Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 295: Thượng Nguyên giai tiết, hữu tình nhân tương hội
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:42:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Hạ Dạ độc hành cung đạo. Tường đỏ tuyết trắng, nắng tháng Giêng mang theo chút ấm. ánh sáng chiếu vầng mi kiếm, đôi mắt tinh của xuyên thấu sự lạnh lẽo nơi đáy mắt. Trở về Cần Chính Điện, liền tự nhốt .
Bạch Hạc vội vàng chạy đến, thấy Hắc Vũ cùng một đám Ngự Lâm Quân đang canh gác bên ngoài. Bạch Hạc vội hỏi: “Vương gia rảnh ? Ta việc trọng yếu cần bẩm báo.”
Hắc Vũ ngăn , khẽ lắc đầu, hạ giọng: “Tâm trạng Vương gia cực kỳ kém, hai vị đại thần đến nghị sự, đều quở trách một trận.”
Bạch Hạc trầm ngâm: “ mà, Chiêu Vũ Quận chúa tìm Vương gia việc.”
Đang chuyện, hai vị đại thần mới nhậm chức của Lại Bộ liên tiếp chạy đến. Việc quốc gia trọng đại, Bạch Hạc đành lui về phía , yên lặng chờ đợi thời cơ. Cứ thế chờ đợi, liền nửa ngày trôi qua.
Khi hoàng hôn buông xuống, Tiêu Hạ Dạ cuối cùng cũng từ Cần Chính Điện bước . Chàng cúi lên kiệu, xoa nhẹ mi tâm mệt mỏi.
“Vương gia…” Bạch Hạc cạnh kiệu, “Chiêu Vũ Quận chúa đến.”
Tiêu Hạ Dạ động tác khựng , bàn tay thon dài vén rèm kiệu ngoài. Trên con đường tuyết trắng mịt mùng của cung đạo, bóng dáng Hứa Tĩnh Ương.
Tiêu Hạ Dạ lạnh lùng Bạch Hạc: “Nàng ở ?”
Bạch Hạc đáp: “Ở nhà.”
Tiêu Hạ Dạ nhắm mắt , giọng băng giá: “Lần ngươi mà còn hồi bẩm tử tế, bản vương sẽ phạt ngươi đến Nam Cương một đ.á.n.h về hai bộ lạc.”
Bạch Hạc cúi đầu, thầm nghĩ chuyện thể trách , Vương gia bận rộn, nào dám Cần Chính Điện bẩm báo.
Tiêu Hạ Dạ trở về Vương phủ khi trời nhập nhoạng tối. Dận ma ma Hứa Tĩnh Ương vẫn còn ở trong viện, đẩy mạnh cửa, cảm thấy trong phòng tĩnh mịch tiếng động. Song cửa ánh tà dương kéo thành cái bóng tĩnh lặng, đổ dài giá sách cạnh tường, ánh sáng lốm đốm.
Tiêu Hạ Dạ vòng qua bình phong, thấy một Hứa Tĩnh Ương đang ngủ . Nàng tựa lưng ghế, hai tay khoanh , khi nhắm mắt, lông mi đen nhánh, dung mạo thanh lãnh bình yên. Trên bàn phía , vẫn còn đặt một quyển binh thư đang mở. Bên cạnh bốn năm tờ giấy, đầy chữ triện chỉnh tề.
Tiêu Hạ Dạ cầm lên xem, Hứa Tĩnh Ương thể học thuộc lòng binh thư. Chàng bất động thanh sắc cởi đại cẩm bào, động tác cực kỳ nhẹ nhàng khoác lên nàng.
Chưa đợi đại cẩm bào phủ xuống, Hứa Tĩnh Ương chợt vươn tay, khóa chặt cổ tay Tiêu Hạ Dạ. Nàng lúc mới mở đôi phượng mâu, thấy là Tiêu Hạ Dạ, liền thu ngón tay về.
“Vương gia về.” Hứa Tĩnh Ương dậy.
Tiêu Hạ Dạ đặt đại cẩm bào lên ghế, đôi mắt mỏng mang thần sắc hòa hoãn, giọng trầm thấp êm tai: “Chờ mệt ? Binh pháp thuộc làu bốn năm trang giấy .”
Hứa Tĩnh Ương khẽ : “Cũng tạm, quen .”
