Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 278: Thu nhận nữ binh! Nghe nói dưỡng muội đã trốn về kinh rồi?

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:42:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người gác cổng khoanh tay, chặn ở cửa. “Không cho tức là cho , ai cũng vô ích!”

 

Tôn Tranh Ngôn trợn tròn mắt, một luồng lửa giận bỗng nhiên bốc lên.

 

Một Vi Quốc Công phủ nhỏ bé, một kẻ phất lên bất ngờ, còn dám đối xử với như ư?

 

Biểu Hứa phu nhân của nhiều ngày tin tức truyền . Tôn Tranh Ngôn thậm chí còn gặp Thượng ma ma, cảm thấy vấn đề đơn giản.

 

Bởi , hôm nay đến chỉ một mục đích, nếu Hứa phu nhân thật sự Vi Quốc Công ghét bỏ, nhanh chóng an bài thêm tai mắt mới Vi Quốc Công phủ.

 

Sắc mặt Tôn Tranh Ngôn tối sầm , chắp tay lưng, bày dáng vẻ quan đầy đủ.

 

“Ngươi chỉ là một tên nô bộc nhỏ bé, dám bất kính với quý khách như , chủ tử nhà ngươi chuyện ?”

 

Người gác cổng vui: “Trong phủ , Đại tiểu thư chính là chủ tử của chúng .”

 

Tôn Tranh Ngôn phất tay áo: “Nực ! Từ xưa nữ tử gả theo cha, chuyện cha còn sống mà để con gái đầu trông coi gia nghiệp? Vả , luận vai vế, là biểu cữu của Quận chúa, nàng tự đón thì thôi, còn sai các ngươi cự tuyệt ngoài cửa, há lẽ nào…”

 

Lời còn dứt, gác cổng còn kịp , thì cạnh bên bỗng nhiên xông tới một bóng đen.

 

Các tùy tùng bên cạnh Tôn Tranh Ngôn còn rõ, thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Tôn Tranh Ngôn xông đ.â.m bay !

 

“Lão gia!” Các tùy tùng của Tôn phủ kinh hãi kêu lên, nhao nhao vây .

 

Bọn họ luống cuống tay chân đỡ Tôn Tranh Ngôn từ trong đống tuyết dậy.

 

Tôn Tranh Ngôn giận đến râu run nhè nhẹ: “Kẻ nào dám mạo phạm bổn quan?”

 

Mọi sang, chỉ thấy đó là một nữ tử hình đầy đặn, cao lớn. Nàng mặc bộ y phục vải bố màu xanh thô kệch, bên là chiếc quần vải đen, giờ phút phủi phủi những hạt bụi tồn tại tay, liếc Tôn Tranh Ngôn một cái.

 

“Ngươi quản là ai, ăn cơm nhà ngươi, đ.á.n.h ngươi thì nào?”

 

“Hỗn xược!” Tôn Tranh Ngôn chỉ cô nương mập mạp mắng nhiếc, “Ngươi chỉ là một dân đen, dám hành hung triều đình mệnh quan, tội càng thêm nặng.”

 

Người gác cổng của Vi Quốc Công phủ thấy , đầu liếc mắt hiệu cho đồng bạn, bảo lén báo cho Hứa Tĩnh Ương.

 

Ngoài cửa, cô nương mập mạp đối mặt với quyền thế, cũng hề e sợ. Nàng mò trong lòng một chiếc bánh nướng, dùng bàn tay thô ráp gạt tuyết bậc thang, cứ thế xuống gặm bánh ăn.

 

“Ta dân đen, là nô lệ của Quận chúa, nàng mua về, ngươi ở ngay cửa nhà mà nàng, liền đ.á.n.h ngươi.”

 

Tôn Tranh Ngôn lập tức nổi giận đùng đùng.

 

Thì là Hứa Tĩnh Ương sắp xếp đến, cố ý sỉ nhục . Hay lắm!

 

“Dạy dỗ nàng một bài.” Tôn Tranh Ngôn hạ lệnh, bốn tùy tùng bên cạnh lập tức xông về phía cô nương mập mạp.

