Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 233: Hứa Tĩnh Ương, tiến lên nghe chỉ!

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:40:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy nàng đến, bách quan xung quanh khỏi xôn xao bàn tán. “Hoàng thượng sẽ phân xử đây? Chẳng lẽ thật sự sẽ phong một nữ tướng !” “Việc Hoàng thượng cũng khó xử, nếu , tất sẽ thế nhân chọc xương sống.” lúc , Hoàn Quốc Công lạnh hai tiếng, dùng âm thanh đủ để Hứa Tĩnh Ương thấy mà : “Chư vị đồng liêu, các ngươi thật sự đa lo ?”

 

Mọi đều về phía .

 

Chỉ Hoàn Quốc Công nhanh chậm, như cứ : “Vị Hứa cô nương , lừa gạt quân vương giả chết, cho dù chiến công hiển hách, nhưng nếu Hoàng thượng tha thứ, chẳng sẽ cho thế nhân rằng, ai cũng thể lừa gạt ?”

 

Bách quan , chỉ trao đổi ánh mắt với .

 

Lại bộ Thị lang Tôn đại nhân cũng lên tiếng, thuận thế : “Hoàn Quốc Công lý, huống hồ, nếu tất cả nữ nhân đều bắt chước nàng trận tham chiến, ai sẽ là nối dõi tông đường, ai sẽ lo liệu nội trạch?”

 

Hắn các quan xung quanh.

 

“Ngươi nguyện ý cho phép nữ nhi của lên chiến trường ? Hay là ngươi, hoặc là ngươi?”

 

Tôn đại nhân chỉ vài , đối phương đều vội vàng xua tay lắc đầu.

 

Lôi Xuyên thể nổi nữa, trực tiếp thô giọng mắng Tôn đại nhân: “Cái gì mà nối dõi tông đường, thứ ngươi nghĩ là chuyện dơ bẩn trong quần .”

 

Một câu thô tục , lập tức khiến mấy vị võ tướng bên cạnh đều cúi đầu nín .

 

Sắc mặt Tôn đại nhân lập tức khó coi như phủ một tầng sương giá: “Lôi tướng quân! Trên đại điện há dung ngươi lời dơ bẩn?”

Mèo Dịch Truyện

 

Lôi Xuyên hề sợ hãi , năng hùng hồn như sấm: “Lời là ngươi , nữ nhân khả năng bắt chước tướng quân của chúng trận g.i.ế.c địch, cũng là nữ trung hào kiệt, , chẳng lẽ cứ giam cầm trong hậu trạch vuông vức của ngươi cả đời mới là đúng ? Vô liêm sỉ!”

 

Tiếng ẩn hiện truyền từ trong đám bách quan.

 

Lục Quốc Cữu thể nhịn đối phương sỉ nhục phu của như . “Lôi tướng quân!”

 

Cát Thế tử của Lũng Tây Quận Vương phủ lập tức lên tiếng, cắt ngang lời Lục Quốc Cữu: “Tôn đại nhân quả thực vô lý, là ở nội trạch dạy chồng nuôi con, là tòng quân trận g.i.ế.c địch, đều là lựa chọn của chính các nàng.”

 

Thôi Quốc Cữu trấn an : “Đừng nóng vội, tin rằng Hoàng thượng sẽ ban cho Hứa cô nương một lời giải thích thỏa đáng!”

 

giờ , Hoàng thượng vẫn đến, Thái tử và mấy vị vương gia cũng đều vắng mặt, thật là kỳ lạ. Tôn đại nhân phất tay áo, sắc mặt xanh mét. Hắn xem, hôm nay Hoàng thượng thể ban cho Hứa Tĩnh Ương quả ngọt gì.

 

Bọn họ sớm dò la tin tức, Hoàng thượng hề ý ban thưởng Hứa Tĩnh Ương! Bởi vì bên Trường công chúa chuẩn sẵn sổ sách, một khi Hoàng thượng lấy bất kỳ danh mục nào để ban thưởng Hứa Tĩnh Ương, nàng sẽ dùng lý do tương tự, bồi dưỡng và đề bạt một nhóm nữ quan của riêng . Hoàng thượng há chịu đồng ý? Điều chẳng khác nào nữ tử loạn chính, khuấy đảo triều đường như vũng nước đục .

 

Cứ xem nàng Hứa Tĩnh Ương lát nữa còn thể đắc ý đến mức nào!

 

Lục Doãn Thâm đang ở trong đám bách quan, Hứa Tĩnh Ương khí phách ngút trời, một đối đầu bách quan thì ngoài chấp hành công vụ nên mặt. Hôm nay cuối cùng cũng thấy khí thế của nàng, giờ đây, lén lút sắc mặt Hứa Tĩnh Ương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-233-hua-tinh-uong-tien-len-nghe-chi.html.]

Lại thấy vị nữ tử truyền kỳ đang ở giữa tâm bão , một lời, chỉ nhắm mắt vờ ngủ. Nàng thần sắc chút gợn sóng, tuy thấy ánh mắt nàng, nhưng cũng nàng trấn định tự nhiên đến mức nào, như thể những lời xung quanh đều chẳng liên quan gì đến nàng, nàng chỉ chuyên chú mục tiêu của , tiếng vượn hai bên bờ quấy nhiễu.

