Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 156: Độc Vật Xuất Hiện, Cắn Bị Quý Nữ!

Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:33:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , tất cả quý nữ đều chép kinh, chỉ Hứa Tĩnh Ương vì bệnh mà nghỉ ngơi trong phòng. Chỉ còn một ngày cuối cùng để nộp bản kinh thư chép. Mọi đều nghĩ, Hứa Tĩnh Ương chắc chắn thể thành.

 

Sáng sớm bắt gặp Trúc Ảnh, thấy nàng mặt ủ mày chau, trốn thầm. Xem , cho dù thái y dùng t.h.u.ố.c mạnh để chữa, tay của Hứa Tĩnh Ương một chốc lát cũng thể lành.

Mèo Dịch Truyện

 

Trúc Ảnh bưng bữa trưa phòng: “Đại tiểu thư, dùng chút gì ạ.”

 

Hứa Tĩnh Ương ngữ khí nhạt nhẽo: “Ta ăn nổi.”

 

lúc , ngoài cửa truyền đến một thanh âm cẩn trọng.

 

“Hứa đại tiểu thư trong đó … Nô tỳ, nô tỳ chuyện bẩm tấu.”

 

Hứa Tĩnh Ương ngẩng đầu, thấy ngoài cửa một tiểu cung nữ, dung mạo thanh tú, mặt chút tàn nhang. Nàng gật đầu: “Ngươi , gì?”

 

Tiểu cung nữ quỳ mặt đất: “Nô tỳ một phương t.h.u.ố.c dân gian, thể chữa bệnh tay , còn bảo đảm nửa ngày là thể thấy hiệu quả.”

 

Hứa Tĩnh Ương kinh ngạc: “Thật ? thái y đều , bệnh cấp tính đến đột ngột, một chốc lát thể lành.”

 

“Thái y dám hại ngọc thể của Hứa đại tiểu thư, tự nhiên dám . Nô tỳ từng vô ý chạm hoa trúc đào, đều là dùng phương t.h.u.ố.c dân gian mà khỏi. Đại tiểu thư dũng hơn , ngay cả trường tỷ võ cũng sợ Ngự Lâm quân, hẳn là sợ mạo hiểm dùng phương pháp .”

 

“Nói xem, là phương pháp gì.”

 

“Chính là… chính là xà viên, bắt một con rắn độc, để nó c.ắ.n một ngụm đầu ngón tay, là thể lành.” Tiểu cung nữ chuyện, phỏng chừng cũng đủ tự tin, ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.

 

Trúc Ảnh đột ngột dậy: “Hỗn xược! Dám bịa lời nhảm nhí để lừa gạt đại tiểu thư nhà ?”

 

Tiểu cung nữ vội vàng quỳ xuống: “Hứa đại tiểu thư, nô tỳ tuyệt đối dám bừa. Nếu chuyện, tỳ nữ của tự khắc sẽ tố giác nô tỳ, nô tỳ hà tất chuyện đ.á.n.h đổi tính mạng như chứ?”

 

Hứa Tĩnh Ương nàng suy tư: “Vậy ngươi vì hảo tâm đến nhắc nhở ?”

 

“Nô tỳ chỉ cầu đại tiểu thư khi khỏi bệnh, mặt Trưởng công chúa điện hạ, giúp nô tỳ vài câu , điều nô tỳ khỏi Thượng Lâm cung. Nơi bình thường chủ tử, việc tuy vất vả, nhưng tiền đồ…”

 

Tiểu cung nữ xong, lâu thấy Hứa Tĩnh Ương trả lời. Duy chỉ Trúc Ảnh, hung dữ trừng mắt nàng . Lại : “Đại tiểu thư, đừng tin nàng , rắn độc cắn, sẽ mất mạng đó!”

 

Tuy nhiên, Hứa Tĩnh Ương , chiếc đồng hồ nước bên cạnh từng giọt từng giọt rơi xuống, , tiểu cung nữ cảm thấy như đang đối mặt với vực sâu lạnh lẽo, dựng tóc gáy.

 

lúc , Hứa Tĩnh Ương đột nhiên thở dài: “Ngươi thì dễ, xà viên canh giữ, thể dễ dàng ?”

 

Tiểu cung nữ thấy thuyết phục nàng, lập tức khẳng định chắc chắn.

 

“Người canh giữ xà viên hôm nay là tiểu thái giám đồng hương với nô tỳ. Nô tỳ sẽ với một tiếng, đại tiểu thư mau chóng , sẽ ai phát hiện .”

 

Hứa Tĩnh Ương nhướn mày: “Ngươi như , nếu thể giải độc cho , giúp tiếp tục chép kinh, nhất định sẽ trọng thưởng ngươi.”

 

Trúc Ảnh sốt ruột: “Đại tiểu thư, thể dễ dàng tin lời nàng !”

 

“Câm miệng, Trúc Ảnh! Còn chuyện gì quan trọng hơn đôi tay của ? Ngươi ngoài , nơi đây cần ngươi hầu hạ nữa.”

 

Hứa Tĩnh Ương ngữ khí sắc bén, tiểu cung nữ ánh mắt lấm lét, chỉ thấy Trúc Ảnh dậm chân, hầm hầm vén váy ngoài.

 

“Ngươi tên gì?” Hứa Tĩnh Ương hỏi tiểu cung nữ, “Ta cũng cần nên nâng đỡ ai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-156-doc-vat-xuat-hien-can-bi-quy-nu.html.]

 

Tiểu cung nữ cúi đầu: “Nô tỳ Lan Nhứ.”

 

Hứa Tĩnh Ương mím môi : “Lan Nhứ, ngươi dẫn đường .”