 

Thế nhưng, bọn họ hai tay nắm chặt lấy vạt áo của nàng, phát hiện cho dù dùng sức thế nào, cô nương vẫn nhúc nhích mảy may. Bốn tùy tùng , một trong đó giơ nắm đ.ấ.m định nện mặt nàng.

 

Thế nhưng cô nương mập mạp tung cước đá bay. Tên tùy tùng gầy gò liền nàng một cước đá thẳng đến gốc tường đối diện, ai nha một tiếng ngã lăn, ôm cổ dậy nổi.

 

Cô nương mập mạp dậy, hai chân dang rộng vững, “hê ha” một tiếng gầm lên, ba tùy tùng còn liền nàng hất văng .

 

Tôn Tranh Ngôn sững sờ, trong cỗ xe ngựa phía , một bàn tay ngọc ngà vén rèm lên, thấy cảnh , đôi môi đỏ mấp máy, lộ vẻ mặt chấn động.

 

Cô nương mập mạp hai tay chống nạnh: “Cút!”

 

Tôn Tranh Ngôn đưa tay, chỉ Vi Quốc Công phủ, chỉ cô nương mập mạp.

 

“Tốt, các ngươi khinh quá đáng, thật chẳng điều.” Hắn xong, lạnh lùng phất tay áo, lên xe ngựa rời .

 

Cô nương mập mạp đá một viên đá nhỏ về phía xe ngựa, phì một bãi nước bọt. Nàng định lên bậc thang, thì thấy bên trong Vi Quốc Công phủ, Hứa Tĩnh Ương khoác áo choàng lớn, dẫn theo hai nha bước .

 

Cô nương mập mạp lập tức nhét bánh nướng lòng, quỳ xuống thỉnh an: “Tham kiến Quận chúa.”

 

Trúc Ảnh liếc : “Ô, ngươi là cô nương ngày đến bán chôn cha.”

 

“Chính .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-278-thu-nhan-nu-binh-nghe-noi-duong-muoi-da-tron-ve-kinh-roi.html.]

Phượng mâu của Hứa Tĩnh Ương lướt qua dung nhan nàng nhanh chậm.

 

“Ngươi cầm bạc , nay là vì điều gì?”

 

“Ta chôn cất phụ , ở mộ thờ tang bảy ngày, thể chút vướng bận theo ngài .”

 

Hứa Tĩnh Ương nhướng mày, cô nương mập mạp : “Lần ngài , nghĩ kỹ , sợ chết! Mọi xung quanh đều ngài là nữ hào kiệt khăn quai yếm, liền cam lòng theo hào kiệt việc, sẽ chịu thiệt thòi .”

 

Thấy Hứa Tĩnh Ương gì, cô nương mập mạp hai tay ôm quyền, quỳ xuống khẩn cầu.

 

“Quận chúa, xin ngài thu nhận , việc gì khổ cực, việc gì nặng nhọc, đều cam lòng .”

 

“Ngươi tên là gì?” Hứa Tĩnh Ương cuối cùng cũng mở lời.

 

“Lúc phụ còn sống, gọi là Nha Đầu Mập.” Nói đến đây, cô nương mập mạp chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.

 

Hứa Tĩnh Ương: “Vậy đặt cho ngươi một tên lớn.”

 

Nha Đầu Mập khựng : “Ta tên lớn, chỉ là từng gọi, vì , gọi là Mộc Đao.”

 

“Tên dứt khoát mạnh mẽ, cứ gọi như ,” Hứa Tĩnh Ương nghiêng đầu Trúc Ảnh, “Ngươi dẫn nàng tắm rửa y phục, chuẩn chút thức ăn, đợi nàng nghỉ ngơi thỏa, sẽ tự đưa nàng đến chỗ sư phụ.”

 

Nói xong, Hứa Tĩnh Ương liền cửa.

 

Mộc Đao tại chỗ ngẩn ngơ. Nàng Trúc Ảnh và Hàn Lộ: “Ý của Quận chúa rốt cuộc là nhận nhận?”