 

Lục Doãn Thâm trong lòng trầm ngâm, quả nhiên là đại tướng, hỉ nộ lộ sắc mặt.

 

Đặng Lão Thái Phó cũng đang âm thầm quan sát, trong lòng thầm kinh ngạc, , giờ phút chỉ một dự cảm chẳng lành. Hứa Tĩnh Ương là một tướng tài trăm năm khó gặp, càng là một nhân vật khó lường, nếu thật sự để nàng tìm bậc thang lên mây, tương lai cả triều đình đều sẽ nàng ảnh hưởng.

 

lúc , cửa của noãn các mở , để lộ một góc trời u ám. Hai tên Ngự Lâm quân uy nghiêm bước , khi còn hiểu rõ tình hình, bọn họ đến mặt Hàn Lâm viện Đại học sĩ. “Đại nhân, Hoàng thượng truyền triệu.” Nói , Ngự Lâm quân liền như áp giải phạm nhân, nắm lấy vai Đại học sĩ, mang ngoài.

 

Hàn Lâm viện Đại học sĩ mặt đầy mờ mịt: “Chuyện gì? Rốt cuộc là chuyện gì?”

 

Không ai trả lời , mãi đến khi cánh cửa ‘ầm’ một tiếng đóng , chúng nhân mới , lộ vẻ nghi hoặc.

 

Không lâu , hai tên Ngự Lâm quân , như nãy, bọn họ mang Binh bộ Thượng thư. Lúc , cuối cùng cũng nhắc đến những bản cáo trạng bay đầy đường sáng sớm. “Binh bộ Thượng thư đại nhân ba mươi năm còn là Thị lang, cáo trạng bán hỏa d.ư.ợ.c hỏng để tư lợi, lẽ nào là vì chuyện mang ?”

 

Người bên cạnh kinh ngạc: “Cáo trạng là ai rải đầy phố lớn ngõ nhỏ đều rõ, kẻ chỉ triều dã hỗn loạn, Hoàng thượng thể tin tưởng ?”

 

Một bộ phận quan viên nữa, im lặng lạ thường, đương nhiên, tên của bọn họ, cũng nhắc đến cáo trạng. Là thật giả, trong lòng bọn họ tự rõ. Lục Doãn Thâm ý vị thâm trường : “Hẳn là điều tra chứng cứ xác thực, nếu sẽ lúc mà trực tiếp bắt .”

 

Lập tức, trong noãn các chìm im lặng, chỉ còn tiếng xoa tay sột soạt đầy bất an.

 

Lần lượt từng đợt, Ngự Lâm quân mang gần hai mươi , bách quan vì thế mà kinh hãi. Người cuối cùng mang , là Lại bộ Thị lang Tôn đại nhân. Hắn hai mắt kinh hãi, tuy miệng vô tội, nhưng ánh mắt cầu cứu về phía Lục Quốc Cữu.

 

Rõ ràng, cũng sạch sẽ.

 

Lục Quốc Cữu trong lòng thầm kêu hỏng bét, nhưng mặt dám biểu lộ dù chỉ một phần vạn.

 

Hứa Tĩnh Ương lúc mới mở phượng mâu, ánh đen tuyền lưu chuyển trong mắt. Những thanh âm đáng ghét đều còn, trong triều thiếu hơn hai mươi , quả nhiên yên tĩnh hơn nhiều. Kẻ nào phản đối nàng, lưỡi d.a.o sắc bén của nàng sẽ nhắm kẻ đó. Kẻ nào cản đường nàng, nàng sẽ cho đối phương đường sống.

 

Không lâu , tiếng Đại thái giám từ ngoài điện truyền : “Hoàng thượng giá đáo ——!”

 

Chúng quan viên lúc mới theo thứ tự từ cửa hông bước Kim Loan điện. Mấy vị vương gia xem là cùng Hoàng thượng đến, sắc mặt Thái tử cực kỳ tệ, dù dùng vẻ ôn hòa để che giấu, nhưng vẫn thể hàn ý áp chế trong mắt . Ngược là Bình Vương, lông mày giương cao, phóng túng như thường, Ninh Vương vốn dĩ trầm .

 

Chỉ khi Hứa Tĩnh Ương bước , hai bọn mới đồng thời đầu một cái.

 

Chúng thần bái : “Khấu vấn Hoàng thượng thánh an!”

 

Hoàng đế nâng tay, thần sắc mặt nghiêm nghị lạnh lẽo hơn khi. Ánh mắt lướt qua từng gương mặt, cuối cùng dừng Hứa Tĩnh Ương. “Hứa gia Tĩnh Ương, ngươi tiến lên chỉ.”

 

Hứa Tĩnh Ương xuất liệt, bước chân kiên định, chắp tay chờ đợi thánh chỉ. Các quan viên xung quanh cũng khỏi nín thở. Cuối cùng Hoàng đế sẽ phong thưởng nàng ?

 

 

Loading...