Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 304: Dưỡng Muội Về Kinh Gặp Cha Ruột, Ác Niệm Nảy Sinh
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:42:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quán với cảnh trí thanh u, ban ngày đông nghịt khách. Trong nhã gian lầu, một nữ tử đội mũ trùm đầu, che nón lá, yên, chờ đợi một ai đó tới.
Một lát , cửa đẩy , Tôn Tranh Ngôn bước . Ngay khoảnh khắc thấy y, nữ tử lập tức dậy. Nàng dám tin dung mạo Tôn Tranh Ngôn, bỗng nhiên hiểu , những huyết mạch duyên, chỉ cần một cái là thể nhận .
“Phụ ...” Hứa Nhu Tranh bật lớn, quỳ lạy xuống đất.
Tôn Tranh Ngôn vội vàng bước tới, đỡ nàng dậy: “Quả thực là con ư, Tranh Nhi?”
Hứa Nhu Tranh lén lút thư liên lạc với y, y còn tưởng là cạm bẫy. Đợi khi âm thầm xác nhận với Hứa phu nhân, mới là thật. Hứa Nhu Tranh thật sự về kinh , Hứa phu nhân vô cùng xúc động, hận thể đích tới gặp nàng.
“Là con, phụ ,” Hứa Nhu Tranh ngừng rơi lệ, “Trời xanh mắt, nữ nhi còn thể sống sót trở về gặp .”
Tôn Tranh Ngôn vội vàng đỡ nàng dậy. Y mặt nàng: “Nghe mẫu con , mặt con...”
Hứa Nhu Tranh khựng một chút, vươn tay gỡ nón lá và mũ trùm đầu xuống. Lộ một gương mặt đầy sẹo lồi. Trên gò má, từ vị trí xương gò má tới khóe miệng, một vết sẹo thịt lồi. Trông vô cùng đáng sợ. Mái tóc dài của nàng cũng còn nữa, nuôi dưỡng mấy ngày nay, bây giờ vẫn là tóc ngắn.
Sự kinh hãi trong mắt Tôn Tranh Ngôn, Hứa Nhu Tranh thấy. Nàng nghẹn ngào : “Phụ , nhất định báo thù cho con, Hứa Tĩnh Ương ép mẫu hủy hoại mặt con, còn gán cho con tội danh g.i.ế.c , hại con trở thành kẻ truy nã, đó còn đưa con đến Am Hối Quá ở Tây Bắc, ép con ni cô!”
“Con ở nơi đó chịu đủ sỉ nhục, sống bằng chết, nếu con gặp , e rằng c.h.ế.t cũng tìm thấy , cho nên c.ắ.n răng chịu đựng một , cuối cùng cũng trở về kinh thành!” Hứa Nhu Tranh đem chuyện gặp đường, kể .
Tôn Tranh Ngôn tới cuối cùng, một quyền đ.ấ.m xuống bàn. “Con gái của , con chịu oan ức , Hứa Tĩnh Ương tâm tư độc ác, nàng sẽ đắc ý bao lâu .”
“Nàng nhất định sẽ gặp báo ứng!” Hứa Nhu Tranh , ngữ điệu đổi, “ phụ , bây giờ con cần cho con một phận, tiểu công tử Quảng Bình Hầu phủ đối với con gặp yêu.”
“Hai chúng con thổ lộ tình ý cho , chỉ là Hầu phu nhân chê con là nô tỳ, con nếu gả cho tiểu thiếu gia chính thê, cần một phận tiểu thư, phụ thể giúp con sắp đặt chăng...” Ánh mắt Hứa Nhu Tranh lóe lên tia đáng thương.
, Tôn Tranh Ngôn nhíu mày tỏ vẻ khó xử.
Hứa Nhu Tranh trong lòng khẽ run: “Phụ , đang khó xử chăng?”
