uy Quốc Công lọt tai, hài lòng nhắm mắt .

 

Giọng Triệu thị mềm mại êm tai: "Giá như khi xưa chiến trường là ngài, thì bây giờ danh hiệu Thần Sách Tướng quân cũng là của ngài ."

 

Uy Quốc Công thầm nghĩ: , chính là như thế!

 

Năm đó Hứa Nhu Tranh và Phùng Yểu Điệu hai tiện nhân đó tính kế, nếu , với bản lĩnh của , thể đoạt công danh?

 

Nói chừng Hứa Tĩnh Ương ngay cả cơ hội trận cũng .

 

Sống sung túc nhờ con gái, thể sánh bằng cảm giác tự hiệu lệnh ngàn quân?

 

Cũng chỉ là bây giờ lớn tuổi , thiên hạ thái bình , nếu , vẫn cứ như cũ cầm đao cỡi ngựa trấn giữ sơn hà!

 

Uy Quốc Công khiến bản trở nên kích động.

 

Hắn thẳng thắn : "Ngươi quả thực là tri kỷ của ."

 

Triệu thị một tiếng, gì.

 

Một lúc , nàng nâng chân Uy Quốc Công lên, trực tiếp đỡ lấy, để đặt lên vạt áo n.g.ự.c .

 

Uy Quốc Công cảm thấy dẫm sự mềm mại nhấp nhô, vội vàng mở mắt.

 

"Ngươi..." "Thiếp quên lấy khăn thô , đành dùng quần áo lau sạch , ủy khuất Quốc công gia ."

 

Triệu thị hề cảm thấy sỉ nhục, trái sắc mặt càng đỏ hơn.

 

Uy Quốc Công thầm nghĩ, hóa nữ nhân thật lòng ngưỡng mộ !

 

Khi rời , với Triệu thị, bảo nàng hết cứ dưỡng sức, đừng vội tìm việc .

 

Trở về phủ , Uy Quốc Công lập tức dặn dò Đinh quản gia, bảo mua một ít y phục, trang sức tươm tất, đưa tới khách điếm.

 

Còn cứ cách vài ngày mang bạc đến tiếp tế.

 

Đinh quản gia hỏi kỹ phận Triệu thị, Uy Quốc Công mới đơn giản vài câu.

 

Nghe , Đinh quản gia nhớ tới lời dặn dò của Hứa Tĩnh Ương. Đại tiểu thư rõ ràng , những quyền quý ở kinh thành, thấy Uy Quốc Công góa vợ, nhất định sẽ nhét kế thất , chia chác miếng thịt béo bở Uy Quốc Công phủ , cho nên bảo để mắt kỹ Uy Quốc Công.

 

Trong đầu Đinh quản gia chuông cảnh báo vang lên: "Lão gia, xin thứ tiểu nhân thẳng, đời chuyện trùng hợp đến ? Triệu thị phần lớn là vấn đề."

 

Uy Quốc Công hài lòng liếc một cái. "Ngươi tưởng vấn đề từng nghĩ tới ? Lẽ nào ngu hơn ngươi!"

 

Đinh quản gia vội vàng cúi đầu: "Tiểu nhân ý đó."

 

Uy Quốc Công hừ lạnh: "Ta ngươi gì, ngươi nàng cố ý quyến rũ , đàn bà ý đồ bất chính gặp nhiều , Triệu thị tuyệt đối loại đó."

 

Nếu , ở hành cung Triệu thị tiếp tục dụ dỗ , nhưng nàng hề.

 

Hai gặp , cũng là tình cờ mà thôi.

 

Cho đến bây giờ, Triệu thị vẫn đòi hỏi gì ở , cứu nàng một , nàng liền nguyện ý rửa chân hầu hạ .

 

Một nữ nhân hết lòng ngưỡng mộ , thể tệ đến mức nào chứ.

 

"Bớt nhảm , và Triệu thị trong sạch rõ ràng, bảo ngươi mang chút đồ qua đó, ngươi còn dám lắm lời thế ."

 

" lão gia..." Uy Quốc Công lập tức thổi râu trợn mắt, Đinh quản gia dám tiếp nữa.

 

Hắn chỉ đành đổi chủ đề: "Lão gia, Dì Vân đó sai đến hỏi ngài, tối nay đến viện của nàng dùng bữa ? Trân tỷ nhi gọi phụ đấy."

 

Uy Quốc Công vốn , nhưng Đinh quản gia : "Đại tiểu thư đối với Trân tỷ nhi vẫn luôn coi trọng."

 

Vừa lời , Uy Quốc Công liền : "Ta xem xem."

 

Lần tới sẽ ôm Hứa Tĩnh Trân đến Quận Chúa phủ, tin, Hứa Tĩnh Ương gặp là phụ , lẽ nào còn thể đuổi của khỏi cửa ?

 

 

Loading...