Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 231: Triệu Hi cũng muốn lập nữ tướng, tranh công?
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:40:54
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tĩnh Ương khi tin tức, vội vàng can thiệp. Càng nhiều tin tức bất lợi cho nàng lúc , Hoàng thượng càng động, Người sẽ buộc đưa một lời giải thích thỏa đáng cho nàng.
Lôi Xuyên đến phủ nàng cầu kiến. Sau khi gặp mặt, Lôi Xuyên : “Tướng quân, mạt tướng nhận tin tức, Bắc Lương quốc phái binh tấn công Ô Tôn.”
Hứa Tĩnh Ương , đôi mày lá liễu đột nhiên nhíu chặt. Trực giác từ nhiều năm chinh chiến sa trường khiến trong đầu nàng lập tức hiện một bức tranh địa giới rõ ràng. Ngón tay thon dài của nàng vô thức lướt bàn, như đang phác họa đường biên giới.
“Sau khi Tây Việt diệt vong, quốc thổ của họ quy về bản đồ Đại Yến của .” Nàng giọng trầm thấp, mang theo sự nhạy bén đặc trưng của võ tướng: “Vốn dĩ giữa Đại Yến và Bắc Lương cách Tây Việt và Ô Tôn là hai vùng đệm, nay giữa hai nước, chỉ còn duy nhất Ô Tôn bình phong.”
Trong mắt Hứa Tĩnh Ương, ánh sáng sắc bén chợt lóe: “Không thể để Bắc Lương thắng trận. Một khi Ô Tôn rơi tay Bắc Lương, Bắc cảnh Đại Yến của sẽ cửa ngõ rộng mở, nếu ngày Bắc Lương bội ước, há chẳng chúng sẽ gặp đại họa ?”
Nghĩ đoạn, nàng lập tức rút giấy, nhanh chóng xuống một loạt sách lược. Thậm chí nàng còn vẽ bản đồ địa hình bên , để Hoàng thượng dễ dàng nhận ngay.
Hứa Tĩnh Ương giao giấy tay Lôi Xuyên. “Ngày mai buổi chầu, ngươi hãy dâng tấu bản chiến sách lên.”
“Tướng quân, công lao lớn nhường , nên tự tâu lên mới .”
Hứa Tĩnh Ương lắc đầu: “Còn lúc.”
Lôi Xuyên đành thu giấy , nhưng rời , ngược còn vẻ thôi. Hứa Tĩnh Ương liếc : “Có lời cứ .”
“Tướng quân, nghĩ thông suốt , nếu Hoàng thượng chịu phong tướng, liền từ quan, theo một tên chăn ngựa cũng cam lòng.” Lôi Xuyên xong, gãi gãi gáy: “Những ngày ở kinh thành , thực sự uất ức khó chịu! Ta chỉ là một kẻ thô lỗ, hơn nữa…”
“Lôi Xuyên.” Hứa Tĩnh Ương cắt ngang : “Ngươi theo tới nay, từng để ngươi chịu thất bại nào đúng ?”
Lôi Xuyên ngẩn , gật đầu: “ ! Tướng quân dụng binh như thần, chúng nào mùi vị thất bại là gì!”
Hứa Tĩnh Ương gật đầu: “Cho nên , cũng sẽ thắng, ngươi hãy chức Phiêu Kỵ tướng quân của , mới thể giúp .”
Nghe những lời , Lôi Xuyên lập tức gầm lên như sấm mà cam đoan: “Vâng! Mạt tướng nhất định để tướng quân mất mặt!”
Hứa Tĩnh Ương vì Lôi Xuyên nỗi lo . Bởi lẽ gần đây trong triều, những lời đồn thổi bất lợi cho nàng ngày càng nhiều. Bọn họ còn gán cho nàng cái danh “hung tinh bất tường”, mà Hoàng thượng ghét nhất những điều . Bởi , Lôi Xuyên nghĩ đến kết cục tồi tệ nhất, rằng Hoàng thượng vẫn chịu để Hứa Tĩnh Ương lấy phận nữ nhi tướng, thì thà từ quan!