Tôn Tranh Ngôn thở dài: “Không giấu con, Tranh Nhi, và mẫu con vì tình khó kìm nén, mới con, nhưng, từng nghĩ tới việc từ bỏ con, cho nên sắp xếp Đào cô bà chăm sóc con.”
“Vốn dĩ kế hoạch của chúng là, để con Uy Quốc Công phủ, thế phận của Hứa Tĩnh Ương, nhưng bây giờ kế hoạch thất bại .”
“Ta thê tử và con cái của , dám đưa con về phủ , chỉ sợ con bọn họ ức hiếp.” Nghe đến đây, Hứa Nhu Tranh nước mắt lưng tròng.
“Nữ nhi hiểu nỗi khó xử của , thể gặp phụ , con c.h.ế.t mà hối tiếc .” Tôn Tranh Ngôn bỗng nhiên cảm thấy nàng đáng thương. Dù cũng là cốt nhục của , chịu nhiều khổ cực như , còn ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế. Nếu Hứa Tĩnh Ương, Hứa Nhu Tranh hẳn sẽ một tương lai tươi sáng bao?
“Tranh Nhi, con đừng nản lòng, tuy thể chứa chấp con, nhưng thể bịa đặt cho con một phận, cứ con là con của họ hàng xa của .”
“Cũng ... chỉ cần phụ khó xử, Tranh Nhi đều theo .” Hứa Nhu Tranh xong, thêm những lời an lòng y: “Chỉ cần con gả Hầu phủ, nhất định sẽ trở thành trợ lực của phụ , đến lúc đó đừng một Hứa Tĩnh Ương, chính là Uy Quốc Công phá hoại gia đình chúng , con cũng sẽ giúp phụ đối phó y!”
Tôn Tranh Ngôn lộ vẻ mặt vui mừng. “Đứa trẻ ngoan.”
Tin tức Hứa Tĩnh Ương đột nhiên dọn khỏi Uy Quốc Công phủ, nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành. Đủ lời đồn đoán, nhưng Hứa gia một ai hồi đáp.
Hứa Tĩnh Ương ở tại Quận Chúa phủ vô cùng thoải mái, ngay cả Tháp Tinh cũng riêng một chuồng ngựa. Nàng cũng đón Bách Lý phu nhân và Mộc Đao tới ở, ở ngoại viện để phòng cho các nàng, để các nàng bình thường theo nàng luyện võ, việc gì thì đến võ viện của sư phụ Quách Vinh tăng cường luyện tập.
Riêng tư, nàng cũng âm thầm hỏi Quách Vinh, Bách Lý phu nhân và Mộc Đao biểu hiện thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-304-duong-muoi-ve-kinh-gap-cha-ruot-ac-niem-nay-sinh.html.]
Quách Vinh : “Một thì liều mạng luyện công, còn liều mạng luyện công, đồng thời ăn quá nhiều, đồ nhi, lu gạo của sư phụ trong vỏn vẹn nửa tháng, cạn hai lượt .”
Mèo Dịch Truyện
Hứa Tĩnh Ương nhịn bật , sai Hàn Lộ đưa nhiều đồ vật qua đó.
Hôm đó, nàng đang dạy Mộc Đao dùng khéo léo b.ắ.n tên. Trúc Ảnh nhanh chóng bước tới. “Đại tiểu thư, tứ thiếu gia đến .”
Hứa Tĩnh Ương tiền viện hoa sảnh tiếp đón Hứa Minh Ngọc. Thiếu niên trưởng thành càng thêm cao ráo tuấn lãng, dung nhan xuất chúng, dáng vẻ chính khí lẫm liệt.
“A tỷ.” Hứa Minh Ngọc thấy Hứa Tĩnh Ương, lập tức cúi đầu vái chào.
Hứa Tĩnh Ương mỉm : “Ngọc ca nhi, gầy , buổi trưa ở dùng bữa.”
