Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 248: Dẫn Dắt Vương Gia: Ôm Ta Như Thế Này

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bình Vương.” Tiêu Hạ Dạ đoạn, chú ý đến thần sắc biến hóa của Hứa Tĩnh Ương. Thấy nàng khẽ nhíu đôi mày lá liễu, Tiêu Hạ Dạ giả như vô tình hỏi: “Xem nàng thích tứ của .”

 

Hứa Tĩnh Ương mím môi: “Ta càng thích cảm giác khác kiềm chế.” Huống hồ là chuyện hôn nhân, há thể mặc cho Hoàng thượng định đoạt?

 

Giờ đây nàng công khai phận, càng nguy hiểm hơn . Bởi vì ai ai cũng nàng là một nữ nhân thể nắm binh quyền, ở Thần Sách quân uy vọng tối cao. Đây là ưu điểm của nàng, cũng là yếu điểm của nàng, thế đạo đối phó với nữ tử như nàng, chỉ cần dùng cường quyền gả nàng cho khác, thì ưu điểm của nàng sẽ còn thuộc về nàng nữa. Cứ như Hoàng thượng ban nàng cho Bình Vương phi, bản chất là biến quyền lực của nàng thành của riêng .

 

mà…

 

Đôi phượng mâu của Hứa Tĩnh Ương đen trầm, dâng lên suy tư.

 

Tiêu Hạ Dạ quấy rầy nàng trầm ngâm. Hắn ngắm Hứa Tĩnh Ương ánh đèn, khi nàng cúi mắt, hàng mi dài tựa lưỡi kiếm, cả như một cây trâm ngọc rút khỏi vỏ, ấm áp nhưng ẩn hiện phong mang. So với lúc nàng mới về kinh, bây giờ nàng rốt cuộc cũng dưỡng sắc khí. Như minh châu, khi lau bụi trần, trở nên sáng ngời.

 

Tiêu Hạ Dạ về phía vành tai nàng, chỉ thấy nàng bao giờ thích đeo hoa tai, quả thật quá mức thanh nhã.

 

lúc , Hứa Tĩnh Ương bình tĩnh : “Vương gia, thỉnh ngài phối hợp với một việc.” Nàng khiến Hoàng thượng thể nắm át chủ bài của nàng, dám tùy tiện ban hôn nàng cho bất kỳ ai.

 

Tiêu Hạ Dạ gật đầu, đôi mắt mỏng đen trầm: “Nàng .”

 

Hứa Tĩnh Ương bước tới, ghé sát tai thì thầm vài câu. Đôi môi đỏ mọng khép mở, phả thở lạnh như tuyết. Tiêu Hạ Dạ khẽ giật , ánh mắt liếc qua khóe mắt, thấy cằm Hứa Tĩnh Ương gần ngay mặt.

 

Nói xong xuôi, Hứa Tĩnh Ương lùi một chút. “Vương gia, như , ngài thể hiểu rõ ?”

 

Ánh mắt Tiêu Hạ Dạ sâu thẳm như vực sâu, nàng hồi lâu, mới chậm rãi mở lời: “Nàng khác hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng như thế nào?”

 

Hứa Tĩnh Ương lấy áo bào của Bình Vương đến, khoác lên Tiêu Hạ Dạ.

 

Tiêu Hạ Dạ khẽ nhíu đôi mày lạnh lẽo. “Nhất định giả Bình Vương ?”

 

“Áo bào của khiến thể nhận ngay, hơn nữa thích hợp nhất.” Hứa Tĩnh Ương đáp.

 

hình của giống .”

 

“Không , Vương gia chỉ cần lộ lưng, kẻ rình trộm sẽ dám tiến lên xác nhận.”

 

Nghe Hứa Tĩnh Ương chắc chắn và điềm nhiên, Tiêu Hạ Dạ đành nhịn.

 

Ngón tay Hứa Tĩnh Ương nắm lấy tay áo , giọng bình tĩnh: “Tiếp theo, ôm .”

 

Hô hấp của Tiêu Hạ Dạ đình trệ, đôi mắt sâu thẳm chợt tối sầm . Hắn vươn tay kéo nàng lòng, lòng bàn tay nóng rực dán lên eo , đang định xoay đè nàng tường.

 

“Không thế .” Đầu ngón tay lạnh lẽo của Hứa Tĩnh Ương nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay .

 

Khoảnh khắc tiếp theo, nàng xoay chủ động vòng lấy eo . Dưới lớp áo mỏng, thể cảm nhận rõ ràng thể nàng đang phập phồng theo từng nhịp thở. Tiếng tim đập của hai hòa quyện trong sự tĩnh lặng, ngọn nến bàn bên cạnh phát tiếng lách tách.

 

Tiêu Hạ Dạ cúi mắt khuôn mặt thanh tú trong lòng, dần dần kiềm chế thở nặng nề đang dâng lên. Khung xương của Hứa Tĩnh Ương cấn n.g.ự.c , nhưng mơ hồ những đường cong mềm mại, như một thanh kiếm tuốt khỏi vỏ bọc bằng lụa, khiến nắm chặt sợ nàng tổn thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-248-dan-dat-vuong-gia-om-ta-nhu-the-nay.html.]

 

“Chỉ cần như ?” Tiêu Hạ Dạ mở miệng, giọng trầm khàn đầy quyến rũ.

 

Hứa Tĩnh Ương rời khỏi lòng : “Phải, đến lúc đó Vương gia chỉ cần cho khác một bóng lưng như , để họ lầm tưởng chúng đang ôm là đủ .”

