Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 247: Lời này không thích hợp nói trước mặt con trẻ

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Là thị vệ của Bình Vương. "Công chúa sốt cao, chịu uống thuốc, Vương gia mời quận chúa đến hóa giải tâm bệnh." Nghe , Hứa Tĩnh Ương hít một , xem nàng đành một chuyến. Chuyện , đây là cuối cùng nàng sẽ giải thích rõ ràng với Tiêu Bảo Huệ.

 

Hứa Tĩnh Ương mặc chỉnh tề y phục, khi đến cửa, thấy trong rừng mai bên cạnh hình như bóng rình rập. Khi nàng sang, chỉ thấy một cảnh rừng mai đêm tuyết đèn cung chiếu sáng. Hứa Tĩnh Ương thu ánh mắt về, theo thị vệ của Bình Vương rời .

 

Đến cung điện của Tiêu Bảo Huệ, nơi đây đèn đuốc sáng trưng, cung nữ cúi đầu hầu hạ, ai nấy đều cẩn trọng từng li. Đại cung nữ Hoàng hậu nương nương mới rời , vì chuyện công chúa chịu uống t.h.u.ố.c mà lo lắng thôi. Hứa Tĩnh Ương bước điện, ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c nồng đậm, rèm châu pha lê, vòng qua hai bức bình phong kim trản phỉ thúy, mới thấy bóng dáng mảnh mai đang giường.

 

Tiêu Bảo Huệ giường thất thần, bên cạnh đặt một chén t.h.u.ố.c nguội. Bình Vương ở đây, đại cung nữ đưa Hứa Tĩnh Ương đến xong thì lui xuống. Nghe thấy tiếng bước chân, Tiêu Bảo Huệ ngẩng đôi mắt hạnh long lanh tơ máu, u uẩn Hứa Tĩnh Ương.

 

"Ai cho ngươi đến?"

 

"Bình Vương điện hạ."

 

"Ra ngoài! Ta thấy ngươi." Tiêu Bảo Huệ chống nửa , giận dữ trừng nàng.

 

Hứa Tĩnh Ương ngược , chỉ đến bên giường xuống.

 

Tiêu Bảo Huệ càng thêm tức giận: "Ngươi dám trái lời bổn công chúa? Hứa Tĩnh Ương, ngươi thấy vì ngươi mà đau khổ, ngươi cảm thấy đắc ý , đối đãi với ngươi tận tâm như , coi ngươi như tiểu cô tử, khi ngươi , vẫn luôn trong lòng nhạo !" Nàng gần như gào thét lên, nước mắt nữa chảy dọc khuôn mặt gầy gò trắng nõn.

 

Hứa Tĩnh Ương đôi mắt phượng bình tĩnh nàng: "Công chúa thích Hứa Tĩnh Hàn, nhưng từng gặp , thì, ngươi thích ở điểm nào?"

 

Tiêu Bảo Huệ sững sờ.

 

Hứa Tĩnh Ương tiếp tục : "Công chúa vì trong lời đồn, chiến công hiển hách, bách chiến bách thắng, ý khí phong phát, nên mới sinh lòng cảm mến, ?"

 

Tiêu Bảo Huệ mím chặt môi: "Rốt cuộc ngươi gì?"

 

"Lừa dối công chúa là của , nhưng điều công chúa thích, thực là phẩm chất mà mỗi danh tướng đều , những tướng lĩnh theo sinh tử, mỗi họ đều huyết khí phương cương, trung thành hai lòng."

 

"Không giống!" Tiêu Bảo Huệ vội vàng bật , sức phản bác, "Họ như ngươi, thuở thiếu niên tòng quân, tình nghĩa!"

 

"Lời đồn là tô hồng, công chúa yêu thích là trong tưởng tượng của , thực thích Hứa Tĩnh Hàn, thích là thành tựu của thiếu niên tướng quân, thích bảo vệ quốc gia, vì Đại Yến mà ngẩng cao đầu." Hứa Tĩnh Ương ngữ khí bình tĩnh, đôi mắt phượng đen láy: "Công chúa thể đến Thần Sách quân mà xem, những trẻ tuổi tài ba, thiện chiến dũng mãnh, thiên phú dị bẩm, đều ít." Tiêu Bảo Huệ òa vùi mặt tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-247-loi-nay-khong-thich-hop-noi-truoc-mat-con-tre.html.]

"Vậy nên thích ngươi nữa! Ngươi còn đến sỉ nhục gì?"

 

"Không sỉ nhục, mà là quan tâm, công chúa, uống t.h.u.ố.c , đừng vì một nữ tử mà hại thể như ." Hứa Tĩnh Ương ngón tay thon dài nắm lấy cổ tay nàng, mang đến xúc cảm lạnh buốt. Hóa Tiêu Bảo Huệ đang sốt, nóng hổi. Nàng Hứa Tĩnh Ương, sững sờ sững sờ, đó khổ : "Nếu thật sự an bài của vận mệnh trời cao, thật sinh nhầm nữ, là ngươi vốn nên là nam nhi." Hứa Tĩnh Ương khẽ cúi đầu. Chỉ Tiêu Bảo Huệ : "Thực , chỉ là vượt qua chính , thừa nhận ý trung nhân của , là một nữ tử." Nước mắt từng giọt từng giọt rơi chăn gấm trân châu, thấm ướt một mảng màu đậm.

