Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 184: Ác mẫu tâm bệnh tái phát, thấy chết không cứu?

Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:34:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vi Quốc Công chợt thấy căng thẳng, theo bản năng sang Hứa Tĩnh Ương. “Tĩnh Ương, tính đây, nàng còn đưa , mà quan phủ tới !”

 

Hứa Tĩnh Ương thản nhiên đáp: “Phụ đừng lo, một cái địa đạo, con sẽ đưa nàng xuống đó . Đinh quản gia sẽ phụ trách ở cùng phụ , đối phó với quan sai. Có lẽ họ chỉ đến hỏi thăm theo lệ thường, sẽ quá lâu. Đợi họ , chúng sẽ đưa Hứa Nhu Tranh .”

 

“Được, !” Vi Quốc Công giờ đây theo lời Hứa Tĩnh Ương.

 

Hứa Tĩnh Tư và Hứa Tĩnh Diệu giúp Tam phu nhân dọn dẹp chính sảnh, kéo Thúy Vũ và Thúy Mai đ.á.n.h ngất xuống . Hứa Nhu Tranh giãy giụa, nhưng Hàn Lộ nhét khăn miệng, lập tức hai bà lão khiêng .

 

Dưới nhà củi ở góc Tây Nam một cái địa đạo bỏ hoang, Hứa Nhu Tranh tạm thời ném đó.

 

Hứa Tĩnh Ương bước từng bước chậm rãi xuống bậc thang gỗ, ánh sáng nàng giẫm chân, cho đến khi Trúc Ảnh đóng cửa địa đạo .

 

Lưu ma ma đưa một chiếc kéo tới: “Đại tiểu thư, lão gia mau chóng cạo tóc nàng , đợi quan sai , liền phái đưa nàng đến Từ Vân Am.”

 

Từ Vân Am sâu trong núi, cách kinh thành hơn ba trăm dặm.

 

Hứa Tĩnh Ương cầm kéo, tiến gần tới Hứa Nhu Tranh.

 

“Đại tỷ tỷ!” Hứa Nhu Tranh Hàn Lộ và Trúc Ảnh giữ chặt, chỉ thể lóc cầu xin, “Cầu xin , đừng cắt tóc của , bao giờ nghĩ sẽ tranh giành với ! Ta, thể lập tức rời khỏi kinh thành, vĩnh viễn về nữa!”

 

thì phụ ruột của nàng cũng sắp trở kinh thành, chỉ cần nàng thể kéo dài đến lúc đó, Vi Quốc Công phủ đáng là gì ?

 

Hứa Tĩnh Ương cúi xuống Hứa Nhu Tranh, ánh mắt lạnh như băng. Nàng dùng kéo nâng cằm Hứa Nhu Tranh lên: “Chưa từng nghĩ tranh giành với ư? Khi từ biên quan về phủ, phụ mẫu cho ngươi khắp kinh thành, mang phận của .”

 

“Mẫu hẳn còn hứa hẹn với ngươi, rằng sẽ dùng quân công của để đưa ngươi lên Thái tử phi, tranh giành với Đặng gia, đúng ?”

 

Giọng Hứa Tĩnh Ương càng lúc càng lạnh: “Còn thật sự, từ nay về chỉ thể một cái bóng thể lộ mặt, đúng ?”

 

Sắc mặt Hứa Nhu Tranh tái nhợt, đôi môi run rẩy. Những lời là do Hứa phu nhân riêng, Hứa Tĩnh Ương ?

 

“Cạch” một tiếng, Hứa Tĩnh Ương tay nhấc d.a.o c.h.é.m xuống, một nhúm tóc xanh mềm mại bay xuống đất.

 

“A——!” Hứa Nhu Tranh phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết, điên cuồng giãy giụa.

 

Hứa Tĩnh Ương túm chặt tóc nàng , ép nàng ngẩng đầu lên: “Không ngươi tranh giành, mà là cho ngươi cơ hội. Kết cục hôm nay, ngươi hề vô tội.”

 

Hứa Nhu Tranh , Hứa Tĩnh Ương quyết tâm chỉnh đốn nàng . Thế nên, nàng cũng còn giả vờ nữa, mà mỉm châm biếm, nước mắt lưng tròng.

 

“Ngươi bản lĩnh, thì g.i.ế.c !”

 

“Giết ngươi? Quá dễ dàng cho ngươi . Cái là ngươi dám lộ diện, nếu , quan phủ sẽ bắt ngươi về quy án với tội danh g.i.ế.c .”

 

Cũng nên để Hứa Nhu Tranh nếm trải cái cảm giác trốn chui trốn lủi, tên họ, thể gặp . Những nỗi khổ mà Hứa Tĩnh Ương chịu đựng kiếp , kiếp đều để các nàng thử qua.

 

Mặt Hứa Nhu Tranh dính đầy m.á.u bẩn, nước mắt ngừng chảy từ lâu, đôi mắt tràn ngập hận thù.

 

“Ngươi đối xử với như , nếu mẫu , sẽ tha thứ cho ngươi .”

 

“Đừng lo lắng, đưa ngươi , tiếp theo sẽ là nàng .”

