Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 276: Vương gia, người thật dễ dụ dỗ

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Tĩnh Ương hết lời, nhưng Tư Thiên Nguyệt mơ hồ cảm nhận những gì nàng trong lòng.

 

Ở một mức độ nào đó, nàng và Hứa Tĩnh Ương là cùng một loại . Cả hai đều giằng xé trong vòng xoáy quyền lực , đều chia một phần lợi lộc.

 

Tư Thiên Nguyệt lấy từ trong tay áo bản minh ước. "Vật vô cùng quan trọng, bản cung luôn giữ bên , dám giao cho bất kỳ ai, nhưng lời ngươi cũng lý."

 

Tư Thiên Nguyệt trầm tư: "Đôi khi, lấy lui tiến, cũng là một thủ đoạn kém để phá vỡ cục diện."

 

Nói đoạn, nàng ném bản minh ước gấm vóc mà nàng coi như báu vật xuống đất.

 

Hứa Tĩnh Ương nàng, chỉ Tư Thiên Nguyệt với tiểu thái giám đang ở đuôi thuyền: "Mang đèn đây."

 

Đèn lồng đưa tới, Hứa Tĩnh Ương tiếp nhận.

 

Tư Thiên Nguyệt nhắm mắt : "Thiêu . Chuyện hôm nay, là bản cung tâm phúc thị vệ đ.â.m trọng thương, trong lúc giằng co, minh ước thiêu hủy, may mắn quận chúa cứu giúp."

 

Nói đoạn, nàng mở mắt , ánh mắt trở nên vô cùng kiên định. Nàng nhặt chiếc chủy thủ rơi đất, mạnh mẽ rạch một vết cánh tay. Máu tươi tức khắc tuôn chảy.

 

Tư Thiên Nguyệt cùng Hứa Tĩnh Ương đến đuôi thuyền.

Mèo Dịch Truyện

 

"Đại công chúa, trong tùy tùng mà nàng mang theo , chắc chắn còn thích khách."

 

"Bản cung ," khóe mắt Tư Thiên Nguyệt xẹt qua một tia hung ác, "Đợi khi về quán, bản cung sẽ thanh trừ những kẻ bên cạnh."

 

Nói xong, Hứa Tĩnh Ương gật đầu, ném đèn lồng trong khoang thuyền.

 

Một đốm cam đỏ chợt bùng lên trong bóng tối, men theo những nếp gấp của vải bạt mà leo dần lên. Ngọn lửa phát tiếng "tí tách" nhỏ, khói xanh quyện mùi khét lẹt lan tỏa khắp khoang thuyền. Chẳng mấy chốc, cả khoang thuyền bùng cháy.

 

Ánh lửa rực rỡ phản chiếu trong mắt Hứa Tĩnh Ương và Tư Thiên Nguyệt. Có một khoảnh khắc, sẽ lầm tưởng hai nàng đang kề vai, nhưng kỳ thực, bóng dáng ánh trăng kéo dài đan xen, in hình ở hai đầu mặt nước. Trong đó xen lẫn ánh lửa, ánh đèn, và cả những đóa pháo hoa bỗng chốc nở rộ bầu trời. Giữa những tiếng "bang bang", gió lạnh thổi tung tà váy của Hứa Tĩnh Ương và Tư Thiên Nguyệt.

 

Tư Thiên Nguyệt bỗng đầu, với Hứa Tĩnh Ương: "Chiêu Võ quận chúa, nếu ngươi là Bắc Lương, bản cung nhất định sẽ tiếc công sức mời ngươi mưu sĩ. Từ hôm nay, bản cung sẽ nhận ngươi."

 

Hứa Tĩnh Ương những chùm lửa bập bùng, đôi môi đỏ vẽ lên một nụ nhạt.

 

"Chẳng coi là quá muộn." Nàng .