 

"Hứa Tĩnh Ương, ngươi về , từ hôm nay trở , sẽ xem như Hứa Tĩnh Hàn thật sự tử trận sa trường, thực ngươi đúng, tài thiên hạ nhiều vô kể, là công chúa phụ hoàng yêu trọng, lang quân như ý nào mà tìm chứ?" Tiêu Bảo Huệ xong, gạt tay Hứa Tĩnh Ương : "Ngươi gọi cung nữ , bằng lòng uống t.h.u.ố.c ." Hứa Tĩnh Ương gọi cung nữ , hâm nóng thuốc, nàng bên cạnh Tiêu Bảo Huệ uống hết, Tiêu Bảo Huệ cuối cùng cũng mệt mỏi ngủ . Hứa Tĩnh Ương dặn dò cung nữ: "Nửa đêm công chúa lẽ cần uống thêm một thang t.h.u.ố.c nữa mới ." Cung nữ gật đầu: "Quận chúa nhắc nhở, nô tỳ nhất định ghi nhớ trong lòng."

 

Mèo Dịch Truyện

Vừa đến cửa điện, thấy một bóng ghế, động tác phóng khoáng, đang nhấm nháp . Nghe thấy tiếng bước chân của Hứa Tĩnh Ương, Bình Vương nhướng đôi mày kiếm đen láy, đôi mắt hẹp lạnh lùng, mang theo chút ý như . "Lời ngươi lúc nãy, còn coi như lương tâm, cửu của bản vương đây, ngươi hại nhẹ."

 

"Vương gia đúng, thì xin Vương gia mỗi ngày đến đốc thúc công chúa uống thuốc."

 

"Ngươi đúng là khách khí, còn dám ủy thác bản vương ư?" Bình Vương nhướng mày.

 

Thấy Hứa Tĩnh Ương cáo lui, lập tức bước tới, vươn tay dựa lên khung cửa, chắn đường nàng. Hứa Tĩnh Ương mặt chút gợn sóng: "Vương gia cho ?"

 

"Không cho, ngươi tính ?" Trong đôi mắt nhướng mày của Bình Vương, tràn đầy vẻ trêu tức và dò xét. Hứa Tĩnh Ương từng giao thủ với , tự nhiên tính cách ngoan cố, càng phản kháng càng hứng thú. Dứt khoát nàng bình tĩnh : "Vậy thì xin Vương gia cho chuẩn thiên điện nghỉ ngơi, hoặc là cho một tấm chiếu trải sàn, canh chừng công chúa uống thuốc." Bình Vương quả nhiên nhíu mày: "Lời ngươi , một câu nào bản vương thích ."

 

Hắn xong, buông tay, hiệu thị vệ mang đồ đến. Hứa Tĩnh Ương đầu , thấy thị vệ ôm chiếc áo choàng lớn đó, đưa đến trong tay nàng. "Vương gia đây là?"

 

"Ngươi mặc áo choàng lớn của bản vương, khi trở về bản vương phát hiện hư hỏng, vì để bồi thường, ngươi sửa chữa cái cho bản vương thật ."

 

Hứa Tĩnh Ương cúi đầu , đuôi áo choàng lớn chỗ lửa cháy hỏng. đây nàng hư, nghĩ đến là Bình Vương dùng kế chọc ghẹo nàng, đường đường một Vương gia, quần áo rách còn nàng đến vá?

 

"Ta sẽ thêu thùa." Nàng lạnh giọng .

 

Bình Vương nhướng mày: "Vậy thì , mấy ngày nay cho đến lễ phong quận chúa, ngươi đừng ngoài, cứ ở Lăng Vân Các mà nghiên cứu vá quần áo, bản vương sẽ ngày ngày đến giám sát."

 

Hứa Tĩnh Ương sắc mặt lãnh đạm, nàng thể Bình Vương như thế nắm thóp. Đang định bày kế khiến từ bỏ ý nghĩ , đột nhiên, Hứa Tĩnh Ương nảy một ý. Nàng vì lợi dụng cơ hội để đạt mục đích của ? Khiến Hoàng thượng dám tùy tiện ban hôn cho nàng nữa. Bình Vương vặn thể giúp . Hứa Tĩnh Ương sắc mặt biến hóa, chốc lát, nàng ôm áo choàng lớn lòng: "Chỉ cần điện hạ đừng chê thêu thùa tinh xảo là ." Nói xong, nàng cáo lui rời . Nhìn theo bóng lưng của nàng, Bình Vương dần dần nhíu mày. Thái độ của Hứa Tĩnh Ương chuyển biến quá nhanh, ngược khiến nghi ngờ trong đó gian trá.

 

Trở về Lăng Vân Các, khi đẩy cửa , thấy Tiêu Hạ Dạ dựa bàn của nàng, đang xem binh thư nàng mang cung. Hàn Lộ tự giác lui xuống, Hứa Tĩnh Ương bước , thuận tay đóng cửa . Đèn lồng lay động, kéo bóng dáng hai khi gần khi xa. "Vương gia." "Hứa Tĩnh Ương." Hai hầu như đồng thời mở miệng. Hứa Tĩnh Ương sửng sốt, Tiêu Hạ Dạ : "Ngươi ."

 

"Vẫn là Vương gia , việc của khẩn cấp." Tiêu Hạ Dạ nàng thật sâu một cái, yết hầu khẽ động. Một lúc lâu, tiến lên, hái xuống cánh hoa mai vai nàng. "Bản vương mới nhận tin tức, phụ hoàng ban hôn cho ngươi lễ phong quận chúa." "Ban hôn cho ai?" Hứa Tĩnh Ương hỏi.

 

 

Loading...