Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 243: Cầu cưới quận chúa, phải dùng công lao đổi lấy!

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vi Vương trầm giọng giải thích: "Ngươi từng đến những thôn làng gặp nạn, nên ngươi thấy bá tánh t.h.ả.m thương đến nhường nào. Khi đến, vặn gặp đại vũ gây vỡ đê." "Nước lũ như mãnh thú, x.é to.ạc một đường, nhấn chìm bộ hai thôn làng phía hạ lưu xuống đáy nước. Liên tiếp mấy ngày luôn thể thấy t.h.i t.h.ể trôi nổi mặt nước."

 

Đặng Nhược Hoa lo lắng: " cũng cần thiết ngài đích cứu trợ chứ, ngài là Vương gia, đến đó chỉ để đốc công thôi mà!"

 

Vi Vương lắc đầu: "Túi cát dùng để cứu trợ hư hỏng nghiêm trọng, thợ thuyền sửa đê ngày đêm việc, nhưng vì vật liệu thô kém nên liên tục thất bại. Ta thực sự thấy cảnh đó, bèn dứt khoát đem bộ vật liệu biến thành bạc trắng chia cho bá tánh!"

 

Đặng Nhược Hoa gì, thần sắc phần ảm đạm.

 

"Nhược Hoa, tặng ngươi thứ khác, trong phủ còn mấy viên hồng ngọc huyết bồ câu tuyệt ."

 

Đặng Nhược Hoa mím môi, rằng Thái tử sớm tặng nàng , hơn nữa còn là cả một bộ.

 

"Hoằng Anh, hiểu ," nàng nhắc đến chuyện chính, "Thân thế của Hứa Tĩnh Ương ? Nàng là Thần Sách Đại tướng quân, thể cầu nàng nữa ."

 

Sắc mặt Vi Vương khựng : "Vì thể? Chẳng nàng giúp nàng ?"

 

Đặng Nhược Hoa : "Nàng sớm muộn gì cũng gây họa cho , nếu cưới nàng, khác sẽ thể trấn áp thế của Vương phi, đây là đang hại ."

 

Vi Vương gì, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

 

Ánh mắt Đặng Nhược Hoa chợt đổi: "Hoằng Anh, chẳng lẽ cưới nàng ?"

 

"Không ."

 

"Thế thì , bí mật cho , Thái tử điện hạ hiện tại cũng ưa nàng , đừng vì một nữ nhân mà đắc tội với trưởng của ."

 

Đặng Nhược Hoa bỏ .

 

Vi Vương đợi một lúc mới rời khỏi hòn giả sơn.

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn xuất cung về phủ, mưu sĩ Uất Đạc đang đợi .

 

"Vương gia, ngài cung gặp Hoàng thượng ?"

 

"Đã gặp." Vi Vương lơ đễnh đáp.

 

Uất Đạc vui mừng: "Hoàng thượng ban thưởng cho ngài thế nào?"

 

Vi Vương hồn: "Ta cầu thưởng, phụ hoàng cũng bận rộn, hỏi vài câu về chuyện thủy tai, tiến triển , liền để trở về."

 

Uất Đạc kinh ngạc: "Ngài đòi hỏi gì ? Vương gia, ngài vất vả như , thể xin Hoàng thượng ban thưởng? Nếu Thái tử xuất hành, giờ trở về, Ngự sử đài bắt đầu ca ngợi ngài nhân đức, đại bút văn chương cho ngài ."

 

Vi Vương chút bực bội, bước nhanh chính đường xuống.

 

Uống cạn một chén nóng, mới qua loa : "Bổn vương tham công!"

 

Uất Đạc thấu hiểu lòng , nhận tính khí Vi Vương điều bất .

 

"Vương gia điều gì phiền lòng chăng?"

 

"Cầu Chiêu Vũ quận chúa khó ?"

 

"Khó!" Uất Đạc gật đầu, "Vị quận chúa tiền là Thần Sách Đại tướng quân, dân vọng cực cao, quân công, Hoàng thượng cũng kính trọng nàng ba phần."

 

Vi Vương gì nữa.

 

Vừa nãy Đặng Nhược Hoa nhắc nhở , với chút công lao của , cầu Hứa Tĩnh Ương, e rằng còn đủ tư cách.

 

Uất Đạc tâm tư của Vi Vương, mắt xoay chuyển.

 

"Chuyện tuy khó, nhưng cũng cách."

 

"Ngươi ."

 

"Vương gia chỉ cần bí mật bẩm báo bộ những việc ăn bớt vật liệu, ngoài mặt trong lòng chống đối, tham ô hối lộ mà ngài thấy ở Dương Châu cho Hoàng thượng. Tự nhiên công lao của ngài sẽ lớn, công lao lớn , cầu Chiêu Vũ quận chúa chắc thành."

 

Vi Vương nhíu mày: "Điên ?"

 

Uất Đạc xong, vuốt râu : "Việc Vương gia vốn dĩ cần can đảm."

 

Vi Vương rơi trầm tư.

 

Trong lòng Uất Đạc vui mừng khôn xiết, lưng , suýt chút nữa rưng rưng nước mắt.

 

Chủ tử của cuối cùng cũng cầu tiến !

 

Chỉ , Vi Vương là một viên minh châu bụi che lấp.

 

Thái tử và mấy vị Vương gia còn quá xuất sắc, đến nỗi Vi Vương từ tới nay chí lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-243-cau-cuoi-quan-chua-phai-dung-cong-lao-doi-lay.html.]

Nói chừng chuyện thể trở thành một đột phá khẩu, từ đó khích lệ Vương gia cầu tiến!

 

Hoàng hôn.

 

Hàn Lộ từ bên ngoài bước , trong tay cầm một chiếc hộp gỗ chim tuyết.

