Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 346: Bản Vương là hồng thủy mãnh thú? Cớ sao phải trốn

Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:06:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Tĩnh Ương trầm ngâm. "Vương gia sẽ dung túng trướng ."

 

"Vậy là chuyện của tên Triệu Trung Đức hỗn trướng đó ," Lôi Xuyên đặt bàn tay lớn lên đầu gối, tức tối , "Mấy tên nhóc con của Phá Lỗ Quân khiêu khích, còn chẳng thèm để mắt, nhưng chúng dám khiêu khích binh lính trướng , nuốt trôi cục tức . Ta tìm Triệu Trung Đức bàn bạc, đóng cửa gặp, chỉ sai quản gia đối phó với ."

 

Ánh sáng lưu chuyển trong đôi mắt phượng của Hứa Tĩnh Ương. Hoàng thượng sắp xếp Triệu Hi đại diện Triệu Trung Đức biên quan điều tra Thần Sách Quân, đây vốn dĩ là một tín hiệu. Hoàng thượng sẽ tùy tiện dùng Triệu gia, nhất định là do Trưởng công chúa vận động tiến cử. Mà nay Phá Lỗ Quân khiêu khích Thần Sách Quân, thế nào cũng thấy giống như Trưởng công chúa ngầm chỉ thị, cố ý khiêu khích hai quân. Triệu Trung Đức bây giờ rốt cuộc phản bội , còn khó mà .

 

Hứa Tĩnh Ương cầm mật tấu xem qua, liền : "Nếu bọn chúng thích khiêu khích, thì cứ đánh, trực tiếp tay ."

Mèo Dịch Truyện

 

Động tác uống của Lôi Xuyên khựng , thể tin : "Động thủ ở thao trường ? tướng quân, Hoàng thượng thích các tướng sĩ đ.á.n.h đ.ấ.m tranh giành, ở biên quan thì còn , đ.á.n.h c.h.ế.t là xong chuyện, nhưng đây là kinh thành, nếu đ.á.n.h c.h.ế.t hết, những t.h.i t.h.ể đó sẽ khó mà xử lý."

 

Không ngờ nghĩ đến mối .

 

Hứa Tĩnh Ương khẩy: "Không cần đ.á.n.h chết, cứ đ.á.n.h đến khi thấy máu, cho bọn chúng một bài học, nhưng chỉ một yêu cầu, chỉ thắng thua."

 

Lôi Xuyên mừng rỡ khôn xiết. Tướng quân xưa nay cho phép bọn họ đ.á.n.h hội đồng. Trước ở quân doanh mà động thủ, bất kể vì nguyên nhân gì, kết quả cuối cùng đều là Hứa Tĩnh Ương đ.á.n.h cho một trận tơi bời. Lôi Xuyên nếu sợ gây rắc rối cho Hứa Tĩnh Ương, thì ngay đầu Phá Lỗ Quân khiêu khích, dẫn xông lên !

 

"Có câu của tướng quân, mạt tướng đây thể thả sức tay ."

 

Hứa Tĩnh Ương gật đầu: "Tuy nhiên, khi động thủ, ngươi còn một chuyện..."

 

Một hồi trò chuyện, việc giao phó xong xuôi. Lôi Xuyên xoa tay hầm hè, thể nhịn nữa.

 

"Sau khi về kinh, rảnh rỗi đến nỗi sắp mọc rêu , sớm thấy tên già Triệu Trung Đức chướng mắt, nhân cơ hội cho một bài học tử tế!"

 

Hứa Tĩnh Ương chỉ . Trước đây nàng nhắm Triệu Hi, là vì thừa nhận võ nghệ của Triệu Hi, dù thích thủ đoạn của nàng , cũng mất hy vọng vươn lên của nàng. giờ đây nếu Trưởng công chúa lợi dụng Triệu gia, uy h.i.ế.p đến lợi ích của Thần Sách Quân, chạm nguyên tắc của Hứa Tĩnh Ương. Trên nguyên tắc, vô tội.

 

Lúc A Hoa xách ấm bước thêm . Nàng mặc một bộ y phục hồng phấn xinh , cài trâm vàng bộ diêu, trang dung kiều diễm, gò má ửng hồng. Bình thường khi Hứa Tĩnh Ương đến, quả thật hiếm khi thấy nàng ăn vận phô trương đến .

 

A Hoa bưng thêm một đĩa bánh ngọt, là loại từ đắng nghiền nát, trộn lẫn với đậu đỏ. Trà lầu là của Hứa Tĩnh Ương, thế mà nàng từng thấy món bánh .

 

"Kiểu mới mắt ?" Hứa Tĩnh Ương hỏi.

 

A Hoa thẹn thùng : "Nô tỳ tự tay , cho Lôi tướng quân nếm thử, thích, nên cũng Đại tiểu thư nếm thử."

 

Hứa Tĩnh Ương dùng đôi mắt phượng về phía Lôi Xuyên. Từ khi Lôi Xuyên đây là lầu của nàng, thường xuyên đến uống ăn điểm tâm.

 

Lúc , Lôi Xuyên ồm ồm: "A Hoa tử thật , mỗi đến đều tặng một đĩa bánh ngọt."

 

A Hoa đôi mắt lấp lánh ăn hai miếng, liền hỏi: "Hương vị so với thì thế nào?"

