Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 332: Bất kính với nàng? Ta móc mù đôi mắt ngươi

Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:05:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bình Vương khe khẽ híp mắt, ngọc bản chỉ đầu ngón tay chậm rãi ma sát nan quạt: “Nếu đôi mắt của Thạch công tử đây còn dùng , bản vương ngại ngươi khoét bỏ.” Giọng điệu của dịu dàng như đang chuyện phong nguyệt, nhưng đáy mắt nổi lên một tầng sương lạnh âm trầm.

 

Lưng Thạch Văn Lâm lập tức toát mồ hôi lạnh, yết hầu khẽ nuốt nhưng kịp thốt lời nào thì chiếc quạt xếp của Bình Vương chặn ngang cổ họng.

 

“Vương gia?” Hắn run rẩy cả , quỳ sụp xuống.

 

Những bạn cùng chơi với đều im lặng , dù họ đều xuất phú quý, nhưng ai dám đắc tội Bình Vương.

 

Trong đám , Thôi Trầm Chu đưa mắt chào Hứa Tĩnh Ương, đó liền hướng về phía Thạch Văn Lâm xem náo nhiệt.

Mèo Dịch Truyện

 

Bình Vương cúi , dùng cán quạt gõ gõ đầu : “Ngươi Quận chúa mà nhíu mày cái gì? Ánh mắt đó, khiến bản vương vui.”

 

Thạch Văn Lâm vội vàng cúi đầu: “Vương gia minh, tại hạ tuyệt đối ý mạo phạm Quận chúa.”

 

Trước đó còn dám lớn tiếng với Hứa Tĩnh Ương, nhưng khi đối mặt với quyền uy hoàng tộc, chỉ thể nhận , dù trong lòng phục.

 

Bên ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng sấm, chẳng từ lúc nào trời âm u, từng đám mây đen gió thổi, từ xa cuồn cuộn kéo đến.

 

Hứa Tĩnh Ương với Tiêu Bảo Huệ: “Sắp mưa , chúng đừng chần chừ nữa.”

 

Tiêu Bảo Huệ hiểu ý nàng, liền sang với Bình Vương: “Ca, ở trong Nguyệt Lão Điện mà nổi giận, coi chừng nhân duyên thành .”

 

Bình Vương trông vẻ tùy tiện ngông cuồng, nhưng khi câu , đột nhiên rụt tay về.

 

Dường như chọc trúng tử huyệt.

 

Bình Vương lạnh lùng buông một câu: “Quỳ ở đây, đủ nửa canh giờ thì dậy.”

 

Nói đoạn, dẫn Tiêu Bảo Huệ và Hứa Tĩnh Ương khỏi Nguyệt Lão Điện.

 

Đối với một tiểu tử trời cao đất rộng như Thạch Văn Lâm, Hứa Tĩnh Ương đương nhiên sẽ cầu tình. Trong nhà cưng chiều, dung túng , nhưng ngoài thì chắc.

 

Sau khi họ rời , Thạch Văn Lâm mới dám lau mồ hôi lạnh trán, khẽ mắng một tiếng “ xoa”. Cứ đụng Hứa Tĩnh Ương là đ.á.n.h thì cũng phạt, thật chẳng chuyện gì .

 

lúc , Phạm gia tiểu thư lạnh : “Vị Chiêu Vũ Quận chúa thật bản lĩnh, thể khiến Bình Vương điện hạ vì nàng, bản nàng chẳng một lời nào, trách …”

 

“Trách cái gì?” Thạch Văn Lâm thấy Hứa Tĩnh Ương, lập tức tò mò hỏi.

 

“Trách nuôi một kế là kẻ g.i.ế.c !” Phạm gia tiểu thư nghiến răng khẽ, giọng điệu đầy căm phẫn.

 

Mọi kinh ngạc nàng , chợt nhớ , ca ca của nàng , Phạm nhị công tử, chính là đứa con gái nuôi của Hứa gia tàn nhẫn sát hại. Đứa con gái nuôi đó đến giờ vẫn bắt.