 

Lạc Sương ẩn bóng cây cách đó xa, thấy Hứa Tĩnh Ương chỉ đuổi Trúc Ảnh , mà còn theo tiểu cung nữ. Đôi mắt hạnh của nàng lộ vẻ chế giễu và khinh thường. Hứa Tĩnh Ương quả nhiên sốt ruột , ngay cả phương pháp cũng tin, chừng đợi đến khi xà viên, sẽ hối hận.

 

Tuy nhiên, đến lúc đó hối hận cũng kịp, Lạc Sương sớm dặn dò tiểu cung nữ, chỉ cần đợi Hứa Tĩnh Ương , lập tức khóa chặt xà viên. Mà trong xà viên, cửa sổ chỉ một cánh cửa, nàng dù võ công cao đến mấy thì chứ, mọc cánh cũng khó thoát!

 

Lạc Sương đầu với nha phía : “Đi thôi, chúng cứ chờ tin lành.”

 

Thời tiết buổi trưa, thổi tới từng làn gió thu nặng trĩu. Bước chân của Lạc Sương vô cùng nhẹ nhàng. Nàng cũng thật sự Hứa Tĩnh Ương chết, nhưng ai bảo Hứa Tĩnh Ương tay độc ác , khiến của nàng thương nặng chứ?

 

Vốn dĩ khi chép kinh , gia đình Lạc Sương chắc chắn sẽ đến Vi Quốc Công phủ để đòi một lời giải thích. nếu Hứa Tĩnh Ương gặp chuyện, mất mạng, hoặc tàn phế, Lạc Sương nguyện ý đại phát từ bi, khuyên cha tha cho cả nhà Vi Quốc Công.

 

lúc Lạc Sương tâm tình vui vẻ đến gác lầu chép kinh, bỗng nhiên thấy một bóng ngờ tới, đang ở vị trí của nàng . Lạc Sương trợn tròn mắt. Nàng thấy Hứa Tĩnh Ương. Rõ ràng nhốt trong xà viên, nhưng xuất hiện ở đây là Hứa Tĩnh Ương!

 

Sao thể chứ?!

 

Hô hấp của Lạc Sương đều tăng nhanh, nàng thậm chí còn tưởng ảo giác, tự chủ từng bước một, tới phía . Khi nàng chủ động gần, đường nét khuôn mặt nghiêng của Hứa Tĩnh Ương càng thêm rõ ràng. Nàng đang đoan trang bàn gỗ đàn hương của Lạc Sương, ngón tay thon dài cầm một cây bút lông sói, những nét chữ ngay ngắn giấy vàng.

 

Ngoài cửa sổ là gió thu thổi xiên , kinh văn bàn nàng lật một trang, nàng đưa tay nhẹ nhàng đè . Gió thu đột nhiên trở nên buốt giá, Lạc Sương chỉ cảm thấy, như hàng vạn con kiến đang bò lưng . Nàng chằm chằm bàn tay cầm bút của Hứa Tĩnh Ương, đôi tay đó thon dài sạch sẽ, đầu ngón tay hề một chút dấu vết xanh tím nào.

 

Không đúng, đúng! Tối qua Hứa Tĩnh Ương còn vội vã gọi thái y mà!

 

Lạc Sương hét lên một tiếng chói tai, nàng chỉ Hứa Tĩnh Ương: “Ngươi là yêu quái, ngươi chắc chắn là yêu quái!”

 

Các quý nữ đang chép kinh xung quanh đều ngẩng đầu lên, cô cô quản sự cũng ném ánh mắt nghi hoặc tới.

 

“Lạc tiểu thư, ?” Cô cô quản sự hỏi.

 

Lạc Sương sắc mặt trắng bệch, kinh hoàng Hứa Tĩnh Ương : “Tay nàng lành ? Nàng thể cầm bút nữa ?”

 

Hứa Tĩnh Ương lông mày lá liễu khẽ nhướn: “Lạc tiểu thư, ngươi đang ? Tối qua thái y kê thuốc, nghỉ ngơi một đêm hơn nhiều, sáng nay vết tích tiêu tan phân nửa, buổi trưa, tự nhiên đến để tranh thủ chép kinh.”

 

“Không thể nào!” Môi Lạc Sương run rẩy, đang định gì đó.

 

Đặng Nhược Hoa đến bên cạnh nàng , đè tay nàng : “Lạc gia , khỏe ? Có về nghỉ ngơi một lát ?” Thật ngờ, Lạc Sương ngu xuẩn đến , để lộ sơ hở mặt . Nếu thật sự gây sóng gió lớn, ảnh hưởng chỉ nàng mà thôi. Nghĩ như , Đặng Nhược Hoa càng với giọng dịu dàng: “Ta thấy hai ngày nay đều chép kinh đến muộn, chắc chắn là mệt mỏi . Ta bảo nha đưa về nghỉ ngơi .”

 

đúng lúc , thứ gì đó từ xà nhà rơi thẳng xuống, đập vai Lạc Sương. Những mặt đều giật , mắt Lạc Sương từ từ di chuyển, khi thấy con rắn độc đang phì phì thè lưỡi vai , nàng hét lên một tiếng chói tai.

 

“Là Thất Bộ Tử, kịch độc!” Hứa Tĩnh Ương đột nhiên .

 

“Cứu mạng!” Lạc Sương , sợ hãi bản năng vung tay một cái, con rắn độc rơi thẳng trong lòng Đặng Nhược Hoa bên cạnh.

 

Không ai lường cảnh tượng xảy , chỉ thấy Đặng Nhược Hoa đột nhiên kêu t.h.ả.m thiết. Nàng ngã đất, cổ tay c.ắ.n hai lỗ máu.

 

Cô cô quản sự hít một khí lạnh.

 

“Người !!! Mau gọi tới!!!”

 

 

Loading...