 

Hàn Lộ .

 

Trúc Ảnh gọi nàng: “Đương nhiên là nhận ! Đại tiểu thư trúng căn cơ và tính cách của ngươi, theo nhà , một vài việc đơn giản, sẽ dạy cho ngươi.”

 

“Đa tạ!”

 

Mộc Đao ở Vi Quốc Công phủ ăn hết hai thùng cơm, khi Hứa Tĩnh Ương đến, nàng chút ngượng ngùng.

 

“Quận chúa, khi nào bắt đầu việc?”

 

Sau khi Trúc Ảnh chỉ bảo, những quy củ cơ bản, Mộc Đao học . Ăn đồ của , nàng gì đó để đáp , luôn cảm thấy với sự trọng dụng của Hứa Tĩnh Ương.

Mèo Dịch Truyện

 

Hứa Tĩnh Ương chỉ : “Ngươi chỉ chút căn cơ, nhưng đều là võ công tự phát, sẽ đưa ngươi đến võ viện , những gì cần luyện tập, ngươi chăm chỉ rèn luyện.”

 

Nàng đưa Mộc Đao đến chỗ sư phụ Quách Vinh. Sau Mộc Đao sẽ ở cùng Bách Lý phu nhân, hai nhanh trở nên thiết. Khi luyện công phu, hai càng so kè nỗ lực, đều yếu nhất trướng Hứa Tĩnh Ương.

 

Điều khiến Hứa Tĩnh Ương ngờ là, Mộc Đao tài b.ắ.n cung bách bộ xuyên dương, độ chính xác của cung tên quả thực đến kinh ngạc. Mộc Đao tự , chỉ cần là con mồi nàng bắn, con mồi nào thoát .

 

Chẳng mấy chốc, Tiêu An Đường cũng đến, Hứa Tĩnh Ương hẹn hôm nay dạy luyện võ. Tiêu An Đường tiến bộ nhanh, mỗi chiêu mỗi thức, đều dáng vẻ trò.

 

Sau đó, trong tiếng reo hò “ tay một chiêu” của , Hứa Tĩnh Ương bẻ một cây băng trụ mái hiên, dùng vải trắng bịt mắt .

 

Gió lạnh lướt qua những sợi tóc mai của nàng, âm thanh xung quanh khoảnh khắc bỗng trở nên rõ ràng. Nàng tập trung thẳng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve băng trụ, cái lạnh thấm da thịt.

 

Đột nhiên, xương cổ tay nàng trầm xuống, lực đạo từ vai cánh tay xuyên suốt đến đầu ngón tay, cây băng trụ bỗng nhiên phá bay !

 

Chưa đợi nàng tháo miếng bịt mắt, tiếng reo hò vang trời bùng nổ xung quanh. Băng trụ b.ắ.n trúng hồng tâm bia tập, sai một ly.

 

Hứa Tĩnh Ương khá điềm nhiên: “Lâu ngày luyện, suýt nữa thì quên mất .”

 

Quách Vinh bên cạnh ha ha lớn: “Nha đầu ! Cái vẻ điềm nhiên khiêm tốn , quả thật học ba phần chân truyền của vi sư.”

 

Mộc Đao bên cạnh đến ngây . Nàng thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên theo đúng .

 

Khi Hứa Tĩnh Ương trở về phủ, trời xế chiều. Lưu ma ma đón lên: “Lão gia Tôn đại nhân đến tặng mỹ , nhưng Đại tiểu thư nhận, phiền muộn một lát.”

 

Hứa Tĩnh Ương cởi áo choàng đưa cho Trúc Ảnh, ánh mắt lạnh nhạt: “Hắn vẫn nhận rõ hiện thực, cứ ngỡ còn thể sinh con.”

 

Hàn Lộ nhanh chân từ bên ngoài bước .

 

“Đại tiểu thư, Vương gia phái Bạch Hạc truyền tin, nhận tin tức, Hứa Nhu Tranh phóng hỏa đốt Am Hối Lỗi trốn .”

 

 

Loading...