 

"Đại tiểu thư, nãy nô tỳ phát hiện ở bệ cửa sổ, thì Vi Vương điện hạ để nó ."

 

Hứa Tĩnh Ương tựa ghế trường kỷ đang sách, ngẩng đầu một cái, liền : "Hãy đặt về chỗ cũ , ngày khác gặp Vương gia, bảo ngài mang , cái chắc tặng chúng ."

 

Hàn Lộ kinh ngạc: "Không tặng ngài, vì Vương gia mang đến riêng?"

 

Hứa Tĩnh Ương khép sách , nhớ đến ánh mắt chột của Vi Vương khi thấy Đặng Nhược Hoa đột nhiên xuất hiện.

 

Nàng nhàn nhạt : "Chắc là để cho khác xem, tóm , đừng lấy thứ ."

 

"Vâng." Hàn Lộ dứt khoát đặt nó về chỗ cũ.

 

Không là đồ Ninh Vương tặng, Hàn Lộ mong Hứa Tĩnh Ương từ chối tuốt tuồn tuột!

 

Bên ngoài viện truyền đến tiếng động náo nhiệt.

 

Hàn Lộ một cái, : "Hình như là cung nữ của Cửu công chúa, sai mang trang sức đến tặng các vị quý nữ ."

 

Tiêu Bảo Huệ tặng cho tất cả , duy chỉ tặng Hứa Tĩnh Ương.

 

Điều cũng quan trọng, Hứa Tĩnh Ương nàng đang tức giận, cũng sẽ vì thế mà bận lòng.

 

Ngược Hàn Lộ nhịn : "Trưởng công chúa mời chuẩn Thái tử phi, còn La gia đại tiểu thư và mấy vị quý nữ, cùng với Triệu Hi. Nô tỳ , Triệu Hi phận gì, cũng xứng xem nghi thức sắc phong của Đại tiểu thư ngài ?"

 

Hứa Tĩnh Ương từ tốn lật một trang sách.

 

"Giống thủ đoạn của Trưởng công chúa."

 

Trưởng công chúa và Hứa Tĩnh Ương trở thành đối thủ, nàng Hứa Tĩnh Ương quá thoải mái, tự nhiên sẽ tìm cơ hội để chèn ép giá trị của Hứa Tĩnh Ương.

 

Nếu thì Trưởng công chúa chính là Trưởng công chúa chứ, nàng cách nâng đỡ Triệu Hi – mục tiêu tương tự Hứa Tĩnh Ương.

 

Nàng thấy Triệu Hi lập công, phần lớn cũng về ân oán giữa Triệu Hi và Hứa Tĩnh Ương, nên nàng phần lớn cho rằng nắm yếu điểm của Hứa Tĩnh Ương.

 

Quả nhiên ngoài dự đoán, Hứa Tĩnh Ương chỉ ở trong cung một ngày, liền Triệu Hi thi triển một bộ thương pháp, khen ngợi ngớt.

 

Người trong cung đều nàng là Tiểu Thần Sách tướng quân.

 

Lời đồn càng truyền càng rộng, trong đó tác dụng thêu dệt từ phía của Trưởng công chúa.

 

Hàn Lộ mỗi khi nhắc đến, đều nghiến răng nghiến lợi.

 

"Nàng là cái thá gì, cũng xứng với hai chữ Thần Sách ?"

 

Tiêu Bảo Huệ mời các quý nữ du ngoạn Mai hoa viên, Hứa Tĩnh Ương trong danh sách mời. Cung vụ tư phái các thợ thêu từ Dệt tạo cục đến để đo may y phục quận chúa cho Hứa Tĩnh Ương.

 

Các thợ thêu một mang đến hơn hai mươi thớt vải, bộ đều là nền đỏ thẫm thêu kim tuyến, trang nhã trang trọng.

 

Chỉ là màu sắc tuy tương tự, nhưng kỹ chỗ khác biệt, thớt rải đầy những mảnh trân châu lấp lánh như vỡ, thớt vân như sóng nước.

 

Để Hứa Tĩnh Ương thể chọn chất liệu phù hợp nhất với vẻ ngoài nhất, Cung vụ tư sắp xếp bốn cung nữ đến hầu hạ nàng điểm son và búi tóc.

 

Nhìn thấy mái tóc dài của Hứa Tĩnh Ương búi lên, điểm thêm son phấn khiến gương mặt thanh tú càng thêm thoát tục.

 

Hàn Lộ tìm một cái cớ, nhanh chóng ngoài.

 

Hứa Tĩnh Ương y phục cẩm vân hà, các cung nữ vẽ ba cánh hoa mai lên giữa đôi mày của nàng.

 

Giữa nhụy hoa đính những viên đá mặt trăng nhỏ xíu, theo động tác chuyển ánh mắt của nàng mà lấp lánh ánh sáng trong trẻo.

 

Đại cung nữ dẫn đầu cẩn thận đ.á.n.h giá, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.

 

Chiêu Vũ quận chúa khi thì như sương tuyết phủ đầy, khi thần sắc biến đổi, kiều diễm thanh lệ đến .

 

Bỗng nhiên, bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

 

Mấy vị thợ thêu gần cửa, thấy bóng dáng cao lớn bước đến, lập tức hành lễ: "Nô tỳ tham kiến Vương gia."

 

Hứa Tĩnh Ương khẽ nghiêng mắt, thấy Tiêu Hạ Dạ khoanh tay, tựa khung cửa.

 

Hắn khẽ nhấc cằm lạnh lùng: "Các ngươi lui xuống , phụ hoàng thánh chỉ, để bổn vương riêng với quận chúa."

 

"Vâng." Cung nhân nối đuôi ngoài.

 

 

Loading...