 

lúc , Tư Thiên Nguyệt thấy vô thuyền nhỏ bao vây tới. Vài thuyền nàng từng gặp qua, là Thần Sách quân, trong đó một hình như tên Lôi Xuyên. Họ tạo thành thế bao vây, tuy trông như đang tiếp ứng các nàng, nhưng mặt ai nấy đều đầy sát khí.

 

Lòng Tư Thiên Nguyệt chợt lạnh , hóa những vẫn luôn mai phục ở gần đây? Nàng chợt nhận điều gì đó, đột ngột về phía Hứa Tĩnh Ương. Tư Thiên Nguyệt hiểu , nếu nãy nàng đồng ý Hứa Tĩnh Ương, thì chôn vùi đáy hồ, sẽ cả nàng. Hứa Tĩnh Ương đến đây với sự chuẩn đầy đủ và chắc chắn.

 

Tư Thiên Nguyệt khẽ nheo mắt. Nữ tử thật sự thú vị, xứng đáng là đối thủ.

 

Hứa Tĩnh Ương bỏ qua những đổi và ánh mắt dò xét trong mắt Tư Thiên Nguyệt. "Đại công chúa, cùng qua bờ ." Nàng vươn tay , ý đỡ.

 

Đôi môi đỏ của Tư Thiên Nguyệt chợt nở một nụ : "Cũng , ít nhất bây giờ chúng là địch nhân." Nàng đặt tay lòng bàn tay Hứa Tĩnh Ương, Hứa Tĩnh Ương dẫn dắt lướt nhanh về phía thuyền đối diện.

 

Tiểu thái giám nãy cũng dùng khinh công lên một chiếc thuyền nhỏ khác. Chỉ thấy chiếc thuyền lửa đang cháy mang theo tro tàn của minh ước chìm xuống lòng hồ.

 

Trên bờ tụ tập một đám . Mông Tuy, nhất kiếm sĩ Bắc Lương, mới đưa Tư Ngạn về, tin chiếc thuyền nhỏ của Tư Thiên Nguyệt cháy, liền vội vã đợi ở bờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-276-vuong-gia-nguoi-that-de-du-do.html.]

Tư Thiên Nguyệt Hứa Tĩnh Ương đỡ lên bờ, khi dung mạo diễm lệ của nàng hiện mắt , trở nên tái mét, mắt lộ vẻ kinh hoàng.

 

"Mông Tuy!" Tư Thiên Nguyệt giọng run rẩy, "Thị vệ chúng mang tới, hại bản cung!"

 

Mông Tuy giật , đặc biệt là khi thấy vết m.á.u chảy từ cánh tay Tư Thiên Nguyệt, vội vàng : "Hạ thần sẽ lập tức hộ tống Đại công chúa hồi phủ!"

 

Chân Tư Thiên Nguyệt mềm nhũn, mặt , nàng giả vờ đúng lúc. Chỉ thấy vài bước, nước mắt nàng tuôn ngừng: "Bọn chúng cướp đoạt minh ước, còn g.i.ế.c bản cung. Nếu đúng lúc quận chúa cứu, bản cung mất mạng tại đây ! giờ minh ước hủy, bản cung còn mặt mũi nào sống sót trở về gặp phụ hoàng, phụ hoàng, hu hu..."

 

Tư Thiên Nguyệt đau đớn kêu lên hai tiếng, đó ngã lòng Mông Tuy, bất tỉnh nhân sự.

 

"Đại công chúa! Công chúa!" Mông Tuy kinh hãi thốt lên, sắc mặt lạnh lùng. Hắn vội vàng ôm Tư Thiên Nguyệt lên, các cung nhân bên cạnh rối loạn cả lên, kẻ mời thái y, bẩm báo sự việc với Hoàng thượng.

 

Việc tiếp theo, Hứa Tĩnh Ương cần bận tâm.

 

lúc , Tiêu Bảo Huệ từ trong đám đông bước . Nàng nghi hoặc Tư Thiên Nguyệt bế , hỏi Hứa Tĩnh Ương: "Sao nàng ở cùng thuyền với đại công chúa ?"

