Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 341: Đã hoài thai

Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:05:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Nhu Tranh chỉ chần chừ một thoáng, liền lập tức ý định. Nàng bỗng dưng nước mắt lăn dài, quỳ rạp mặt đất, khổ sở cầu xin mà nắm chặt ống tay áo Thạch Văn Lâm.

 

“Thiếp căn bản hề g.i.ế.c Phạm nhị công tử, thiếu gia, tin , hãm hại!”

 

Hứa Nhu Tranh còn khá thông minh, giờ phút thể đổ vấy cho Hứa Tĩnh Ương, dù phận hai cách biệt quá lớn. Nàng đáng thương kể lể: “Thiếp cũng bỏ trốn khỏi kinh thành, mà là tra thế của , tìm nhà .”

 

“Thiếp thừa nhận từng là con nuôi của Uy Quốc Công phủ, nhưng thì chứ? Nếu thật sự chuyện thập ác bất xá như , với tính cách của đại tỷ tỷ Hứa Tĩnh Ương, chẳng lập tức trói giao cho quan phủ ư?”

 

Nàng ném vấn đề trở cho Hứa Tĩnh Ương, ý đồ lợi dụng nàng để chứng minh sự trong sạch của .

 

Thạch Văn Lâm và Phạm tiểu thư đồng loạt về phía Hứa Tĩnh Ương.

 

“Hèn chi, Hứa Nhu Tranh một nữ nhân yếu ớt, thể trốn tránh sự truy lùng gắt gao của quan phủ, hóa đều là do nhà họ Hứa các ngươi cố ý bao che!” Phạm tiểu thư là đầu tiên chỉ trích.

 

Hứa Tĩnh Ương thản nhiên : “Nàng nghĩ quá nhiều , chúng cũng nàng trốn , nếu ngẫu nhiên gặp ở Nguyệt Lão miếu, còn chẳng nàng sắp gả cho nhà họ Thạch .”

 

“Bởi mới đặc biệt nhắc nhở Hứa Nhu Tranh, phàm là chuyện gì cũng nên thành thật sớm, chẳng lẽ thật sự đợi gả nhà, gạo nấu thành cơm mới ?”

 

Thạch Văn Lâm rùng một cái, khỏi về phía Hứa Nhu Tranh, đồng thời rút tay khỏi bàn tay đang nắm chặt của nàng.

 

“Tranh nhi, thấy nàng nhất nên đến quan phủ một chuyến , chúng cùng điều tra rõ ràng chuyện .”

 

Phạm tiểu thư chờ đợi chính là câu .

 

“Người , trói nàng , áp giải xuống núi giao cho quan phủ!”

 

Hứa Nhu Tranh lập tức lóc giãy giụa: “Thiếu gia! Xin hãy tình nghĩa Tranh nhi từng hầu hạ bấy lâu, thể để bọn họ đưa đến quan phủ !”

 

Đột nhiên, nàng còn dứt lời, sắc mặt đổi, ôm miệng nôn khan.

 

Những mặt đều nghi hoặc nàng.

 

Trúc Ảnh từ lúc nào bước , thấy bộ dạng của Hứa Nhu Tranh. Nàng hạ giọng, nhưng lời đủ để những xung quanh đều thấy.

 

“Đại tiểu thư, bộ dạng của nàng ... chẳng lẽ m.a.n.g t.h.a.i ư?”

 

Thạch Văn Lâm và Phạm tiểu thư đồng loạt giật .

 

Hứa Nhu Tranh tự nhiên cũng thấy, lấy mu bàn tay lau lung tung khóe môi, trong mắt bùng lên vẻ mừng rỡ.

 

Mặc dù ngày nguyệt tín của nàng đến, nhưng dù thai cũng hợp lý, dù từ nguyệt tín rời đến giờ, một tháng .

 

Ít nhất, hãy để nàng mượn cớ , thoát khỏi tình cảnh khó khăn hiện tại !

 

Hứa Nhu Tranh dường như nắm cọng rơm cứu mạng.

 

“Chẳng trách những ngày thấy khỏe, nhiều khả năng thật sự mang cốt nhục của thiếu gia.” Nàng mắt đỏ hoe nghẹn ngào.

 

Phạm tiểu thư cau mày, ghét bỏ liếc Thạch Văn Lâm đang ngây ở đằng . Nàng chất vấn: “Làm gì chuyện trùng hợp đến !”

 

Hứa Tĩnh Ương ở bên cạnh : “Tỳ nữ Hàn Lộ của y thuật, hãy để nàng đến bắt mạch cho Hứa Nhu Tranh xem , là thật giả ngay.”

 

Hàn Lộ tiến lên, Hứa Nhu Tranh vội vàng rụt rè, trốn Thạch Văn Lâm.

