Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 345: Tiêu Hạ Dạ dung túng thủ hạ gây sự?
Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:06:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Hạ Dạ khẽ nhíu mày, ánh trong đôi mắt sâu thẳm thoáng dừng : "Nàng từng là ám vệ đầu bên cạnh ân sư, còn vài theo đại thiếu gia Chu gia . Bản vương nỡ giao nàng cho cô, chỉ e nàng nhận ."
Hứa Tĩnh Ương đáp: "Vương gia những năm qua vẫn để nàng tránh gió, nhưng Thái tử bọn họ vẫn để mắt đến phần mộ. Lần Thái tử đắc thủ, ắt hẳn sẽ còn vắt óc tìm cớ gây chuyện cho Vương gia."
"Cho dù thu nhận Tân Di thì ? Không thể vì sợ bọn chúng hãm hại vu khống mà chúng gì, ngược luôn những tính toán của bọn chúng. Bởi , hề e sợ, xin Vương gia cứ yên tâm."
Nhìn ánh mắt nàng rạng rỡ như ngọn lửa, Tiêu Hạ Dạ trầm ngâm giây lát, cuối cùng cũng gật đầu.
"Được thôi, nhưng Tân Di tính khí quái gở, bản vương sẽ cô chuyện với nàng."
"Quái gở ư?" Hứa Tĩnh Ương ngạc nhiên một cái, "Tân Di đồng ý , nhưng nàng Vương gia dễ thuyết phục. Chỉ cần Vương gia cho phép, nàng sẽ sớm đến bên ."
Tiêu Hạ Dạ: ...
Tân Di chỉ lời nhà họ Chu, nếu đưa Tiêu An Đường , nàng sẽ trung thành với .
Nay dễ dàng như thế mà Hứa Tĩnh Ương thu phục ư?
Hắn khỏi bật : "Bản vương đồng ý ."
Hứa Tĩnh Ương chắp tay: "Đa tạ Vương gia."
Nàng đầu , dường như ý định cáo lui.
Tuy nhiên, Tiêu Hạ Dạ chọn địa điểm gặp mặt họa phường, dù họa phường sắp cập bờ, nhưng vẫn còn đợi một lát.
Hai đành ở mũi thuyền, lặng lẽ thưởng ngoạn cảnh hồ về đêm.
Trên mặt nước trôi dạt những chiếc đèn hoa đăng do ai thả, khẽ lay động theo những gợn sóng nhỏ do họa phường qua tạo thành.
Ngay lúc , Tiêu Hạ Dạ bỗng nhiên hỏi: "Vết thương lưng cô thế nào , bản vương xem nữa nhé?"
Hứa Tĩnh Ương liếc : "Vương gia cần bận tâm, gần lành ."
Vết thương nhỏ , cũng đáng để mãi bận lòng.
Chẳng lẽ còn c.ắ.n nàng một cái?
Tiêu Hạ Dạ gì, chốc lát , bảo Bạch Hạc mang một hộp t.h.u.ố.c cao đến, dặn nàng mang về.
Họa phường cập bờ, cầu thang gỗ hạ xuống, Tiêu Hạ Dạ đưa tay, định đỡ Hứa Tĩnh Ương xuống, e nàng mặc váy tiện.
Nào ngờ, Hứa Tĩnh Ương thuận thế nắm lấy tay , vòng tay ôm ngang eo , chỉ một cái lướt đưa Tiêu Hạ Dạ lên bờ đất bằng phẳng.
Bạch Hạc và Hắc Vũ phía .
Tiêu Hạ Dạ: ...
Đôi mắt đen của u ám chằm chằm Hứa Tĩnh Ương: "Bản vương là đỡ cô, chứ để cô ôm bản vương xuống."
Mèo Dịch Truyện
Hứa Tĩnh Ương đội mũ trùm lên, bận tâm: "Vậy là hiểu lầm ý của Vương gia, Vương gia đừng để trong lòng."
Nàng vốn quen việc dứt khoát, trời cũng còn sớm, nghĩ nên về sớm.
Hứa Tĩnh Ương lờ ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Hạ Dạ, chắp tay : "Vương gia, cáo từ."
Hàn Lộ đ.á.n.h xe ngựa từ bên cạnh tới, còn dừng hẳn, Hứa Tĩnh Ương nhanh nhẹn leo lên. Sau khi trúc ảnh vén màn, bóng dáng nàng biến mất trong xe ngựa.
Tiêu Hạ Dạ tại chỗ, cỗ xe ngựa dần khuất xa, ánh mắt u ám khó lường.
Gió đêm cuốn vạt áo bay phấp phới, nhưng thể thổi tan thứ tình cảm khó hiểu trong lòng. Cảm giác xao động xa lạ trong lồng n.g.ự.c vẫn lắng xuống, như một cánh bướm khẽ vẫy cánh.
Vừa họa phường, dường như chỉ còn và Hứa Tĩnh Ương giữa đất trời, khi lòng mới bình yên và thư thái.
Nàng rời , một sự bồn chồn khó cưỡng trỗi dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-345-tieu-ha-da-dung-tung-thu-ha-gay-su.html.]
Thấy Tiêu Hạ Dạ bất động, Hắc Vũ Bạch Hạc: "Chúng ? Đi hỏi Vương gia xem ."
Bạch Hạc: "Ngươi mà hỏi, theo kinh nghiệm của , giờ mà tới là mắng đó."
Lời dứt, Tiêu Hạ Dạ đầu , hình cao lớn toát vẻ uy nghiêm nặng nề: "Hai ngươi còn ngây đó gì, dắt xe ngựa đây, về phủ!"