Hứa Minh Ngọc gật đầu, mày kiếm mắt vô cùng . “Vậy sẽ khách sáo với A tỷ nữa.”
Y xuống, uống mấy chén , như cũ với Hứa Tĩnh Ương về công vụ trong cung của . Hứa Tĩnh Ương là một tính cách ham học hỏi, mỗi tháng Ngự Lâm Quân phép nghỉ ngơi hai , một cũng cần, vẫn luôn tuần tra trong cung. Bởi tuy thăng chức nhanh, nhưng khác thể tìm gì.
Sau khi trò chuyện phiếm, Hứa Minh Ngọc đến chuyện trong nhà. “Sau khi A tỷ , cha đóng lối , qua với nhị thúc nữa, tam thúc và tam thẩm cáo bệnh, cũng gặp bọn họ nữa.”
Hứa Tĩnh Ương nhạt: “Các cần gì như .”
Hứa Minh Ngọc nàng: “Bởi vì đều , ai vì gia đình mà bỏ nhiều hơn, nhị thúc đuổi A tỷ , là tự chặt đứt hai cánh tay , y sẽ nhanh hối hận thôi.”
Hứa Tĩnh Ương nhạt bỏ qua. Nàng Uy Quốc Công hối hận, chuyện của Hứa phu nhân một khi bại lộ, nàng y hộc máu, chấn động, và tức giận.
Hứa Minh Ngọc im lặng một lát, bỗng nhiên : “A tỷ, đưa tỷ rời khỏi kinh thành nhé?”
Hứa Tĩnh Ương đang uống , bỗng nhiên khựng , nâng đôi mắt phượng lên chút kinh ngạc. “Rời khỏi kinh thành, ?”
“Đi đến nơi tỷ ,” Hứa Minh Ngọc bình tĩnh , dường như suy nghĩ nhiều , “Chỉ và tỷ, chỉ cần tỷ quyết định, liền lập tức xin từ chức trong cung, cũng với cha , bọn họ đều ủng hộ .”
Hứa Tĩnh Ương đặt chén xuống, thật sự nghiêm túc. “Ngọc ca nhi, nghĩ như , khó khăn lắm mới Ngự Lâm Quân Giáp Tự đội, cách ước mơ của chỉ còn một bước, rời khỏi kinh thành cùng ?”
Hứa Minh Ngọc mím chặt môi mỏng: “Ta A tỷ chịu oan ức nữa, so với A tỷ, chức quan của thực đáng là gì?”
Hứa Tĩnh Ương đôi mắt phượng đen láy một lát, cuối cùng cũng hiểu . Đệ lẽ tưởng rằng, nàng Uy Quốc Công đuổi ngoài.
“Ngọc ca nhi,” giọng Hứa Tĩnh Ương trở nên dịu dàng, “Là tự dọn , đây là thời cơ vẫn luôn chờ đợi.”
Hứa Minh Ngọc sững sờ: “A tỷ... tỷ sớm ư? Vậy chúng và tam thúc bọn họ, là gánh nặng của tỷ ?”
Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: “Đương nhiên , các là nhà của , chỉ là vài chuyện cần ngoài mới thể .”
“Thì là ...” Hứa Minh Ngọc dường như nhẹ nhõm hẳn.
Lúc rời , Hứa Minh Ngọc lặp lặp dặn dò: “A tỷ, sẽ lợi dụng hai cơ hội nghỉ ngơi mỗi tháng để đến thăm tỷ, tỷ chuyện gì vui, cũng cho .”
Hứa Tĩnh Ương gật đầu: “Ta , tam cũng thường xuyên đến bầu bạn với , cần lo lắng.”
Nhìn nàng, Hứa Minh Ngọc dường như nhiều cảm khái , nhưng cuối cùng chỉ biến thành một đôi mắt đen láy trông vẻ ướt át. “Ta sẽ càng cố gắng hơn, sớm một chút để các thể dựa .”