Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 35: Viết thư tình, hẹn hắn đến gặp mặt?
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:08:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông tự xưng là Bành Hổ, trong lòng thư cho , hẹn đến đây tư tình. Hắn trốn trong điện Bồ Tát. Hứa phu nhân , vỗ vỗ ngực, Hứa Tĩnh Ương: “May mà con gặp , nếu thể ăn với cha con đây.” Hứa Tĩnh Ương vẻ diễn xuất chút chân thật của nàng , thế mà cảm thấy đáng buồn. Đương nhiên, kẻ đáng buồn chính là Hứa phu nhân.
Quả nhiên, thị vệ lục soát một phong thư từ trong lòng Bành Hổ. Đem giao cho phu nhân Đông Các Đại học sĩ xem, nàng lập tức liếc mắt , tựa như ghê tởm. “Quá nhơ nhớp! Sao thể loại chuyện trong chùa miếu chứ.”
Hứa phu nhân nhíu mày, cũng nghiêm nghị : “Loại vô như thế , nên trói và cô nương giữ lễ nghi , cùng đưa gặp quan phủ!” La phu nhân liếc nàng một cái: “Ta thấy chắc thật, kẻ thô tục như , lẽ là tên trộm bám theo đội ngũ, chùa ăn trộm, bắt mới cố ý bừa.”
Đại bá mẫu Lương thị của Hứa Tĩnh Ương cũng : “Những chúng hôm nay mang đến, hoặc là tiểu thư khuê các của chúng , hoặc là nha thị nữ, ai sẽ chuyện dơ bẩn như .” Hứa Nhu Tranh rụt rè núp Hứa phu nhân, dáng vẻ liễu yếu đào tơ. “Mẫu , con sợ hãi, là mau đưa đến quan phủ, để quan phủ điều tra .”
Thị vệ đang định tay, Bành Hổ vội vàng la lớn: “Nương tử, nàng mau giúp một lời , lẽ nào nàng trơ mắt áp giải đại lao !” “Hỗn xược!” La phu nhân trừng mắt giận dữ, “Ai là nương tử nhà ngươi, dám càn bậy nữa, tuyệt đối dễ dàng tha cho ngươi!”
Bành Hổ mong đợi Hứa Tĩnh Ương, ngữ khí thê lương. “Nương tử, nàng một lời , sự việc đến nước chúng cũng thể giấu giếm nữa , nàng mau cho bọn họ , chúng sớm tư định chung .” Mọi xung quanh đều kinh ngạc tột độ.
“Ta quen ngươi.” Dung mạo khí lạnh nhạt của Hứa Tĩnh Ương vô cùng bình tĩnh. Bành Hổ cuống quýt: “Nàng đừng sợ, tin rằng chỉ cần cầu xin tử tế, nhà nàng sẽ chấp nhận .”
Đại phu nhân Lương thị là đầu tiên hồn, quát mắng: “Tên tặc nhân vô sỉ, dám hủy hoại thanh danh của đại tiểu thư phủ chúng ? Người , bịt miệng !” Bành Hổ liều mạng kêu gào: “Các vị phu nhân, ở biên quan quen Tĩnh Ương, chúng giúp đỡ lẫn , coi là tri kỷ.”
“Vốn dĩ hai lòng tương hứa, nhưng Thần Sách đại tướng quân bỗng nhiên gặp chuyện, nàng đành hồi kinh, liền theo gót chân nàng đuổi đến kinh thành.” “Những ngày , chúng vẫn thư từ qua , nhưng thể gặp mặt, mãi mới tìm cơ hội, nàng hẹn đến đây, gặp một , Tĩnh Ương, nàng một lời !”
Phượng mâu của Hứa Tĩnh Ương đen như mực nước, chăm chú Bành Hổ. Một đàn ông vóc dáng thấp bé vạm vỡ như , da dẻ đen sạm vì nắng, tướng mạo tầm thường, hàm răng ố vàng. Mẫu của nàng, ruột của nàng! Lại lựa chọn dùng loại để hủy hoại thanh danh của nàng.
Hứa Tĩnh Ương ngước mắt, khi ánh mắt trong suốt lạnh lẽo Hứa phu nhân, Hứa phu nhân bỗng nhiên cảm thấy da đầu căng cứng. Người của Lương thị suýt nữa đè Bành Hổ, nhưng Hứa Tĩnh Ương cuối cùng mở miệng: “Đại bá mẫu, đừng vội, với vài câu.” Dứt lời, nàng bước lên phía , vạt áo choàng màu xanh bảo thạch lướt qua bụi hương mặt đất.
Theo sát nàng, Bành Hổ ngửi thấy một mùi hương thanh khiết, đáy mắt đột nhiên lóe lên vài phần tham lam. Tuy nhận bạc thì việc tử tế, nhưng nếu thật sự thể hủy hoại thanh danh của vị đại tiểu thư nhà họ Hứa , đến lúc đó dư luận thế tục và sự bức ép, nàng mất danh dự, ắt gả cho !
Vừa nghĩ đến việc thể hưởng thụ mỹ nhân xinh như , còn thể trở thành đại cô gia của nhà họ Hứa, thậm chí trở thành em rể của Thần Sách đại tướng quân! Vinh quang và phú quý ngút trời như , trong khoảnh khắc khiến Bành Hổ lòng xao động. “Tĩnh Ương, bảo bối, cục cưng! Nàng mau rõ ràng với bọn họ !” Hắn càng gọi càng hăng hái.
