Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 33: Thừa nhận nói dối, lừa gạt Vương gia
Cập nhật lúc: 2025-09-30 01:08:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tĩnh Ương theo gia đình đến Đại Hùng Bảo Điện. Trong điện, Phật Đà rũ mắt, khói xanh uốn lượn như rắn. La phu nhân, phu nhân của Đông Các Đại Học Sĩ, khoác cổ áo lông chồn tím, dẫn theo nữ quyến và gia nhân của tiến lên.
“Hứa phu nhân, nhang Phật thắp xong, thỉnh trụ trì giảng kinh, ngươi cùng nhé.”
“Phiền La phu nhân sắp đặt chu đáo.” Hứa phu nhân đáp bằng một nụ .
Lần đến chùa kinh dâng hương, cũng là do La phu nhân chủ động mời, bởi La phu nhân đến sớm, thứ đều chuẩn tươm tất.
Ánh mắt La phu nhân hướng về phía các nữ quyến phía Hứa phu nhân: “Vị nào là Hứa đại tiểu thư?”
Hứa Tĩnh Ương bước tới, La phu nhân lấy một chuỗi tràng hạt Phật từ một trăm lẻ tám hạt gỗ tử đàn nhỏ.
“Hứa đại tiểu thư, ngươi nhất định nhận lấy, đây là vì Thần Sách Đại tướng quân mà cầu , đặt Phật ba ngày, khai quang .”
“La phu nhân, đa tạ .” Hứa Tĩnh Ương kiêu ngạo đáp.
La phu nhân bảo nàng đeo chuỗi hạt Phật tay, quấn ba vòng, thêm vài lời an ủi, chủ yếu là để Hứa Tĩnh Ương đừng quá đau buồn nữa. Uy danh của Thần Sách Đại tướng quân vang xa, thêm biểu hiện của Hoàng thượng mấy ngày , các thế gia đại tộc liền ngóng mà hành động, càng hiểu rõ giá trị của Hứa gia ở .
Hứa phu nhân mặt đổi sắc, giữ nguyên nụ , gọi Hứa Nhu Tranh đến, giới thiệu cùng một lượt. La phu nhân nể nang, ôm lò sưởi nhỏ một câu: “Các ngươi mệnh , đều là những đứa trẻ ngoan.”
Nói đến đây, lượt quỳ bồ đoàn Phật mà khấu đầu, dâng hương.
Đến lượt Hứa Tĩnh Ương, nàng quỳ xong dậy, Tam phu nhân Hứa gia liền : “Tĩnh Ương, con nên ca ca con cầu Phật, thêm cho vài biến Vãng Sinh Kinh.”
Trước mặt La phu nhân, Hứa Tĩnh Ương khẽ gật đầu: “Con cũng ý , mẫu , lát nữa con sẽ giảng kinh.”
Hứa phu nhân vẻ lo lắng: “Con ở đây một ?”
Các vị phu nhân giảng kinh Phật sẽ đến tiểu Phật đường.
Hứa Tĩnh Ương: “Trúc Ảnh và Thu Vân sẽ ở bầu bạn cùng con, mẫu cần lo lắng.”
Tam phu nhân Hứa gia kịp thời đề nghị: “Gần thiền phòng một gian Bồ Tát Điện, nơi đó thanh tịnh, hôm nay ai, con cứ đến đó .”
Đại bá mẫu Hứa gia, Hứa Lương thị, lập tức : “Ta sẽ ở bầu bạn cùng Tĩnh Ương .”
Tam phu nhân Hứa gia đến bên cạnh nàng: “Đại tẩu, Tĩnh Ương là ruột của Hàn ca nhi, để nàng Vãng Sinh Kinh, chúng ai cũng đừng quấy rầy.”
Hứa Tĩnh Ương gật đầu đồng ý.
