Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 240: Muội muội nuôi phóng hỏa thiêu chết nghĩa mẫu?
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:41:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tĩnh Ương trong xe ngựa, Trúc Ảnh lau những bông tuyết đọng tóc nàng. Chẳng mấy chốc, tiếng bước chân truyền đến. Hứa Tĩnh Ương vén rèm, đôi phượng mâu ngoài. Bách Lý phu nhân kéo Thạch Việt An đang chảy m.á.u , ném xe ngựa. Chỉ một cái , Hứa Tĩnh Ương nhận Thạch Việt An vẫn còn sống, Bách Lý phu nhân lấy mạng .
“Ta g.i.ế.c , ngươi cũng thoát khỏi tội danh.”
“Ngươi cần lo lắng, chiêu mộ ngươi, chính là chủ tướng của ngươi, là chủ tướng nếu thể bảo vệ binh thuộc bên , đó là do vô năng, còn ngươi cần vì sự vô năng của mà do dự .”
Ánh mắt Bách Lý phu nhân dần sâu thẳm, nàng Hứa Tĩnh Ương, đáy mắt xẹt qua một tia kính phục. Nàng từng thấy một nữ tử như , dung mạo thanh lãnh khí, khí thế sắc bén dứt khoát.
“Ta sẽ liên lụy khác, đây là nguyên tắc của , vì , nguyện ý tòng quân, binh sĩ trướng quận chúa, nhưng một yêu cầu, nếu thể lập chút công danh bên cạnh quận chúa, xin hãy đem tên phu quân của cùng đặt danh sách phong thưởng.”
Hứa Tĩnh Ương nhướng mày: “Được.”
“Ta còn thu dọn đồ đạc trong căn nhà , ba ngày , xin quận chúa phái đến đón .” Bách Lý phu nhân xong, hung hăng đá Thạch Việt An một cước, “Tiện nghi cho ngươi!”
Hắn c.h.ế.t , phu quân của nàng cũng thể về, vì nàng dùng năng lực của để an ủi linh hồn phu quân trời. Bọn họ dân thường nhỏ bé, bọn họ là những công thể phong thưởng nhờ công danh.
Hàn Lộ ném Thạch Việt An lên xe ngựa, bánh xe liền lăn về kinh thành.
Trên xe, Hứa Tĩnh Ương bảo Trúc Ảnh cởi tấm vải bịt miệng Thạch Việt An .
“Quận chúa! Quận chúa , thần với oán thù, vì đối xử với thần như ? Hoàng thượng mới phong thưởng , nếu hành động của , sẽ thất vọng bao!” Thạch Việt An đùi đ.â.m một lỗ máu, lóc kể lể đau đến run rẩy.
Hứa Tĩnh Ương gì, lạnh lùng .
Hàn Lộ đưa một tờ giấy đến mặt Thạch Việt An, Hứa Tĩnh Ương : “Nhìn cho rõ, ba năm , buôn bán muối lậu ở Mân Châu, thu lợi ba ngàn lượng bạc, là ngươi ? Thạch đại nhân.”
Môi Thạch Việt An mất hết huyết sắc, hai mắt trợn tròn, ngẩn ngơ những chữ giấy.
Hứa Tĩnh Ương thâm ý sâu xa, đôi phượng mâu đen láy: “Thạch đại nhân, đối xử với ngươi như thì ? Ngươi g.i.ế.c giữa phố, buôn bán muối lậu, tổn hại căn cơ của quốc gia, lẽ nào, cho Hoàng thượng, sẽ thất vọng về ngươi ?”
Thạch Việt An lập tức sợ hãi, môi run rẩy.
“Quận chúa! Quận chúa , ngày thần chính là một trong những chủ trương phong nữ tướng, thần và là một lòng, xin hãy giơ cao đ.á.n.h khẽ!”
Hứa Tĩnh Ương thờ ơ rũ mắt: “Vậy vết thương của ngươi, từ mà ?”
Thạch Việt An sức giải thích: “Ta, tự đâm, khác vô ý đ.â.m trúng, tóm liên quan đến quận chúa!”
“Thạch đại nhân, quan cho , nếu , nếu để đến tai Hoàng thượng, cũng sợ.” Hứa Tĩnh Ương .
Thạch Việt An liên tục gật đầu: “Phải! Phải! Ghi nhớ lời dạy của quận chúa.”
Trong lòng kêu khổ ngớt. Hứa Tĩnh Ương , là một nữ nhân đối mặt với văn võ bá quan đều hề khiếp sợ, cố tình chọc nàng chứ? Vả , mười lăm năm còn trẻ, g.i.ế.c thì là gì, chỉ thể trách vận , cũng nghĩ tới, mười lăm năm , vì Bách Lý gia mà báo thù! là thời thế và mệnh!