Có lời của Hứa Tĩnh Ương, Lôi Xuyên cảm thấy lòng vững như bàn thạch.
Trước khi rời , còn tiện thể với Hứa Tĩnh Ương một chuyện. “Con gái của Triệu Trung Đức là Triệu Hi, đến công tích của , nàng mà cũng công lao của giấy, nhờ Triệu Trung Đức dâng lên Hoàng thượng, chia một phần công trạng.”
Giọng Lôi Xuyên tràn đầy vẻ khinh bỉ: “Nàng thể công lao gì chứ? Lúc phụ trách áp tải lương thảo, vì trông coi bất cẩn mà mất hai xe lương thực! Ban đầu còn tưởng nàng sẽ giống Đại tướng quân, vũ thông minh, nào ngờ chỉ là một nữ nhân hám danh lợi! Nếu nể mặt Vương gia phái Triệu Trung Đức tới, sớm trở mặt với bọn họ .”
Hứa Tĩnh Ương nghĩ đến Triệu Hi, liền nhớ đến biểu hiện của nàng trong trại phỉ, khẽ nhíu mày. Nàng phán xét Triệu Hi thế nào, nhưng nếu năng lực của nàng tòng quân, e rằng còn rèn luyện thêm.
Ngày hội thẩm Tam ty.
Mèo Dịch Truyện
Hứa Minh Ngọc mang xiềng xích, áp giải đến công đường lạnh lẽo. Y quỳ đất, trình tự rõ ràng trình bày xong sự tình lúc đó, : “Lúc đó giật một vật từ thích khách, nhưng thể tùy tiện dâng lên chư vị đại nhân.”
Đài chính Ngự Sử Đài nhíu mày: “Hứa Minh Ngọc, ngươi hiểu rõ, hiện tại ngươi đang thẩm vấn, mỗi một manh mối ngươi cung cấp đều liên quan đến phán xử của ngươi. Nếu , còn mau chóng dâng vật lên?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-231-trieu-hi-cung-muon-lap-nu-tuong-tranh-cong.html.]
Hứa Minh Ngọc mím môi, suy nghĩ một lát, từ trong ống tay áo lấy một vật đưa sang. “Xin chư vị đại nhân xem qua.”
Quan binh tay bưng khay, nhận lấy vật , đưa đến mặt ba vị đại nhân. Ba thấy, sắc mặt lập tức biến đổi. Chỉ thấy khay đặt một lệnh bài, từ thiết đen. Trên đó khắc ba chữ “Ảnh Tập Doanh”.
Đại Lý Tự Khanh Cố đại nhân thấy lệnh bài , trong lòng thầm thở dài một tiếng.
Ngay trong ngày tin tức truyền về cung, chiều tối, Hứa Minh Ngọc liền tuyên vô tội và phóng thích. Cùng lúc đó, trong cung còn tìm thấy một t.h.i t.h.ể mặc y phục đen, cho là thích khách đêm hôm đó. Điều thể chứng minh Hứa Minh Ngọc vô tội.
Trong Ngự Thư Phòng đèn đuốc sáng trưng, Thái tử triệu kiến .
“Quỳ xuống!”
Thái tử bước cửa, tiếng gầm giận dữ như sấm sét của Hoàng đế bổ thẳng mặt . Nghe , Thái tử nâng đôi mắt ôn hòa, vô cùng khó hiểu mà quỳ xuống: “Phụ hoàng, nhi thần sai điều gì?”
Hoàng đế sắc mặt âm trầm, ném lệnh bài Ảnh Tập Doanh lòng y. “Trẫm cho phép ngươi bồi dưỡng ám vệ của , là để bảo vệ an cho ngươi, mà ngươi dám dùng chúng để hãm hại Hứa gia?”