 

Hứa Tĩnh Ương giải thích: "Phụ uống say, đang định gọi thuyền nhỏ đưa về , nào ngờ thấy thuyền nhỏ của Tư Đại công chúa ở giữa hồ lay động qua , liền đoán vấn đề."

 

Tiêu Bảo Huệ bĩu môi, về Tư Thiên Nguyệt: "Thị vệ do nàng tự mang đến, còn phản ư? Thật hoang đường, chỉ trò hổ ở nhà ."

 

Nói đoạn, nàng dùng ngón tay chọc nhẹ Hứa Tĩnh Ương. "Vì ngươi xen việc của nàng ? Ngươi sợ nàng c.ắ.n ngược , là do ngươi ám sát ?"

 

"Ta nghĩ Tư Đại công chúa hẳn đến mức đó." Hứa Tĩnh Ương mím môi khẽ.

 

Tiêu Bảo Huệ "yo yo" hai tiếng: "Còn giúp nàng đỡ! Hứa Tĩnh Ương, ngươi coi nàng là bằng hữu chứ? Bản công chúa mới là bằng hữu nhất của ngươi."

 

Hứa Tĩnh Ương gật đầu: "Đương nhiên, công chúa mới là bạn đồng hành nhất của ."

 

Tiêu Bảo Huệ trợn tròn mắt hạnh, dường như ngờ Hứa Tĩnh Ương thuận theo lời nàng. "Ngươi... ngươi thừa nhận là . nãy ngươi thấy pháo hoa đúng ? Thật đáng tiếc." Tiêu Bảo Huệ tìm chuyện để , "Tết Nguyên Tiêu, A của sẽ b.ắ.n pháo hoa trong phủ của . Ngươi đến xem ?"

 

Hứa Tĩnh Ương nghĩ đến Bình Vương, cuối cùng vẫn cảm thấy hợp với . "Đến lúc đó nếu rảnh, nhất định sẽ đến."

 

Tiêu Bảo Huệ vui vẻ rời .

 

Trúc Ảnh và Hàn Lộ lặng lẽ tới: "Đại tiểu thư chịu kinh sợ ."

 

"Không ." Hứa Tĩnh Ương khẽ dang tay, Trúc Ảnh khoác áo choàng lớn lên nàng, che vết m.á.u ở gấu váy.

 

Hứa Tĩnh Ương hỏi: "Phụ và tam các nàng ?"

 

Hàn Lộ đáp: "Quốc công gia uống say quá, Tam lão gia và thị vệ khiêng ngoài . Tam tiểu thư và Ngũ tiểu thư vẫn còn đợi , nhưng nô tỳ khuyên nên về ."

 

Hứa Tĩnh Ương gật đầu, như nàng mới yên tâm.

 

Trúc Ảnh : "Vừa nãy yến tiệc, Hoàng thượng bỗng thương cảm Tứ thiếu gia vất vả, hôm nay là ngày Tết, cho cáo giả, cho về nhà cho đến mùng hai mới hồi cung."

 

Hứa Tĩnh Ương nhạt một tiếng. "Phải . Ngọc ca nhi chịu khó chịu khổ, đúng là nên về nhà nghỉ ngơi."

 

Hoàng đế chắc chắn thuyền nhỏ cháy, cũng đoán việc thành công, nên mới nguyện ý ban ân. chút ân huệ nhỏ mọn , chỉ là chuyện Hoàng đế nhấc tay là , Hứa Tĩnh Ương cảm thấy vẫn đủ.

 

Sau khi khỏi cung, thị vệ dắt xe ngựa tới. Hàn Lộ vén rèm ngẩn , đó nàng khó xử đầu, Hứa Tĩnh Ương. "Đại tiểu thư... Vương gia đang ở xe ngựa."

Loading...