Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 38: Tát Hứa phu nhân: Đồ ngu phụ nhà ngươi!
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:08:25
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm khuya thăm thẳm, hoàng cung đèn đuốc sáng trưng khắp nơi.
Uy Quốc Công một đại thái giám dẫn sương phòng ấm áp của ngoại điện chờ đợi. Thông thường, các quan thần đều chờ ở đây, đợi Hoàng thượng triệu kiến, qua ba cánh cửa nữa mới thể Ngự Thư Phòng. Vốn tưởng Hoàng thượng triệu kiến chuyện quan trọng bàn bạc, nào ngờ, Uy Quốc Công bước sương phòng ấm, tiên ngửi thấy một mùi cơm thơm nức, đó liền thấy đầy bàn cao lương mỹ vị.
“Công công, đây là...?” Uy Quốc Công thắc mắc.
Đại thái giám chắp tay, xán lạn, lộ cảm xúc: “Là Hoàng thượng ban thưởng, mời Quốc công gia dùng bữa.”
Giờ qua hoàng hôn, Uy Quốc Công khi triệu cung từ phủ nha, còn kịp dùng bữa. Trong lòng ông khỏi dâng lên vài phần đắc ý. Hoàng thượng quả thực trọng dụng , sợ dùng bữa, còn ban thưởng cho dùng bữa . Uy Quốc Công chắp tay, vái chào về phía Ngự Thư Phòng: “Thần, tạ ơn Hoàng thượng thể tuất.”
Hắn vén áo choàng xuống, khi rửa tay liền cầm đũa ăn. Đại thái giám mỉm , một lát liền bước ngoài.
Trong thời gian , Uy Quốc Công suy nghĩ nhiều. Kể từ khi Thần Sách đại tướng quân tử trận, Hoàng thượng ban thưởng cho gia đình bọn họ nhiều, công danh liên tục thăng tiến, còn ban cho đủ loại ưu đãi. Ban đầu cực kỳ tán thành việc Hứa Tĩnh Ương mạo hiểm giả c.h.ế.t về kinh. giờ , nước cờ của nàng thật quá tuyệt diệu! Chính vì Thần Sách đại tướng quân qua đời, Hoàng thượng mới đem ân sủng vinh hoa mà kịp hưởng, ban thưởng cho gia quyến .
Thời gian một chén trôi qua, Uy Quốc Công dùng bữa xong, định dậy, thấy cửa sương phòng ấm mở rộng, các cung nữ bưng đầy những món ngon thơm lừng nối tiếp bước .
Uy Quốc Công ngẩn : “Sao còn nữa?”
Đại thái giám theo , mỉm : “Là Hoàng thượng ban thưởng cho Quốc công gia, mời dùng bữa.”
Uy Quốc Công vội : “Vừa thần dùng bữa , đa tạ Hoàng thượng, no bụng .”
bất kể gì, đại thái giám vẫn lặp câu . “Hoàng thượng ban thưởng, Quốc công gia dùng xong liền thể trở về.”
Uy Quốc Công kìm nén sự khó hiểu trong lòng, xuống trở . Tuy trăm mối hiểu, nhưng vẫn thành thật cầm đũa bát. Lần ăn xong, đám cung nữ bưng món ăn . Đại thái giám vẫn giữ nụ : “Quốc công gia, dùng xong bữa liền thể trở về.”
Uy Quốc Công đến đũa cũng sắp cầm vững.
“Công công, thần thực sự thể ăn thêm nữa, xin hỏi khi nào Hoàng thượng mới triệu kiến thần?”
Đại thái giám chỉ mỉm : “Ngài cứ dùng bữa , Hoàng thượng giờ phút thời gian triệu kiến, chỉ căn dặn Quốc công gia dùng bữa xong là thể xuất cung.”
Những món ăn căn bản thể ăn hết! Các cung nữ cứ chốc chốc bưng món mới , Uy Quốc Công còn nuốt nổi? Hắn c.ắ.n răng nuốt vài miếng, thế mà cảm thấy nôn. Những món ăn vốn thơm ngon, trong mắt giờ đây trở thành cực hình. Những món ăn đó nghẹn ở cổ họng! Khổ nỗi đây là vật Hoàng thượng ban thưởng, dám nôn , đại thái giám ở cửa, đành c.ắ.n răng ăn hết. Nào ngờ, bàn ăn trống, đám cung nữ đến!
Mèo Dịch Truyện
Lần Uy Quốc Công hoảng hốt bật dậy, suýt chút nữa kéo đổ cả chiếc ghế lưng.
“Công công, Từ công công!” Uy Quốc Công vội vàng kêu lên, “Có thần sai điều gì, khiến Hoàng thượng vui, xin công công hãy chỉ rõ.”
Đại thái giám giữ nguyên nụ đoan trang, khóe mắt hằn sâu nếp nhăn. “Quốc công gia, ngài hiểu lầm thiện ý của Hoàng thượng .”
“Phải, , thần đáng chết, Hoàng thượng ban thưởng, thần vô phúc thể tiêu thụ, còn khẩn cầu công công chỉ cho con đường sáng, nể mặt trưởng tử của thần.”