 

Hứa Tĩnh Ương dứt lời, sắc mặt Hứa Nhu Tranh lập tức đổi.

 

Chỉ thấy Hứa Tĩnh Ương giao chiếc kéo vàng cho Trúc Ảnh: “Cạo trọc tóc nàng , đ.á.n.h ngất nhét bao tải, khi trời tối thì đưa ngoài.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Đưa đến Từ Vân Am ?” Hàn Lộ hỏi.

 

Hứa Tĩnh Ương : “Từ Vân Am quá gần, đưa nàng đến Tây Bắc, ở đó một Hối Quá Am. Đường thủy thông, chỉ một con đường núi độc đạo, ma ma quản sự bên trong dễ chọc , cứ đưa nàng tới đó . Nếu phụ hỏi đến, cần cụ thể.”

 

Hứa Nhu Tranh , kinh hoảng sợ. Tây Bắc cách kinh thành quá xa! Nàng , còn cơ hội nào để về nữa? Nếu Hứa phu nhân cũng nàng đưa , phụ ruột của nàng thể tìm thấy nàng đây?

 

“Đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ …” Hứa Nhu Tranh thấy tình hình , cầu xin.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-184-ac-mau-tam-benh-tai-phat-thay-chet-khong-cuu.html.]

Thế nhưng, lời còn hết, Hàn Lộ dùng một tay c.h.é.m mạnh gáy nàng , khiến nàng ngất .

 

Hứa Tĩnh Ương Hàn Lộ, liền Hàn Lộ phẫn nộ : “Nàng trở mặt còn nhanh hơn cả trời trở gió, bộ tịch, nhiều lời vô nghĩa!”

 

Giải quyết xong Hứa Nhu Tranh, Hứa Tĩnh Ương đến tiền sảnh, quan sai rời . Họ quả nhiên chỉ đến hỏi thăm theo lệ thường, bởi vì tiểu nhị của Thanh Phong Cư và phu xe của Phạm nhị công tử đều thấy Hứa Nhu Tranh xuất hiện đêm hôm đó. Quan sai vốn định gặp mặt Hứa Nhu Tranh một nữa, nhưng Vi Quốc Công rằng nàng ngoài từ sáng sớm và đến giờ vẫn trở về. Thế là, quan sai hẹn mai sẽ đến , liền rời .

 

Khi trời tối đen, sáu bao gạo, bột mì vận lên xe ngựa, trong đó cả bao chứa Hứa Nhu Tranh. Hứa Tĩnh Ương sai Hàn Lộ mượn hai ám vệ của Tiêu Hạ Dạ, đưa Hứa Nhu Tranh thẳng đến Hối Quá Am.

 

Mọi chuyện định, màn đêm buông xuống. Gió thu đêm khuya lành lạnh, Hứa Tĩnh Ương ôm chặt vạt áo, trở về trong phòng.

 

Nơi Hối Quá Am , chính là kiếp nàng Hứa Nhu Tranh kể. Hôm đó nàng cửa sổ, Hứa Nhu Tranh đề nghị Hứa phu nhân, tìm một cái cớ, đưa nàng đến Hối Quá Am. Nơi đó chỉ tọa lạc ở vùng núi non hiểm trở, mà ma ma quản sự bên trong còn hung ác đanh đá. Các bà nhận tiền, việc cho chủ nhà, "giải quyết" những tiểu thư khuê các khó đối phó, thể lập tức lấy mạng. Những ma ma đủ cách để tra tấn các tiểu thư, khiến các nàng sống bằng chết, cuối cùng "chết một cách bất ngờ".

 

Hứa Tĩnh Ương vốn tưởng Hứa phu nhân sẽ từ chối, nhưng nàng tận tai chính mẫu : "Phải tìm một cơ hội, hạ t.h.u.ố.c mê nàng , nếu với cái tính khí của nàng , sẽ cho cả nhà yên ."

 

Hồi tưởng đến đây, ngọn nến giá, đôi môi hồng nhạt của Hứa Tĩnh Ương khẽ nở một nụ lạnh lẽo.

 

Xưa khi nàng còn ở biên quan, một lão binh từng đạo sĩ với nàng rằng, thế sự nhân quả tuần , đều là báo ứng. Vậy thì báo ứng của Hứa Nhu Tranh, tự nhiên là nàng đáng đời.

 

Màn đêm sâu thẳm.

 

Hứa phu nhân cảm thấy trải qua một cơn ác mộng. Đầu tiên là lửa lớn bao vây, bà đầu , phát hiện Hứa Tĩnh Ương đang ngoài cửa. Bà định chạy , Hứa Tĩnh Ương đóng cửa . Hứa phu nhân sợ hãi bừng tỉnh.

 

Trong phòng tĩnh mịch tối đen, chỉ tiếng thở hổn hển hoảng loạn của bà.

 

“Thượng ma ma, Thượng ma ma!” Giọng bà khản đặc vì lửa hun đốt.

 

Bà gọi một lúc lâu mà thấy Thượng ma ma đáp lời. Hứa phu nhân kìm kéo rèm giường , nhưng đột ngột cứng đờ.