 

“Thiếu gia, sợ đại tỷ tỷ, nếu trong bụng cốt nhục của chúng , tuyệt đối thể để khác đến gần ạ...”

 

Thạch Văn Lâm sắc mặt phức tạp, liếc Phạm tiểu thư và Hứa Tĩnh Ương, đang định .

 

Phạm tiểu thư như đoán đang nghĩ gì, đợi mở miệng, kịp thời cắt ngang.

 

“Cho dù Hứa Nhu Tranh m.a.n.g t.h.a.i thì ? Chẳng lẽ nhà họ Thạch các ngươi bao che đến cùng ư?”

 

Lúc , tiểu tư tâm phúc của Thạch Văn Lâm bước , đến bên cạnh thấp giọng : “Thiếu gia, nếu cô nương Phùng Tranh thật sự cốt nhục của ngài, chúng bảo vệ nàng .”

 

“Gia đình chúng xưa nay khó con nối dõi, đại thiếu gia hiện giờ cũng chỉ con gái, nếu thai cơ hội là một tiểu tử, Hầu gia khi về kinh chắc chắn sẽ vui!”

 

“Ngài vẫn luôn lo lắng Hầu gia sẽ truyền tước vị cho ngài, mà là cho đại thiếu gia ? Cứ mượn cơ hội , bảo vệ cô nương Phùng Tranh, nhà họ Phạm dù tức giận đến , họ cũng tuyệt đối dám đến gây sự với nhà họ Thạch chúng .”

 

Thạch Văn Lâm ngẩng đầu lên nữa, giọng điệu trở nên kiên quyết.

 

“Phải! Nếu Tranh nhi thật sự mang cốt nhục của , nhất định bảo vệ nàng.”

 

Trong mắt Hứa Nhu Tranh sóng gợn lay động: “Thiếu gia...”

 

Nàng lén liếc Hứa Tĩnh Ương một cái, trong mắt lướt qua vẻ đắc ý và lạnh.

 

Phạm tiểu thư tự nhiên tức giận chịu nổi, lập tức : “Ai nàng bịa đặt ? cũng thể tin tỳ nữ của Chiêu Võ Quận chúa, dù Hứa Nhu Tranh đây chính là của Uy Quốc Công phủ các nàng!”

 

“Nghe ở Nguyệt Lão miếu một lão khôn đạo y thuật cao minh, mời nàng đến, liền rõ ràng sự thật.”

 

Thạch Văn Lâm nháy mắt hiệu, tiểu tư hiểu ý: “Tiểu nhân ngay đây.”

 

Mưa mái hiên từ lúc nào nhỏ dần, những giọt nước rơi tí tách, tiếng giọt nước kêu lách tách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-341-da-hoai-thai.html.]

 

Hứa Tĩnh Ương đối mặt với Thạch Văn Lâm, giọng điệu thản nhiên, nhưng thiếu ý nhắc nhở.

 

“Ta khuyên Thạch công tử nhất định tra hỏi rõ ràng, Hứa Nhu Tranh đây khi ở Uy Quốc Công phủ, thường xuyên dùng một loại t.h.u.ố.c đàng hoàng để đạt mục đích của , Phạm nhị công tử sở dĩ nàng hãm hại, chính là vì sự xúi giục của nàng hít Tán Tiêu Hồn, chuyện , Phạm tiểu thư chắc chắn cũng rõ.”

 

Phạm tiểu thư bên cạnh lẽ cảm thấy đây là một chuyện hổ, khi Hứa Tĩnh Ương nhắc đến, mặt nàng thoáng hiện vẻ cứng đờ.

 

“Đó cũng là do Hứa Nhu Tranh dụ dỗ, vốn dĩ ca ca là một nhất, cứ thế nàng hại chết! Mẫu vì chuyện mà bạc trắng đầu một đêm.”

 

Hứa Nhu Tranh hai tay nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo Thạch Văn Lâm, nàng lắc đầu, nước mắt chảy.

 

“Thiếu gia, tin , thật sự g.i.ế.c Phạm nhị công tử.”

 

Nói xong, nàng về phía Hứa Tĩnh Ương: “Dù cũng gọi tỷ một tiếng đại tỷ tỷ, cho dù ruột của tỷ, tỷ cũng đến nỗi hạ thấp vu khống như , chẳng lẽ c.h.ế.t , tỷ mới hài lòng ?”

 

Hứa Nhu Tranh cúi đầu che mặt thút thít, giọng điệu bi thương động lòng .

 

Thế nhưng, Hứa Tĩnh Ương chỉ lạnh lùng nàng diễn trò đáng thương. Những chiêu trò mà Hứa Nhu Tranh đây luôn yêu thích sử dụng, giờ đây nàng vẫn còn bắt chước, thật sự chẳng chút tiến bộ nào.

 

Chỉ điều, khuôn mặt hủy dung, khiến dáng vẻ nàng lau nước mắt giả vờ yếu đuối, trở nên khó coi hơn nhiều.