La phu nhân nén lời khen: “Đại tiểu thư và Thần Sách Đại tướng quân tình thật sâu đậm, nàng tấm lòng thành kính như , Thần Sách Đại tướng quân nơi suối vàng linh thiêng chắc cũng sẽ an ủi.”
Mọi đều rời , Hứa Tĩnh Ương ôm lò sưởi tay, theo vị sa di chuyển đến hậu điện.
Càng sâu , nơi đây càng thêm hẻo lánh và yên tĩnh, khu vực gần thiền phòng một bóng , trong Bồ Tát Điện tràn ngập hương trần.
Sau khi tạ ơn sa di, Hứa Tĩnh Ương bước , giao lò sưởi tay cho Trúc Ảnh, nâng váy quỳ xuống tượng Bồ Tát.
Địa Tạng Bồ Tát chuyên quản việc vãng sinh, Hứa Tĩnh Ương rũ mắt, thành tâm gác suy nghĩ phức tạp.
Cho đến khi Thu Vân bước đến, cúi thì thầm bên tai nàng: “Đại tiểu thư, nô tỳ xem xét , xung quanh sa di nào cả, đến thiền phòng bên nghỉ ngơi một lát ? Người đường xa, vạt áo choàng phía ướt đẫm cả , nếu sinh bệnh thì chút nào.”
Hứa Tĩnh Ương mở đôi phượng mâu, đầu .
Quả thật, đuôi vạt áo choàng màu xanh lam ngọc của nàng thấm ướt một vòng nước đậm màu.
“Được, ngươi và Trúc Ảnh hãy tìm trụ trì xin Vãng Sinh Kinh, lát nữa sẽ niệm.”
“Nô tỳ ngay đây.”
Hứa Tĩnh Ương một qua Bồ Tát Điện, đến thiền phòng phía .
Từng dãy thiền phòng ở nơi sâu nhất trong ngôi chùa, trong khí ngoài mùi thông tuyết trắng còn thoảng bay mùi hương hỏa.
Sở dĩ Hứa Tĩnh Ương đáp lời dứt khoát như , là vì trong thư hồi đáp gửi Tiêu An Đường, nàng mời hôm nay đến Quốc Tự.
Mèo Dịch Truyện
Nàng sẽ tìm cơ hội tránh mặt nhà, đến thiền viện lặng lẽ dạy , bù đắp cho những buổi học lỡ đó.
Vừa đến thiền viện, một bóng dáng nhỏ bé thể chờ đợi mà chạy từ trong sân.
“Sư phụ!” Tiêu An Đường mặc áo choàng lông chồn lụa là gấm vóc, đội một chiếc mũ hình hổ đáng yêu.
Hứa Tĩnh Ương tiên giải thích với : “Người nhà trông coi chặt, còn phái canh giữ bên cạnh , thể lén lút ngoài, đành phiền Thế tử đến đây.”
Tiêu An Đường ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn, lộ răng hổ, : “Không phiền , ở cũng thể học!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-33-thua-nhan-noi-doi-lua-gat-vuong-gia.html.]
Đang chuyện, Hứa Tĩnh Ương ngẩng mắt , Tiêu Hạ Dạ từ trong thiền phòng bước .
Áo choàng lông chồn màu đen bạc, cổ áo viền lông chồn đen tuyền, kim quan buộc tóc, hàng lông mày xa xa như núi lạnh đen nhánh tựa lông quạ.
Hứa Tĩnh Ương mím môi, liền Tiêu An Đường : “Phụ vương của cũng xem học võ!”
Tiêu Hạ Dạ bước đến: “Chắc ảnh hưởng đến Hứa đại tiểu thư phát huy chứ?”
Giọng nhanh chậm, nhưng mang theo cảm giác áp bách tột độ.
Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: “Vương gia thể đến, là hạnh sự của tiểu nữ.”
Tiêu Hạ Dạ: “Vẫn An Đường công phu ám khí của ngươi xuất thần nhập hóa, hôm nay hãy để bản vương xem thử.”