Trong mắt Thái tử, hàn ý đen nhánh ngưng tụ, y liền thể giả vờ gì về chuyện nữa. Thực y sớm Hứa Minh Ngọc giao thứ gì đó trong phiên hội thẩm Tam ty.
“Phụ hoàng, Hứa Minh Ngọc giam nửa tháng, lệnh bài vì chịu giao sớm hơn? Hiển nhiên là kẻ đưa vật đó , giúp y thoát tội, nhi thần một thời gian Hứa Tĩnh Ương…”
“Câm miệng!” Hoàng đế cắt ngang lời y: “Ngươi còn hiểu? Cho dù là nàng đưa thì thế nào? Ngươi sắp xếp Ảnh Tập Doanh nhằm Hứa gia ?”
Thái tử đột nhiên mím môi.
Hoàng đế đập bàn: “Bị khác nắm thóp, việc còn để sơ hở, thành sự thật! Lại còn để lấy lệnh bài vật quan trọng như . May mắn Hứa Tĩnh Ương ý đồ khác, chỉ giải tội cho nàng. Bằng , nếu lệnh bài dùng mục đích khác, trẫm xem ngươi sẽ thế nào!”
Thái tử nhíu mày: “Phụ hoàng, Hứa Tĩnh Ương rốt cuộc cũng chỉ là một phận nữ nhi yếu ớt.”
“Từ nàng là một nữ tử bình thường, nhưng hiện giờ, nàng là mà lòng dân hướng về, phận của nàng, chính là lá bùa hộ mệnh của nàng.” Hoàng đế chỉ y: “Bách tính tuyệt đối thể chấp nhận việc một vị tướng quân vì họ mà chịu gian khổ, cuối cùng khác vu oan hãm hại. Trẫm xử lý thận trọng đến , vì ngươi vẫn hiểu?”
Thái tử cuối cùng cúi đầu chắp tay, trong cái khí chất ôn hòa ẩn chứa một tia bất mãn nhàn nhạt. “Nhi thần , đa tạ Phụ hoàng giáo huấn.”
“Ai…” Hoàng đế lưng : “Ngươi và Dạ nhi thuở đều Thái sư già dạy dỗ, vì hiện giờ ngươi càng ngày càng kém hơn ?”
Trong mắt Thái tử, một tia sáng hung lệ xẹt qua, tan biến trong chớp mắt. “Nhi thần về nhất định sẽ cẩn trọng hơn.”
“Ngươi lui .” Hoàng đế .
Đợi Thái tử rời , Hoàng đế mới thu ngọn lửa giận dữ. Gần đây Thái tử thế, Người cần chấn chỉnh y một chút. Còn về việc ảnh hưởng đến tình của họ , Hoàng đế cũng chẳng bận tâm. Tạo xung đột, chính là để rèn luyện và khích lệ bọn chúng. Đối với mấy con trai, Người đều huấn luyện như .
Hoàng đế sắc trời, nhận một ngày nữa trôi qua. Thời hạn Người hứa sẽ cho thiên hạ, cho Hứa Tĩnh Ương một lời giải thích, chỉ còn ba ngày nữa. Ngay lúc , Hoàng đế mới kinh ngạc nhận , chẳng lẽ Người cũng rơi cạm bẫy của Hứa Tĩnh Ương? Nàng cố ý đề xuất đối chất với văn võ bá quan, chính là để danh tiếng của truyền bá khắp nơi.
Hoàng đế là Cửu Ngũ Chí Tôn, vốn dĩ cần cho bất kỳ ai lời giải thích nào, Người tức là Trời. giờ đây thì khác , tất cả đều Đại tướng quân minh thần võ thực vẫn chết. Nếu thể sắp xếp thỏa cho vị Đại tướng quân chiến công hiển hách , thiên hạ sẽ chỉ trích Người thế nào? Hậu thế sẽ Người là một quân chủ vô năng vô đức ?
Hoàng đế sắc mặt trầm nặng, cảnh tuyết ngoài cửa sổ. Khó mà xử lý cho thỏa…