Vài ngày , Hứa Tĩnh Ương phái đón Bách Lý phu nhân thành. Bách Lý phu nhân dáng thanh mảnh, nhưng hai cánh tay gân guốc rõ ràng, nàng những năm nay mỗi ngày đều chăm chỉ luyện công, dám lười biếng một ngày nào. Hứa Tĩnh Ương hài lòng, liền đưa nàng đến Võ viện.
Nàng lượt giới thiệu hai vị sư phụ Huyền Minh và Quách Vinh cho Bách Lý phu nhân.
Hứa Tĩnh Ương: “Bên cạnh Võ viện một căn trạch viện, bên trong vài gia nhân, sẽ chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của ngươi, ngươi tạm thời cứ ở đó, mỗi ngày đến đây luyện võ.”
Bách Lý phu nhân chút nghi hoặc: “Quận chúa, ở trong núi cũng thể luyện võ, vì nhất định ở đây?”
Hứa Tĩnh Ương chỉ một đám thiếu niên đang luyện võ gần đó.
“Võ viện còn sẽ dạy ngươi một chiến thuật, cũng như trận pháp chiến đấu và mưu lược cơ bản, ngươi đều học.”
“Được… trướng quận chúa nhiều tài năng ?”
“Nếu chỉ tính nữ binh, hiện tại chỉ một ngươi, Hoàng thượng , chỉ cần dẫn theo năm nữ binh lập công, chứng minh thể , các ngươi cũng thể , sẽ triệt để trả quyền thống lĩnh binh mã cho .”
Bách Lý phu nhân cau mày, hạ giọng : “Người trong hoàng gia , là kẻ lừa dối giỏi nhất.”
Hứa Tĩnh Ương khẽ .
Bách Lý phu nhân nên lung tung, liền lập tức nghiêm nghị : “Quận chúa, từ hôm nay trở sẽ chăm chỉ học tập.”
“Được.” Hứa Tĩnh Ương xong, Bách Lý phu nhân chủ động cầm song kiếm, sang bên cạnh luyện võ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-240-muoi-muoi-nuoi-phong-hoa-thieu-chet-nghia-mau.html.]
Quách Vinh từ bên cạnh tới, xem một lúc kiếm thuật của Bách Lý phu nhân, với Hứa Tĩnh Ương: “Được lắm nha đầu , đến cả tử xuống núi của Nga Mi cũng tìm .”
Hứa Tĩnh Ương một tiếng: “Đa tạ sư phụ cho mượn một mảnh sân để luyện binh.”
Quách Vinh chắp tay lưng, cố ý hừ một tiếng bất mãn.
“Võ viện , sắp thành nhà của ngươi , ai cũng mang về nhà.”
“Đây chính là nhà của , sư phụ.” Hứa Tĩnh Ương hiền hòa.
Thấy nàng như , Quách Vinh chợt sững sờ, nhớ năm Hứa Tĩnh Ương bảy tuổi, đầu tiên ông thấy nàng, gầy đến mức chỉ thấy đôi mắt đen láy, đen nhánh phát sáng. Cô bé nếu học một môn bản lĩnh, sẽ ruột gửi về quê, bao giờ thể trở kinh thành, vì cầu xin Quách Vinh nhận đồ , nàng học bản lĩnh từ lợi hại nhất. Quách Vinh gây phiền phức, nên từ chối nàng.
Không ngờ nha đầu ngày nào cũng đến, quỳ bên ngoài. Liên tục ba ngày, Quách Vinh sự kiên trì của nàng cảm động, vốn định để nàng nhận sự vất vả của việc luyện võ, tự khó mà lui. Không ngờ nha đầu bắt đầu luyện tập, thể hiện thiên phú kinh . Tiên thiên điều kiện của nàng cực kỳ , khung xương cứng cáp, thể mềm mại, thể cứng cỏi, chỉ cần thời gian, ắt sẽ thành tài.
Quách Vinh bắt đầu nghiêm túc dạy nàng, ông dạy nàng cách động, Huyền Minh dạy nàng cách tĩnh, võ pháp huyền diệu, đều nàng liên tiếp tham thấu.
Hứa Tĩnh Ương giơ tay, lắc lắc mắt Quách Vinh.
“Sư phụ, vì ngẩn ?”
Mèo Dịch Truyện
Quách Vinh hồn, khuôn mặt Hứa Tĩnh Ương bảy tuổi lóc t.h.ả.m thiết giờ trở thành một đại cô nương kiên nghị thanh lãnh mắt. Nàng sẽ bao giờ như năm đó nữa, sợ vô gia cư, nàng dùng kiếm rẽ mở cõi trời đất của riêng , trở thành một bản kiên cố bất khả hủy diệt.