Hứa Tĩnh Ương như ý nguyện thu nhận Tân Di trướng.
Nàng chủ động hỏi Tân Di về chi tiết thế của Tiêu An Đường là gì, điều trở thành bí mật mà hai đều hiểu.
Lý do Tân Di bằng lòng ở bên cạnh Hứa Tĩnh Ương là vì nàng cần trốn tránh nữa, thể thường xuyên gặp tiểu thế tử.
Nàng từng hứa với đại thiếu gia, nhất định sẽ chăm sóc cho huyết mạch duy nhất của .
Không mấy ngày , mật tấu hạch tra vụ đập chứa nước vỡ bờ dâng lên ngự tiền.
Năm đó khi xây dựng, ba nghìn khối đá xanh, năm trăm gánh vôi vữa gạo nếp thu mua, trong sổ sách ghi là vật liệu thượng đẳng, nhưng thực tế hàng vận chuyển tới là hàng kém chất lượng pha trộn ba phần cám đá.
Điều đáng sợ hơn là, "Vĩnh Xương Hiệu" - hoàng thương chuyên phụ trách lô vật liệu , bề ngoài treo quan bằng Hộ bộ phê chuẩn, nhưng bí mật do cháu ngoại của đại tổng quản Trưởng công chúa phủ mở.
Dưới sự sắp xếp của Tiêu Hạ Dạ, quan dâng tấu, rằng năm đó khi tuyển chọn hoàng thương, Thái tử chính là kiểm duyệt.
Ít nhất mười vạn lượng bạc dùng để xây đê đập cánh mà bay, Hoàng thượng trong cơn thịnh nộ trực tiếp niêm phong "Vĩnh Xương Hiệu", chủ hiệu và cả gia đình đều xử tru di tam tộc.
Trưởng công chúa để tránh hiềm nghi, trực tiếp đ.á.n.h c.h.ế.t vị đại tổng quản theo bà hơn hai mươi năm.
Nhất thời, triều đình, những bản tấu chương hạch tội Thái tử lạm dụng tư quyền, dung túng điều xằng bậy, liên tiếp xuất hiện.
Hoàng đế ngay tại triều đình giận dữ quở trách, tỏ vẻ thất vọng với Thái tử.
Người thậm chí còn nhắc đến việc phế Thái tử.
Hứa Tĩnh Ương Lôi Xuyên , khi Thái tử quỳ xuống nhận tội, mấy vị đại thần trụ cột đều khuyên Hoàng thượng nguôi giận.
"Bọn họ đều , Thái tử là đích trưởng tử, còn đại diện cho một nỗi niềm mà tiên Hoàng hậu để nơi nhân thế, xin Hoàng thượng nể mặt tiên Hoàng hậu mà tha thứ cho lầm của Thái tử."
Trong nhã gian quán , Lôi Xuyên xong, bàn tay to lớn cầm lấy chén , lạnh khinh bỉ một tiếng: "Nước lũ cuốn trôi ngàn khoảnh ruộng , bao nhiêu đất đai của nông dân hủy hoại, mà những chuyện truy cứu, chỉ lo đến công lao và nỗi khổ của Thái tử khi trữ quân những năm qua. Cuối cùng Hoàng thượng nhẹ bẫng, chỉ bãi miễn quyền điều binh của Đông Cung, cái tính là gì? Chẳng thấm !"
Hứa Tĩnh Ương gì, đối diện , chầm chậm xem mật tấu mà Lôi Xuyên mang đến.
Lôi Xuyên uống cạn chén , đặt mạnh xuống bàn một tiếng "đông".
"Hắn công lao khổ lao, lão tử tính là gì, bá tánh thì tính là gì? Bọn quan viên áo bào thêu hạc thêu tùng đó, chỉ nịnh hót, một lũ chim chóc!"
Hứa Tĩnh Ương Lôi Xuyên xưa nay ưa đáng thương ức hiếp.
Nàng đặt mật tấu xuống.
Lôi Xuyên liếc : "Tướng quân điều tra Triệu gia ư?"
Hứa Tĩnh Ương gật đầu, về chuyện : "Ngươi cũng cần tức giận, Thái tử đối với Hoàng thượng mà , là đặc biệt. Năm đó khi Hoàng thượng còn là con tin, tiên Hoàng hậu mang thai, sinh hạ Thái tử ở Tây Việt, cùng Hoàng thượng trải qua một thời gian gian khổ."
"Tiên Hoàng hậu cùng Hoàng thượng chia sẻ hoạn nạn, đây là đứa con đầu lòng của bọn họ, địa vị tự nhiên bất đồng. Chẳng qua sự nhẫn nại của Hoàng thượng đối với Thái tử, lẽ cũng sắp đến giới hạn . Chặt một cái cây lớn, chỉ một nhát rìu là thành công, cần kiên nhẫn."
Lôi Xuyên tỏ vẻ hiểu.
Người khác thể , nhưng tướng quân thì nhất định .
"Tướng quân, còn một chuyện nữa, gần đây đắc tội với Ninh Vương ?"
"Vì ?" Hứa Tĩnh Ương khẽ dừng .
Lôi Xuyên đáp: "Gần đây mạt tướng dẫn binh thao trường luyện binh, thỉnh thoảng gặp của Phá Lỗ Quân, mỗi khi gặp, bọn họ nhất định gây sự, mấy suýt động thủ, đều mạt tướng ngăn ."
"Phá Lỗ Quân là binh tướng trướng Ninh Vương, từ chối Ninh Vương cầu , bọn họ ôm hận trong lòng cố ý gây khó dễ ?"