 

Theo kế hoạch của nàng, ngày mai nàng sẽ chủ động trình bày với Hoàng thượng, rằng nàng thành bản đồ biên cương của hai mươi thành phía Bắc lễ sách phong quận chúa trong hai ngày tới. Hoàng thượng sẽ ưng thuận, tin tức truyền , những kẻ từng rình mò nhất định sẽ âm thầm quan sát.

 

Bàn tay lớn của Tiêu Hạ Dạ vẫn còn giơ lên, cảm nhận tay áo nàng lướt qua lòng bàn tay . Hắn thu tay về, thầm xoa hai cái đầu ngón tay thon dài, khí tức càng thêm trầm lạnh.

 

Nghe nàng xong, Tiêu Hạ Dạ nhàn nhạt : “Nàng lợi dụng Bình Vương để tạo thế, quả thật là điều ngờ tới.”

 

Hứa Tĩnh Ương nâng đôi phượng mâu , giọng điệu vô cùng thành thật: “Vì thể chứ? Thân ở trong cuộc, vạn vật đều là quân cờ, chỉ cần vượt qua nguyên tắc, cái gì nên dùng, tuyệt mềm lòng.”

 

“Vậy trong nguyên tắc của nàng ?”

 

“Vương gia nguyên tắc của .” Nàng nhất định như để bày tỏ lòng trung thành của , một quân chủ nào thích thần tử tính toán chính bản .

 

Tiêu Hạ Dạ , khóe môi khẽ nhếch lên thể nhận , ánh mắt ẩn hiện tia sáng đen tối. “Thời gian còn sớm, nàng nghỉ ngơi , hai ngày , sẽ phối hợp thật với nàng.”

 

Hắn xoay cửa, Bạch Hạc đợi sẵn bên ngoài, gần đó ai, hộ tống Tiêu Hạ Dạ rời .

 

Ngày hôm , Hứa Tĩnh Ương đến Ngự Thư Phòng cầu kiến Hoàng thượng. Nàng trình bày với Hoàng thượng rằng nguyện tự tay vẽ bản đồ biên cương của hai mươi thành phía Bắc, để cảm tạ ân huệ của Hoàng thượng.

 

Hoàng thượng khẽ xoa bàn tay, thần sắc vui vẻ: “Tốt! Chiêu Võ quả hổ là Trấn Quốc quận chúa do Trẫm tự phong, tấm lòng trung thành thể chiếu rọi nhật nguyệt! Có cần Trẫm sắp xếp khác trợ giúp ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Hứa Tĩnh Ương cúi mắt hồi bẩm: “Không cần khác, chỉ là, xin Hoàng thượng cho phép thần nữ Tàng Thư Các, để tiện tra cứu một vài điển tịch.”

 

Ánh mắt Hoàng thượng rực sáng, giọng dứt khoát: “Trẫm chuẩn nàng sở thỉnh! Tàng Thư Các tùy ý nàng , điển tịch đều thể tra cứu. Nếu nhu cầu gì, cứ việc mở lời, Trẫm nhất định dốc sức tương trợ!”

 

Tin tức nhanh truyền , Hứa Tĩnh Ương nhất thời nổi tiếng vang dội. Ai nấy đều tuy Hoàng thượng bản đồ biên cương, nhưng Hứa Tĩnh Ương là Thần Sách đại tướng quân ở biên cương mười năm, ai thể rõ ràng hơn nàng, những cửa ải, hẻm núi nào ở biên cương quan trọng hơn.

 

Bình Vương quả nhiên đến vài , thấy Hứa Tĩnh Ương đang vẽ bản đồ biên cương, thức thời quấy rầy. Mà là dọn một cái ghế ở cửa, Vi Vương đến hai , đều dùng lời lẽ lạnh lùng ép lui. Người qua đều thấy hành vi của Bình Vương, Hứa Tĩnh Ương cũng ngăn cản.

 

Bình Vương nheo đôi mắt hẹp, đỗi thưởng thức đôi bàn tay của nàng. Thon dài thanh thoát, gầy nhưng gồ ghề, khi vuốt ve sẽ cảm giác thế nào?

 

Bình Vương một lúc rời .

 

Chỉ trong nửa ngày, trong cung truyền lời đồn đại, Hứa Tĩnh Ương và Bình Vương tư tình.

 

Đêm tối sâu thẳm, một bóng cao lớn bước Lăng Vân Các. Hắn vươn tay ôm lấy Hứa Tĩnh Ương lòng, Hứa Tĩnh Ương khẽ đẩy , đến cửa, ngoài hai . Bóng trong rừng mai gần đó, chợt co rúm , ẩn trong bóng tối.

 

Nàng trơ mắt Hứa Tĩnh Ương đóng cửa . Trong phòng, ánh nến lung lay, hai cái bóng ôm chặt in lên cửa sổ giấy. Người trong bóng tối che miệng , lộ vẻ mặt kinh ngạc. Hóa Hứa Tĩnh Ương sớm cùng Bình Vương thầm hứa tình ý, nàng đương nhiên thể cho phép Hứa Tĩnh Ương mang theo cường quyền gả cho Bình Vương, nếu sẽ bất lợi cho Thái tử.

 

Bóng từ trong bóng tối bước , Đặng Nhược Hoa vội vã trở về Tiêu Tương Các của . Nửa canh giờ , đại cung nữ bên cạnh Hoàng hậu, dẫn theo một đám thị vệ và Ngự Lâm quân xông Mai Viên. Giọng đại cung nữ lạnh như băng: “Bắt! Chưa xuất giá mà dám câu dẫn Điện hạ, Hoàng hậu nương nương lệnh, bắt nàng lập tức giải đến Phượng Nghi Cung!”

 

 

Loading...