Quách Vinh đột nhiên phá lên.
Hứa Tĩnh Ương kinh ngạc ông: “Sư phụ, chẳng lẽ uống say ?”
Quách Vinh chắp tay lưng : “Vi sư hiện tại quả thật một chuyện vui, uống rượu, ngươi mua cho một vò hoa điêu, nhớ là của Lão Trần Ký, hơn nữa là loại đắt tiền!”
“Vâng.” Hứa Tĩnh Ương chắp tay, Hàn Lộ nàng , nhưng nàng ngăn , “Ta tự , khẩu vị sư phụ thích, ngươi .”
Đêm xuống dần, trong Hối Quá Am ở phía Tây Bắc, tắm trong ánh trăng lạnh lẽo.
Giờ Tý gần kề, Hứa Nhu Tranh quỳ đất, hầu hạ một nữ tử bốn mươi tuổi rửa chân. Nữ tử cử chỉ điệu bộ đều toát lên vẻ mị hoặc phong tình, nhưng nếu kỹ mặt nàng, sẽ phát hiện nửa khuôn mặt nàng chi chít những vết bỏng, phần thịt lồi lên trông đáng sợ như rễ cây. Nàng dùng đầu ngón tay nâng cằm Hứa Nhu Tranh lên, nheo mắt: “Hầu hạ một nữ nhân từ thanh lâu như , ngươi cảm thấy ủy khuất ?”
Hứa Nhu Tranh vội vàng lắc đầu: “Nghĩa mẫu đối xử với con cực kỳ , nếu , con sớm những trong Hối Quá Am bắt nạt đến c.h.ế.t , rửa chân cho là điều nên , con sẽ luôn hầu hạ như .”
Nữ nhân che môi khẽ , giọng cực kỳ quyến rũ.
“Ngươi đó nha, mặt hủy , miệng vẫn ngọt như , thể thấy đây là một đáng yêu đến nhường nào, ngươi từng , ngươi đưa đến đây bằng cách nào?”
“Đại tỷ tỷ trong nhà thấy con sinh xinh sủng ái, dung thứ cho con, liền hủy dung con đuổi ngoài.” Hứa Nhu Tranh rơi lệ.
Khoảnh khắc tiếp theo, nữ nhân bóp chặt cằm nàng, Hứa Nhu Tranh đau đớn.
“Ghi nhớ những thủ đoạn giường mà dạy ngươi, nước mắt chảy mặt nam nhân mới tác dụng. Bây giờ ích gì? Thua thì chính là thua , ngươi kỹ năng bằng , ngươi chấp nhận!”
Hứa Nhu Tranh vội vàng gật đầu: “Con nhớ .”
Nữ nhân xuống, mệt mỏi thở dài: “Nhìn thấy ngươi, như thấy chính thời trẻ, ngươi , Hồng di năm xưa cũng là tiểu thư khuê các, chỉ là gia đạo sa sút, kẻ bắt cóc bán thanh lâu, đó đắc tội phu nhân của một quý nhân, bà đưa đến cái nơi quỷ quái .” Nàng dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo mặt Hứa Nhu Tranh.
“Ta ở thanh lâu chìm nổi hai mươi mấy năm, thấu sự bạc bẽo của lòng , thực , nơi còn trong sạch hơn bên ngoài, giờ ở đây quan hệ với mấy ma ma, quản lý nhà bếp, ngươi chỉ cần hầu hạ , nghĩa nữ của lo hậu sự cho , cũng sẽ bảo vệ ngươi.”
Hứa Nhu Tranh lập tức dập đầu: “Tranh Nhi chuyện đều lời nghĩa mẫu.”
Hồng di lộ nụ hài lòng, nàng ngáp một cái, giao chìa khóa nhà bếp cho Hứa Nhu Tranh.
“Ngươi theo cũng một thời gian , buồn ngủ , đợi qua giờ Tý, ngươi khóa kỹ nhà bếp về, chìa khóa vẫn để ở chỗ cũ.”
“Vâng.” Hứa Nhu Tranh xoa bóp chân cho nàng, hầu hạ Hồng di ngủ , nàng mới nhẹ nhàng bước ngoài. Dưới ánh trăng, nàng dần siết chặt chiếc chìa khóa trong tay, ánh mắt trở nên dữ tợn đáng sợ.
Nửa canh giờ .
Ma ma tuần phòng đúng giờ thức dậy, phát hiện bên ngoài một mảnh lửa cháy. Bà vội vàng kéo cửa phòng, phát hiện thể kéo nổi! Cửa như dùng gậy chống từ bên ngoài.
“Có ! Có !” Các ma ma kêu to.
Thế nhưng, bộ Hối Quá Am, chìm trong một biển lửa mênh mông.