Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 263: Hứa Tĩnh Ương, bản vương đang chờ nàng xin lỗi
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Báo tin quan đang dọn dẹp đài cao nơi Hứa Tĩnh Ương từng . Hắn đặt chén đĩa thì thấy tiếng bước chân dồn dập "đông đông đông" từ phía . Quay đầu , chỉ thấy Bình Vương với y phục sắc màu tươi tắn, phận tôn quý. Báo tin quan vội vàng chắp tay cúi : "Tham kiến Vương gia."
"Cút ngay!" Hiềm cản trở, Bình Vương liền đẩy mạnh . Đôi mắt hẹp dài âm u của y quét khắp nơi, trong đài cao chỉ còn tấm màn mỏng nhẹ nhàng bay lượn theo gió tuyết. Than trong chậu đồng mới cháy một nửa, mà mất tăm.
Bình Vương , túm lấy báo tin quan: "Người ? Kẻ đối trận ở đây ?" Báo tin quan giật , vội đáp: "Đi... ." Bình Vương ném , bước nhanh đến phía đài cao phố. Y xuống , dấu chân lộn xộn, do tuyết rơi nên qua phố nhiều, nhưng ai đeo mặt nạ.
Bình Vương xoay , trở khán đài. Tiêu An Đường vặn tóm Nhữ Dương Vương thế tử đang định lủi . Tiểu gia hỏa chống nạnh, đắc ý : "Xem , đúng ? Vị Tư đại công chúa , vẫn sẽ thua nhân tài Đại Yến chúng thôi."
Nhữ Dương Vương thế tử lớn hơn y mấy tuổi, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ. Lúc cứng miệng : "Thì chứ, chừng chỉ là may mắn thắng thôi, nếu vị Vô Danh công tử , dám lộ diện?" Tiêu An Đường nhíu mày: "Ngươi chối bỏ?" Lời dứt, cổ áo của y khác từ phía nhấc lên.
Bình Vương ngữ khí băng lãnh: "Cháu hiền, qua bên , Tứ thúc hỏi cháu chút chuyện." Tiêu An Đường khựng , đôi tay chân nhỏ bắt đầu giãy giụa loạn xạ. "Tứ thúc, cháu còn đòi bạc!" Y chỉ Nhữ Dương Vương thế tử. Đôi mắt hẹp dài âm lãnh của Bình Vương lập tức liếc xéo qua.
Nhữ Dương Vương thế tử còn giở trò, giờ Bình Vương một cái liền run rẩy . Hắn vội vàng từ trong tay áo rút hai trăm lượng ngân phiếu chiếm đoạt, hai tay dâng cho Tiêu An Đường. "Đồ vật trả ngươi, nhận thua !" Nói đoạn, Nhữ Dương Vương thế tử dẫn vội vã bỏ chạy. Chỉ vì Bình Vương từ đến nay tiếng là kẻ hoành hành ngang ngược, sự ngông cuồng của y nổi tiếng khắp kinh thành.
Tiêu An Đường Bình Vương đưa nhã gian. "Thị vệ ngươi mang đến là Hứa Tĩnh Ương ?" Bình Vương hỏi thẳng thừng. Tiêu An Đường chớp chớp đôi mắt to tròn, gương mặt nhỏ lộ vẻ ngây thơ: "Tứ thúc, đang gì , cháu hiểu ." Bình Vương đưa tay, véo má y.
"Ái chà chà!" Tiêu An Đường kêu đau. "Đừng giả vờ nữa, bản vương còn dùng sức," Bình Vương với dung mạo tuấn tú trắng trẻo, đôi mắt hẹp dài lạnh lẽo , "Thật lòng mà , Tứ thúc ghét tiểu lừa đảo." Tiêu An Đường một mực cãi là . "Thị vệ của cháu chính là bộ dáng đó mà, tin, cháu gọi họ cho xem!" Nói đoạn, Tiêu An Đường hướng ngoài gọi một tiếng.
Chẳng mấy chốc, ba thị vệ cận bước , ai nấy đều đeo mặt nạ Tu La mặt. Bình Vương tiến lên từng một vén mặt nạ, đó là những khuôn mặt xa lạ. Tiêu An Đường đôi tay nhỏ vỗ vỗ vạt áo: "Tứ thúc, bây giờ thấy rõ ? Cháu tuy quen Chiêu Vũ quận chúa, nhưng thể để nàng giả trang thành thị vệ của cháu chứ?"
Bình Vương mặt mày u ám, liếc y một cái, gì. Tiêu An Đường sáp gần, đôi mắt to tròn chớp chớp hai cái: "Cháu sẽ với phụ vương, vì khác mà véo mặt cháu." Bình Vương từ trong tay áo lấy một xấp ngân phiếu, ném lòng y. "Mua ngươi câm miệng."
Mèo Dịch Truyện
Tiêu An Đường vặn cần bạc để giúp dân làng cứu trợ thiên tai, lập tức hớn hở nhận lấy. Y nhét ngân phiếu lòng: "Tứ thúc, cháu về phủ đây." Mục tiêu hôm nay đạt , còn kiếm bốn trăm lượng từ Tứ thúc, đáng giá! Tiêu An Đường đôi chân nhỏ thoăn thoắt chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-263-hua-tinh-uong-ban-vuong-dang-cho-nang-xin-loi.html.]