Hắn đưa tới ba đồng tiền đồng, chỉ một cụm sen khô cong vẹo trong ao cạn cách đó xa.
“Đánh gãy cụm sen khô đó, đối với ngươi mà , chắc khó chứ?”
Tiêu An Đường bên cạnh, đôi mắt sáng như : “Sư phụ, hãy trổ tài thật sự cho phụ vương của xem!”
Hứa Tĩnh Ương nhận lấy đồng tiền đồng, trong lòng bắt đầu suy tính.
Nàng thể giấu giếm bản lĩnh thật sự của , nếu Tiêu Hạ Dạ sẽ cảm thấy, nàng đủ tư cách để dạy Tiêu An Đường.
Nàng cần mối quan hệ .
Bởi vì Hứa Tĩnh Ương suy nghĩ kỹ lưỡng, Trưởng công chúa và Hoàng hậu đều ý lôi kéo nàng, đặc biệt là Trưởng công chúa càng rõ rệt.
Trưởng công chúa là bậc chủ, so với Tiêu Hạ Dạ tính tình khó đoán, Hứa Tĩnh Ương cảm thấy Tiêu Hạ Dạ nhiều cơ hội để lợi dụng hơn.
Bởi vì ở chỗ , việc Thần Sách Đại tướng quân từng đỡ cho một mũi tên xuyên tim là sự thật.
Chỉ là, một khi lộ võ công, liền sẽ Tiêu Hạ Dạ nghi ngờ.
Hứa Tĩnh Ương im lặng hai khắc, trong lòng quyết định.
Nàng hai ngón tay kẹp chặt ba đồng tiền đồng, cách ao sen khô xa, cánh tay nhắm thẳng hướng cụm sen khô.
Gió lạnh nhẹ nhàng thổi sân, cuốn bay vạt áo choàng màu xanh lam ngọc của nàng.
Soạt soạt soạt——
Ba tiếng động vang lên, những đồng tiền đồng cắt đứt cụm sen khô.
Tiêu An Đường chạy tới, trong ao, hào hứng : “Sư phụ cắt sen thành ba đoạn, phụ vương xem , sư phụ lợi hại mà!”
Tiêu Hạ Dạ thấy rõ mồn một.
Công phu của Hứa Tĩnh Ương, giống hệt với Thần Sách Đại tướng quân Hứa Tĩnh Hàn!
Hắn đôi mắt mỏng nheo : “Công phu của Hứa đại tiểu thư, quả thực giống với trưởng của ngươi, bản vương từng thấy chỉ dùng lá cây, thể trong mười bước lấy mạng , c.ắ.t c.ổ thấy máu, vô cùng sắc bén.”
Hứa Tĩnh Ương cúi đầu: “Tiểu nữ chính là học từ trưởng.”
Tiêu Hạ Dạ gì.
Hắn há chẳng , công lực như , mười năm tám năm tuyệt đối thể luyện thành. Thử nghĩ xem Thần Sách Đại tướng quân khi nhập ngũ mới bao nhiêu tuổi? Chẳng lẽ lúc đó hai họ cùng học ?
Tiêu An Đường chạy tới, quấn quýt Hứa Tĩnh Ương dạy công pháp.
Hứa Tĩnh Ương đưa đến bên cạnh, dạy cách đúng tư thế, cách vận dụng sức cánh tay.
Bận rộn một lát, tùy tùng đến, đưa Tiêu An Đường thiền phòng sưởi ấm thể.
Tiêu An Đường tình nguyện , còn la lối: “Sư phụ, nghỉ ngơi một lát sẽ đến ngay.”
Đợi , Hứa Tĩnh Ương mới , đến mặt Tiêu Hạ Dạ quỳ xuống.
“Xin Vương gia giáng tội.”
“Ngươi tội gì?” Tiêu Hạ Dạ nhướng mày.
Hứa Tĩnh Ương đôi phượng mâu đen nhánh: “Tiểu nữ dối, lừa gạt Vương gia.”