Nàng cùng Tiêu Hạ Dạ đến La Hán Tháp cửa sổ, hai đối diện , Dận ma ma bước dâng . Hứa Tĩnh Ương kể chuyện gặp thích khách ngày hôm nay cho Tiêu Hạ Dạ một .
Tiêu Hạ Dạ chỉ đến một nửa, liền nhíu mày. Chàng chợt hỏi: “Nàng , Tư Thiên Nguyệt ngẫu nhiên gặp Triệu Hi?”
“ .”
Hứa Tĩnh Ương ngờ, nàng còn đến điểm nghi vấn của , Tiêu Hạ Dạ cảnh giác ở cùng một chỗ với nàng.
“Dù là tình cờ gặp, nhưng cảm thấy thời gian quá đỗi khéo léo, Triệu Hi dẫn theo ba binh tướng, cùng Tư đại công chúa chuyện phiếm, đó xuất hiện thích khách, Triệu Hi hề hoảng loạn, điều giống nàng .”
Tiêu Hạ Dạ nhấp , nhướn mày hỏi: “Nàng hiểu nàng ?”
Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: “Nàng dũng khí, nhưng trí mưu đủ, chuyện tiễu phỉ, cảm thấy nàng là dễ gặp chuyện hoảng loạn, nhưng nàng hề.”
Đôi mắt Tiêu Hạ Dạ ngưng tụ vài phần lạnh lẽo sát khí, chậm rãi đặt chén xuống.
“Bản vương hiểu ý nàng , nàng nghi ngờ Triệu Hi thích khách sẽ đến.”
“ , hơn nữa, nếu suy nghĩ sâu xa hơn, chừng Triệu Hi là cố ý đến để lập công.”
Chém g.i.ế.c thích khách, cứu sứ thần Bắc Lương đại diện đại công chúa, dù cũng là một việc lập công. Ánh sáng chiếu mắt Hứa Tĩnh Ương, Tiêu Hạ Dạ kỹ một lúc, mới phát hiện đồng tử nàng đen thuần khiết. Đồng tử của khác lẽ mang chút màu nâu, nhưng nàng một màu đen , như ngọc thạch óng ánh.
Hứa Tĩnh Ương : “Triệu Hi nếu thật sự , tức là mưu tính cho nàng , nghĩ rằng mục đích đó nâng đỡ Triệu Hi hề đơn giản, mà Triệu phó tướng yêu thương nữ nhi , Vương gia nếu rõ chuyện , thể đề phòng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-295-thuong-nguyen-giai-tiet-huu-tinh-nhan-tuong-hoi.html.]
Tiêu Hạ Dạ mắt nàng, nhất thời gì.
Hứa Tĩnh Ương dừng một chút, liền bổ sung: “Đây chỉ là suy đoán của , Vương gia cứ việc điều tra kỹ lưỡng.”
“Hứa Tĩnh Ương,” Tiêu Hạ Dạ khẽ , lùi , “Bản vương thích cảm giác chúng đều cùng chung một con thuyền .”
Hứa Tĩnh Ương nhướn mày: “Vậy con thuyền của Vương gia là thuyền giặc ?”
Yết hầu Tiêu Hạ Dạ khẽ nhúc nhích, tiếng nhẹ trầm thấp thoát từ môi .
“Người lên thuyền mới nhớ hỏi ? Quá muộn .”
Hứa Tĩnh Ương dậy: “Lời xong, nên .”
Ánh hoàng hôn vàng vọt dát một lớp vàng lên vầng mi mày sâu thẳm của Tiêu Hạ Dạ, thấy nàng , hỏi: “Không ở dùng bữa ?”
“Không , lúc chờ Vương gia, uống no bụng .” Hứa Tĩnh Ương xong liền rời .
Tiêu Hạ Dạ ngây tại chỗ. Chàng kinh ngạc, thì , Hứa Tĩnh Ương cũng sẽ trêu ghẹo . Mỗi khi như , dường như thấy một góc bản tính đè nén trong nội tâm nàng, tràn đầy sự linh động hoạt bát của một cô gái nhỏ.
Hứa Tĩnh Ương , Tiêu Hạ Dạ gọi Bạch Hạc đến, lạnh giọng dặn dò.
“Sau ngươi nếu nắm chắc , chỉ cần nhớ một điều, chuyện của nàng, sánh ngang với quốc sự, báo cáo sớm.”