Uy Quốc Công vài câu, đều ngừng một lát, nếu sẽ nôn . Thân hình cao lớn, gương mặt ngăm đen, gần như nghẹn đến đỏ bừng. Sắp nôn , thực sự thể ăn thêm nữa, dù là quỳ xuống xin đại thái giám cũng . Thấy quả thật đến cực hạn, đại thái giám khẽ mỉm , lúc mới mở lời. Hắn hiệu bằng ánh mắt, các cung nữ liền tự giác lui ngoài.
“Quốc công gia, những món ăn , đêm Giao thừa năm Hoàng thượng từng ban thưởng cho Hứa đại tiểu thư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-38-tat-hua-phu-nhan-do-ngu-phu-nha-nguoi.html.]
“Phải, điều thần ,” Uy Quốc Công chợt phản ứng , giọng nghiêm nghị, “Chẳng lẽ là con nha đầu bất hiếu của thần điều gì đúng, khiến Hoàng thượng vui?”
Đại thái giám khà khà : “Làm gì chuyện đó, Hoàng thượng tiếc thương Thần Sách đại tướng quân tử trận, đối với cô em gái ruột của là Hứa đại tiểu thư đó vô cùng xem trọng.”
“Chính vì lẽ đó, Hoàng thượng mới thấy Hứa đại tiểu thư chịu ủy khuất đó.”
Uy Quốc Công càng thêm mù mịt: “Nàng chịu ủy khuất? Chuyện khi nào?”
Đại thái giám ngược : “Hôm nay phu nhân Quốc công gia dẫn đại tiểu thư Quốc Tự dâng hương, xảy chuyện gì, ngài còn ư?”
Uy Quốc Công tức thì như bừng tỉnh. Hóa nút thắt ở đây! Xem là gây rắc rối, đến cả Hoàng thượng cũng kinh động.
“Thần lập tức về nhà, hỏi rõ chuyện.”
“Quốc công gia đối xử với Hứa đại tiểu thư đó, nếu Hoàng thượng hỏi đến...”
“Thần hiểu rõ lợi hại quan hệ, Tĩnh Ương là trưởng nữ của thần, yêu thương còn kịp, thể nàng chịu ủy khuất mà quản!”
Nói xong, Uy Quốc Công chắp tay, đại thái giám lúc mới nghiêng , cho phép rời khỏi sương phòng ấm. Suốt dọc đường, Uy Quốc Công đều giữ vẻ mặt căng thẳng, môi mím chặt. Đợi đến khi lên kiệu rời cung, đến một góc phố vắng , mới bảo các tiểu tư dừng . Thân hình cao lớn chui khỏi kiệu, liền vịn tường nôn mửa. Nửa hồn bay mất, lưng toát đầy mồ hôi lạnh. Đêm càng thêm sâu thẳm.
Hứa phu nhân trong phòng, thỉnh thoảng sân. Thanh ma ma bên cạnh nàng: “Phu nhân, hãy nghỉ ngơi , giờ cũng còn sớm nữa.”
“Lão gia đến giờ vẫn về, mà ngủ chứ.” Hứa phu nhân vặn khăn. Nàng luôn một dự cảm lành. Theo lẽ thường, Uy Quốc Công hẳn về phủ . Sao giờ còn về? Cũng phái một tiểu tư nào về phủ báo một tiếng. Lúc , rèm cửa vén lên, Hứa phu nhân mang ánh mắt hy vọng sang. Hóa là tiểu nha của nàng, : “Nhu Tranh tiểu thư đến.”
Hứa Nhu Tranh bưng lò sưởi , cởi bỏ áo choàng, lo lắng hỏi: “Mẫu , phụ vẫn về ?”
“Không ,” Hứa phu nhân chút nản lòng, “Phải đợi thêm chút nữa.”
Hứa Nhu Tranh nhíu mày liễu: “Bên quan phủ đến nay vẫn chịu thả , tam thẩm còn về, mẫu , nếu phụ vẫn về nhà, chúng phái quan phủ lo liệu .”
Nếu để Bành Hổ những điều nên , bọn họ sẽ xong đời. Hứa phu nhân cũng nghĩ đến chuyện , định mở lời, rèm cửa mạnh bạo vén lên. Một tiếng “choang”, tấm rèm đập khung cửa bên cạnh. Hứa phu nhân và Hứa Nhu Tranh giật , về phía cửa. Uy Quốc Công mặt mày đen sầm bước .
“Lão gia, cuối cùng cũng về ,” Hứa phu nhân bước tới, giải thích, “Hôm nay Quốc Tự dâng hương, xảy một chuyện, nữ nhi của là Tĩnh Ương, nàng mà...”
Chát!
Hứa phu nhân còn dứt lời, Uy Quốc Công giáng một bạt tai nặng nề nàng. Hắn vốn là luyện võ, dù kiềm chế sức lực, cũng mạnh hơn thường. Hứa phu nhân đ.á.n.h bất ngờ, ngã chúi sang bên cạnh, đổ vỡ bình hoa. Một tiếng “choang”, bình hoa vỡ tan tành. Hứa Nhu Tranh và Thanh ma ma đều kinh ngạc.
“Mẫu !” Hứa Nhu Tranh đỡ nàng dậy.
Hứa phu nhân ôm mặt, tóc tai rũ rượi bên má. “Lão gia? Chàng đ.á.n.h ?” Nàng thể tin nổi Uy Quốc Công.
Uy Quốc Công chỉ nàng, mắt trợn trừng giận dữ quát: “Nàng suýt chút nữa hại c.h.ế.t !”