Thị vệ tâm phúc của Bình Vương bước : "Vương gia, tin lời tiểu thế tử ?" Bình Vương lạnh: "Tin mới là ngu xuẩn, ba gọi , hình đều khác xa nàng." Y vạch trần là vì ý nghĩa, dù Tiêu An Đường cũng chỉ là một đứa trẻ. Điều khiến Bình Vương tức giận là, Hứa Tĩnh Ương còn dám trốn tránh y ?
Lần nàng mượn danh tiếng của y tư hội với nam nhân khác trong cung, Bình Vương đợi nàng bồi lễ xin , nhưng nàng hề ý đó. Giờ đây nữ giả nam trang, còn dám giả vờ quen y, quả thực là vô cùng ngông cuồng.
Lúc . Tư Thiên Nguyệt đài cao đối diện, cũng nhận hồi bẩm. Sứ thần : "Thần đích nghênh đón, nhưng báo tin quan , Vô Danh công tử khi thắng sớm rời ." Tư Thiên Nguyệt đôi môi đỏ khẽ mở, chút kinh ngạc: "Y cứ thế rời , đòi hỏi gì ?" "Phải." Sứ thần gật đầu.
Trong đôi mắt nước của Tư Thiên Nguyệt hiện lên vài phần suy tư, chốc lát , nàng mới tán thưởng gật đầu. "Đại Yến nhân tài đông đúc, còn tài giỏi tiết lộ phận như , đúng là bản cung đây xem thường ." Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, Vô Danh công tử phá vỡ chuỗi chín trận thắng liên tiếp của đại công chúa Bắc Lương, tin tức truyền khắp kinh thành.
Ngồi trong xe ngựa, Tiêu An Đường đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, như một quả táo nhỏ. "Sư phụ, thật lợi hại, đợi con lớn hơn chút nữa, liền theo học binh pháp, ?" "Võ công của con vẫn cần tinh tiến, học thứ khác ? Phàm chuyện gì tham nhiều thì tinh thông, vẫn nên tinh thông một thứ , bản lĩnh phòng ." Hứa Tĩnh Ương đôi môi đỏ khẽ mím, giọng ôn hòa.
Tiêu An Đường lập tức gật đầu: "Nghe lời sư phụ." Hôm nay Tiêu An Đường chính là để thực hiện lời hứa mà đến. Y giới thiệu cho Hứa Tĩnh Ương một nữ binh. "Ngày nàng ở bên cạnh , tuy thời gian hầu hạ ngắn, nhưng nhớ, khinh công của nàng lợi hại, phi diêm tẩu bích vô cùng xuất sắc." "Ồ? Vậy hứng thú."
Điều khiến Hứa Tĩnh Ương bất ngờ, là xe ngựa dừng bên bờ sông. Chính là những ngày đông giá rét, tuyết mới rơi hôm qua, vòm trời âm u, cả mặt sông như phủ một lớp sương trắng mịt mờ. Hứa Tĩnh Ương tóc búi đen nhánh, xiêm y màu xanh khói, khẽ kéo vạt áo lông hồ ly, bốn phía.
"Người ở đây ?" Nàng thấy ai, chỉ bến đò bên sông, lững lờ vài chiếc thuyền mái. Tiêu An Đường vội vàng gật đầu, cho thị vệ theo, một kéo tay Hứa Tĩnh Ương: "Sư phụ, theo con." Tiểu gia hỏa dẫn nàng, đến cạnh một chiếc thuyền mái. Y khẽ gọi: "Tân Di, Tân Di, mau đây, đưa sư phụ đến ."
Chiếc thuyền mái khẽ lay động, rèm cửa vén lên, một nữ tử khoác áo bông dày bước . Nàng chừng đôi mươi tuổi, dung mạo mộc mạc, chỉ đôi mắt đầy cảnh giác Hứa Tĩnh Ương một cái. Chỉ cần một cái , Hứa Tĩnh Ương nhận , đây quả thực là một chút bản lĩnh. Trên chiếc thuyền đang lắc lư, hạ bàn của nàng cực kỳ vững vàng, nhấc chân liền móc cái chậu đóng băng sang một bên. "Lên thuyền mà chuyện ."
Bên trong thuyền mái, treo những bộ y phục giặt, còn lò sưởi nhỏ dùng hàng ngày. Trên lò đang nấu một nồi canh cá nhỏ, sủi bọt "cô đô cô đô". Nữ tử sống thuyền. Tân Di chu đáo nhét một túi chườm nóng tay Tiêu An Đường. Sau đó nàng với Hứa Tĩnh Ương: "Thế tử nhờ vả, sẽ từ chối, nhưng chỉ ở trướng quận chúa một năm, trong thời gian nếu thì , xin quận chúa đừng hỏi đừng quản."
Tiêu An Đường tự múc một bát canh cá, nếm một ngụm, phát tiếng cảm thán "ha". Thấy Hứa Tĩnh Ương gì, Tiêu An Đường vội vàng đặt bát xuống. "Sư phụ, Tân Di đáng tin cậy, nàng nhất định sẽ giúp lập công."
Ngay lúc , đột ngột vén rèm lên. Tân Di theo bản năng nắm chặt con d.a.o găm giấu bàn. Tất cả những điều đều thoát khỏi ánh mắt của Hứa Tĩnh Ương, nàng chỉ lặng lẽ quan sát, như điều suy nghĩ. Bạch Hạc khẽ cúi , trong thuyền một cái, đầu ngoài : "Vương gia, tiểu thế tử quả nhiên đến đây."