 

Thạch Văn Lâm hiểu rốt cuộc là chuyện gì, khi gia nô bên cạnh kể , mới tức giận mắng: “Thật là vô lý, Hứa gia còn ?”

 

Toàn là bại hoại!

 

Như tìm đồng minh cùng chung mối thù, Thạch Văn Lâm với Phạm tiểu thư: “Nếu phát hiện đứa con gái nuôi của Hứa gia , nhất định sẽ lập tức giải nàng đến nha môn báo quan, cũng để thế nhân thấy rõ, Hứa gia rốt cuộc gia giáo thế nào.”

 

Phạm gia tiểu thư chút cảm động: “Đa tạ công tử.”

 

Thôi Trầm Chu đến đây, đôi mắt đen trắng rõ ràng hiện lên vài phần bất mãn.

 

“Con gái nuôi, con ruột, thể đại diện cho Hứa gia?”

 

Hắn Thạch Văn Lâm: “Ngươi chỉ thấy cái của Hứa gia, Chiêu Vũ Quận chúa lập công lao hiển hách, ngươi khen Hứa gia trung liệt? Chỉ nhặt những điều .”

 

Thạch Văn Lâm biến sắc, ngẩng đầu kinh ngạc: “Trầm Chu , ý đó…”

 

“Ý của ngươi thế nào, trong lòng ngươi rõ nhất!” Giọng điệu Thôi Trầm Chu vui, “Vừa Quận chúa khó ngươi, ngươi vô cớ ghét bỏ nàng, thật là vô lý ?”

 

Dứt lời, phất tay áo: “Các ngươi tự chơi , đây.”

 

Bữa tiệc hôm nay là do Thôi Trầm Chu sắp xếp, cũng chỉ mặt, những công tử tiểu thư xuất phú quý mới chịu nể mặt đến một chuyến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-332-bat-kinh-voi-nang-ta-moc-mu-doi-mat-nguoi.html.]

 

Có mấy thấy Thôi Trầm Chu , cũng lũ lượt theo.

 

Phạm gia tiểu thư vì nghĩ cho Thạch Văn Lâm, cho rằng cùng chiến tuyến với , liền hạ giọng : “Lần Chiêu Vũ Quận chúa, đừng mặt Thôi công tử.”

 

“Vì ?” Thạch Văn Lâm hiểu.

 

Hắn về kinh muộn, về vụ tai tiếng bắt cóc đó.

 

Cho đến khi Phạm gia tiểu thư : “Chiêu Vũ Quận chúa từng một một xông ổ cướp, cứu Tiểu công chúa Thôi gia và cả gia đình Cát lão phu nhân của Lũng Tây Quận Vương phủ, ngươi ân nhân của , đương nhiên vui .”

 

Hóa ! Thạch Văn Lâm mặt mày cứng đờ, lẩm bẩm một câu: “Nàng đúng là may mắn.”

 

Kỳ thực trong lòng Thạch Văn Lâm cũng nghĩ, Hứa Tĩnh Ương trong lời đồn dũng phi phàm, là nữ trung hào kiệt thua kém nam nhi. Lý mà , kính phục những tòng quân trận, chẳng qua, ấn tượng đầu tiên Hứa Tĩnh Ương để cho quá tệ!

 

Hơn nữa, Tranh nhi của là họ hàng xa của Hứa phu nhân, một vài chuyện nội tình của Uy Quốc Công phủ. Nghe Tranh nhi , Hứa Tĩnh Ương từ nhỏ thích tranh giành, khi về kinh thì đ.á.n.h đập em trai ruột, đề cao ngoài, hạ thấp nhà, đó là chuyện thường tình. Chẳng , cách đây lâu Hứa phu nhân treo cột dài ngoài thành, Tranh nhi đó đều là kế của Hứa Tĩnh Ương. Một ngay cả việc mẫu ruột thịt chịu khổ cũng thể thờ ơ, hẳn cũng chẳng gì.

 

Thạch Văn Lâm nghĩ , chút kính phục nhen nhóm đối với Hứa Tĩnh Ương cũng tan biến .

 

Hứa Nhu Tranh đến đúng lúc. Nàng lên núi nửa đường, vài tiếng sấm chớp, trời đột nhiên đổ mưa như trút nước.