Tam cô nương Hứa Tĩnh Tư đều nhịn đầu , mắng: “Hắn thật vô sỉ, ghê tởm!” Hứa Tĩnh Ương thì hề hoảng loạn, nàng nhặt phong thư từ đất lên. Nàng hỏi Bành Hổ: “Ngươi đây là thư cho ngươi ?” “Thiên chân vạn xác mà!” Bành Hổ sức gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-35-viet-thu-tinh-hen-han-den-gap-mat.html.]
Đầu thư, tám chữ “Cách biệt lâu, rõ gần đây ”. Hứa Tĩnh Ương chỉ chữ “暌” thư: “Ngươi xem, chữ thế nào?” Bành Hổ há miệng, thế mà trả lời . Hắn chữ! Lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Hứa Tĩnh Ương: “Chư vị cũng thấy , kẻ vóc dáng thấp bé, hai chân thô mập, hạ bàn dày, hai lòng bàn tay hổ khẩu chai sần sâu, bình thường tất nhiên là những công việc tay chân, đ.á.n.h xe ngựa.” “Thử hỏi loại như , thể hiểu thư tín? Há chẳng buồn ?”
Đại bá mẫu Lương thị lập tức lạnh: “Tặc nhân chính là tặc nhân, phần lớn là chữ!” Hứa Minh Ngọc thái độ lạnh nhạt: “Loại , nên khoét lưỡi, đem cho ch.ó ăn.” La phu nhân cũng : “Thần Sách đại tướng quân uy danh lừng lẫy, nay tất cả đều một ruột thịt ở kinh thành, ít kẻ ý đồ bất chính sẽ tìm cách bám víu, đúng là oan ức cho Hứa đại tiểu thư , tên tặc nhân thật sự nên đưa gặp quan.”
Mèo Dịch Truyện
Thấy tình hình , Hứa phu nhân lén Thu Vân một cái. Thu Vân c.ắ.n răng, “phịch” một tiếng quỳ xuống đất. “Đại tiểu thư, cứ nhận ! Nô tỳ tận mắt thấy thư cho .”
Trúc Ảnh giận dữ mắng: “Tiện nhân, ngươi dám bừa nữa thử xem?” Thu Vân rụt rè một chút, nhưng vẫn dập đầu, nghiến răng : “Nô tỳ nguyện thề độc, đại tiểu thư qua mật thiết với Bành Hổ, đại tiểu thư xe ngựa ngoài, là võ viện, thực chất đều lén lút gặp mặt .”
Hứa Nhu Tranh che miệng, kinh ngạc: “Trước đại tỷ tỷ mấy ngoài, chẳng lẽ là vì lý do ?” Thu Vân: “Đại tiểu thư, mặt thần Phật, thể dối, nô tỳ thật sự thể chịu nổi nữa !”
Ngay cả những lời dối như cũng dám thốt , những kẻ một hủy hoại Hứa Tĩnh Ương. Bành Hổ càng hăng hái hơn: “Tĩnh Ương, nàng chê xuất nghèo khó, thể hiểu , nhưng nàng thể phủ nhận a, chúng ngầm định chung , nàng phi gả!”
“Có bằng chứng gì?” “Phong thư chính là bằng chứng, tuy đại đa chữ hiểu , nhưng một chữ vẫn hiểu, nàng nàng nhớ , còn gả cho !” Bành Hổ la lối. Hứa Tĩnh Ương bỗng nhiên . Nàng ít khi , khí chất luôn lạnh nhạt.
Khuôn mặt vốn khí lạnh nhạt, vì nụ mà thêm vài phần thanh diễm. “ đây căn bản chữ của ,” lời chuyển, phong thư đưa đến mặt Lương thị, “Đại bá mẫu, xem xem, đây chữ của Ngọc ca nhi .” Lương thị sững sờ, nhận lấy xem, kinh hãi: “Thật đúng là như !”
Hứa Minh Ngọc càng trực tiếp từ trong tay áo, lấy kinh văn chép khi kinh. “Chính là chữ của .” Bọn họ đưa cho La phu nhân xem, hai bên đối chiếu, sắc mặt La phu nhân tức đến trắng bệch. “Tên tặc nhân , thể lấy chữ của công tử nhà họ Hứa ?”
Hứa Tĩnh Ương: “Cách đây lâu, từng mượn vài cuốn tập của Ngọc ca nhi để xem, chắc hẳn là bên cạnh lấy trộm tập của , giả mạo thành phong thư .” La phu nhân lập tức Hứa phu nhân. Chuyện như xảy ở nội trạch, là do chủ mẫu quản giáo nghiêm. Dưới tay thể nuôi loại nô tài như , mà kẻ hại là tiểu thư nhà ! Thanh danh của một cô nương quan trọng đến mức nào, lẽ nào Hứa phu nhân ?
Có lẽ ánh mắt của La phu nhân quá sắc bén, Hứa phu nhân tâm thần đột nhiên rùng . “Thu Vân! Chuyện ngươi !” Thu Vân mặt mất hết huyết sắc, đang định , thị vệ của La phu nhân cầm một gói đồ . “Người ẩn trong điện Bồ Tát, còn một gói hành trang của .”
Thị vệ dùng kiếm khều mở, bên trong rơi hai chiếc yếm dành cho nữ tử.