 

Lôi Xuyên gật đầu lia lịa, liên tục khen ba tiếng "".

 

A Hoa lập tức đến nỗi bộ diêu rung rinh: "Lôi tướng quân thích là , Đại tiểu thư, cũng nếm thử , nô tỳ phiền nữa."

 

Nàng cáo lui ngoài, chu đáo đóng cửa .

 

Hứa Tĩnh Ương Lôi Xuyên đang vùi đầu gặm bánh, nhẹ nhàng đặt chén xuống.

 

"Lôi Xuyên, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi nhỉ?"

 

"Đã ba mươi hai , tướng quân?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-346-ban-vuong-la-hong-thuy-manh-thu-co-sao-phai-tron.html.]

 

"Đã nghĩ đến chuyện thành ? Gia đình Hàn Báo hạnh phúc viên mãn, ngươi hề ngưỡng mộ ?" Hứa Tĩnh Ương hỏi đầy ẩn ý.

 

Lôi Xuyên như dọa sợ, bàn tay lớn lau vụn bánh ở khóe miệng.

 

"Tướng quân, đùa giỡn gì , nữ nhân phiền phức lắm! Khóc lóc thì yểu điệu, còn dỗ dành, mua sắm đủ thứ, thêm thằng nhóc, còn dỗ cả lớn cả bé! Phiền phức!"

 

Hứa Tĩnh Ương dùng đôi mắt phượng đen láy chằm chằm .

 

Lôi Xuyên khẽ ho một tiếng: "Tướng quân thì phiền phức, là nữ trung hào kiệt. Chỉ là thấy đó thôi, khi Hàn Báo ở biên quan, ngày nào cũng lấy tượng gỗ nhỏ của vợ con xem hai ba lượt, thấy mà thấy ê răng, vướng bận thì còn đ.á.n.h giặc hồn , chuyện hẵng !"

 

Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: "Nữ nhi vì kẻ yêu mà trang điểm, uổng phí tấm lòng của nàng ."

 

Lôi Xuyên nhai nhai bánh ngọt, hiểu nguyên do: "Cái gì?"

 

"Cứ ăn của ngươi ."

 

Mọi chuyện giao phó xong, Hứa Tĩnh Ương liền chuẩn trở về. Mã xa đến cây cầu hẹp, chợt dừng .

 

Người đ.á.n.h xe với bên trong rèm: "Quận chúa, phía hình như là Bình Vương."

 

Hứa Tĩnh Ương vén rèm ngoài một cái. Bình Vương cưỡi ngựa, vẫn một áo bào đỏ thẫm, kim quan buộc tóc. Hắn bên cạnh một chiếc mã xa, Hàn Lộ : "Đó hình như là mã xa của Túc Quốc Công phủ."

 

Trúc Ảnh liền : "Nghe Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương ý Bình Vương thành với tiểu thư nhà Túc Quốc Công, là bọn họ chuẩn khỏi thành chơi ?"

 

Hứa Tĩnh Ương thản nhiên phân phó: "Vậy thì lùi mã xa , chúng nhường đường."

 

Từ khi từ miếu Nguyệt Lão trở về, nàng gặp Bình Vương nữa, cũng cảm thấy cố ý tránh mặt nàng, hẳn là những lời khiến vui. Hứa Tĩnh Ương để tâm, cũng gây tranh chấp.

 

"Vâng," đ.á.n.h xe đáp một tiếng, chợt , "Quận chúa, Bình Vương cùng bọn họ lượt lùi ."

 

Hóa ý nàng .

 

Hứa Tĩnh Ương chút kinh ngạc, Bình Vương hiếm khi tranh giành.

 

"Cứ , động tác nhanh lên chút, đừng chậm trễ thời gian của bọn họ."

 

"Vâng."

 

Bình Vương cưỡi con ngựa cao lớn, nheo mắt mã xa của Hứa Tĩnh Ương lên cầu. Trong mã xa bên cạnh , tiểu thư nhà Túc Quốc Công giọng nhẹ nhàng như nước, xuyên qua rèm lụa truyền đến: "Điện hạ vương tôn quý, khiêm nhường lễ độ đến , quả thật khiến vô cùng kính phục."

 

Bình Vương gì, thậm chí kỹ, ngón tay thon dài của lơ đãng vuốt ve dây cương, ánh mắt vẫn dõi theo chiếc mã xa đang tới gần của Hứa Tĩnh Ương.

 

Bỗng nhiên, đ.á.n.h xe của Hứa Tĩnh Ương vung tròn tay, động tác quất roi nhanh hơn. Không đợi Bình Vương kịp phản ứng, mã xa của Hứa Tĩnh Ương vút một cái lướt qua bên cạnh, cuốn theo một trận bụi đất.

 

Trong đôi mắt hẹp của Bình Vương dấy lên sự bực bội, thể tin đầu chằm chằm chiếc mã xa khuất dạng. Hứa Tĩnh Ương ý gì? Hắn là hồng thủy mãnh thú ! Gặp , thậm chí thèm chào một tiếng, đây chính là quy tắc của nàng !

 

Bình Vương đột nhiên đầu ngựa, vung roi liền đuổi theo.

 

"Ấy! Vương gia, ?" Tiểu thư nhà Túc Quốc Công kinh hô một tiếng, bóng dáng Bình Vương xa .

 

 

Loading...