Bạch Hạc chắp tay: “Dạ!”
Tết Nguyên Tiêu mười lăm tháng Giêng. Đại Yến một phong tục trong dịp lễ , những nam nữ tâm đầu ý hợp sẽ cùng phố, du ngoạn hội đèn.
Hứa Tĩnh Ương đến hội đèn, mà dẫn theo Hứa Tĩnh Tư và Hứa Tĩnh Diệu đến Bình Vương Phủ Đệ. Bình Vương đang uy thế lớn, chuẩn cả ngàn chùm pháo hoa, mời tất cả quyền quý trong kinh thành. Cố Gia cũng sẽ đến, vì Hứa Tĩnh Tư cùng Hứa Tĩnh Ương.
Đến Bình Vương phủ, quản gia bỏ qua nhiều quý khách khác, trịnh trọng đón Hứa Tĩnh Ương phủ. Hắn nhiệt tình giới thiệu những cảnh và vật phẩm quý hiếm trong Bình Vương phủ cho Hứa Tĩnh Ương. Bố cục của Bình Vương phủ , giống hệt tính cách của chủ nhân, khắp nơi đều toát lên sự quái gở khó lường.
Vòng qua ảnh bích, đối diện là một ngọn giả sơn đen tuyền. Đá núi lởm chởm như quỷ trảo, nhưng đỉnh núi trồng một gốc hải đường rủ lả lướt kiều diễm. Quản gia thấy Hứa Tĩnh Ương dừng chân, vội : “Đây là Mặc Ngọc Phong do Vương gia đặc biệt vận chuyển từ Ô Tôn về từ lâu, đúng với phong cách ‘lấy sát khí nuôi vẻ kiều diễm’.”
Xuyên qua hành lang uốn lượn chín khúc, bỗng thấy bên trái cả bức tường trắng vẽ một bức Đồ Đạp Thiết dữ tợn như mực đổ, bên đặt một chiếc bình phong lưu ly tinh xảo mười hai cánh, bình phong thêu cảnh mưa khói Giang Nam. Một bên cương một bên nhu, một bên hung dữ một bên tao nhã, tương đắc ích chương.
Sau khi xem hết một lượt, Hứa Tĩnh Ương tạ ơn quản gia, định tự dạo thêm. Đợi quản gia , Hứa Tĩnh Tư hạ giọng: “A tỷ, thẩm mỹ của Bình Vương kém quá.”
Hứa Tĩnh Ương khỏi bật .
lúc , Cố Gia từ xa chạy đến. Chàng mày kiếm mắt , rạng rỡ dễ .
“Đại tỷ tỷ!” Chàng cúi chào Hứa Tĩnh Ương .
Hứa Tĩnh Tư bên cạnh nũng: “Ngươi gọi bừa, đây là tỷ tỷ của !”
Cố Gia : “Cũng là tỷ tỷ của .”
Nói xong, với Hứa Tĩnh Tư: “Hôm nay dẫn theo hai biểu đến cùng, qua đó chuyện ?”
Sau Hứa Tĩnh Tư sẽ gả qua chủ mẫu, tự nhiên giao thiệp với thích của . Hứa Tĩnh Tư trả lời, mà Hứa Tĩnh Ương.
Hứa Tĩnh Ương khẽ gật đầu: “Đi , nhưng ở đây đông phức tạp, Cố Gia, giao tam cho ngươi , nãy Lô gia công tử dẫn ngũ thưởng hoa, nhưng hứa với cẩn thận đó.”
Mèo Dịch Truyện
Cố Gia vội vàng nghiêm mặt: “Đại tỷ tỷ cứ yên tâm, bảo vệ Tĩnh Tư, tuyệt để nàng chịu chút nguy hiểm nào.”
Hứa Tĩnh Tư đẩy một cái: “Đừng lắm lời nữa, nhanh , lát nữa trời tối chúng còn về tiền viện xem pháo hoa.”
Họ kết bạn cùng , trong vườn hôm nay ít thiếu gia tiểu thư đang độ tuổi xuân, dần dần, khắp nơi đều là những bóng hình đôi lứa. Hứa Tĩnh Ương đang thong thả dạo chơi, thì lúc từ phía bịt mắt nàng. Một mùi hương phấn son thoang thoảng bay tới.
“Đoán xem là ai!”