 

Con đường núi lập tức trở nên lầy lội khó . Mã xa hai bước trượt xuống, bánh xe đầy bùn đất. Xa phu ướt sũng vung roi: “Tiểu thư, đường khó quá!”

 

Hứa Nhu Tranh vén rèm ngoài, nước theo sườn dốc bùn đất ào ào chảy xuống, gần như tụ thành con suối nhỏ.

 

Nha chút sợ hãi: “Tiểu thư, chúng về phủ , mưa lớn thế , lẽ Thạch thiếu gia về .”

 

“Làm thể?” Hứa Nhu Tranh quát, “Đường lên miếu Nguyệt Lão chỉ một con đường , nếu thì sẽ gặp , chắc chắn vẫn còn núi.”

 

Nói đoạn, nàng yêu cầu xa phu lập tức thúc ngựa lên núi.

 

Gần nửa canh giờ , Hứa Nhu Tranh mới miếu Nguyệt Lão. Một khách thập phương thấy mưa lớn sớm về . vẫn còn một mưa lớn kẹt trong miếu Nguyệt Lão, đều đợi mưa tạnh mới .

 

Hứa Nhu Tranh đội nón che mưa, len lỏi hành lang, tìm kiếm từng điện thờ. Thạch Văn Lâm sẽ ở ?

 

Không ngờ, Hứa Nhu Tranh vòng qua chính điện của miếu Nguyệt Lão, thì thấy Thạch Văn Lâm từ hậu điện , mặt mang theo nụ thoải mái mà nàng lâu gặp. Tim nàng vui mừng khôn xiết, định bước tới, nhưng khi theo phía , m.á.u huyết nàng lập tức đông cứng .

 

Sao là Phạm gia tiểu thư?

 

Hứa Nhu Tranh đột ngột lùi một bước, lưng va mạnh cột hành lang, đau đến mức nàng hít một khí lạnh.

 

trùng hợp như , Phạm gia tiểu thư cũng ở đây. Sau khi về kinh, nàng vẫn luôn sống ẩn dật, chính là sợ quen cũ chạm mặt, đặc biệt là của Phạm gia. Chuyện của nàng và Phạm nhị công tử năm đó gây xôn xao khắp thành, e rằng Phạm gia tiểu thư hận nàng thấu xương, nếu nàng nhận , chắc chắn nàng sẽ ngày tháng .

 

Hứa Nhu Tranh c.ắ.n chặt môi , thở trở nên dồn dập.

 

Không … Dù nàng g.i.ế.c , nhưng Thạch Văn Lâm tin nàng ? Nếu Phạm tiểu thư thêm dầu lửa, nàng trăm miệng cũng khó biện minh.

 

Lúc , Thạch Văn Lâm và Phạm gia tiểu thư sánh bước tới.

 

lúc , bầu trời đột nhiên nổ một tiếng sấm sét kinh thiên động địa, ầm ầm vang dội.

 

Phạm gia tiểu thư kinh hãi kêu lên một tiếng, chiếc giày thêu dẫm hụt nền gạch xanh trơn trượt, cả chúi về phía .

 

Thạch Văn Lâm mắt nhanh tay lẹ, một tay túm lấy cổ tay mảnh khảnh của nàng. Lực dùng khéo léo, vững vàng đỡ , quá đường đột.

 

Khi Phạm gia tiểu thư mượn lực vững, trong lúc tay áo lụa bay lượn, lộ nửa đoạn cổ tay trắng như ngọc, nàng vội vàng rút tay về.

 

“Đa tạ Thạch công tử.” Vành tai nàng ửng hồng.

 

Ánh mắt Thạch Văn Lâm dừng vành tai ửng đỏ của nàng một thoáng, khóe môi bất giác nhếch lên: “Không cần cảm ơn, chỉ là tiện tay thôi.”

 

Ngọn lửa ghen tỵ trong lòng Hứa Nhu Tranh bốc lên, các đầu ngón tay nàng siết chặt lòng bàn tay, nhất thời, nàng quên mất cả việc né tránh.

 

 

Loading...