 

Mèo Dịch Truyện

Thạch Văn Lâm che chở Hứa Nhu Tranh.

 

“Chiêu Võ Quận chúa đừng ỷ thế h.i.ế.p quá đáng, dù Tranh nhi hiện tại cũng là ái sắp cưới về.”

 

Nghe thấy từ “”, Hứa Tĩnh Ương khẩy một tiếng, đ.â.m sâu trái tim Hứa Nhu Tranh.

 

Hứa Nhu Tranh ngón tay âm thầm cắm sâu lòng bàn tay, khi vùi lòng Thạch Văn Lâm, oán độc lướt qua Hứa Tĩnh Ương.

 

Tiểu tư nhà họ Thạch nhanh mời vị khôn đạo y thuật đến, một hồi bắt mạch ngắn ngủi, khôn đạo gật đầu xác nhận.

 

“Vị nữ quý nhân quả thực thai, nhưng cơ thể yếu ớt, thai tướng , cần điều dưỡng cẩn thận.”

 

Nghe đến đây, vẻ vui mừng mặt Hứa Nhu Tranh thể che giấu, Phạm tiểu thư cau mày, đầy vẻ bất mãn.

 

Sự việc đến nước , Thạch Văn Lâm quả quyết : “Tranh nhi mang cốt nhục của nhà họ Thạch , nên thể để các ngươi tùy ý g.i.ế.c chóc cướp đoạt!”

 

Phạm tiểu thư tiến lên một bước: “Sao, ý là, nhất định bao che nàng ư?”

 

Thạch Văn Lâm ngừng : “Phụ sắp về kinh , nếu nhà họ Phạm các ngươi lòng, thì cứ đến bàn bạc với phụ !”

 

Nói đoạn, kéo tay Hứa Nhu Tranh: “Tranh nhi, chúng .”

 

Hứa Nhu Tranh nép chặt bên cạnh , dáng vẻ yếu ớt đáng thương.

 

, khi ngang qua Hứa Tĩnh Ương, Hứa Nhu Tranh khẽ nhấc mắt, lộ một nụ khiêu khích chói mắt.

 

Hứa Tĩnh Ương, mặc kệ tỷ mưu tính gì, cuối cùng vẫn thất bại .

 

Sau khi bọn họ rời , Phạm tiểu thư phất tay áo tức giận: “Thật là vô lý, từng thấy nhà nào như ! Chờ về, nhất định bảo phụ tấu lên một bản tâu thật nghiêm khắc.”

 

Nói xong, nàng đầu thấy Hứa Tĩnh Ương, khỏi với giọng mỉa mai: “Đều là do Quận chúa dung túng mà .”

 

Giọng Hứa Tĩnh Ương lạnh nhạt xa cách: “Uy Quốc Công phủ sớm cắt đứt quan hệ với Hứa Nhu Tranh, nàng của , cũng bất kỳ liên quan gì đến nhà họ Hứa chúng .”

 

Rời khỏi Nguyệt Lão miếu, Hứa Tĩnh Ương lên cỗ xe ngựa mà Tiêu Hạ Dạ chuẩn cho nàng.

 

Đường núi khai thông, những quý nhân kẹt trong miếu cuối cùng cũng thể rời .

 

Thôi Trầm Chu đến cáo biệt.

 

Hắn thấp giọng hỏi: “Quận chúa, nàng bảo mời một đám danh môn quý tộc đến, rốt cuộc là xem trò gì, vẫn thấy .”

 

Hứa Tĩnh Ương nhạt: “Qua một thời gian nữa ngươi sẽ .”

 

Thôi Trầm Chu chút thất vọng: “Còn chờ nữa ư? Thôi , là trò , thì đáng để chờ.”

 

Hắn chắp tay, cùng mấy bạn rời .

 

Hàn Lộ lên xe ngựa thấp giọng : “Đại tiểu thư, dấu vết trong Phật Bảo điện dọn sạch .”

 

“Tốt.” Hứa Tĩnh Ương gật đầu, “Chúng xuống núi thôi.”

 

Khóe môi Hứa Tĩnh Ương mím chặt, tạo thành một đường cong sắc bén.

 

Nàng chỉ x.é to.ạc lớp vỏ bọc giả dối của Hứa Nhu Tranh, mà còn nàng chịu sự chỉ trích của hàng vạn con mắt của đông hơn nữa.

 

Những quá khứ dơ bẩn, những hành vi mờ ám, đều phơi bày từng chút một ánh sáng ban ngày , mặc cho đời phỉ báng.

 

lúc , Tiêu Bảo Huệ như một con mèo con nhảy lên xe ngựa.

 

“Tĩnh Ương, thật kỳ lạ!” Nàng lên xe kêu lên.

 

 

Loading...