 

Trong bóng tối, một ảnh cao gầy thanh lãnh đang ghế, như một khối ngọc lạnh nặng trĩu. Hứa phu nhân nhớ giấc mơ , tim đập nhanh hơn, nỗi sợ hãi như thủy triều dâng lên.

 

“Hứa Tĩnh Ương! Ngươi nửa đêm ở đây, gì?”

 

Trên ghế, ảnh Hứa Tĩnh Ương dậy, chậm rãi bước tới. Trong bóng tối, lông mày và khóe mắt nửa vầng trăng soi sáng như sương tuyết. Khi ánh mắt nàng lướt qua, dường như cách một tầng sương mù, khiến cảm nhận chút ấm nào.

 

“Mẫu , còn , Nhu Tranh g.i.ế.c , sợ tội bỏ trốn, quan phủ phát lệnh truy nã .”

 

“Ngươi gì?!” Đồng tử Hứa phu nhân chợt co rút. Bà đột ngột vén chăn lên, loạng choạng bổ nhào về phía Hứa Tĩnh Ương, nhưng nàng nhẹ nhàng nghiêng tránh né. Hứa phu nhân nhào hụt, đầu gối đập mạnh xuống đất, đau đến mức bà hít một khí lạnh.

 

“Là ngươi! Chắc chắn là ngươi hãm hại nàng !” Hứa phu nhân ngẩng đầu gào thét, gân xanh cổ nổi lên, “Ta ngươi hận thiên vị, nhưng Tranh nhi vô tội! Hứa Tĩnh Ương, lòng ngươi thể độc ác đến !”

 

Hứa Tĩnh Ương chợt khẽ một tiếng, ánh trăng lướt qua đáy mắt nàng, tựa hồ sinh từng chùm gai băng.

 

“Mẫu cần lôi kéo c.ắ.n xé nữa, Hứa Nhu Tranh là kẻ g.i.ế.c , công văn của quan phủ định rõ, chỉ cần nàng dám lộ diện, lập tức sẽ quan phủ bắt giữ.”

 

Hứa phu nhân đột nhiên bùng phát tiếng hét t.h.ả.m thiết: “Hứa Tĩnh Ương, ngươi dám lợi dụng lúc ốm yếu hôn mê mà đối xử với Tranh nhi như , đáng lẽ năm xưa nên tự tay bóp c.h.ế.t ngươi, ngươi quả nhiên là Thiên Lang Tinh chuyển thế, là hung tinh, là báo ứng của !”

 

Tiếng chợt ngừng . Hứa phu nhân đột nhiên ôm ngực, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Bà há miệng thở dốc như cá mắc cạn, mồ hôi lạnh lập tức thấm ướt trung y.

 

“Thuốc… Mau lấy t.h.u.ố.c của !” Ngón tay co quắp của bà cố gắng nắm lấy vạt váy của Hứa Tĩnh Ương, nhưng lụa là trơn tuột giữ . Hứa Tĩnh Ương tĩnh lặng ở giao giới giữa ánh trăng và bóng tối, thờ ơ cúi mắt bà.

 

Hứa phu nhân ngẩng đầu, trong ánh mắt Hứa Tĩnh Ương, bà thấy sự thờ ơ với sinh tử của nàng, cũng thấy sự tàn nhẫn và tuyệt tình mà nàng luyện trong những năm tháng ở biên quan.

 

Thì Hứa Tĩnh Ương còn là cô gái mười bốn tuổi năm nào, để mặc bà thao túng nữa . Mười bốn năm khi sinh Hứa Tĩnh Ương, bà bao giờ chủ động quan tâm đến con gái , thậm chí còn chê nàng đủ kiều diễm mềm mại. Thuở khi đưa Hứa Tĩnh Ương biên quan, Hứa phu nhân thực thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Biên quan hiểm ác bao, địch quốc hung hãn đến nhường nào, Hứa Tĩnh Ương cũng , nếu cứ thế mà c.h.ế.t ở đó, cũng là mệnh định của nàng.

 

Thế nhưng Hứa phu nhân ngờ, chính con gái mà bà coi thường , thể tắm m.á.u c.h.é.m g.i.ế.c trong môi trường hiểm nguy đến , mười năm quang cảnh, leo lên ngôi vị Đại tướng quân. Bà nàng khao khát tình , nên dùng điểm yếu để uy h.i.ế.p nàng, yêu cầu nàng trả giá. Tuy nhiên, một khi nàng còn bận tâm đến tình , mất sự kiểm soát, nàng trở nên đáng sợ đến .

 

“Tĩnh Ương…” Hứa phu nhân lúc hấp hối, bò về phía nàng, “Thuốc… Mau lấy t.h.u.ố.c !”

 

Thế nhưng, đối mặt với lời cầu cứu của bà, Hứa Tĩnh Ương chỉ lặng lẽ . Sau đó, nàng đột nhiên cất giọng thanh lãnh, mang ý vị sâu xa mà một câu: “Mẫu , từ góc độ , Hứa Nhu Tranh, quả thực vài phần giống .”

 

Hứa phu nhân bỗng nhiên trợn tròn mắt.

 

 

Loading...